Khói bụi tản đi, một thân ảnh ẩn trong Nghịch Long Chiến Thân màu tử hắc thần bí mà uy nghiêm, ánh mắt lấp lóe phía sau lớp mặt nạ như cười như không nhìn một đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh…
Hóa Long Chiến Quyết, môn Đế Công Cực Phẩm công pháp của Long Tộc, chỉ có Long tộc chính tông sở hữu Chân Long Lực mới có thể thi triển…
Nhưng điều đó không có nghĩa, Nghịch Long Lực không thể trở thành năng lượng để triển khai Hóa Long Chiến Quyết.
Trái lại, khi mỗi cá thể Nghịch Long tu luyện và dùng đến Hóa Long Chiến Quyết, mới là khắc tinh triệt để của toàn thể Long Tộc…
Chân Long không thể luyện Đồ Long Thập Bát Chưởng, nhưng Nghịch Long có thể tu luyện Hóa Long Chiến Quyết một cách bình thường…
Đó cũng là một trong các lý do vì sao Nghịch Long có uy hϊếp to lớn đến thế đối với Chân Long…
Đây cũng là lần đầu tiên Lạc Nam áp dụng Nghịch Long Lực vào Hóa Long Chiến Quyết, uy thế mà nó mang lại…không cần nói cũng biết.
So với Chân Long Chiến Thân bao trùm toàn thân bởi lớp vảy giáp màu xanh lục lấp lánh thuần túy của Chân Long, thì Nghịch Long Chiến Thân lại bao phủ cơ thể Lạc Nam bằng từng mảnh vảy Nghịch Long, đen pha lẫn tím…uy nghiêm, âm trầm và thần bí…
Trước Nghịch Long Chiến Thân, hàng trăm loại công kích đến từ Tiên Lực nện thẳng vào người, trước ngực Lạc Nam chỉ có vài lớp lân phiến rạn nứt, mọi thứ còn lại vẫn hoàn hảo vô khuyết, ngay cả cọng tóc cũng không chịu thương tổn…
“Đây là…”
Trước khí thế áp bách đến từ Nghịch Long Chiến Thân, dù là Ngưu Thiên Ám hay Ngưu Ngũ Bá cũng sợ hãi tận sâu trong linh hồn, dù bị đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh trấn áp nhưng không khuất phục, thì lúc này bọn hắn chính thức hạ thấp đầu…
Tổ tiên của Ngưu Ngũ Bá là thần thú Ngũ Sắc Thần Ngưu, mà tổ tiên của Ngưu Thiên Ám lại ẩn chứa máu huyết Thần Thú Thao Thiết.
Bất kể là Ngũ Sắc Thần Ngưu hay Thao Thiết cũng chỉ là tồn tại sánh ngang Chân Long, ở trước mặt Nghịch Long chúng nó vẫn phải cúi xuống cái đầu cao ngạo, càng đừng nói chi Ngưu Ngũ Bá và Ngưu Thiên Ám chỉ là huệ duệ sau vô số thế hệ.
Ngay cả Hậu Cung chúng nữ thân mang Thần Thú Huyết Mạch cũng bị ảnh hưởng, trong lòng sinh ra cảm giác thuần phục trước nam nhân của mình đến đỉnh điểm, hận không thể lập tức cùng hắn ân ái một phen…
“Ngươi…ngươi rốt cuộc là ai? Thế giới này không thể có quái vật như ngươi!” Lục Lang trong lòng hoảng sợ đến cùng cực, mặc dù một kích vừa rồi có chút tấn công vội vàng nên hắn vẫn chưa ngưng tụ toàn lực, nhưng hàng trăm người cùng lúc ra tay vẫn không làm gì được kẻ đối diện, một cảm giác bất an lan tràn dâng khắp cõi lòng Lục Lang rồi.
“Ta chính là một sinh mệnh tại thế giới mà trong mắt các ngươi gọi là ti tiện này, cũng là tử thần gặt hái sinh mệnh của các ngươi!” Lạc Nam giận quá hóa cười, Nghịch Long Lực một lần nữa phá thể mà ra…
RỐNG…
Lúc này đây, hư ảnh Nghịch Long rốt cuộc hiện thế, nó to lớn hàng trăm trượng uốn lượn giữa vân tiêu, ngũ trảo sắt lẹm như hóa thành thực chất, mang theo khí thế thái sơn áp đỉnh đè ép đám người thở không nổi…
“Đồ Long Đệ Nhị Chưởng – Bạo Long Chưởng!”
Theo Lạc Nam huy động chưởng pháp, hư ảnh Nghịch Long cuồng bạo ngẩng cao đầu, trong ánh mắt co rụt của Lục Lang mà hung hăng lao đến hắn…
“Khốn kiếp, đừng tưởng mình lợi hại!” Lục Lang sắc mặt giận dữ đến tái mét, một kiện Trường Đao trong suốt nhẹ nhàng như gió, bên trên lại hừng hực hỏa diễm như ánh mặt trời xuất hiện trong tay.
Phong Hỏa Cực Đao, đây là Pháp Bảo hộ mệnh của Lục Lang đạt đến Cực Cấp Thượng Phẩm, khi chiến đấu với Võ Tam Nương đám người còn chưa thèm dùng đến, lúc này buộc phải lấy ra để liều mạng với kẻ trước mặt này.
RỐNG…
Nghịch Long mặc kệ cái gọi là Cực Cấp Pháp Bảo, nó vẫn hung hăng lao vọt đến,…
“Phong Hỏa Đao Pháp – Trảm cho ta!”
Lục Lang sắc mặt vặn vẹo huy vũ Phong Hỏa Cực Đao, thanh đao này vậy mà giúp hắn đem Hỏa và Phong dung hợp lại cùng nhau, một đao chém ra như có thể trảm trời, hư không bị xé rách thành một vết nứt hết sức dỡ tợn rộng hàng chục trượng…
ĐÙNG…
Bạo Long Chưởng hung hăng va đập vào Đao khí, nhất thời khiến hư ảnh Nghịch Long cảm thấy bị xúc phạm, nó uy nghiêm rống lớn lên…thân thể tiếp tục lao đến, ngũ trảo hoành không, muốn đem toàn thể chướng ngại vật phá thành mảnh vụn…
Phong Hỏa Cực Đao mặc dù chém ra Đao khí rất lợi hại, nhưng lực lượng mà nó sử dụng chung quy là Tiên Lực, ở trước Nghịch Long Lịch cuồng ngạo và táo bạo, chỉ chống đỡ được một khoảng thời gian, sau đó bị vuốt rồng xé làm đôi…
KENG…
Lục Lang sắc mặt hãi hùng đem Phong Hỏa Cực Đao ngăn ở trước mặt tiến hành phòng thủ…
XOẸT XOẸT XOẸT…
Nghịch Long nghiền ép, thân thể Lục Lang trượt dài trên không trung, thân hình rung lên lẩy bẩy…
Mãi đến khi bị đẩy lùi vài chục dặm, Cuồng Long Chưởng mới triệt để tiêu thất, mà khóe miệng Lục Lang không biết bao giờ đã phủ đầy máu tươi.
PHỐC…
Lại thêm một ngụm phun ra ngoài, sắc mặt Lục Lang hoảng hốt phát hiện trong cơ thể mình có một luồng Ma Lực rất nhỏ đang âm thầm quấy rối, khiến tốc độ vận chuyển Tiên Lực của hắn chậm chạp đi rất nhiều, vì thế rất mất ưu thế trong lúc giao tranh cùng Lạc Nam.
“Là nữ nhân kia, khốn nạn thật!” Lục Lang sắc mặt thập phần khó coi.
Vốn dĩ tưởng rằng chỉ là thương thế nhỏ không đáng kể, nào ngờ lưu lại tai họa ngầm…
“Các ngươi còn chờ cái gì? toàn diện xông lên, muốn để hắn gϊếŧ ta trước sao?”
Nhìn thấy một đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh vẫn chưa lấy lại tinh thần, Lục Lang phẫn nộ gào rống như điên.
“Đúng rồi, ta không tin hắn phòng ngự được vĩnh viễn, chúng ta có ưu thế về nhân số!” Lý Huyền cười lạnh quát, bất chợt hướng lên trời bắn ra một tia sáng xuyên thấu vân tiêu, nổ tung như pháo hoa.
Chính là tín hiệu yêu cầu đám thiên tài còn lại của Tam Huyền Tông chi viện…
Thấy Lý Huyền phản ứng, đám thiên tài còn lại cũng nhao nhao kêu gọi đồng bọn…
Bọn chúng hạ xuống Việt Long Tinh gần ngàn người, ở đây chỉ mới tập hợp hàng trăm, vẫn còn thiếu không ít.
“Đến tốt!” Lạc Nam cười ha hả, nhìn thấy vô số công kích lao đến chính mình, hắn lười phòng ngự, chỉ thản nhiên nói:
“Hồn Địa!”
Vô tận Linh Hồn tản ra hình thành một lãnh địa bảo vệ Lạc Nam vào bên trong…
Ở trạng thái này, chỉ có Hồn Kỹ mới công kích được hắn, hoặc những cường giả có thủ đoạn thông thiên vượt xa Lạc Nam, có thể dễ dàng phá vỡ Hồn Địa…
Đương nhiên một đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh không thuộc hai trường hợp trên…
Đợi khi công kích tản đi, Lạc Nam lại từ Hồn Địa bộ dạng hoàn hảo xuất hiện, không nói hai lời hướng Lục Lang điên cuồng truy kích.
“Má mày!” Lục Lang buộc phải chửi tục, hắn không hiểu vì sao tên này luôn nhắm vào mình, vẫn còn một đống lớn thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh xem náo nhiệt đấy.
Lạc Nam thấy Lục Lang chạy nhanh mà âm thầm cười lạnh, Bát Môn Độn Giáp kích hoạt, đem Tốc Môn các loại chính thức khai triển, nhất thời thực lực một lần nữa đại tăng…
Người bao trùm Nghịch Long Chiến Giáp, thân truy sát Lục Lang, rất nhanh đã tiếp cận…
“Lần này…có trời cũng không thể cứu ngươi!”
Long Lực Đỉnh gào thét, lại thêm một hư ảnh Nghịch Long xuyên thủng trời xanh, hai con Nghịch Long giương nanh múa vuốt, Lạc Nam hung hăng tung chưởng:
“Đồ Long Đệ Tứ Chưởng – Song Long Chưởng!”
RỐNG RỐNG…
Hai con Nghịch Long gào rống, mang theo sát khí đằng đằng lao vụt mà đến Lục Lang.
“Không được tổn hại Lục Lang!”
Một đám tiếng quát vang lên, chỉ thấy thiên tài Lục gia đã nhận được chi viện gấp rút tiến đến, dẫn đầu là Lục Bích xinh đẹp.
Lục Bích nhìn Lục Lang bị truy sát sắc mặt không dám tin tưởng, bất quá vẫn biết tình huống trước mặt cứu người quan trọng hơn, mang theo một đám thiên tài Lục gia ngăn cản phía trước Song Long Chưởng, chính diện phản công.
ĐÙNG ĐÙNG…
Tất cả đều vô ít, thiên tài Lục gia như rơm như rạ rơi rụng, một số thực lực yếu kém nổ tung thành máu tươi, mà Lục Bích càng là đứng mũi chịu sào, như một tấm giẻ rách bay vọt ra ngoài, điên cuồng phun máu.
Lạc Nam quá mạnh…
“Toàn lực gϊếŧ hắn!” Lục Lang thành công tránh thoát một mạng, vội vàng lao đến ôm lấy Lục Bích, ngửa đầu gào rống.
Thiên tài Tiên giới đuổi đến ngày càng nhiều, số lượng đã có gần năm trăm, hơn một nửa nhân số thí luyện lần này rồi.
ẦM ẦM ẦM…
Gần năm trăm tu sĩ thi triển Tiên Lực, một nửa Việt Long Tinh có dấu hiệu sụp đổ, vô số tu sĩ như lạc mất đàn điên cuồng chạy trốn, cảnh tượng như ngày tận thế…
Bất quá một đám thiên tài Tiên giới hiển nhiên không quan tâm đến vấn đề này, cả đám chỉ muốn diệt sát con quái vật trước mặt càng sớm càng tốt…
“Đến tốt!” Lạc Nam ngửa đầu lên trời hưng phấn rít gào, đã lâu rồi hắn mới được thỏa sức gϊếŧ chóc như vậy, đã lâu rồi hắn mới có một trận chiến sảng khoái như vậy…
Các trận chiến trước toàn phải vừa đánh vừa lùi vì đối thủ quá hung hiểm, nhưng ở lần này…một đám Độ Kiếp, hắn còn chưa nhìn vào trong mắt đâu.
Hắn phải gϊếŧ, gϊếŧ đến khi nào bọn này sợ mới thôi…
RỐNG…
Như cảm nhận được tâm tình của chủ nhân, Long Lực Đỉnh xoay tròn càng thêm dữ dội, Lạc Nam hai tay hung hăng đẩy ra nhất chưởng:
“Đồ Long Đệ Ngũ Chưởng – Quần Long Chưởng!”
Trong khoảnh khắc đó, Nghịch Long Lực hung hăng xuất động, một chưởng của Lạc Nam vừa ra, có liên miên bất tuyệt hư ảnh Nghịch Long phá không xuất động, lấy thế không thể đỡ chính diện đối kháng mấy trăm tên thiên tài…
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Quần Long Chưởng là chưởng pháp tấn công với quy mô lớn, lần đầu tiên được Lạc Nam sử dụng…
Vô số tiếng nổ vang, gần chục tên thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh nổ thành mưa máu, mà Lạc Nam cũng bị đánh văng vài chục trượng, Nghịch Long Chiến Thân trên người rạn nứt sau đó triệt để vỡ vụn…
Hiển nhiên dù Nghịch Long Lực lợi hại, thì nhân số đối phương quá mức áp đảo cũng khiến Lạc Nam ăn thiệt thòi không nhẹ…
Hắn lau lấy làn máu đỏ nơi khóe môi, ánh mắt đỏ ngầu như màu máu, một chân tiến đến, ngông nghênh mà điên cuồng: “Còn ai muốn nhận lấy cái chết?”
“Quái vật…kẻ này là quái vật!” Thân là đệ nhị thiên tài Tam Huyền Tông, Lý Huyền cũng phải hoảng sợ gào thét…càng đừng nói chi một đám thiên tài bình thường khác.
Trong cơ thể bọn hắn đa phần đều bị Ma Lực quấy rối, khiến thực lực bản thân không thể phát huy toàn bộ, tạo tiền đề cho kẻ này tung hoành ngang dọc.
Mà muốn giải trừ Ma Lực cần có thời gian dùng Tiên Lực khắc chế, bất quá lúc này đang dầu sôi lửa bỏng, bọn hắn nào có thời gian?
“Haha, Đồ Long Đệ Tam Chưởng – Không Long Chưởng!” Lạc Nam cười to quát.
Một cái hư ảnh Nghịch Long lại xuyên thấu hư không, mục tiêu nhắm đến là Lục Lang đang ở xa nhất.
“Tên khốn này!” Lục Lang tóc gáy dựng đứng, Không Long Chưởng xuyên thấu hư không đã tiếp cận đến hắn…
Phong Hỏa Cực Đao một lần nữa cầm nắm trên tay, hướng con Nghịch Long vừa lao ra trảm mạnh.
“Bạo!” Lạc Nam bàn tay siết chặt.
Trong ánh mắt muốn lòi ra của Lục Lang, hư ảnh Nghịch Long trước mắt hắn không ma sát công kích như thường thấy, trái lại toàn diện nổ tung.
ĐÙNG…
Vô số Nghịch Long Lực phát nổ là cảnh tượng gì?
Chỉ thấy khi vụ nổ tan đi, Lục Lang toàn bộ thân thể nhìn không ra hình dạng nhân loại, mà Lục Bích trên lưng hắn chỉ còn lại một hơi thở mong manh, như đèn cạn dầu lúc nào cũng có thể tắt, mà thanh Đao trên tay Lục Lang không biết lạc đi đâu mất trong vụ nổ rồi.
“Làm sao có thể như vậy?” Lục Bích trong cơ đau vẫn chưa hiểu rõ tình cảnh này là sao.
Nàng vốn luôn xem thường đám thổ dân Thí Luyện Chi Địa, tại sao hiện tại nơi này lại có kẻ hung hăng bá đạo như vậy? mọi thứ như một giấc mơ không chân thật…
“Không chết?” Lạc Nam nhìn cảnh này có chút kinh ngạc nói, xem ra thiên tài nổi bật có khác a, hắn đánh như vậy mà đối phương còn không chết…
Lạc Nam thừa hiểu bản thân mình hiện tại mạnh bao nhiêu, đừng thấy hắn ở Huyết giới thu thập một tên Bán Tiên như Huyết Quân khá mất thời gian, thực chất khi đó vì lo lắng kinh động cao tầng Huyết giới có thêm phiền phức nên không hề dùng toàn lực.
Chưa kể Huyết Quân có Huyết Châu và hai con Huyết Sát Cương Thi giữ mạng, mới kéo dài khá lâu như vậy.
Trong mắt Lạc Nam, cái gọi là Tiên lực hỗn tạp Linh Lực và Tiên Lực toàn diện không có gì khác nhau, ở trước mặt Nghịch Long Lực…chúng nó đều không đáng chú ý.
Vì thế mà Lục Lang có thể lấy tu vi Độ Kiếp Viên Mãn nhiều lần sống sót dưới thế công của hắn, khiến Lạc Nam có chút kinh ngạc.
Hắn nào đâu biết rằng Lục Lang thoát nạn là nhờ một bảo vệ trên người Lục Bích, nữ nhân này có thân phận khá cao ở Lục gia, nên có vật hộ thân mang theo bên người.
Trong lúc hắn đang phân tâm, lại có vô số công kích lao vụt đến, trạng thái Nghịch Long Chiến Thân một lần nữa triển khai, mặc kệ đám công kích nện lên thân mình, cười gằn truy sát một mình Lục Lang:
“Ta muốn ngươi chết, chạy được sao?”
Sở dĩ Lạc Nam không tiếp tục dùng Hồn Địa vì môn Hồn Kỹ này thiếu tính cơ động, khi sử dụng buộc hắn phải ở một chỗ trong Hồn Địa, như vậy quá mất thời gian, Lục Lang có thể nhân cơ hội chạy trốn.
“Trốn!” Quả nhiên đây là suy nghĩ duy nhất xuất hiện trong đầu Lục Lang lúc này…
Hắn không nói hai lời mang theo Lục Bích xé rách không gian, chui vào bên trong.
“Trốn vào không gian? Ngươi sai lầm!” Lạc Nam cười lạnh quát:
“Không Môn!”
Kích hoạt Không Môn, khả năng di chuyển và tác động lên Không gian của Lạc Nam gia tăng chưa từng có, hắn đang muốn chui vào không gian truy sát, lại bị một đám Dạ Lang Tiên Tinh vây lại.
Đám khốn này như con ruồi vậy, bu không chịu nhả.
“Các ngươi muốn chết?” Lạc Nam sắc mặt trầm xuống, ý niệm vừa động…
RỐNG, ÒM, GÀO, GÁY…
Mộc Quy, Thổ Hùng, Hỏa Phượng cùng Kim Hổ ngạo nghễ hiện hữu giữa thế gian, tứ đại Vệ Hồn thay mặt chủ nhân ngăn cản một đám con ruồi đang vây lại.
Nhân cơ hội đó, Lạc Nam nhanh chóng hòa mình vào hư không…
Không ai chú ý rằng, nhân lúc mọi thứ hỗn loạn, Lý Huyền bí mật mang theo một đám thiên tài Tam Huyền Tông lặng lẽ chuồn đi, rắm cũng không dám thả một cái…
“Trước hết tiêu trừ Ma Lực trong cơ thể rồi tính sao…” Lý Huyền thầm nghĩ.
“Làm sao có thể?” Lục Lang nhìn thấy Lạc Nam ở trong hư không như cá gặp nước, chỉ thoáng chốc đã tiếp cận với mình mà trong lòng hoảng sợ cùng cực.
“Trốn vào Không gian là nguyên nhân chết của ngươi!” Lạc Nam thản nhiên nói, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn lóe lên.
“Định Hồn!”
Thân ảnh Lục Lang cứng ngắc lại trong thoáng chốc, đến khi hắn lấy lại tỉnh táo, đã nhìn thấy một cái quả cầu được tụ hợp từ sáu loại thuộc tính hung hăng chưởng đến…
“KHÔNG…” Trong cơn nguy kịch, Lục Lang cắn răng đem Lục Bích trên lưng mình ngăn cản trước mặt…
Chỉ là khiến Lục Lang càng không nghĩ đến chính là, Lục Bích tưởng chừng đã nỏ mạnh hết đà đột nhiên phản ứng, nàng quyết đoán ném đi Linh Hồn Bài trên người.
Xoẹt…
Trận Pháp cự đại trên không đem Lục Bích hút mất, Lục Lang mới chợt nhớ ra còn có thứ này có thể giữ mạng, hắn muốn lấy ra Linh Hồn Bài vứt bỏ trước khi tính mạng nguy kịch.
“Định Hồn!” Lạc Nam nào cho tên này cơ hội?
Thân thể Lục Lang một lần nữa có chút cứng ngắt…
ẦM ẦM ẦM…
Hợp Linh Chưởng phá không mà ra, đem một đời thiên tài Lục gia nghiền thành hư vô, một chút cặn bã cũng không còn sót lại…
…
Chúc mọi người ngủ ngon :D
.E mới lập được cái tài khoản Paypal, bác nào có lòng ủng hộ e thì e cảm ơn ạ: nguyenphuochau12t2@gmail. Com
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn