TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Cấp Ở Rể Diệp Vô Phong
Chương 656: Có chết cũng không thừa nhận

Diệp Vô Phong tặc lưỡi hai lần: “Tôi thật sự không hiểu được tại sao ông lại phản kháng khi nhắc tới vụ án kia, có ẩn tình gì trong đó không?”

Chu Tinh cười ha hả: "Tôi chỉ đơn giản là không muốn bị đổ oan thôi, ai cũng kháng cự khi bị đổ oan mà, cho nên chủ tịch Diệp đừng nghi ngờ bậy bạ, cậu vẫn nên quan tâm đến hậu quả của việc công ty Hoa Cường của cậu đối đầu với nhà họ Nguyên đi. Dù sao cậu cũng biết, nhà họ Nguyên không dễ trêu chọc mà.”

Diệp Vô Phong cười nói: “Đúng là không dễ trêu chọc, nhưng ông quan tâm đến công ty Hoa Cường của chúng tôi như vậy, ông định giúp công ty Hoa Cường đối phó với nhà họ Nguyên sao?”

Chu Tinh chỉ khịt mũi: "Cậu cho rằng có thể sao? Hơn nữa, công ty Hoa Cường của cậu cũng chỉ là nỏ mạnh hết đà, có thể kiên trì ở Liêu Tây một tháng cũng đã rất tốt rồi. Tôi sẽ đợi công ty Hoa Cường ở Liêu Tây xong đời, sau đó sẽ ảnh hưởng đến việc kinh doanh ở Liêu Đông.”

Diệp Vô Phong dửng dưng nói: “Chuyện này không cần chủ tịch Chu quan tâm. Thị trường bên Liêu Đông của chúng tôi luôn rất tốt, hơn nữa bên Liêu Tây nhất định cũng sẽ giống như bên Liêu Đông.”

Chu Tinh chỉ lạnh lùng nhìn anh.

Diệp Vô Phong đánh giá căn nhà rồi hài lòng gật đầu: “Nhưng ánh mắt của thư ký của ông không tệ đấy. Tôi thích cách bài trí nội thất này, tôi tin chủ tịch Chu cũng rất thích.”

Sắc mặt Chu Tinh càng thêm ảm đạm, bởi vì ông ta biết Diệp Vô Phong đang nói cái gì.

Thiết kế của căn nhà này tương tự như văn phòng của ông ta, có một số đồ đạc cá nhân của ông ta trong đó, điều này đủ để chứng minh rất nhiều điều.

Diệp Vô Phong cười nói: “Nhưng Chủ tịch Chu yên tâm, đàn ông mà, có thể hiểu được.”

Chu Tinh biết khi Diệp Vô Phong đến nơi này, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ông ta dễ dàng, nhưng cho tới nay Diệp Vô Phong vẫn chưa ra tay, điều này khiến Chu Tinh kinh ngạc.

“Chủ tịch Diệp, nếu cậu không có việc gì, vậy thì mời cậu đi cho.” Chu Tinh hờ hững nhìn Diệp Vô Phong.

Diệp Vô Phong lắc đầu nói: “Đâu có được, vất vả lắm tôi mới ép ông tới nơi này, nếu không giải quyết mọi chuyện, chẳng phải rất lãng phí thời gian của tôi sao?”

Chu Tinh thấy Diệp Vô Phong không có ý định rời đi, sắc mặt bỗng nhiên tức giận: “Rốt cuộc cậu muốn thế nào, nếu muốn gϊếŧ thì cứ thoải mái, nhưng nếu là vì vụ án mười ba năm trước, vậy thì xin lỗi, tôi chưa làm điều gì thông đồng với đám người Lý Sướng cả.”

Diệp Vô Phong nghiêm túc nhìn Chu Tinh: “Nếu đã như vậy, đừng trách tôi, lão Chu, tôi hi vọng ông nhớ kỹ mấy lời đã nói, tuyệt đối đừng bao giờ hối hận.”

Chu Tinh chỉ lạnh lùng nhìn Diệp Vô Phong, sau đó hít sâu một hơi: “Mời cậu về cho.”

Diệp Vô Phong gật đầu: "Được rồi, mọi chuyện đã đến nước này, vậy trước tiên, chúc các người vui vẻ.”

Diệp Vô Phong nói xong liền nhảy ra ngoài cửa sổ, đương nhiên thư ký rất sửng sốt, vội vàng đi ra ban công, thấy bóng dáng Diệp Vô Phong đã biến mất, cô ta liền nhanh chóng nhìn về phía Chu Tinh.

Chu Tinh hờ hững nói: “Thực lực của cậu ta mạnh như vậy, từ đó rời đi cũng là điều bình thường, bằng không cô cho rằng lúc đi vào, cậu ta đi từ cửa chính vào sao?”

Thư ký nhanh chóng đi tới trước mặt Chu Tinh: “Nhưng chủ tịch Chu, hiện tại  chúng ta đã bị Diệp Vô Phong phát hiện, tình hình của chúng ta vẫn còn nguy hiểm, đám côn đồ bao vây công ty chúng ta sẽ tới tìm chúng ta.”

Chu Tinh thờ ơ nói: “Đám côn đồ đó chắc là đã giải tán rồi. Lần này Diệp Vô Phong chỉ là uy hϊếp tôi thôi. Khi trở về cậu ta sẽ giải tán hết đám côn đồ đó.”

Chu Tinh cho thư ký lui, lấy điện thoại di động ra, vẫn không thấy sự hỗ trợ của Nhà họ Nguyên đâu cả, điều này khiến ông ta có chút bối rối.

Rốt cuộc thì điều gì đang xảy ra vậy?

Rõ ràng là ông ta đã nói với nhà họ Nguyên về chuyện này rồi mà!

Sau khi gọi điện cho nhà họ Nguyên, lần này Nguyên Phong tình cờ ở bên cạnh điện thoại, anh ta thuận tay bắt máy, lúc này cả đại sảnh chỉ có mấy người nhà họ Nguyên.

Nguyên Phong uể oải hỏi: “Ai đó?”

“Tôi là Chu Tinh, tôi chỉ muốn hỏi, tại sao chi viện mà anh nói vẫn chưa tới?”

Nguyên Phong cau mày: “Chúng tôi đã phái người đi rồi mà.”

Chu Tinh nghe xong lại càng khó hiểu: “Thật sao? Nhưng tôi vẫn chưa nhìn ra dấu vết của bọn họ. Bọn họ cứ như vậy biến mất sao?”

Nguyên Phong nhanh chóng nói: "Chắc là Diệp Vô Phong đã ngăn cản rồi.”

Sau một hồi suy nghĩ, Chu Tinh nói: “Tôi biết rồi, vậy thì hy vọng các người tiếp tục phái người tới đây hỗ trợ. Tôi cần có người ở bên bảo vệ để trốn thoát.”

Nguyên Phong nói: “Tôi biết rồi, hiện tại tôi sẽ tiếp tục phái người đi.”

Sau khi Nguyên Phong cúp điện thoại, anh ta chống cằm, cảm thấy có chút khó hiểu, dù sao anh ta cũng biết lúc trước phái người hỗ trợ rất đúng lúc.

Ngay khi Chu Tinh nói xí nghiệp Chu Tinh đang gặp khủng hoảng, anh ta đã cử bốn vị cao thủ cảnh giới tông sư ra ngoài.

Sao lại biến mất được chứ?

Nếu bị chặn đường, tứ đại cao thủ nhất định sẽ có thời gian báo cáo sự tình.

Hơn nữa anh ta cũng chưa nghe nói về bất kỳ cuộc kiểm tra nào trên những con đường mà họ đi, nếu không có những cuộc kiểm tra, chắc chắn bên kia sẽ không thể biết được họ đã phái ra xe gì.

Nguyên Phong chống cằm, biết lần này Xí nghiệp Chu Tinh sẽ sinh nghi.

“Diệp Vô Phong này thực sự rất lợi hại. Anh ta còn biết cả biển số xe của chúng ta. Những người tài giỏi bên cạnh anh ta cũng lần lượt xuất hiện.”

Sau khi Nguyên Chẩn nghe được lời của Nguyên Phong, ông ta thờ ơ nói: “Ông đã chuẩn bị một số thứ cho trận chiến quyết định với công ty Hoa Cường, cháu chỉ cần tiếp tục quấy rối công ty Hoa Cường là được."

Nguyên Phong gật đầu: “Chuyện này thì đơn giản, nhưng nếu chuyện xí nghiệp Chu Tinh xử lý không đàng hoàng, e rằng xí nghiệp Chu Tinh sẽ phản bội.”

Nguyên Chẩn lắc đầu: “Ông ta sẽ không phản bội đâu. Dù sao bằng chứng về những gì ông ta làm lúc trước vẫn nằm trong tay chúng ta, nếu phản bội, ông ta cũng tự tìm đường chết mà thôi.”

Nguyên Phong lộ ra vẻ tươi cười: “Nếu như vậy thì cháu yên tâm rồi. Chẳng trách ông nội lại tin tưởng vào Xí nghiệp Chu Tinh nhiều như vậy, bởi vì chúng ta nắm điểm yếu của ông ta trong tay.”

Nguyên Chẩn lạnh lùng nói: “Nếu không phải thì làm sao chúng ta có thể bồi dưỡng ra một công ty gần như có thể uy hϊếp được nhà họ Nguyên chứ?”

Nguyên Phong suy nghĩ một chút rồi bước ra ngoài, dường như anh ta đã nảy ra một vài ý tưởng hay.

Sau khi Chu Tinh cúp điện thoại, ông ta xác định nhà họ Nguyên không bỏ mặc mình, vì vậy ông ta rất yên tâm.

Lúc này, cô thư ký đã thay đồ, là một chiếc váy ngắn ở nhà.

Cô ta đến bên cạnh Chu Tinh, ôm Chu Tinh, úp mặt vào lưng Chu Tinh: “Nhưng chứng cứ uy hϊếp anh vẫn nằm trong tay bọn họ. Nếu có một ngày bọn họ không cần xí nghiệp Chu Tinh nữa, vậy thì chủ tịch Chu cũng sẽ gặp nguy hiểm.”

Đọc truyện chữ Full