Bên trong Linh Giới Châu…
Ba thân ảnh tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ siết chặt lấy nhau, từng tấc da thịt nhễ nhại mồ hôi ửng hồng va chạm…
Lạc Nam cắn chặt hàm răng, tiếp xúc với Á Liên Nga thời gian không dài nhưng hắn rất tôn trọng và nể phục nàng…
Tính cách hào phóng, lòng dạ rộng rãi, đặc biệt là loại khí phách không kém đấng mày râu, tất cả tạo nên một Á Liên Nga nổi bậc giữa các Tinh Linh, để lại ấn tượng đối với bất kỳ ai tiếp xúc với nàng…
Nếu Á Liên Nga cam tâm tình nguyện làm nữ nhân của mình, Lạc Nam hắn đương nhiên trân quý không sao tả hết, dùng toàn tâm đối đãi với nàng…
Nhưng hiện tại là tình huống trớ trêu mà nguyên nhân lại vì lợi ít của hắn, Lạc Nam không trách Diễm Nguyệt Kỳ, nhưng hắn sẽ không dễ dàng khuất phục trước dâʍ khí của Bát Cước Dục Xà…
Thực lực và vị trí đứng càng cao khiến tâm cảnh hắn càng thay đổi, hắn muốn chinh phục nữ nhân...không cần dùng thủ đoạn như vậy...
Cơ thể nóng như lửa đốt, lại thêm hai thân ảnh mê tuyệt thiên hạ áp sát, mùi thơm cơ thể của các nàng khiến Lạc Nam sắp phát điên…
Hai đôi môi thơm ngát đang điên cuồng xâm chiếm cơ thể hắn, cặp mắt vốn hắc bạch phân minh lúc này đã thuần một màu đỏ ngầu…
Y phục cả ba hoàn toàn nát vụn, hai nữ nhân đè hắn xuống, một bàn tay trắng nõn không biết là của ai đã đem tiểu huynh đệ nắm chặt…
Mắt thấy côn ŧᏂịŧ sắp bị cho vào khe thịt hương tân mà không có khúc dạo đầu hay bất kỳ động tác thừa thải nào…
Dâʍ khí đã trực tiếp xâm nhập sâu trong cả Linh Hồn…
Ong Ong…
Bên trên Linh Hồn, kinh văn cổ xưa mà thần bí của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh đột ngột phát sáng, mang theo âm thanh tụng niệm như có thể rột rửa mọi nhơ bẩn…
Ánh mắt Lạc Nam trong khoảng khắc đó thanh minh như chưa từng có, dù cảm giác du͙© vọиɠ vẫn đàn áp cơ thể…
Linh Hồn thanh tỉnh nhưng cơ thể tràn ngập du͙© vọиɠ, muốn hung hăng xâm nhập vào thân thể nữ tử lại không vơi đi chút nào…
Cưỡng ép thân thể sắp bùng nổ của mình, đôi mắt thanh tĩnh của Lạc Nam mang theo Lôi Hỏa chóp động…
“Linh Giới Châu khóa chặt Liên Nga!”
Ý niệm vừa lên, không gian Linh Giới Châu đã đem thân thể yêu kiều của Á Liên Nga cầm cố, ngay cả một ngón tay của nàng cũng không thể động đậy…
Chỉ là gương mặt mỹ lệ kia lúc này tràn ngập một màu cầu khẩn, cầu Lạc Nam phải giao hoan cùng nàng…
Lạc Nam không nói gì, đem cơ thể nóng hổi của Diễm Nguyệt Kỳ đặt xuống dưới thân, phần lưng ưởn mạnh…
Ót…
Côn ŧᏂịŧ đã ngựa quên đường cũ tiến vào u cốc thiên đường của Diễm gia chủ…
“Hừ, sướng…mạnh lên!”
Diễm Nguyệt Kỳ như được giải phóng, thân thể cực độ vặn vẹo, tạo ra ma sát giữa hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© một cách mãnh liệt nhất mà nàng có thể…
Lạc Nam cưng chiều cắn nhẹ lên bầu vú đỏ rực núc nít một cái, bắt đầu ra sức nhấp mạnh…
Bạch bạch bạch…
Âm thanh da thịt va chạm vang lên truyền vào tai Á Liên Nga khiến nàng như bùng nổ, trong mắt chảy xuôi nước mắt…
Mà Diễm Nguyệt Kỳ đang được giải phóng, nàng như ngựa hoang uốn éo vặn vẹo mặc Lạc Nam thỏa sức rong rủi…
“Hừ, lần này xem như trừng phạt nàng hồ đồ!” Lạc Nam thầm nghĩ, lại bắt đầu gia tăng lực nhấp, không chút thương hương tiếc ngọc…
Mắt thấy du͙© vọиɠ của Diễm Nguyệt Kỳ và mình đang được giải phóng, hai bàn tay hắn ôm nhẹ thân thể Á Liên Nga…
Xèo xoẹt…
Tam Sắc Lôi Kiếp cùng Đế Diễm không chút dữ lại, bá đạo mà ra, Lôi cùng Hỏa kết hợp, cả hai đều là các thuộc tính có lực hủy hoại cũng như khắc chế mạnh nhất đối với các loại dâʍ tà đồ vật…
Lôi Hỏa được Lạc Nam khéo léo điều khiển, bao trùm thân thể Á Liên Nga…
Trước sự bá đạo của hai loại thuộc tính mạnh nhất, âm thanh xèo xèo bóc lên, dâʍ khí đang lấy tốc độ chậm chạp tiêu tán…
Dâʍ khí của Bát Cước Dục Xà quả thật lợi hại vô cùng, nhưng nói gì thì nói…Dị Hỏa và Lôi Kiếp đều là thuộc tính đỉnh cao bậc nhất tại mãnh thiên địa này...
Lạc Nam thực lực chưa đủ nên Dị Hỏa chưa thể tự động tiêu trừ Dâʍ Khí, đáng tiếc hắn còn có Lôi Kiếp…
Đây là điều mà Bát Cước Dục Xà không thể lường trước được…
Da thịt Á Liên Nga bong tróc dữ dội khi tiếp xúc với Lôi Hỏa…
Thấy tình hình này, Niết Bàn Linh Thủy cùng Phệ Thiên Mộc không thua kém lao ra…
Niết Bàn Linh Thủy đem cơ thể Á Liên Nga chảy dọc, với sự điều động của Lạc Nam đem từng vết thương do Lôi Hỏa gây ra chầm chậm khôi phục…
Phệ Thiên Mộc điên cuồng thu nạp thiên địa linh khí tiến về, gia tăng tốc độ điều trị cho nàng…
“Hừ, Thϊếp sướng…chết thϊếp rồi Tiểu Nam!”
Diễm Nguyệt Kỳ không quan tâm nam nhân của mình đang vừa giao hoan cùng mình vừa nỗ lực điều trị cho Á Liên Nga, nàng như rắn nước trườn dọc khắp cơ thể hắn…
Cái lưỡi ngọt ngào trơn nước đảo khắp cơ thể hắn, hυyệŧ điên cuồng ma sát với côn ŧᏂịŧ, hai mép môi liên tục bị nông ra khiến nàng say mê…
Bình thường Diễm Nguyệt Kỳ đã nhiệt tình như lửa, hiện tại lại thêm Dâʍ Khí, toàn bộ không giữ lại chút nào…
Lạc Nam vỗ mông thịt, Diễm Nguyệt Kỳ lập tức hiểu ý xoay người quỳ gối chổng mông, để lộ hai cái lỗ nhỏ hồng hào ngập nước…
Côn ŧᏂịŧ từ phía sau đâm mạnh vào…
“Hự, Tiểu Nam…Tiểu Nam…thϊếp yêu chàng!”
Diễm Nguyệt Kỳ không ngừng lẩm bẩm trong miệng, bầu vú mật đào liên tục đong đưa theo mỗi cú nhấp của hắn…
Lạc Nam nghe nàng thổ lộ, lại nhìn Song Nguyệt Tiên Tử như cún ngoan mặc mình xâm nhập, cảm xúc bành trướng nhân cơ hội cười nói:
“Vợ hư, lắc mông mạnh lên, rêи ɾỉ to vào!”
Diễm Nguyệt Kỳ đối với hắn nói gì nghe nấy, vòng eo con kiến lắc lư dữ dội, mông thịt đung đưa qua lại, yêu kiều rêи ɾỉ:
“Sướng, chàng làm thϊếp thật sướng! Làm Liên Nga luôn đi chàng! Chơi mạnh thϊếp lên!”
Lạc Nam càng nghe càng động dục, dưới thân lại là người phụ nữ của mình nên không hề khách khí đâm từng cái thật mạnh, thật sâu…như muốn xuyên thủng đáy hυyệt̠ nàng…
“Lần này nàng hồ đồ, mau nhận sai! Nếu không ta không chơi nàng nữa!”
Hắn bá đạo nói, vừa nói vừa thúc sâu thật mạnh…
Đôi tay vẫn không quên hóa giải Dâʍ Khí trên người Á Liên Nga…
“Hức!”
Diễm Nguyệt Kỳ hai mắt trợn trắng, thân thể co giậc dữ dội hơn bao giờ hết, quỳ sấp trên mặt đất nỉ non rêи ɾỉ:
“Hức, đừng…chơi thϊếp đi mà!”
Dâʍ khí trong người vẫn còn rất nhiều khiến đầu óc nàng mơ mơ hồ hồ, chỉ biết làm theo bản năng phải phục tùng người nam nhân này…
“Còn không nhận sai? nàng không ngoan bằng hai cô con gái của mình đâu đó!” Lạc Nam ra vẻ giận dữ đặt ©ôи ŧɧịŧ nằm im, không tiếp tục cử động…
“Á, Mau động, thϊếp không..chịu…nổi…ư ư! Là thϊếp sai được chưa?” Diễm Nguyệt Kỳ hét ầm lên, cơn sướng bị cắt ngang làm nàng như muốn điên…
Lạc Nam cũng nín nhịn lắm mới không chuyển động, lúc này thấy nàng ngoan ngoãn nghe lời, lại tiếp tục nhấp hông…
Trong trạng thái này, nếu hắn muốn nàng gọi phu quân để hoàn thành nhiệm vụ “Chinh Phục Mẹ Vợ” có lẽ không thành vấn đề…
Nhưng Lạc Nam đã hứa sẽ đem nàng đánh bại, hắn không muốn đạp đổ lời hứa giữa hai người…
Niết Bàn Linh Thủy không đủ sức chữa trị trước Lôi Hỏa khủng bố, cũng may Á Liên Nga thực lực mạnh mẽ, lại thêm Linh Khí trong này nồng đậm nên không quá thê thảm…
…
Mười ngày thoáng chốc trôi qua…
Á Liên Nga đã mệt nhoài nằm rạp trên mặt đất, cơ thể đầy rẫy vết thương không ngừng được Niết Bàn Linh Thủy chữa trị…
Gương mặt nàng vẫn còn ửng hồng, dù đôi mắt đã lấy lại thanh minh vốn có…
Bên cạnh, Diễm Nguyệt Kỳ lầy lội không chịu nổi thở hổn hển, hυyệŧ đầy ắp dung dịch trắng đục đang chảy dài ra ngoài một cách không kiểu soát…dâʍ mị đến cực hạn…
Nàng không nhớ mình và Lạc Nam rốt cuộc lên đỉnh bao nhiêu lần, chỉ biết Dâʍ Khí trong người đã hoàn toàn được tiêu trừ, tràn ngập thỏa mãn…
Liếc mắt sang trạng thái của Á Liên Nga, trong mắt Diễm Nguyệt Kỳ hiện lên một tia hối lỗi, phần nhiều là luyến tiếc…
Bốp…
Một bàn tay vỗ mạnh lên mông nàng, Lạc Nam trừng mắt nhìn, nữ nhân này còn chưa từ bỏ ý đồ sao…
Hắn một thân y phục chỉnh tề, Huyền Thủy Đỉnh chưa bao giờ dừng lại công xuất, trị các vết thương do Lôi Hỏa mang lại trên da thịt Á Liên Nga…
Dâʍ khí bị tiêu trừ nhưng các vết thương để lại không hề ít…
“Hai người muốn làm gì ta?” Á Liên Nga trầm giọng hỏi…
Lấy lại bình tĩnh, với trí tuệ của nàng đương nhiên nhận ra mình bị Diễm Nguyệt Kỳ tính kế…
Từ lúc Diễm Nguyệt Kỳ cứu con Bát Cước Dục Xà khỏi Hợp Linh Chưởng của Lạc Nam đã khiến nàng thấy kỳ quái rồi…
“Muốn đem cô bắt về làm vợ cho Tiểu sư đệ nhà ta, chỉ là hắn vì thương tiếc cô nên không nỡ xâm phạm, bổn tọa chỉ muốn tốt cho cô!” Diễm Nguyệt Kỳ hất lấy mái tóc nói, phong tình vạn chủng…
“Phi, muốn tốt cho ta? uổng công ta tin tưởng cô như vậy!” Á Liên Nga tức giận đến bộ ngực trắng nõn hồng hào phập phồng lên xuống…
Nàng không ngần ngại trợ giúp Diễm Nguyệt Kỳ khi được nhờ vả, kết quả cuối cùng nàng mới là mục tiêu…
Nếu không phải Tinh Linh vốn là chủng tộc có tính tình ôn hòa, có lẽ Á Liên Nga đã cầm đao chém nàng rồi…
Tâm tình chập trùng khiến gương mặt Á Liên Nga càng đỏ bừng kiều diễm…
Lạc Nam đã sớm đem một kiện y phục che đậy thân dưới của nàng để tránh xấu hổ…
“Hừ, bổn tọa nói là sự thật! Tính tình của cô thế nào chính cô tự biết, hiếu chiến thành tính, chiến đấu là một trong những lẽ sống của cô, điều này Bách Hiểu Sinh cũng nhìn ra chứ đừng nói bổn tọa…” Diễm Nguyệt Kỳ cười nhạt…
“Ta hiếu chiến thì sao? cô thích chúng ta lập tức có thể chiến!” Á Liên Nga cười lạnh nói…
“Haha, nếu Linh Nga tiên tử của chúng ta hiếu chiến như vậy, chẳng lẽ cả đời phải ở Tinh Linh Đảo làm tướng quân duy trì trật tự trong khi ngoài kia có vô số trận chiến hấp dẫn diễn ra sao?” Diễm Nguyệt Kỳ như cười như không hỏi…
Á Liên Nga trầm mặt…
Bản thân nàng cũng biết ở lại Tinh Linh Đảo, có lẽ cả đời mình cũng không xảy ra bao nhiêu trận chiến, ngoài những lúc tập luyện cùng đồng tộc không tính…
Diễm Nguyệt Kỳ thấy cá có dấu hiệu mắc câu, tự tin nói:
“Tiểu sư đệ nhà ta tu luyện chỉ mới vài năm, số trận chiến nhiều không kể siết, mỗi trận đều là kinh thiên động địa, chấn động bát phương…tin tưởng cô cũng biết?”
Á Liên Nga phức tạp nhìn sang Lạc Nam đang ôn nhu xem mình, vô thức gật đầu…
Tin tức về Lạc Nam nàng đã điều tra rất kỹ, đương nhiên biết Diễm Nguyệt Kỳ không nói láo…thanh niên này như một ngôi sao băng ngang trời mà qua, từng trận chiến của hắn đều đặc sắc đến mức làm người khác nhiệt huyết sôi trào…
“Gia nhập Hậu Cung, còn vô số trận chiến đặc sắc đang đón chờ cô phía trước! Tinh Linh Đảo chỉ là một rào cản vô hình đối với chính cô mà thôi!” Diễm Nguyệt Kỳ hết sức khôn khéo nói tiếp:
“Đối với các Tinh Linh khác, Tinh Linh Đảo là thiên đường để trồng dược, để vui vẻ hòa mình dung hợp cùng thiên nhiên, nhưng đối với người nên xuất hiện ở chiến trường như cô hoàn toàn không hợp…”
“Đừng nói nữa!” Á Liên Nga ôm đầu lắc mạnh, quát nói:
“Bản tướng quân đã thề suốt đời thủ hộ Tinh Linh Đảo, không có chuyện rời đi, càng không gia nhập thế lực của các ngươi!”
“Lý tưởng của nàng rất tuyệt, nhưng hiện thực rất tàn khốc!” Vốn im lặng trị thương cho Á Liên Nga, Lạc Nam mở miệng lên tiếng…
Hai nữ cùng lúc nhìn qua, Á Liên Nga phức tạp cắn môi:
“Ngươi có ý gì?”
Đối với nam nhân này, cảm tình của nàng rất phức tạp, vốn như một tờ giấy trắng là nàng đương nhiên không thể giải thích…
Lạc Nam nhìn vào mắt Á Liên Nga chân thành nói: “Tình cảm của nàng giành cho Tinh Linh Đảo khiến ta rất khâm phục…, bất quá với thực lực của nàng bây giờ, thậm chí ngay cả ta cũng không thể đánh bại, lấy gì thủ hộ Tinh Linh Đảo đây?”
“Ngươi…” Á Liên Nga nghẹn lời…
“Người thủ hộ Tinh Linh Đảo chân chính luôn là Tinh Linh Nữ Vương…mà không phải nàng!” Lạc Nam nói thẳng:
“Nữ Vương cũng chưa phải người mạnh nhất, Tinh Linh Đảo vẫn chưa phải nơi bất khả chiến bại…vẫn còn rất nhiều thế lực có thể uy hϊếp các nàng…”
“Ta nói ví dụ, nếu Bách Hiểu Sinh lấy cái chết để uy hϊếp phụ thân hắn ra tay với Nữ Vương, khi đó Tinh Linh Đảo chống nổi sao?”
“Hắn sẽ không làm vậy, Bách Linh Viện Trưởng không muốn bị người đời phỉ nhổ!” Á Liên Nga cắn răng quát…
“Thế hắn bí mật ra tay thì sao? một Độ Kiếp Kỳ như hắn nếu bí mật ra tay với Nữ Vương, bao nhiêu người biết được chuyện này? Nữ Vương có chống được không? thậm chí Hiệu Trưởng ở đại lục khác có chịu cứu viện hay không? dù sao người bị ra tay không phải phe cánh của họ” Lạc Nam hỏi ngược lại…
Á Liên Nga sắc mặt trắng nhợt, với tính cách tiểu nhân và bất chấp của Bách Hiểu Sinh, rất có thể hắn sẽ làm ra chuyện như vậy nếu thấy không còn hy vọng theo đuổi Nữ Vương nữa…
“Chưa kể Bách Linh lão già kia còn là Chiến Trận Sư, nếu hắn bí mật bố trí một đại trận xung quanh Tinh Linh Đảo, hậu quả khôn lường!” Diễm Nguyệt Kỳ phụ họa nói…
Á Liên Nga triệt để rung lên bần bật…
Mặc dù Tứ đại Học Phủ luôn tuân thủ giáo huấn không được nhúng tay vào tranh đấu, nhưng luật là do con người tạo ra, con người cũng có thể thay đổi luật!
Chỉ có kẻ ngốc mới tin tưởng vào luật ở thế giới mạnh được yếu thua này…
“Không có luật nào là vĩnh cửu, chỉ có thực lực của mình mới là chân lý!” Lạc Nam vỗ lồng ngực nói:
“Nàng ở Tinh Linh Đảo, tu luyện ngàn năm nữa chưa chắc mạnh bằng Nữ Vương hiện tại, lấy gì để thủ hộ Tinh Linh Đảo đây?”
Không đợi Á Liên Nga trả lời, hắn nói tiếp:
“Đừng bảo sẽ dùng sinh mệnh của mình hay chiến đấu đến hơi thở cuối cùng các loại…đó chỉ là sự hy sinh vô ít từ nàng mà thôi…”
“Con đường để nàng trưởng thành và phát triển đến khi đủ sức bảo vệ Tinh Linh Đảo dù ở mọi hoàn cảnh nào chỉ có thể là kinh lịch vô vàn trận chiến sinh tử, và tiếp nhận tài nguyên tu luyện của Hậu Cung bồi dưỡng…”
Diễm Nguyệt Kỳ chỉ vào mặt mình nói:
“Cô cũng thấy Tiểu Nam là nam nhân như thế nào, cô là người ngoài còn được hắn tôn trọng bảo vệ trinh tiết, nếu trở thành người một nhà thì còn sao đây? bổn tọa từ Luyện Hư Hậu Kỳ đột phá Viên Mãn trong thời gian ngắn hoàn toàn là nhờ có hắn, chưa kể còn có…”
Nói xong, Lôi Đế Trượng xuất hiện trên tay, tam Sắc Lôi Kiếp ầm ầm vang vọng, hai loại Dị Hỏa cuồn cuộn quanh thân…khí tức mạnh mẽ toàn thân không giữ lại chút nào phóng thích ra ngoài, hướng về Á Liên Nga ép sát…
Trong khoảng khắc đó, sắc mặt Á Liên Nga rốt cuộc chuyển biến bất ngờ, lắp ba lắp bắp nói:
“Cô hiện tại, đủ cạnh tranh top 5 Hoàng Kim Bảng!”