Thình thịch…
Trái tim nhỏ nhắn của Bạch Liên Hoa đập lên liên hồi, ngay cả chính bản thân nàng cũng nghe thấy…
Không dám hô hấp, bước chân nhẹ giẫm trên không trung cách mặt đất khoảng vài cm, rốt cuộc tiến lại gần giường nệm…
Hai kiện thân thể hoàn mỹ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ quấn quít cùng một chỗ, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© ghim chặt lấy nhau, nơi đó như một cái động không đáy điên cuồng hút lấy thiên địa linh khí, cuồn cuộn tiến vào cơ thể hai người, cánh tay Lạc Nam ca ca đang không ngừng thay da đổi thịt…
Khi nhìn thấy tình cảnh nhạy cảm kia, gương mặt Bạch Liên Hoa đỏ rực như trái đào chín, cặp mắt tròn xoe không chớp, một đôi môi mọng hé mở tròn vo, biểu tình đáng yêu không sao tả xiết…
“Thì ra nam nữ hoan ái chính là như vậy sao?” Bạch Liên Hoa hứng thú bừng bừng, bản tính tò mò luôn là thứ nguy hiểm nhất đối với mỗi thiếu nữ…
“Thứ đó của ca ca thật to lớn, vậy mà có thể đút vào trong lổ nhỏ của tỷ tỷ, thật kỳ diệu…” Nàng nhẹ giọng nỉ non một tiếng, vô thức nhìn về nơi giữa đôi chân mình…
“Phi…phi, Bạch Liên Hoa ngươi đừng nghĩ lung tung, của ngươi còn rất nhỏ, không thể để ca ca cắm vào…”
Trong đầu xuất hiện suy nghĩ hoang đường khiến Bạch Liên Hoa lắc đầu như trống bỏi, vỗ vỗ hai bàn tay lên gò má để giữ vững tinh thần…
Hít sâu một hơi để lấy lại bình tĩnh, Bạch Liên Hoa quyết tâm ngồi canh chừng cho mẫu thân tu luyện cùng Lạc Nam ca ca song tu…
…
Hoa Thanh Trúc đang trong giai đoạn mấu chốt, trong đầu nàng vận chuyển vô số khẩu quyết của Cực Băng Thiên Công…
Môn công pháp này được Cực Băng Ma Quân sáng tạo gồm có 4 tầng, với tu vi Hợp Thể Kỳ của nàng đã đủ điều kiện để tu luyện cả bốn…
Tầng thứ nhất – Luyện Băng: Người tu luyện Cực Băng Thiên Công tầng đầu tiên, khả năng hấp thu Băng hệ Linh Khí trong trời đất tăng lên gấp năm lần so với bình thường, đồng nghĩa với tốc độ tu luyện, khôi phục Băng linh lực nhanh gấp năm lần so với người tu luyện công pháp cấp thấp.
Tầng thứ hai – Hóa Cực: đây là quá trình chuyển đổi Băng Linh Lực vốn có trong cơ thể người tu luyện trở thành Cực Băng, cũng là nền tảng quan trọng nhất của Cực Băng Thiên Công…chỉ cần tu luyện thành công, người sử dụng có thể tùy ý chuyển hóa Băng linh lực thông thường của mình thành Cực Băng bất kỳ lúc nào…
Tầng thứ ba – Khống Băng: ở tầng này, người tu luyện có thể áp dụng Cực Băng để thi triển bầy kỳ loại Vũ Kỹ nào mà mình sở hữu, từ đó gia tăng chiến lực lên rất nhiều lần…
Tầng cuối cùng – Sáng Tạo: Thông qua Cực Băng và thiên phú của cá nhân, người tu luyện có thể tự sáng tạo nên các loại Vũ Kỹ, Thân Pháp hay thậm chí là Bí Thuật Băng hệ thích hợp cho riêng mình, không cần học những thứ đã có sẳn do người khác tạo ra.
Qua bốn tầng, có thể thấy Cực Băng Thiên Công kinh khủng đến mức nào, chẳng trách Cực Băng Ma Quân tung hoành ngang dọc nhiều năm như vậy…
Hoa Thanh Trúc có thiên phú Băng hệ rất khủng bố, chỉ một thời gian ngắn nàng đã tu xong Cực Băng Thiên Công tầng thứ nhất, đang tập trung hoàn thiện tầng thứ hai – Chuyển Hóa Băng Linh lực của bản thân thành Cực Băng…
…
Tu luyện không phân tháng ngày, một tuần cứ thế lướt qua…
Một ngày này, hai đôi mắt thản nhiên mở ra, Lạc Nam vươn ra đôi tay săn chắc ôm Nam Cung Uyển Dung vào trong ngực, cưng chiều xoa nhẹ mồ hôi trên trán nàng…
Nam Cung Uyển Dung vùi đầu vào lòng hắn hưởng thụ, hết sức say mê…
Chợt như cảm nhận được điều gì, toàn thân hai người căng cứng đến lợi hại…
Một đôi mắt tròn lúng liếng chớp chớp nhìn qua, gò má đỏ bừng, môi treo nụ cười bẻn lẽn qua phẫn chút tinh nghịch…
“Liên Hoa?”
Hai người giật bắn hét lên một tiếng, Nam Cung Uyển Dung xấu hổ khẽ gắt một ngụm, vội vả đem u cốc của mình rút khỏi côn ŧᏂịŧ hắn…Kim Huyền Bảo Y nhanh chóng phủ lấy cơ thể mê người còn hơi ửng đỏ…
Mà Lạc Nam cũng áp chế dục hỏa còn thịnh, nhanh nhẹn mặc vội y phục, trong lòng cảm giác cổ quái…
Vì toàn tâm chữa thương nên hai người không hề chú ý động tĩnh bên ngoài trừ khi sinh ra biến cố nào đó…tiểu công chúa Bạch Liên Hoa đem khí tức cả người thu liễm, cử chỉ lại nhẹ nhàng không sinh tiếng động, phát hiện nàng mới là chuyện lạ…
Bạch Liên Hoa trợn mắt bĩu môi, hết sức khả ái lầu bầu nói: “Cũng không phải là chưa xem qua, có gì phải gấp gáp!”
Nam Cung Uyển Dung nghe vậy mặt đỏ như gấc, dù sao nàng cũng là tiểu thư đoan trang đài các, bây giờ bị một tiểu cô nương xem toàn bộ cảnh xuân của mình, sao có thể không xấu hổ…huống hồ nàng và Bạch Liên Hoa chưa tiếp xúc quá nhiều.
“Khụ khụ, tiểu nha đầu muội lẻn vào nơi này làm gì? Không thấy người lớn bận rộn hay sao?” Lạc Nam ho khan một tiếng, đánh vỡ không khí trầm lắng, đường hoàng nói ra…
Nam Cung Uyển Dung lúc này cũng lấy lại bình tĩnh, như một cao quý thiếu phu nhân nhìn xem Bạch Liên Hoa…
Nghe Lạc Nam nói có ý trách cứ, Bạch Liên Hoa nhất thời trong lòng ủy khuất lên, mắt đẹp lúng liếng nước, môi nhỏ nhẹ cắn nói ra:
“Ta nghe Lạc Nam ca ca bị bắt cóc đến đứng ngồi không yên, vốn định nhờ mẫu thân đi cứu ngươi, nào ngờ…”
Nói đến đây, Bạch Liên Hoa cảm thấy tủi thân sụt sịt, nàng cảm giác mình sắp thành người thừa…
Lạc Nam nghe vậy giật mình, trong lòng nhất thời tràn ngập áy náy, xem ra những ngày qua mình khiến tiểu công chúa khả ái lo lắng không ít đây…
“Là ta không tốt, lần sau nhất định sẽ dùng Truyền Âm Ngọc báo tin cho muội!” Lạc Nam vừa nói vừa bước đến gần, giọng điệu hối lỗi nói.
Hắn không nói thì thôi, vừa nhắc đến càng khiến Bạch Liên Hoa chảy cả nước mắt, tên này có truyền âm ngọc mình cho hắn, vậy mà không báo bình an cho mình một tiếng, thật quá vô tâm…
Trong lúc nhất thời, trong lòng vậy mà giận dỗi lên, hừ một tiếng xoay đầu sang nơi khác, không thèm để ý đến hắn…
Nam Cung Uyển Dung thấy tình cảnh này che miệng cười khẽ, hứng thú bừng bừng ngồi một bên xem kịch vui.
Bạch Liên Hoa như con mèo nhỏ sụt sịt, Lạc Nam càng thấy càng đau lòng, bước nhẹ lại đem vòng eo nhỏ nhắn vòng tay ôm lấy, nhất thời hương thơm diệu nhẹ lan khắp cơ thể, thoải mái cực kỳ…
“Làm gì thế? Bỏ ra…!” Bạch Liên Hoa rùng mình, bất quá lập tức phồng má hừ nói, thân thể mềm mại vùng vẫy lên.
Mặc dù thời gian ở Thủy Hoa Cốc hai người tập luyện phát sinh không ít va chạm da thịt, nhưng đây là lần đầu tiên hắn chủ động ôm nàng…nam nhân này quá đáng giận, rõ ràng nhân cơ hội chiếm tiện nghi.
Lạc Nam càng ôm siết hơn, đem thân thể kiều tiểu đặt lên bắp đùi, cố định để nàng ngồi bên trên, giọng điệu diệu dàng pha lẫn hối lỗi nói ra:
“Mẫu thân nàng sợ ta gặp nguy hiểm nên ra tay mang về, ta đâu ngờ bên ngoài đồn thổi mình bị bắt cóc…lại thêm thương thế quá nặng, vì thế mới quên báo cho nàng!”
Bạch Liên Hoa tính cách vốn thiện lương, nghe hắn lấy thương thế ra làm lý do, cảm thấy xuôi tai, thân thể cũng bất giác mềm xuống trong lòng hắn…
“Hai người sao không vào Linh Giới Châu song tu? ở nơi này còn có mẫu thân đó, không sợ nàng đột ngột tỉnh dậy sao?” Bạch LiênHoa tựa đầu vào lòng ngực hắn, lí nhí nói ra thắc mắc…
“Dù nàng ấy tỉnh ta cũng không sợ!” Lạc Nam thầm nói một câu, ngoài mặt đường đường chính chính giải thích:
“Mẫu thân muội đang tu luyện ở thời khắc quan trọng, ta cần theo dõi để hỗ trợ kịp thời!”
“Ừm!”
Bạch Liên Hoa gật đầu, được nghe nhịp tim đập hữu lực của nam nhân này, được làm nũng trong lòng hắn, nhớ lại những gì hắn làm cho mình, nhất thời hai mắt mê ly…
Bất quá nhớ đến bên cạnh còn thê tử hắn, trong lòng trở nên xấu hổ, dùng giằng dãy ra yêu kiều nói:
“Tỷ tỷ còn đứng bên cạnh kìa, muốn muội bị cười chết sao?”
“Hì hì, muội hai lần cứu mạng phu quân, tỷ cảm kích còn không kịp, sao lại cười?” Nam Cung Uyển Dung che miệng cười khẽ, không để ý chút nào nói ra.
Phu quân của nàng vốn đa tình, đi đến nơi nào không dính đến nữ nhân mới gọi là kỳ quái.
Trong thời gian mình và các tỷ muội bế quan, không biết có thêm bao người rơi vào ma trảo của hắn.
Bất quá theo chúng nữ thấy, Hậu Cung hiện tại còn quá thưa thớt, không gian trong Linh Giới Châu thì ngày càng mở rộng, cần bổ sung nhân tuyển…
Huống hồ chúng nữ đều biết phương thức mà Lạc Nam tu luyện khác với các nàng, hắn không thể cứ mãi bế quan mà lên cấp như tu sĩ bình thường được…cần phải bôn ba tứ phía để tìm kiếm nguyên liệu Tụ Đỉnh…
Mà các nàng thì thường xuyên phải bế quan tu luyện, vì thế không có nhiều thời gian ở bên chăm sóc hầu hạ nam nhân của mình…do đó cần phải tìm nhiều tỷ muội một chút cho Hậu Cung, để người này bế quan thì còn có người khác thay thế, không để Lạc Nam cô đơn.
“Nghe thấy chưa? Ngoan ngoãn để ta ôm muội, xem mấy ngày nay lo lắng cả người đều gầy đi mấy cân rồi…” Lạc Nam giả vờ xoay qua xoay lại Bạch Liên Hoa trong lòng mình.
“Khúc khích, đừng làm rộn…coi chừng quấy rầy mẫu thân!” Bạch Liên Hoa lườm một cái, khóe môi tươi cười rạng rỡ để lộ hàm răng trắng đều như bắp, u buồn trong lòng quét sạch…
“Uyển Dung, nàng lại đây…” Lạc Nam đột nhiên lóe sáng đầu óc, nghĩ đến điều gì hướng Nam Cung Uyển Dung vẩy vẩy tay…
Nam Cung Uyển Dung ngoan ngoãn tiến đến ngồi cạnh hắn, không biết nam nhân nhà mình muốn làm gì.
Lạc Nam cười thần bí, một tay đem vòng eo nàng ôm trọn, hưởng thụ cảm giác trái ôm phải ấp…
“Xì…”
Hai nữ lườm tên này một cái, tưởng có gì hệ trọng lắm…
“Hệ Thống, tiến hành triệu hoán Thể Chất đi!” Lạc Nam hướng trong lòng hạ lệnh.
Mỗi lần có thê tử bên cạnh, vận khí của Lạc Nam đều trở nên cực kỳ tốt…vì thế mới vừa ôm hai nàng vừa tiến hành triệu hoán.
Theo hắn thấy, chúng nữ chính là phúc tinh, luôn mang lại những may mắn kỳ diệu…
Chờ khi các nàng toàn bộ xuất quan, phải tìm cơ hội tập trung một đám lại tiến hành triệu hoán, để xem ra đồ vật nghịch thiên gì…
“Keng, ký chủ xác nhận triệu hoán Thể Chất?” Âm thanh máy móc lên tiếng xác nhận.
“Đúng!” Lạc Nam không do dự nói…
“Keng, bắt đầu triệu hoán Thể Chất: 600, 599, 598…” Hệ thống bắt đầu đếm ngược…
Mà nhìn thời gian đếm ngược trên, trái tim Lạc Nam lập tức siết chặt, hô hấp dồn dập lên, một cảm giác mong chờ chưa từng có…
Thời gian đếm ngược càng dài, đẳng cấp vật phẩm xuất hiện càng cao, dù là Nghịch Long Huyết của hắn cũng chỉ là 1000 giây đếm ngược, vậy mà lần triệu hoán Thể Chất này đạt đến 600 giây…
Điều đó chứng tỏ một điều, Thể Chất sắp được triệu hoán cũng cực kỳ khủng bố, ít nhất giá trị sánh ngang một nửa Huyết Mạch Nghịch Long rồi.
Hai nữ vẫn ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn, nghe nhịp tim gia tốc của nam nhân, cho rằng hắn hạnh phúc vì ở bên mình, nào biết tên này đang chờ đợi hàng khủng…
Thời gian vài trăm giây ngắn ngũi lại khiến Lạc Nam như ngồi trên đóng lửa…
Rốt cuộc, theo một tiếng Keng vang lên, trái tim hắn xém chút nữa vọt đến cổ họng…
“Keng, Triệu Hoán Hoàn Tất, chúc mừng ký chủ nhận được Hóa Trận Thánh Thể, xếp hạng 12 trên Đại Thể Bảng…”
“Hạng 12? MUAHAHAHA”
Lạc Nam bật người đứng dậy khiến hai nữ giật thót, nhảy cẩng lên cười haha…
Hắn mặc dù chưa cần biết Hóa Trận Thánh Thể là cái gì, chỉ cần biết xếp hạng 12 trên Đại Thể Bảng là hiểu độ khủng bố của nó rồi…
Phải biết dù là Đại Nhật Thần Thể của Diễm Hồng Liên, Kim Nhi từng nói có chiến lực vô cùng mạnh mẽ, vạn Độc bất xâm cũng chỉ xếp hạng thứ 17 mà thôi…
Còn về Cửu Âm Thiên Thể của Tô Mị cũng chỉ hạng 26, thiên về phụ trợ Tu luyện…
Qua đó có thể thấy, sở hữu Thể Chất top 12 lần này, là một bước tiến lớn của Hậu Cung nếu có người thích hợp với nó…
“Kim Nhi, mau cho đại gia thông tin về Hóa Trận Thánh Thể nào?” Lạc Nam hưng phấn bừng bừng, ra vẻ ta đây lắm tiền nói ra…
“Không nghĩ đến lần này vận khí của công tử tốt như vậy…” Kim Nhi lẩm bẩm một tiếng, chính nàng cũng hơi bất ngờ, xem ra tên này thật sự may mắn hơn khi gần nữ nhân.
Lạc Nam tỏ vẻ đương nhiên, đem Nam Cung Uyển Dung và Bạch Liên Hoa mỗi người hôn một ngụm vào má…
“Đáng ghét, ngày càng lộ ra mặt thật, dâʍ dê!” Bạch Liên Hoa dậm chân thở phì phò…hắn lại nhân cơ hội ôm nàng.
Chỉ có Nam Cung Uyển Dung là cảm thấy tò mò, nàng biết những khi nam nhân vui mừng bất chợt, thường là được “sư phụ” cho đồ tốt.
“Hóa Trận Thánh Thể: Chiến Trận Sư một khi sở hữu thể chất này, có thể đem Trận Pháp trực tiếp khắc lên mọi nơi trên cơ thể…biến mình thành hàng vạn trận pháp di động, chỉ cần một ý niệm lập tức có thể kích hoạt Đại Trận, không cần tốn công bày bố khi chiến đấu…” Kim Nhi ngưng trọng nói, ngay cả nàng cũng không dám xem thường Hóa Trận Thánh Thể này.
“Hít…” Lạc Nam hít một hơi khí lạnh.
Biến toàn bộ cơ thể thành hàng vạn Đại Trận? đây sẽ là cảnh tượng khủng bố như thế nào?
Chiến Trận Sư trong lúc chiến đấu thường tốn một khoảng thời gian để bố trí trận pháp, thông thường giai đoạn này đều được bí mật làm ra để tránh kẻ địch phát hiện…vì thế các Chiến Trận Sư đa phần chỉ chiến đấu phía sau tiền tuyến…
Chỉ có những Chiến Trận Sư đẳng cấp cực cao đạt đến Bát Cấp như Bách Vô Sinh mới dơ tay nhấc chân có thể lập tức bố trận, nhưng điều đó cũng chỉ giới hạn ở những Trận Pháp cấp thấp…nếu muốn bố trí Trận Pháp cao thâm, cũng cần tốn thời gian…
Một mặt hạn chế khác của Chiến Trận Sư chính là, Trận Pháp chỉ cố định ở một chỗ…nếu kẻ thù thành công phá trận đào tẩu, ngươi cũng không làm gì được hắn…
Nhưng tất cả những khuyết điểm này hầu như không tồn tại trước người sở hữu Hóa Trận Thánh Thể…Trận pháp được khắc trên da thịt trước đó không cần tốn thời gian bố trí, lại có thể di động theo ý muốn của chủ nhân…
Chưa kể trên thân có thể khắc vào vô số trận pháp Phòng Ngự, sẳn sàng loại bỏ các loại tấn công nhắm vào Chiến Trận Sư…
Ngay cả Lạc Nam cũng không dám tưởng tượng, nếu mình chiến đấu với người sở hữu Hóa Trận Thánh Thể, người ta chỉ cần kích hoạt một lúc vài chục trận pháp lợi hại thôi, phải làm sao chống lại?
“Thực lực của Chiến Trận Sư càng cao mới có thể khắc trận pháp lên cơ thể càng nhiều…hơn nữa khi điều động trận pháp cũng tiêu tốn Linh Lực, vì thế người sở hữu Hóa Trận Thánh Thể chưa chắc bất khả xâm phạm…” Kim Nhi nêu ra một số hạn chế nhất định của Thể Chất này.
Lạc Nam gật đầu, mặc dù có hạn chế, nhưng Hóa Trận Thánh Thể đã đem đến cho hắn niềm vui ngoài ý muốn rồi…
“Hoa Ngọc Phượng…nàng sẽ là át chủ bài mới của Hậu Cung!”
Một ý nghĩ dâng lên trong lòng, khiến Lạc Nam không kìm được hưng phấn…
…
Chiều đọc truyện vui vẻ nha các bác ^^!