TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Đường Bá Chủ
Chương 628: Ma Thù

Sau một hồi đối thoại, Lạc Nam rốt cuộc hiểu chuyện gì xảy ra…cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Trong quá khứ, Môn chủ Thiên Tiên Môn đời trước là một nữ nhân có tên Thiên Thục, nàng ta là cường giả hàng đầu…lại có địa vị cao siêu, nên việc một nữ lấy nhiều chồng ở Tu Tiên Giới không phải chuyện hiếm gặp, cũng chẳng ai dám chỉ trích.

Thiên Thục này lại vừa lúc là mẫu thân của Thiên Vô Pháp và Thiên Vô Ảnh.

Một tên nam sủng của Thiên Thục may mắn khiến nàng ta có con đầu lòng, đặt tên là Thiên Vô Pháp.

Đám nam sủng khác đương nhiên ghen tị với phụ thân của Thiên Vô Pháp, tìm đủ mọi cách hãm hại chèn ép hai cha con hắn…

Sau khi Thiên Vô Pháp ra đời, liên tục bị người xung quanh đối xử thậm tệ…mà Thiên Thục cũng không mấy để tâm đến hắn, bởi vì nàng là nữ nhân có dã tâm, sẽ không phí thời gian vào tình cảm mẫu tử.

Thiên Vô Pháp lớn lên trong sự ghẻ lạnh, nhưng bằng vào ý chí và nghị lực của mình, hắn ngày càng vươn lên, người khác càng đối xử tệ hại hắn càng đem ra làm động lực để đạt được thành tựu, sau đó trở thành cường giả của Thiên Tiên Môn, có tư cách kế thừa mẫu thân là Thiên Thục.

Cũng vào thời điểm đó, Thiên Thục rốt cuộc mang thai đứa con thứ hai với một nam sủng khác, thai nhi không ai khác chính là Thiên Vô Ảnh.

Chuyện không ngờ diễn ra…

Nhân lúc Thiên Thục sinh hạ Thiên Vô Ảnh vào thời điểm suy yếu, Thiên Vô Pháp trực tiếp nổi dậy làm phản, gϊếŧ chết mẫu thân ruột thịt của mình trong ánh mắt sắt lạnh tràn đầy hận ý.

Đám trưởng lão của Thiên Tiên Môn từ lâu đã sớm bất mãn khi bị một nữ nhân đè đầu cưỡi cổ, lại thêm cách sống của Thiên Thục quá mức lăng loàng nhìn không vừa mắt, nên toàn lực ủng hộ một nam nhân vừa trẻ tuổi, vừa có thực lực như Thiên Vô Pháp phản loạn.

Kết quả không ngoài dự đoán, Thiên Thục bị chính con trai của mình gϊếŧ chết, đám nam sủng của Thiên Thục toàn bộ bị gϊếŧ sạch, mà Thiên Vô Ảnh vừa mới chào đời lại lọt vào tay Thiên Vô Pháp.

Hai người mặc dù là huynh muội, nhưng tuổi tác cách biệt nhau cực kỳ xa xôi…

Trong quá trình trở thành cường giả, Thiên Vô Pháp đã từng thám hiểm vô số hiểm địa cũng như động phủ cường giả, đạt được không ít cơ duyên…trong đó có một chỗ thuộc về một vị cường giả đến từ Ma giới vô tình lưu lạc và tử vong ở Tiên giới.

Lập nên kế hoạch trả thù vào thân xác muội muội ruột thịt, lại có khả năng giúp Thiên Tiên Môn tiến thêm một bước trên đỉnh cao danh vọng, Thiên Vô Pháp và đám trưởng lão đưa ra một kế hoạch điên cuồng.

Bọn hắn đem toàn bộ truyền thừa của vị cường giả Ma giới kia đầu nhập vào một đứa trẻ sơ sinh là Thiên Vô Ảnh, biến nàng thành một “Ma” khi còn chưa có nhận thức, sau đó đem nuôi nhốt như gia súc chờ ngày nàng trở thành Ngọc Ma ra tay thu hoạch.

Bởi lẽ, một cái Ngọc Cấp Thế Lực như Thiên Tiên Môn, gϊếŧ một Ngọc Ma mới có đủ giá trị được Sát Ma Điện ngợi khen…nếu chỉ đem Thiên Vô Ảnh nuôi đến Cực Ma hay Ất Ma thì giá trị tầm thường quá.

Thiên Tiên Môn bắt tay vào kế hoạch nuôi nhốt điên cuồng của mình nhưng người tính không bằng trời tính.

Truyền thừa của vị cường giả đến từ Ma giới kia vượt xa tưởng tượng của Thiên Vô Pháp và đám trưởng lão, khi Thiên Vô Ảnh đạt đến Ngọc Ma, chiến lực của nàng cao thâm chưa từng có, nhiều lần sắp phá tan phong ấn trong hang động bí mật, gϊếŧ chết tu sĩ được cử đến giám sát, điều tra trí nhớ của bọn hắn, từ đó đã biết được về số phận của mình và một số thông tin về hoàn cảnh bên ngoài.

Thực lực của Thiên Vô Ảnh tăng nhanh đến mức, ngay cả Thiên Vô Pháp muốn áp chế nàng cũng trở nên khó khăn, không ít lần bị Thiên Vô Ảnh phản kháng đến trọng thương.

Trước tình hình đó, Thiên Vô Pháp đành phải thuê một đám Khách Khanh Trưởng Lão phụ trách trong coi Thiên Vô Ảnh, trong đó có đến bốn vị Ngọc Cấp Chiến Trận Sư ra tay bố trí Trận Pháp.

Bốn vị Ngọc Cấp Chiến Trận Sư ra tay, Thiên Vô Ảnh bất lực bị giam cầm…

Chưa dừng lại ở đó, Thiên Tiên Môn còn cẩn thận đến mức đem Pháp Bảo Ngọc Cấp là Diệt Linh Tháp áp Thiên Vô Ảnh vào bên trong, khiến linh trí của nàng ngày càng trở nên không hoàn thiện, khi mê khi tỉnh.

Vì tu vi gia tăng nhanh chóng nhưng không có kinh nghiệm bình ổn tu vi, Ma Lực trong cơ thể Thiên Vô Ảnh dần dần thoát ly khống chế của nàng, chúng nó bạo phát ra ngoài cơ thể, đem Thiên Vô Ảnh biến thành hình dạng quái vật khổng lồ đen kịch…

Mọi chuyện chính là như thế, cho đến khi đám khách khanh trưởng lão bị Ngọc Hư và Ngọc Quán vô tình phát hiện và bám đuôi, dẫn theo Lạc Nam đem Thiên Vô Ảnh thả ra ngoài, sau cùng cứu lấy tính mạng của nàng trước tay đám Ngọc Tiên cường giả.

Nghe xong quá khứ của Thiên Vô Ảnh, Lạc Nam trong lòng cảm xúc ngổn ngang, tràn đầy đồng tình với nàng.

Hắn không biết Thiên Thục quá đáng ra sao, hắn cũng chả cần biết phụ thân của Thiên Vô Ảnh từng đối xử thế nào với Thiên Vô Pháp…

Hắn chỉ cần biết một điều, Thiên Vô Ảnh từ đầu đến cuối là nhân vật vô tội…nàng bị rơi vào tay kẻ thù khi vừa mới chào đời, trở thành công cụ đổi đời trong mắt toàn bộ Thiên Tiên Môn, bị nuôi nhốt trong hang động không biết bao nhiêu năm tháng, tất cả tri thức có được đều đến từ vài lần bạo loạn và thành công đọc trí nhớ của mấy tên canh gác mình mà thôi.

Nói cách khác…cả đời Thiên Vô Ảnh hầu như chỉ làm bạn cùng bốn phía vách động, lần chứng kiến ánh mặt trời đầu tiên của nàng là khi Lạc Nam dùng Bá Lực Chưởng phá tan phong ấn.

Thiên Vô Pháp mặc dù là thiên tài, mặc dù có khí vận, mặc dù là cường giả đỉnh cao…nhưng nhân cách và khí độ lại chẳng ra gì.

Đối xử như vậy với một đứa bé vừa chào đời, gọi hắn là súc sinh chính là xúc phạm súc sinh.

Hỏa Nhi với Quang Nhi hít sâu một hơi, nghĩ đến hoàn cảnh thê thảm của Thiên Vô Ảnh mà rùng cả mình, chẳng trách nữ nhân này nhìn qua lạnh lùng không chút cảm xúc, thì ra là do hoàn cảnh đã tạo nên nàng như vậy.

“Thì ra nhiệm vụ Ma Thù chính là như vậy…” Lạc Nam lầu bầu trong miệng.

Nhiệm vụ Ma Thù yêu cầu trợ giúp Ngọc Ma báo thù, xem ra là báo thù Thiên Vô Pháp và Thiên Tiên Môn rồi.

Trong lúc Lạc Nam suy tư thì Thiên Vô Ảnh đã tò mò đánh giá hoàn cảnh trong Linh Giới Châu, vì kiến thức còn hạn chế nên nàng không nhận ra được sự bất phàm đến từ nơi này, chỉ cảm thấy đây là nơi tuyệt vời nhất mà nàng được chứng kiến.

Phong ảnh hữu tình, có cây có suối, núi non biển hồ…mọi thứ như một giấc mơ.

Thế giới của Thiên Vô Ảnh từ trước đến nay, tất cả chỉ nằm trong tưởng tượng.

Một người có thực lực cầm cự với lượng lớn Ngọc Tiên, lại đáng thương hơn cả phàm nhân bình thường, thật là bi ai…

“Cái tên Thiên Vô Ảnh, là ai đặt cho nàng sao?” Lạc Nam mở miệng hỏi.

“Là do ta chính mình lấy danh tự!” Thiên Vô Ảnh thản nhiên nói, có lẽ vì Lạc Nam là nhân loại duy nhất đứng về phía nàng…khiến Thiên Vô Ảnh đối với hắn không có bất cứ đề phòng nào, hỏi gì đáp nấy mặc dù thể hiện cảm xúc hết sức lạnh nhạt.

Từ khi vừa sinh ra, toàn bộ người xung quanh đã chống lại nàng…lúc này có một người vì nàng mạo hiểm nhiều như vậy, đứng về phía nàng vô điều kiện, Lạc Nam lúc này chẳng khác nào cả thế giới trong lòng Thiên Vô Ảnh.

“Vô Ảnh…Vô Ảnh, mặc dù tồn tại trên đời nhưng lại chẳng khác nào vô hình vô ảnh, ngoại trừ số ít người Thiên Tiên Môn không ai biết đến nàng, cái tên này rất thích hợp!” Lạc Nam tràn đầy đồng cảm nói.

Thiên Vô Pháp cũng có cái tên rất hợp lý, vô pháp vô thiên…ngay cả mẫu tử ruột thịt cũng gϊếŧ chết, thật không biết là ai đặt tên cho hắn.

Dựa vào trí nhớ cướp được, Thiên Vô Ảnh biết Tiên giới cực kỳ chán ghét Ma Lực, hận không thể gϊếŧ người có được Ma Lực như nàng, vì thế một lần nữa đặt câu hỏi:

“Vì sao ngươi mạo hiểm cứu ta?”

Lạc Nam nghe vậy ngẩng đầu, bình thản cười nói: “Ta có một thê tử sở hữu Ma Lực, một hồng nhan tri kỷ sỡ hữu Ma Lực, lại chướng mắt cách làm của đám Thiên Tiên Môn…đơn giản thế thôi!”

“Thê tử và hồng nhan sở hữu Ma Lực?” Trong mắt Thiên Vô Ảnh nổi lên gợn sóng.

Ở trong suy nghĩ của nàng, Ma Lực là cái gì đó chắc hẳn rất ghê tởm nên mới bị Tiên giới xa lánh, bản thân nàng nhiều lần bị Ma Lực tước đoạt sự tỉnh táo trở nên mơ mơ màng màng, vì thế cực kỳ chán ghét Ma Lực.

Vậy mà lúc này Lạc Nam nói với nàng hắn có thê tử và hồng nhan tri kỷ sở hữu Ma Lực, đây là nói đùa sao?

“Ta lừa nàng làm gì? Thê tử ta gọi U Cơ, hồng nhan của ta gọi Lãnh Nguyệt Tâm!” Lạc Nam mặt dày đáp, trực tiếp đem Lãnh Nguyệt Tâm nâng cấp làm Hồng Nhan Tri Kỷ cấp bậc.

Nói xong hắn còn chỉ cho Thiên Vô Ảnh xem U Cơ Cung trên Cung Đình Thụ.

Thiên Vô Ảnh thoáng cảm nhận, quả nhiên nơi đó vẫn còn một chút Ma Lực còn đọng lại…

“Ngươi không sợ bị Tiên giới truy sát sao?” Nàng khó hiểu hỏi, chỉ với mấy lý do như vậy mà hắn mạo hiểm tính mạng, nam nhân này vì sao kỳ quặc như vậy đây?

“Haha, nơi này là Linh giới Châu của riêng ta, chỉ có Tiên Vương Hậu Kỳ mới có thể phát hiện ra nó, tạm thời không cần sợ!” Lạc Nam cười giải thích.

“Nghe qua rất thần kỳ!” Thiên Vô Ảnh lúc này như trẻ nhỏ hiếu kỳ, ngồi sát bên cạnh hắn hỏi đủ thứ chuyện.

Lạc Nam cũng kiên nhẫn giải đáp cho nàng.

Hắn nhận ra Thiên Vô Ảnh như một tờ giấy trắng, kể cả về kiến thức hay biểu đạt cũng đều cực kỳ ngây thơ, bản tính của nàng không hề lạnh lùng như Cơ Nhã hay Cơ Băng, chẳng qua chưa biết cách bộc lộ cảm xúc mà thôi.

“Ngươi vẫn bị thương, vì sao ưu tiên chữa trị cho ta?”

“Ta đang đóng vai người khác, tạm thời không phải khôi phục!”

“Tiểu Hồng Nhi là nữ nhi của ngươi với ai?”

“Là nữ nhi chung của ta với tất cả các thê tử!”

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Trong lúc hai người đang tán gẫu quên trời quên đất, vì Bất Tử Thụ đã khôi phục toàn diện, Ma Lực trong cơ thể Thiên Vô Ảnh một lần nữa trở nên sung túc, bạo phát mà ra, vượt khỏi khống chế của nàng.

RỐNG…

Thiên Vô Ảnh rống lên một tiếng dữ tợn, Ma Lực ngập trời phá thể bay ra, đem hình dạng bên ngoài của nàng che phủ, nhìn không khác nào quái vật với thể hình khổng lồ đen kịch.

“Giam cầm!”

Lạc Nam ý niệm vừa động, không gian Linh Giới Châu đã điên cuồng ép chặt, đem Thiên Vô Ảnh giam cầm vào bên trong, chẳng thể động đậy.

Hắn vuốt vuốt cằm, tình huống của Thiên Vô Ảnh rõ ràng là do tu vi tăng nhanh một cách quá đáng nhưng lại không kiểm soát được, đám Ma Lực bị mất khống chế muốn tàn phá tất cả mọi thứ xung quanh.

“Có cách nào giải quyết lập tức không nhỉ?” Lạc Nam âm thầm nhíu mày.

Nếu Thiên Vô Ảnh thành công chưởng khống lượng Ma Lực này, Lạc Nam chẳng khác nào có thêm một trợ thủ hùng mạnh dưới Tiên Vương, tương lai dẹp loạn Lam Cực Tiên Tinh cũng dễ dàng hơn.

RỪ RỪ RỪ RỪ…

Thiên Vô Ảnh liên tục phát ra những âm thanh vô nghĩa, Ma Lực bị Linh Giới Châu ép đến ngoan ngoãn, hồi lâu sau rốt cuộc tiếp tục tiêu tán.

“Phù phù phù…xin lỗi!”

Thiên Vô Ảnh thở hổn hển, nàng rất sợ mình hóa thành quái vật sẽ gây tổn hại đến Lạc Nam.

“Nàng tạm thời ở Linh Giới Châu tập luyện làm quen với việc chưởng khống Ma Lực, tiêu hóa truyền thừa của vị cường giả Ma giới kia, không cần sợ phá hỏng hoàn cảnh nơi này!” Lạc Nam nghiêm túc căn dặn nói.

Hắn đang có một quyển Ma Công chưa sử dụng, bất quá ngay cả Ma Lực vẫn chưa khống chế xong như Thiên Vô Ảnh, làm sao dám giao Duy Ma Độc Tôn Công cho nàng?

Thiên Vô Ảnh cảm nhận được sự tin tưởng từ Lạc Nam, gương mặt tuyệt mỹ tràn đầy quyết tâm, gật mạnh đầu cương quyết.

“Trước tiên đem tu vi áp chế xuống đi, làm quen từ những bước cơ bản nhất!” Lạc Nam căn cứ theo kinh nghiệm điều khiển Tiên Lực và Long Lực của mình dạy dỗ.

Hắn cho rằng Ma Lực cũng không khác gì hai cổ lực lượng kia, chỉ cần dần dần thích ứng nó một cách triệt để, củng cố tu vi thì mọi việc sẽ ổn.

“Linh Giới Châu! Ngươi hỗ trợ nàng khi Ma Lực bị mất khống chế có biết không!?”

Lạc Nam bất chợt mở miệng hỏi.

Không gian Linh Giới Châu nhẹ nhàng rung lên, nó đảm bảo làm đúng yêu cầu của chủ nhân.

Lạc Nam lúc này mới hài lòng, nhìn Thiên Vô Ảnh nỗ lực tu luyện, động viên nàng một tiếng, vì để tránh có kẻ bất chợt tiến vào thăm bệnh…

Ý niệm vừa động, rời khỏi Linh Giới Châu, tiếp tục đóng vai Ngọc Hải…

Khi Thiên Vô Ảnh có thể chưởng khống Ma Lực một cách tùy ý, hắn sẽ có đại hành động…

Chúc mọi người ngủ ngon :D

Đọc truyện chữ Full