Một ngày này, Lạc Nam trong thân phận Văn Lang theo chân Nhị lão cùng mười người Bạch Liệt cùng nhau tiến vào Thư Viện Hoàng Gia chọn lựa vũ kỹ, chính là phần thưởng của bọn hắn trong lần Thổ Chiến Đại Hội…
Nhóm người Tề Minh một mặt phấn chấn, duy chỉ có Đại Linh trên thân còn trọng thương do đánh hết sức cùng Bạch Dương, sắc mặt cương trực có phần tái nhợt, thân thể lực lưỡng còn không ít vết bầm…
Lần trước lén lút tiến vào thám thính, lần này lại đường đường chính chính mà vào, cảm giác quả thật có chút khác lạ…
Bất quá trong khi đi, hắn lại có cơ hội đánh giá thực lực tổng thể bên trong Hoàng Cung, số lượng Hóa Thần đạt đến vài trăm, vài tên tướng quân Luyện Hư…gộp lại cũng là một cổ lực lượng không nhỏ…
“Văn Lang huynh đệ, bổn tiểu thư chưa từng phục ai ngoài ngươi, có cơ hội đến Đại Địa Bộ Lạc của ta chơi một chuyến, nhất định sẽ xem ngươi là thượng khách!” Đại Linh không chút tỵ hiềm tiến đến cạnh hắn, vừa đi vừa cười…
Đứng ở gần, cơ thể lực lưỡng của Đại Linh thậm chí còn cao hơn Lạc Nam rất nhiều, phải biết hắn gần met chín đấy…
“Đa tạ rồi! nếu có cơ hội…” Lạc Nam gật đầu đáp cho có lệ, hắn mặc dù thưởng thức tính cách cương trực của nàng, nhưng không có ý kết giao bằng hữu…nữ nhân này quá ngốc, chính là điển hình của heo đồng đội…
Đại Linh không nhận ra Lạc Nam lãnh đạm, hưng phấn bừng bừng thắc mắc:
“Lần này ngươi là người duy nhất được chọn Linh Cấp Vũ Kỹ, không biết muốn thứ gì? Ta thấy Thổ Vương Ấn rất mạnh đấy!”
“Không có hứng thú!” Lạc Nam cười nhạt, Thổ Vương Ấn mặc dù lợi hại, nhưng hắn còn không nhìn vào mắt…
Nhị Lão cùng hai tên Hoàng Tử nghe Lạc Nam công khai chê bai Thổ Vương Ấn, nhất thời sắc mặt âm trầm, hận không thể lập tức bóp chết hắn…
“Vậy sao…ta thì muốn chọn Thổ Hình Quyền, chính là Thiên Cấp Hạ Phẩm Vũ Kỹ!” Đại Linh phóng khoáng nói, nàng rất thích các loại vũ kỹ thô bạo…
“Đến rồi!” Nhị Lão trầm giọng nói ra…
Trước mặt đám người chính là một Đại Môn cao quý đang khép chặt, trên đại môn có khắc lấy từng chữ như rồng bay phượng múa Thư Viện Hoàng Gia…
Cót két…
Đại Môn mở ra, hiện ra không gian bên trong rộng lớn đến cực điểm, từng giá sách bày biện ngăn nắp, tầng tầng lớp lớp thư tịch không biết đâu mà lần…
“Thư Viện của Cửu Cấp quả nhiên không ít, bất quá phần lớn đều là đồ hỗn tạp…” Lạc Nam quét mặt đánh giá một vòng, cảm thấy hơi thất vọng…
Nếu Nhị Lão biết suy nghĩ của tên này, nhất định sẽ không nhịn được phun máu…Bên trong Thư Viện Hoàng Gia, Vũ Kỹ thấp nhất cũng là Địa Cấp Hạ Phẩm, đặt ở bên ngoài giá trị liên thành, tên này lại kêu đồ hỗn tạp…quá mức khi dễ người.
“Được rồi, các ngươi cứ xem xét và lựa chọn dựa theo phần thưởng, sau khi xong chỉ cần báo cho lão phu loại Vũ Kỹ vừa chọn là được…kẻ nào gian lận nếu bị phát hiện sẽ tiền trảm hậu tấu!” Nhị Lão trầm giọng nói, khí tức Hợp Thể Sơ Kỳ ầm ầm tỏa ra, dáng người nhỏ bé trở nên uy nghiêm hơn bao giờ hết…
Đám người Tề Minh rùng mình vâng dạ, bọn hắn đâu có ngu mà múa rìu qua mắt thợ trước một vị cường giả đang giám sát…
“Lão già này mặc dù là Hợp Thể Sơ Kỳ, nhưng đã chạm đến ranh giới Trung Kỳ, không thể xem thường…” Lạc Nam âm thầm nghĩ…
Đám người tảng đi, Lạc Nam đến khu giành riêng cho Linh Cấp Vũ Kỹ…đảo mắt quan sát…
Thổ Vương Ấn, Liệt Thổ Chỉ, Thổ Ngục, Bạch Sa Chưởng…
Vũ Kỹ Linh Cấp được đặt tại Thư Viện Hoàng Gia của Bạch Sa Hoàng Triều không có nhiều, chỉ có vài loại Lạc Nam từng thấy đám Hoàng Tử thi triển qua, xem ra những Vũ Kỹ mạnh mẽ hơn được Hoàng Đế riêng mình cất giữ…
Thất vọng lắc đầu, ánh mắt Lạc Nam bắt đầu chú ý đến đám Vũ Kỹ Thiên cấp…
“Hắn muốn làm gì?” Sớm chú ý động tĩnh của Lạc Nam, đám người một mặt mộng bức, tên này chê bai Vũ Kỹ Linh Cấp? lại muốn tìm Vũ Kỹ cấp thấp hơn?
“Đúng là quái nhân!” Tề Minh mấy người lắc đầu, không tiếp tục để ý Lạc Nam…
Rất nhanh, Lạc Nam lại thất vọng thở dài…rời bỏ Thiên Cấp, tìm xuống Địa Cấp Vũ Kỹ, hy vọng có thứ gì hay ho cũng được…
Bên trong thư viện, ngoài Vũ Kỹ và Công pháp cũng có những cổ tịch, ghi chép xưa củ, bất quá Hậu Cung có nhiều thê tử hiểu biết sâu rộng, hắn cũng lười nhìn đám này…
Khóe miệng Nhị Lão cùng hai người Bạch Dương, Bạch Liệt giật giật, tên này xem thường Vũ Kỹ của Hoàng Triều bọn hắn đúng không?
Bạch Liệt và Bạch Dương đã sớm tu luyện sạch sẽ Vũ Kỹ Hoàng gia, bọn hắn vào đây chỉ để cho có lệ, vì thế từ đầu đến cuối đều tập trung nhìn chằm chằm Lạc Nam…
Lạc Nam ngán ngẩm, đám Vũ Kỹ này hoàn toàn không thể sánh vai với đồ từ Hệ Thống, phần thưởng này xem như công cóc…
“Hả, thứ gì đây?” Ánh mắt Lạc Nam lập tức khóa chặt một mảnh giấy vàng có phần xưa củ, nảy sinh hứng thú…
Mảnh giấy này nằm trong đống Địa Cấp Hạ Phẩm vũ kỹ, nhìn qua hoàn toàn không đáng chú ý…nhưng bên trên lại có vẽ lấy những hình ảnh vô cùng sống động…
Đó là một nhân hình mặc áo bào hoàng đế đang ngưng tụ Vũ Kỹ, uy lực hết sức kinh hồn, khiến bốn phương tám hướng không gian xung quanh trở nên đổ vỡ, từng cơn bão cát thét gào dữ dội vờn quanh…nhìn qua rất bất phàm.
Điều đáng tiếc chính là, bản vẽ chỉ đến đó là dừng, không thấy được người trên bản vẽ kia hoàn thành trọn vẹn chiêu thức…
“Đây là một môn Vũ Kỹ thổ hệ còn dang dở, người sáng tạo ra nó không đủ khả năng hoàn thiện…” Kim Nhi ngồi trên vai Lạc Nam liếc mắt nói ra.
Nhị Lão thấy Lạc Nam xem xét tấm giấy vàng, nhất thời trong mắt xuất hiện hồi ức…
Môn Vũ Kỹ này chính là vị hoàng đế lập quốc của Bạch Sa Hoàng Triều tạo ra trong quá trình đem Dị Thổ phong ấn, đáng tiếc dù lấy tư chất tuyệt thế thiên tài của hắn cũng không thể hoàn thiện…trở thành một bản nháp…
Qua nhiều triều đại, các đời Hoàng Đế dù đã cố gắng nghiên cứu sáng tạo, hy vọng tự thân có thể hoàn thiện môn Vũ Kỹ này để thỏa mãn tâm nguyện của tổ tiên nhưng đều không thể thành công, cuối cùng đồng nhất cho ra kết luận, Vũ Kỹ này không nên tồn tại trên thế gian, vì nó quá mạnh, thậm chí nếu có thể thành công sẽ siêu việt Linh Cấp, đạt đến Chân cấp trong truyền thuyết…
Chính vì như vậy, môn vũ kỹ không hoàn chỉnh này bị ném vào đống Địa Cấp Hạ Phẩm, chẳng ai thèm ngó tới…
“Chính là nó!” Lạc Nam không nói hai lời, đem môn vũ kỹ còn giang dở này thu lấy, quay người rời đi…
Từ đầu đến cuối không thèm nhìn lại đáp Linh Cấp Vũ Kỹ một chút…
“Không biết lượng sức mình!” Thấy Văn Lang vậy mà chọn môn vũ kỹ vô dụng làm phần thưởng, Nhị lão cùng hai tên Hoàng Tử âm thầm cười nhạt…
Các đời tổ tiên Bạch Sa Hoàng Triều còn không thể hoàn hiện, một tiểu tử Hóa Thần như ngươi lấy về làm giấy vệ sinh à?
Bất quá nếu Lạc Nam đã chọn, bọn hắn không thể nói gì thêm…
Đám người Đại Linh đã sớm chọn xong phần thưởng, được Nhị lão cho người mang rời khỏi Hoàng Cung…
“Không tệ…tiếp theo lão phu sẽ mang ngươi cùng hai vị Hoàng Tử tiến về Cảnh Địa tu luyện!” Nhị lão nhìn xem Văn Lang, cố gắng ôn hòa nhất có thể nói ra, sợ tên này làm ra đề phòng.
“Vậy thì tốt quá! Đa tạ Nhị lão rồi!” Lạc Nam ra vẻ mừng rỡ, ánh mắt sáng lên…như hận không thể lập tức tiến vào Cảnh Địa tu luyện…
“Haha, chết đến nơi còn không biết!” Bạch Dương cùng Bạch Liệt liếc mắt nhìn nhau, âm thầm cười nhạt…
Trước sự chỉ dẫn của ba người, Lạc Nam thản nhiên tiến vào Cảnh Địa…
“Đại ca thân yêu, cũng nên bắt đầu rồi…” Bạch Liệt âm thầm suy nghĩ, kế hoạch của hắn đang diễn ra thuận lợi…
…
Bên dưới lòng đất…
Trong không gian rộng rãi, Trận pháp hình dạng lồng giam cự đại vẫn như củ hiển hiện, Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ dữ tợn gầm gừ…
Chỉ là tiếng gầm của nó không còn hung hăng như thời điểm trước, trái lại có một chút suy nhược…
Thân thể được ngưng tụ từ vô số Thổ hệ nguyên tố cũng trở nên phai nhạt không ít, kích cỡ nhỏ hơn đến tận một vòng…
Bị trận pháp rút đi phần lớn Thổ hệ nguyên tố để bổ sung vào Cảnh Địa, khiến cho Dị Thổ trở nên suy yếu không ít lần…muốn khôi phục cần một đoạn thời gian…
Có thể nói đây là trạng thái yếu nhất của Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ…
Bên ngoài lồng giam, Bạch Thiên hai mắt đầy cuồng nhiệt nhìn về Dị Thổ, đây là thời cơ tốt nhất để sở hữu thứ khủng bố này…
Đứng cùng hắn, phân biệt là Tam Lão cùng Tứ Lão, một mặt ngưng trọng nhìn cảnh tượng này…
“Thái tử, người thật quyết tâm chinh phục Dị Thổ?” Tam lão trầm thấp mở miệng hỏi.
“Không sai, bổn thái tử muốn liều một lần, mong hai lão hộ pháp!” Bạch Thiên nghiêm nghị nói ra.
“Người chính là huyết thống Hoàng gia, có quyền thử sức chinh phục Dị Thổ, tuy nhiên cũng nên cân nhắc thỏa đáng, tránh để lại thương thế nghiêm trọng!” Tứ lão khuyên nhủ.
“Bổn thái tử đã chuẩn bị thỏa đáng, bất quá muốn hỏi hai vị một câu…nếu ta thành công thu phục Dị Thổ, các ngươi có ủng hộ ta ngồi lên chiếc ghế đó hay không?” Bạch Thiên hào khí nói, tự tin tràn đầy…
Tam Lão và Tứ Lão ánh mắt co rụt lại, cẩn thận từng li từng tí, nghiêm túc nói ra:
“Thái tử, hiện tại ngồi trên chiếc ghế đó vẫn là Bệ Hạ, mọi chuyện đợi ngươi thành công thu phục Dị Thổ rồi nói sau!”
Bạch Thiên cười nhạt gật đầu, mặc dù hai lão già này không trực tiếp ám chỉ, nhưng mọi tiền đề chính là hắn phải thành công thu lấy Dị Thổ, bằng không ngay cả tư cách ham muốn chiếc ghế kia cũng không có.
“Haha, Phụ Hoàng những năm này liên tiếp khiến Hoàng Triều đi xuống, hắn nên an hưởng tuổi già rồi, một thế lực muốn không ngừng cường đại cần phải có một lãnh đạo với đầy đủ tham vọng…!”
Tam Lão và Tứ Lão trầm mặt, bất quá trong mắt lại xuất hiện một tia chờ mong, lời Bạch Thiên nói đúng, Bạch Sa Hoàng Đế những năm qua quen thói suиɠ sướиɠ hưởng thụ, liên tục kết nạp phi tần, mặc dù thực lực vẫn cường đại nhưng đã không còn hy vọng tiến triển…
Thái Thượng Hoàng đã sớm bất mãn với hắn, chỉ trông chờ tìm ra nhân tuyển thích hợp mới để ngồi lên Hoàng vị mà thôi…Nếu Bạch Thiên có thể thu phục Dị Thổ, hắn sẽ chứng minh được bản lĩnh của mình, việc thay thế Bạch Sa hoàn toàn khả thi…
“Haha!” Thấy biểu cảm của hai tên lão già, Bạch Thiên hài lòng cười lớn một tiếng, trong mắt dã tâm ngập trời, bước gần đến Lồng giam…
“Thái tử cẩn thận, nếu xảy ra nguy hiểm gì, chúng ta sẽ lập tức thông cáo với Bệ Hạ và Thái Thượng Hoàng!” Tam Lão cùng Tứ Lão nghiêm túc căn dặn…
Bạch Thiên gật đầu, đối diện với Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ kia, khiến hắn cảm nhận được áp lực cự đại như chưa từng có…
“Được ăn cả, ngã về không…bổn Thái Tử đã sớm chuẩn bị vô số năm cho một ngày này!” Bạch Thiên hít sâu một hơi…
Đột ngột, hắn lấy ra một lá Bùa đen tuyền mà thần bí, hướng về Dị Thổ…
RỐNG…
Trong ánh mắt kinh ngạc của Tam Lão cùng Tứ Lão, lá Bùa đen tuyền kia lập tức hóa thành vô số phù văn ảo diệu, bay đến Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ…
Không kịp né tránh, những phù văn kia in sâu vào cơ thể khổng lồ của nó, chỉ trong thoáng chốc đã biến thành vô số gông cùm xiềng xích, đem Dị Thổ trói chặt…
RỐNG…
Dị Thổ hung tợn gầm gừ, thân thể khổng lồ lắc lư kịch liệt, muốn phá vỡ gông cùm khó chịu này…
“Nhân loại đáng chết, ngươi đã làm gì ta?”
Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ cảm giác được năng lượng của mình không ngừng bị đám xiềng xích hút lấy, phẫn nộ gầm lên…
Bạch Thiên lỗ tai rỉ máu trước sự gầm thét của nó, hắn không để tâm chút nào, cười ha hả:
“Xích Phệ Linh Phù, phù chú Thiên Cấp Cực Phẩm chỉ có thể sử dụng một lần mà bổn Thái Tử đã bỏ ra cái giá lớn đạt được trong một lần đấu giá, dùng để thu phục ngươi!”
“Thu phục ta? nhân loại ngu xuẩn!” Dị Thổ nghe vậy rống giận, những năm qua liên miên không dứt các đời Hoàng Đế muốn thu phục nó nhưng đều không thể thành công…tên này đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Trong cơn phẫn nộ, vô số Thổ hệ Linh Lực cuồn cuộn mà về cơ thể nó, cơ thể hiên ngang bành trướng, muốn đem phù văn trên người phá hủy…
“Vô ít thôi, Dị Thổ hãy thuần phục ta, chúng ta cùng nhau chinh chiến thiên hạ!” Bạch Thiên ngạo nghễ nói, khí độ bất phàm.
“RỐNG, ta dù có chọn chủ cũng sẽ không nhìn trúng đám Bạch Sa Hoàng Triều vô liêm sỉ!” Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ gào rống, ánh mắt dữ tợn không chút khuất phục nào.
“Hừ, ngươi không phục cũng phải phục!” Bạch Thiên cười lạnh, đột ngột há miệng nuốt xuống một viên Đan Dược lấp lánh hào quang…
Trong khoảng khắc đó, da thịt hắn trở nên cứng rắn như cương thiết, hầu như bất khả xâm phạm…
“Kim Cương Đan? Ngay cả đan dược này Thái tử cũng có?” Tam Lão cùng Tứ Lão giật mình…
Kim Cương Đan chính là đan dược gia tăng khả năng phòng ngự của người sử dụng trong thời gian ngắn, đẳng cấp đạt đến Thiên Cấp Cực Phẩm…
Với trạng thái hiện tại của Bạch Thiên, dù là hai người bọn hắn cũng không thể đả thương…
“Haha, nhận mệnh đi Dị Thổ!”
Bạch Thiên cười ngạo nghễ, đột ngột thả người lao vào cơ thể khổng lồ của Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ…
“Cút!” Thổ Hùng Trấn Ngục Thổ gầm rú, vô số đất cát trên người mãnh liệt xoay tròn như một vòng xoáy thịt, muốn ngăn cản Bạch Thiên lao vào…
Thân thể bên ngoài của nó thực chất được tập hợp từ vô số Thổ hệ nguyên tố, không hề có thực thể hay máu thịt, chẳng qua lại tạo thành vô số cát lưu động với tốc độ nhanh khủng bố, sẳn sàng nghiền nát bất kỳ kẻ nào xâm nhập…
Lúc này đây dựa vào Kim Cương Đan, Bạch Thiên rốt cuộc xuyên thấu vào trong…
Bất quá bề ngoài Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ quá mức to lớn, Bạch Thiên dù thành công tiến vào, cũng chưa tìm đến vị trí hạch tâm…
“Chỉ cần tìm thấy bản thể của nó, ta xem như tiến gần thêm một bước…” Bạch Thiên ánh mắt lấp lóe, vô số đất cát nghiền ép cơ thể hắn, nhưng nhờ có Kim Cương Đan, nhất thời không cảm thấy đau đớn gì, thần thức cuồn cuộn tỏa ra, không ngừng dò xét trong cơ thể khổng lồ…
“Muốn tìm bản thể của ta, ngươi muốn chết!” Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ không ngừng dãy dụa kịch liệt, đã có vài vết phù văn xuất hiện dấu hiệu nứt vỡ…
Giống như Tử Tâm Phần Không Viêm có bản thể chính là một quả tim nhỏ, hay Kim Ô Hư Hỏa chính là một con tiểu Kim Ô…Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ cũng vậy, nó cũng có bản thể thật sự với kích thước nhỏ...
Chẳng qua vì quá mức cường đại đến mức sinh ra linh tính, Dị Thổ biết tự bảo vệ mình bằng cách sản sinh và tụ tập vô số Thổ hệ linh lực bao trùm cơ thể, để hóa thành một con Gấu lớn khổng lồ bên ngoài mà thôi…
Nếu tìm ra Bản thể nhỏ bé thật sự ẩn giấu trong thân xác to lớn ấy, có cơ hội thu phục…