“Tố Mai, là ta”
Lạc Nam gõ gõ cửa phòng...
“Vâng, thϊếp bên trong, chủ nhân vào đi” Thanh âm ôn nhu vọng ra...
Lạc Nam nghe vậy mĩm cười, đẩy cửa bước vào, trong tầm mắt là hai thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần đang ngồi đối diện tán gẫu...
“Trúc Loan cũng ở đây à?” Lạc Nam cũng không bất ngờ, thời gian qua quan hệ của hai nàng rất tốt, tình như tỷ muội, ở cùng nhau chả có gì lạ...
“Phu quân mau tới...” Lý Trúc Loan hướng hắn nhoẻn miệng cười vẩy tay...
Không riêng gì Mộc Tử Âm, hai nữ cũng được Lạc Nam tưới tắn cày cấy đều đặn, trên gương mặt tuổi đôi mươi nhiều thêm một tia phong vận của thiếu phụ, khí chất toàn thân càng thêm cao quý như tiên...
Lạc Nam tiến tới ngồi lên giường nệm, hai nàng mĩm cười hiểu ý dựa vào lòng hắn...
Ngón tay nhỏ vẽ vẽ bộ ngực hắn, Lý Trúc Loan cái mũi nhỏ động đậy, phát hiện mùi thơm phụ nữ trên người Lạc Nam, nàng tinh nghịch hỏi:
“Sư phụ thỏa mãn chàng chưa?”
Lạc Nam đưa tay bóp nhéo cái mũi nhỏ hơi vểnh của nàng, giả vờ mắng nói:
“Nàng cái tiểu yêu tinh, không sợ Tử Âm nghe thấy đánh cái mông nàng?”
“Hì hì, có phu quân bảo kê, thϊếp còn sợ gì?” Lý Trúc Loan nhoẻn miệng cười nói...
“Chủ nhân, có phải nhìn trúng Liễu gia chủ không?” Bạch Tố Mai ôm vòng eo hắn tò mò hỏi...
“Ngốc, nàng nghĩ cái gì thế?” Lạc Nam trong lòng hơi giật mình, ra vẻ bình tĩnh hỏi...
“Hừ, đừng nói Tố Mai có khế ước với chàng, ngay cả thϊếp cũng cảm nhận được đôi chút, ánh mắt chàng nhìn Liễu gia chủ kia rất đặc biệt” Lý Trúc Loan như ăn hủ dấm chua, hừ hừ nói...
Lạc Nam bị bộ dạng của hai nàng làm bật cười, thú vị thăm dò hỏi:
“Vậy nếu ta thật nhìn trúng nàng ấy thì sao?”
Hai nữ nhìn nhau, lại nhìn lên hắn, cùng lúc cười tươi rối, đồng thanh nói:
“Đương nhiên là giúp chàng đoạt lấy mỹ nhân, haha”
“Các nàng không ghen?” Lạc Nam ngạc nhiên hỏi...
“Hì hì, ghen không phải nhiệm vụ của thϊếp, dù sao thϊếp cũng không phải chính cung nương nương”
Lý Trúc Loan che miệng cười khẽ, phụ thân nàng là Hóa Thần kỳ cường giả, gia chủ của Lý gia, mặc dù không phải hậu cung ba nghìn nhưng cũng tam thê tứ thϊếp... Từ nhỏ đã sớm nhìn quen nam nhân phong lưu, đương nhiên không phản đối Lạc Nam thu thêm nữ nhân khác...
Bạch Tố Mai kỳ quái nhìn Lạc Nam, môi đỏ khẽ mở tự tin nói: “Chỉ cần chàng thích, ngày sau thϊếp bắt hết mỹ nữ thiên hạ về giường cho chàng giao phối”
Lạc Nam khóe miệng co giật, xem ra bản thân mình còn bị tư duy kiếp trước gò bó, mới hỏi các nàng một câu như vậy... Quả thật tại thế giới này, chỉ cần ngươi mạnh hơn tất cả, chẳng ai dám mở miệng ra ý kiến hành động ngươi làm...ngược lại còn sùng bái, xem ngươi thành thần tượng...
Nhìn hai nàng mắt đẹp ngập nước, thổ khí như lan, Lạc Nam bất ngờ đè ép hai thân thể mê người xuống giường...
Lần lượt hôn vào hai đôi môi thơm ngát, hắn thủ thỉ nói:
“Hai vị lão bà, đêm xuân nhất khắc trị thiên kim, chúng ta không thể tiếp tục lãng phí!”
“Ưm, chủ nhân, Tố Mai đã sẳn sàng” Bạch Tố Mai ngoan ngoan vùi đầu vào lòng hắn...
“Phu quân, đêm nay thô bạo một chút, thϊếp rất thích” Lý Trúc Loan thò ra chiếc lưỡi nhỏ liếm liếm môi, hết sức gợϊ ȶìиᏂ nói...
Lạc Nam thỏa mãn cười haha, từng kiện y phục che thân rơi xuống đất, ôm hai vị giai nhân mềm mịn như bông, bắt đầu vác thương lên ngựa...
Chinh chiến trên hai cổ thân thể yêu kiều quyến rũ...
Nhất long nhị phượng...
Cá nước sum vầy...
Xuân sắc không sao tả xiếc...
...
Đêm khuya trôi nhanh, ba cổ thân thể nóng bỏng đầm đìa mồ hôi ôm ấp nhau...
Nhìn hai nữ cười thỏa mãn ngã đầu vào ngực mình nhắm mắt tận hưởng, Lạc Nam tự hào trong lòng, tâm trạng rối bời khi tiếp xúc Liễu Thi Cầm cũng dần lắng xuống...
“Mở ra cửa hàng may mắn” Nhân lúc tâm trạng đang tốt, Lạc Nam hạ lệnh cho hệ thống...
Nhìn số Điểm Danh Vọng đang sở hữu, Lạc Nam cười không khép miệng lại được...
Điểm danh vọng: 119.070
Gần mười hai vạn điểm danh vọng, số lượng hết sức kinh người...
Nhưng quả thật cũng đúng, mặc dù Bình An thành nhân khẩu không đông đúc như Linh Vũ thành nhưng hầu hết dân chúng đều nhìn thấy Lạc Nam khi đó, bị hành động vô lại của hắn làm cho nghiến răng nghiến lợi, điểm danh vọng tăng vọt vô cùng...
Nhìn 5 loại vật phẩm vừa xuất hiện trong cửa hàng, không thứ gì vừa mắt hắn, quyết đoán xác nhận đổi mới...
“Keng, đổi mới thành công, khấu trừ 1000 điểm”
“Tiếp tục đổi mới” Lạc Nam không sao cả khoát tay, ta có tiền ta tùy hứng...
Một lúc sau, sắc mặt hắn bắt đầu hơi khó nhìn, sau 10 lần đổi mới vẫn không xuất hiện thứ ra hồn, Điểm danh vọng đã tiêu tốn một vạn...
“Ta xxx, vận khí lần này kém cỏi như vậy” Lạc Nam âm thầm mắng, cứ tưởng trở nên giàu có đã có thể thỏa thích mua sắm, nào ngờ tiền khó kiếm dễ mất....
“Lại một lần đổi mới” Lạc Nam cắn răng...
“Keng, vật phẩm đổi mới thành công, khấu trừ 1000 điểm danh vọng”
Mà Lạc Nam nhìn 5 loại vật phẩm mới vừa xuất hiện, sắc mặt rốt cuộc dễ nhìn hơn một chút...
Bạch Ma Chiến Bào: Thiên Cấp Trung Phẩm Y Phục, giá bán: 9000 Điểm danh vọng.
Vô Lệ mặt nạ: Địa Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo, giá bán 2500 Điểm danh vọng
Áo Choàng Bóng Tối: Địa Cấp Cực Phẩm Y Phục, giá bán 5000 Điểm danh vọng
Trúc Diệp Miên Chưởng: Địa Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ, giá bán 5000 Điểm danh vọng.
Hỏa Linh Thảo: Huyền Cấp Hạ Phẩm linh dược, giá bán: 500 Điểm danh vọng...
Ngoại trừ Hỏa Linh Thảo tác dụng không quá lớn, Lạc Nam bỏ ra cái giá lớn mua hết bốn vật phẩm còn lại...
Trong lòng âm thầm phân phối, Áo Choàng Bóng Tối vừa mua thêm một kiện, cùng với kiện hắn đang sở hữu là đạt hai kiện... Có thể cho Tố Mai và Trúc Loan sử dụng...
Bạch Ma Chiến Bào đương nhiên sẽ là hắn sử dụng thay cho Áo Choàng Bóng Tối...
Vô Lệ Mặt Nạ sẽ do một trong mấy người các nàng sử dụng...
Trúc Diệp Miên Chưởng sẽ cho Trúc Loan, dù sao thì thủ đoạn công kích của nàng còn quá ít...
“Tiếp tục đổi mới” Lạc Nam chưa dừng lại ở đó, hắn muốn tìm một thanh kiếm mới cho Mộc Tử Âm...
Ít nhất phải là Thiên Cấp...
Điểm Danh Vọng vẫn tiếp tục bị trừ đi, đến lần thứ 6, rốt cuộc Lạc Nam dừng lại...
Hô hấp của hắn có phần dồn dập nhìn một thanh trường kiếm bằng gỗ có màu tím đang hiển hiện, con mắt chớp động quang mang...
“Tử Mộc Kiếm: Thiên Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo, giá bán: 13000 điểm danh vọng...”
Đẳng cấp thậm chí vượt qua Bắc Đẩu Cung của hắn...
“Lập tức mua” Không do dự giây phú nào, Lạc Nam vung tiền như rác...
Sau năm lần đổi mới tiếp theo, hắn lại mua thêm một kiện Vô Lệ Mặt Nạ, một bộ Thân Pháp Địa Cấp Cực Phẩm có tên: “Dạo Bước Tinh Thần”
Lần này rốt cuộc dừng lại, không tiếp tục mua sắm nữa...Điểm Danh Vọng tiếp tục giữ lại phòng thân khi cần...
“Phu quân đang nghĩ gì?” Thấy Lạc Nam trầm ngâm hồi lâu, Lý Trúc Loan ngẩng đầu hỏi...
“Đang có quà muốn tặng mấy người các nàng” Lạc Nam cười thần bí...
“Đâu đâu, mau đưa thϊếp?” Hai nàng lập tức xoay người, không phải vì các nàng hám của, chỉ cần là quà hắn tặng, dù chỉ đơn giản là một chiếc khăn tay vẫn là vật vô giá...
“Trước tiến vào Linh Giới Châu” Lạc Nam ôm lấy hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, cùng nhau biến mất trong căn phòng...
...
Bên trong Linh Giới Châu, Mộc Tử Âm thoải mái ngâm mình trong Cực Lạc Suối, cảm nhận khe thịt hυyệŧ vẫn còn đầy ắp tinh hoa nam nhân, nàng xấu hổ thầm nghĩ:
“Có khả năng mang thai hay không đây?”
Nếu có một đứa bé cùng hắn, chắc cũng là một loại hạnh phúc...
Không gian đột nhiên hơi rung động, ba thân ảnh tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ xuất hiện trước mắt nàng...
“Phi, vào đây làm gì?” Mộc Tử Âm đỏ mặt gắt giọng...
“Hì hì, phu quân nói có quà cho chúng ta, sư phụ tỷ tỷ mau lên đây” Lý Trúc Loan dung nhan tỏa sáng hướng nàng phất tay...
“Xú nha đầu, các gì mà sư phụ tỷ tỷ, loạn cả lên” Mộc Tử Âm yêu kiều mắng, bất quá cũng không ngần ngại bước lên...
Nhìn thân thể mê người của nàng xuất hiện, bộ ngực sửa to tròn theo từng nhịp bước, Tố Mai hai người lại nhìn xuống bộ ngực của mình...
“Không cần ghen tị, ngực của hai nàng ta cũng rất thích” Lạc Nam ôn nhu cười nói, đưa tay vuốt ve hai bầu ngực an ủi...
“Hừ, sau này chàng xoa bóp nhiều một chút, thϊếp muốn to như sư phụ” Lý Trúc Loan hừ một tiếng nũng nịu...
“Thϊếp cũng muốn” Bạch Tố Mai phụ họa...
“Không thành vấn đề” Lạc Nam đương nhiên hớn hở nhận lời...
“Ba người các ngươi có xấu hổ hay không? Chàng đó, dạy hư hai người bọn họ” Mộc Tử Âm đến bên cạnh sẳn giọng, bàn tay mềm mại bóp mạnh côn ŧᏂịŧ cứng rắn một cái xem như trừng phạt...
“Được rồi, các bảo bối, ngồi xuống lão công chia quà” Lạc Nam kéo tam nữ ngồi thành vòng...
Mộc Tử Âm vuốt mái tóc ướt sủng, hai mắt lấp lánh chờ đợi...
Lạc Nam trước hết lấy ra Áo Choàng Bóng Tối của mình, giải trừ máu huyết trước đây khi nhận chủ, cùng nó cắt đứt liên hệ, đưa cho Bạch Tố Mai...
“Phu quân, đây không phải của chàng sao?” Tam nữ kinh ngạc...
“Ta đã có thứ khác che giấu thân phận” Lạc Nam gật đầu, lại lấy thêm một kiện Áo Choàng Bóng Tối khác đưa cho Lý Trúc Loan...
Mộc Tử Âm nói: “Hai nàng thường theo bên cạnh phu quân, có kiện Áo Choàng Bóng Tối che giấu diện mạo, tránh kẻ xấu thăm dò cũng là một chuyện tốt..”
“Đúng vậy, mặc dù gần đây các nàng có che giấu diện mạo, nhưng chỉ cần là cường giả muốn thăm dò sẽ rất khó che giấu, nhưng có Áo Choàng Bóng Tối thì khác, dưới Luyện Hư Kỳ đừng mơ nhìn được người đàn bà của ta” Lạc Nam gật đầu, lại đưa thêm hai kiện Vô Lệ Mặt Nạ cho các nàng...
Hai nữ hiểu ý tiếp nhận bốn kiện vật phẩm, phân biệt tiến hành nhận chủ...
“Sau này hành tẩu giang hồ thuận lợi hơn nhiều”
Lý Trúc Loan cảm khái, đôi khi diện mạo xinh đẹp là một loại phiền phức, luôn là đối tượng để người khác nhìn chằm chằm...
Bạch Tố Mai lại không nghĩ nhiều, từ nhỏ đã sống ở Sơn Mộc Lâm nên nàng không hiểu diện mạo của mình có sức hút lớn cở nào...
“Quà của thϊếp đâu?” Mộc Tử Âm xòe tay...
“Không vội” Lạc Nam cười nhéo bầu vú nàng một cái, lúc này lấy ra hai mảnh ngọc bội trắng và xanh...
“Đây là Dạo Bước Tinh Thần, một loại Địa Cấp Cực Phẩm thân pháp, cho Tố Mai” Hắn đem ngọc bội màu trắng đưa Bạch Tố Mai...
Người sau ôn nhu tiếp nhận, gương mặt phủ đầy hạnh phúc...
“Đây là Trúc Diệp Miên Chưởng, Địa Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ, cho Trúc Loan” Lại đưa ngọc bội xanh còn lại cho Lý Trúc Loan...
“Phu quân, yêu chàng chết mất” Lý Trúc Loan không nhịn được ôm chặt lấy hắn, cúi đầu tìm đến ©ôи ŧɧịŧ kia, miệng đỏ hé mở nuốt vào liếʍ ɭáρ...
“Hừ” Lạc Nam thỏa mãn hừ một tiếng sảng khoái, đưa tay vuốt mái tóc nàng...
“Rốt cuộc của thϊếp đâu?” Mộc Tử Âm hai mắt đã muốn phóng hỏa, nhịn không được hỏi...
“Lão bà bảo bối sao có thể thiếu?” Lạc Nam nhếch miệng cười một tiếng, ý niệm vừa động...
Trước ánh mắt tò mò của tam nữ, một thanh trường kiếm tử sắc đột ngột xuất hiện, chỉ thấy kiếm làm bằng mộc nhưng lại lấp lánh ánh sáng, chuôi kiếm do tử ngọc đúc thành, thân dài hơn cánh tay người trưởng thành, mỏng như cành liễu...
Kiếm vừa xuất hiện đã vù vù rung động, không gian Linh Giới Châu thoáng run rẩy trước sự tồn tại của nó...
Như bất cứ lúc nào cũng có thể tự do chém rách không gian nơi này...
“Lão...Lão công, nó là cho thϊếp sao?” Mộc Tử Âm thanh âm run rẩy, đôi mắt lấp lánh nhìn chằm chằm thanh kiếm vừa xuất hiện, bộ ngực sửa nhấp nhô lên xuống...
“Đúng vậy, tên nó là Tử Mộc, Thiên Cấp Cực Phẩm pháp bảo” Lạc Nam gật đầu chắc nịch...
“Cái gì?” Tam nữ hét lên kinh hãi, dù là Bát Cấp thế lực cũng chưa chắc sở hữu pháp bảo đẳng cấp kinh khủng như vậy đâu...
“Lão công...nó quá quý trọng...thϊếp” Mộc Tử Âm hai mắt ngập nước hạnh phúc, môi thơm run run...
“Nàng là lão bà của ta a, phu thê chúng ta vốn là nhất thể, hơn nữa lão công còn cần nàng thay ta hống hách đây” Lạc Nam chân thành nhìn vào mắt nàng cười hề hề nói...
“Thϊếp yêu chàng” Mộc Tử Âm rốt cuộc nhịn không được, nước mắt chảy dài gò má vì hạnh phúc, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ áp sát...
Nàng dâng cho hắn nụ hôn nóng bỏng ướŧ áŧ, sau đó chủ động cúi đầu tìm đến dương căn nóng hổi kia...
Cùng với đồ nhi của mình tiến hành liếʍ ɭáρ, ôn nhu phục vụ...
“Chủ nhân, hôn thϊếp” Bạch Tố Mai cũng không chịu thua kém, một lần nữa quấn lấy đầu lưỡi Lạc Nam...
Nhất long tam phượng...
Xuân quang vô hạn...
...
Nữa ngày trôi qua, tam nữ thỏa mãn buông tha Lạc Nam, lần này chiến đấu quá mức kịch liệt, các nàng tinh thần tràn đầy, càng trở nên xinh đẹp kiều diễm...
“Trúc Loan và Tố Mai tranh thủ tu luyện Vũ Kỹ và Thân Pháp đi” Suиɠ sướиɠ qua đi, chính sự cũng nên thực hiện...
Hai nữ gật đầu nghiêm túc, lần lượt nhỏ máu vào hai mảnh ngọc bội...
Đại lượng tinh tức tiến vào đầu, bắt đầu đã tọa bế quan...
Mộc Tử Âm hít sâu một hơi, khoát lấy cánh tay Lạc Nam, nhìn Tử Mộc Kiếm vẫn lơ lửng giữa không trung, hơi lo lắng nói:
“Lão công, Thiên Cấp Cực Phẩm, nó sẽ tiếp nhận thϊếp sao?” Mộc Tử Âm hơi lo lắng...
Thiên cấp pháp bảo đã có một chút linh tính nhất định, nàng sợ Tủ Mộc Kiếm không xem trọng mình...
“Yên tâm, chỉ cần nàng là lão bà của ta, nó không dám không tuân” Lạc Nam vỗ mông thịt của nàng một cái, cười nói...
Thật ra thời gian dài cùng Lạc Nam song tu Long Tiên Thánh Điển, âm khí trong người chuyển hóa thành Tiên khí khiến khí chất và thiên phú các nàng càng thêm cao quý...
Đừng nói Thiên Cấp, dù là Siêu Việt Linh Cấp cũng có khả năng nhận chủ...
Hơn nữa khả năng lĩnh ngộ công pháp, vũ kỹ các loại...cũng trở nên tăng cường rất nhiều so với tu sĩ bình thường...
Chẳng qua bản thân các nàng không nhận ra mà thôi...
Đây là những thông tin Kim Nhi cung cấp cho Lạc Nam...
Quả nhiên chỉ thấy Mộc Tử Âm nhỏ máu lên thân kiếm, Tử Mộc Kiếm chỉ thoáng run động nhẹ, sau đó ôn nhu ngoan ngoãn nằm trên cánh tay nàng...
Mộc Tử Âm vung nhẹ thân kiếm, không gian Linh Giới Châu đã hình thành từng cơn sóng gợn lăn tăn, có dấu hiệu bị xé rách...
“Đây là uy lực Thiên Cấp Cực Phẩm sao? Thật kinh khủng” Mộc Tử Âm lẩm bẩm, hàng loạt thông tin truyền vào đầu nàng, khiến nàng đối với khả năng của Tử Mộc Kiếm càng thêm thán phục...
“Lão bà, thấy thế nào?” Nhìn bộ dạng của nàng, Lạc Nam cười hỏi...
Lần này hắn thu được lượng lớn Điểm Danh Vọng hơn phân nữa công lao thuộc về nàng, chỉ một kiện Thiên Cấp Cực Phẩm không thấm vào đâu...
“Lão công, dựa vào Tử Mộc Kiếm ta tin tưởng hạ được Hóa Thần Hậu Kỳ, chiến ngang tay Hóa Thần Viên Mãn trong thời gian ngắn” Mộc Tử Âm tự tin vô hạn nhìn hắn...
“Haha, không hổ là bảo bối của ta”
Lạc Nam ôm eo nàng hài lòng cười lớn, xem còn ai dám khi dễ lão tử, lão tử gọi vợ ra chém chết các ngươi...