TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Đường Bá Chủ
Chương 670: Tình huống ngoài ý muốn

“Ngươi…”

Hai tên trưởng lão Lam gia nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt nhìn Lạc Cầu Bại, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng.

Bọn hắn đều là sống lâu thành tinh, làm sao bị Lạc Cầu Bại khích tướng?

Qua trận chiến vừa rồi, Lạc Cầu Bại đã chứng minh sức mạnh nghiền ép trong cùng cấp của hắn, vừa sở hữu Dị Thổ, vừa sở hữu Ngũ Sắc Lôi Kiếp, thật sự khó ai là đối thủ của Lạc Cầu Bại.

Lam Minh đã được xem là nhân vật nổi bật trong đồng lứa, tu luyện Ngọc Cấp Thủy Hệ Đao Pháp đến mức lô hỏa thuần thanh khi còn trẻ, nhưng kết cục vẫn bị Lạc Cầu Bại một Kiếm trảm mất.

Kiếm Pháp vừa rồi Lạc Cầu Bại thi triển thực sự quá mức kinh khủng, dựa theo phán đoán của đám người có kiến thức…tuyệt đối không dưới Vương Cấp Kiếm Pháp.

Dù là lúc này hai vị trưởng lão Lam gia có áp chế tu vi xuống dưới Cực Tiên, chiến lực của hai người cũng chỉ hơn Lam Minh một chút ở kinh nghiệm thực chiến mà thôi.

Nhưng đứng trước một Lạc Cầu Bại sở hữu Vương Cấp Kiếm Pháp, sở hữu Dị thuộc tính và Kiếp Lôi, chút kinh nghiệm thực chiến đó không bù đắp được gì…

“Hừ, bọn ta sẽ báo cáo chuyện này với Gia chủ và hai vị lão tổ!” Hai tên trưởng lão Lam gia bỏ lại một câu ngoan thoại, sắc mặt xám xịt quay người muốn rời đi.

Thực lực của bọn hắn còn yếu hơn cả Thanh Sơn Lão Tổ, đương nhiên không dám dùng tu vi Ngọc Tiên Trung Kỳ của mình làm khó dễ Lạc Cầu Bại.

Chuyện này chỉ có thể để Lam gia chủ và hai vị Lam gia lão tổ quyết định, ba người đều là Ngọc Tiên Viên Mãn cấp bậc cường giả, ở Lam Cực Tiên Tinh chưa ngán kẻ nào.

“Nhát chết!” Lạc Nam cười gằn trào phún nói, nếu đã là địch nhân thì hắn cũng không cần khách khí khiêm tốn làm gì.

Hai tên Lam gia trưởng lão sắc mặt đỏ bừng, ngay cả rắm cũng không dám đánh một cái, ngự không bay mất dạng.

Toàn trường chứng kiến cảnh này biểu lộ hết sức phức tạp, bọn hắn muốn chế giễu hai vị Lam gia trưởng lão nhát gan, nhưng nhớ đến những gì Lạc Cầu Bại biểu hiện lại không mở miệng được.

Đổi lại là bọn hắn, chỉ sợ cũng không khác gì hai tên Lam gia trưởng lão.

Lạc Nam ánh mắt đảo quanh toàn trường, ung dung mở miệng, bộ dạng ôn hòa:

“Còn ai lên đài nữa không? Cơ hội sở hữu Vương Cấp Kiếm Pháp chỉ có một lần!”

“Lên cái rắm!” Vô số người ở trong lòng mắng chửi.

Ngươi mạnh lại ra tay tàn nhẫn như vậy ai còn dám lên? Vương Cấp mặc dù tốt nhưng mạng chỉ có một cái, nếu không còn mạng dù sở hữu Đế Cấp Công Pháp thì cũng vô nghĩa.

Cái chết của Lam Minh như một lời cảnh tỉnh cho tất cả mọi người, Vương Cấp không dễ nuốt…muốn có Vương Cấp phải đánh đổi mạo hiểm tính mạng.

Lại một tuần trôi đi, Lạc Cầu Bại vẫn chắp tay đứng giữa võ đài, biển người bên dưới chẳng những không giảm đi, ngược lại còn tụ tập ngày một đông hơn.

Hiển nhiên tin tức Lạc Cầu Bại một kiếm trảm Lam Minh đã truyền khắp thiên hạ dẫn phát lòng hiếu kỳ của vô số người.

Hoang Mạc Điêu Linh lúc này trở thành nơi náo nhiệt nhất trong lịch sử.

Trong thời gian qua đương nhiên cũng có không ít người tự tin vào thực lực của bản thân lên đài khiêu chiến, bất quá kết cục vẫn luôn là một…chưa ai trụ qua một Kiếm, chẳng qua Lạc Cầu Bại đối với những người này có chút nương tay, chỉ đánh trọng thương mà không miểu sát như Lam Minh.

Mà Lạc Hồng Kiếm cự đại, sắt bén…đỏ thẳm như huyết cũng đã thanh danh vang vọng, vô số người ngưỡng mộ uy lực và ngoại hình của nó.

Hộ Ngục Trảm được công nhận là Kiếm chiêu có uy lực mạnh nhất trên Việt Long Tinh, hư ảnh Địa Ngục Tam Đầu Khuyển cũng khắc ghi vào lòng tất cả mọi người, trở thành biểu tượng riêng của Lạc Cầu Bại.

Thời điểm ở trong Bí Cảnh, những người từng chứng kiến Hộ Ngục Trảm đều đã chết, vì thế hiện tại khi Lạc Cầu Bại dùng Hộ Ngục Trảm…uy thế nó mang lại khiến toàn trường khϊếp sợ là điều dễ hiểu.

Ngay cả vẫn luôn ẩn nấp trong một góc khuất Thiên Vạn Pháp, Địa Mạnh Hùng đám người đang quan chiến cũng không dám nói sẽ đón được một Kiếm như vậy trong cùng cấp.

“Chúng ta liên thủ, cướp đoạt tài sản của Lạc Cầu Bại…các ngươi thấy sao?”

Trong lúc Thiên Vạn Pháp và Địa Mạnh Hùng trầm tư, có ba âm thanh vang lên bên tai.

Thiên Vạn Pháp với Địa Mạnh Hùng lập tức kinh ngạc, người có thể phát hiện ra bọn hắn chỉ có những Ngọc Tiên Viên Mãn ngang cấp mà thôi.

Vội vàng quay đầu nhìn lại, đã chứng kiến ba người lưng đeo Đại Đao bình thản bước tới.

Ba người này một là nam tử trung niên khí định thần nhàn, hai người đi cùng là hai vị lão già đầu tóc trắng xóa, khí tức toàn thân cả ba thu liễm đến cực hạn, không để lộ chút nào ra ngoài.

Người vừa mở miệng đề nghị cướp đoạt Lạc Cầu Bại chính là nam tử trung niên.

“Lam Thủy Kiệt?!” Địa Mạnh Hùng với Thiên Vô Pháp lập tức nhận ra thân phận của ba người trước mặt.

Trong đó nam tử trung niên chính là Lam gia chủ - Lam Thủy Kiệt.

Mà hai tên lão già chính là Lão Tổ của Lam gia, một người là phụ thân của Lam Thủy Kiệt – Lam Nhân Kiệt, người còn lại là Lam Nhân Địch, chính là đại bá của Lam Thủy Kiệt.

Lam Thủy Kiệt, Lam Nhân Kiệt và Lam Nhân Địch chính là ba vị Ngọc Tiên Viên Mãn của Lam gia, địa vị cao cao tại thượng, tại Lam Cực Tiên Tinh hiện tại chỉ có Thiên Vô Pháp và Địa Mạnh Hùng có thể sánh ngang bọn hắn.

Thật khó có thể tin, ba vị Ngọc Tiên Viên Mãn địa vị cao siêu lại rủ rê người khác liên thủ đánh cướp một hậu bối chưa đạt đến Cực Tiên.

Qua đó có thể thấy tại Tiên giới, trước lợi ít to lớn…đừng nói là Ngọc Tiên, cho dù Tiên Đế cũng có thể hóa thân thành kẻ cướp.

“Cướp đoạt? các ngươi không sợ vị nữ Tiên Vương âm thầm bảo hộ Lạc Cầu Bại?” Thiên Vô Pháp ánh mắt lấp lóe hỏi.

“Ha hả!” Lam Thủy Kiệt cười nhạt lắc đầu: “Thiên Vô Pháp người đừng chơi bộ này trước mặt ta, Tiên Vương là tồn tại gì chúng ta còn chưa rõ sao? Nữ nhân thần bí ra tay vừa rồi cũng chỉ là Ngọc Tiên Viên Mãn như chúng ta mà thôi, về phần xuất quỷ nhập thần…theo ta đoán chắc là nàng ẩn trong một kiện Không Gian Pháp Bảo cao cấp nào đó!”

Thiên Vô Pháp với Địa Mạnh Hùng nghe vậy trầm tư, lời nói của Lam Thủy Kiệt bọn hắn không hề phủ nhận.

Tại Tiểu Tiên Giới như Lam Cực Tiên Tinh, mấy người hơn ai hết đều hiểu Tiên Vương một khi ra tay sẽ dẫn phát hư không chấn động, thậm chí xuất hiện vết nứt lan tràn là chuyện hết sức bình thường.

Bởi vì đẳng cấp thiên địa của Tiểu Tiên Giới quá kém, không chịu nổi uy thế của Tiên Vương…đó là lý do vì sao Tiên Vương chỉ được phép đột phá ở Trung Tiên Giới…

Nếu có kẻ cưỡng ép đột phá Tiên Vương tại Tiểu Tiên Giới, dẫn phát thiên địa sụp đổ và mất cân bằng…sẽ bị “bề trên” sờ gáy.

Nữ nhân bảo hộ Lạc Cầu Bại mặc dù mạnh mẽ, nhưng còn chưa đạt đến Tiên Vương, cùng lắm là Ngọc Tiên Viên Mãn như bọn hắn.

Kiến thức của đám người Thiên Vô Pháp không phải đơn giản, Lạc Nam và Thiên Vô Ảnh có thể đánh lừa đa số người, nhưng không qua mặt được bọn hắn.

“Ngọc Tiên Viên Mãn thì tính sao? Người ta thực lực mạnh, ngay cả Vương Cấp Kiếm Pháp cũng tùy tiện lấy ra, các ngươi cẩn thận không bắt được gà còn mất nắm thóc!” Địa Mạnh Hùng lạnh lùng nói.

Hắn chỉ tò mò nên đến quan chiến mà thôi, không có ý định nhúng tay vào.

“Nói như thế ngươi không có ý định tham gia cùng chúng ta?” Lam Thủy Kiệt ánh mắt lấp lóe.

Thiên Vô Pháp cùng hai vị Lam gia lão tổ cũng nhìn qua Địa Mạnh Hùng.

“Không tham gia, các ngươi cứ tự nhiên!” Địa Mạnh Hùng lắc đầu, sắc mặt bình thản.

“Hừ, nữ nhi của hắn đạt được Tiên Vương truyền thừa, lúc này đang làm rùa rút đầu tu luyện, đương nhiên sẽ không cùng chúng ta mạo hiểm!” Thiên Vô Pháp hừ lạnh một tiếng, lời nói tràn đầy ghen ghét với Địa Mạnh Hùng.

Trong tam đại Tiên Môn, Ngọc Tiên Môn có Ngọc Hải nhận được truyền thừa Tiên Vương, Địa Tiên Môn có Địa Ngọc Huyền cũng được truyền thừa của Tiên Vương, chỉ có thiên tài nhà hắn là Thiên Bất Phàm ngay cả rắm cũng không đạt được.

Ngọc Tiên Môn bị diệt, Ngọc Hải trở thành chuột chạy qua đường đang bị Hắc Cực Tiên Tinh toàn lực truy nã, Thiên Vô Pháp cảm thấy cực kỳ hài lòng.

Nhưng Địa Tiên Môn vẫn bình an vô sự, Địa Ngọc Huyền đang ngày một trưởng thành, Thiên Vô Pháp cực kỳ ghen ghét.

“Thế nào? Nữ nhi của ta đạt được truyền thừa Tiên Vương thì sao?” Địa Mạnh Hùng sắc mặt trầm xuống, đám lão già xấu bụng này nghĩ gì chẳng lẽ hắn không biết?

Nếu để Địa Ngọc Huyền thuận lợi phát triển, bằng vào truyền thừa của Tiên Vương, ở trong Tuyển Tử Đại Hội nàng nhất định sẽ biểu hiện chói mắt, được đại diện đến từ Bồng Lai Tiên Đảo nhìn trúng thu làm đệ tử, khi đó địa vị của Địa Tiên Môn cũng sẽ đề thăng như diều gặp gió, ở Tiểu Tiên Giới còn ai dám đắc tội?

Lam gia và Thiên Tiên Môn cũng nhìn thấu điểm này, vì thế mới ghen ghét với Địa Mạnh Hùng hắn.

Nhưng ghen ghét thì tính sao? Chẳng lẽ muốn hắn yêu cầu nữ nhi giao truyền thừa ra ?

Địa Mạnh Hùng cũng không sợ Lam gia và Thiên Tiên Môn, hai thế lực này muốn động vào Địa Tiên Môn của hắn cũng phải trả một cái giá lớn.

Không thấy Ngọc Tiên Môn mặc dù suy yếu vẫn liều chết kéo theo một đám đệm lưng hay sao?

“Hừ, nếu không còn chuyện gì thì ta về trước!” Địa Mạnh Hùng hừ lạnh một tiếng, phất lấy óng tay áo muốn rời đi.

“Ngươi đứng lại!” Thiên Vô Pháp ngăn cản trước mặt Địa Mạnh Hùng.

Lam gia ba người cũng vây lại xung quanh, nghiêm nghị nói:

“Trợ giúp chúng ta cướp Lạc Cầu Bại kia, cho ngươi rời đi!”

Địa Mạnh Hùng là một trong những cường giả có khả năng phòng ngự mạnh nhất Lam Cực Tiên Tinh, hắn ngoại trừ có được Thiết Thổ cường đại, bản thân còn là một Thể Tu đạt đến Ngọc Thể.

Trong trận chiến diệt Ngọc Tiên Môn, nếu Chu gia và Cao Gia mời được Địa Mạnh Hùng hỗ trợ, chưa chắc sẽ tổn thất nhiều cường giả như vậy.

“Các ngươi sao có thể vô liêm sĩ đến như vậy?” Địa Mạnh Hùng trầm mặc xuống, đám lão già này muốn ép hắn?

Địa Tiên Môn vốn là thế lực lành tính, từ khi thành lập đến nay…số lượng kẻ thù đắc tội chỉ đếm được trên đầu ngón tay, Địa Mạnh Hùng không ngờ mấy tên này vì muốn cướp Vương Cấp mà ngay cả hắn cũng lôi vào.

“Lạc Cầu Bại có thể dùng Vương Cấp làm phần thưởng, lại có Ngọc Tiên Viên Mãn đi theo bảo vệ, bối cảnh của hắn chắc chắn không nhỏ, nói không chừng là người đến từ Trung Tiên Giới, các ngươi dám chọc hắn?” Địa Mạnh Hùng phân tích nói.

Lời vừa nói ra, sắc mặt Thiên Vô Pháp cùng Lam gia ba người xuất hiện vẻ do dự.

Nếu không phải e ngại bối cảnh thần bí của Lạc Cầu Bại, Lam gia ba người đã sớm lao ra khi Lạc Cầu Bại gϊếŧ chết Lam Minh rồi, nào đâu còn lưỡng lự nhiều như vậy?

Bọn hắn muốn lôi kéo Địa Mạnh Hùng cũng vì nguyên nhân này, nếu có nạn thì cả đám cùng chịu.

“Địa Mạnh Hùng nói không sai…Lạc Cầu Bại không dễ chọc, chúng ta có thể thay đổi mục tiêu!”

Đúng lúc này, sau lưng Lam gia ba người vang lên hai tiếng cười nhạt.

Sắc mặt Địa Mạnh Hùng đại biến, phẫn nộ chỉ vào Lam gia: “Các ngươi vậy mà hợp tác với chúng?”

Hai kẻ vừa lên tiếng chính là hai tên trung niên nhân, cũng là Cao gia chủ Cao Vĩnh cùng Chu gia chủ Chu Thương.

Địa Mạnh Hùng sắc mặt ghê tởm nhìn Lam gia, không nghĩ đến gia tộc chết tiệt này lại hợp tác với kẻ thù cũ thuộc Hắc Cực Tiên Tinh rồi.

“Không có kẻ thù vĩnh cửu, cũng không có bằng hữu vĩnh viễn…chỉ có lợi ích mới là thứ thiết thực nhất!” Lam Thủy Kiệt cười lạnh nói.

“Các ngươi nói thay đổi mục tiêu là sao?” Lam gia lão tổ Lam Nhân Địch nhìn Chu Thương với Cao Vĩnh khó hiểu hỏi.

Vốn dĩ Lam gia tạm thời liên thủ với Chu gia và Cao gia, muốn lôi kéo thêm Thiên Tiên Môn cùng Địa Tiên Môn, cả đám ra tay cướp đoạt Vương Cấp Kiếm Pháp của Lạc Cầu Bại, sau đó sẽ mang đấu già và chia đều…

Nào ngờ Địa Mạnh Hùng không chịu hợp tác, mà Chu gia với Cao gia lại có ý định thay đổi mục tiêu, thật sự khó hiểu.

Chu Thương ánh mắt hừng hực tham lam, khóe miệng nhếch lên cười nói: “Địa Mạnh Hùng nói không sai, sau lưng Lạc Cầu Bại rất có thể là bối cảnh to lớn, chúng ta không tiện trêu chọc hắn!”

“Nếu muốn cướp Vương Cấp, không phải có mục tiêu đang sờ sờ trước mắt sao?” Cao Vĩnh cười gằn nhìn chằm chằm Địa Mạnh Hùng.

Lam Thủy Kiệt, Lam Nhân Kiệt cùng Lam Nhân Địch nghe thấy vậy, đôi chân vô thức đạp lấy thân pháp, chỉ thoáng chốc đã đem Địa Mạnh Hùng vây vào bên trong.

“Cái này…” Thiên Vô Pháp bị biến cố xảy ra khiến cho giật mình, sau đó nghĩ đến Địa Tiên Môn đạt được truyền thừa Tiên Vương, hắn cũng nhanh chóng gia nhập…đem Địa Mạnh Hùng vây vào giữa.

“Chia đều!” Lam Thủy Kiệt dẫn đầu mở miệng.

“Không thành vấn đề!” Chu Thương với Cao Vĩnh đám người đồng ý gật đầu.

Bắt Địa Mạnh Hùng uy hϊếp Địa Ngọc Huyền giao ra Truyền Thừa Tiên Vương, bọn hắn cảm thấy mình sáng suốt cực kỳ.

“Lũ súc sinh!” Địa Mạnh Hùng trong lòng phẫn nộ, sắc mặt cực kỳ khó coi, Thổ Tiên Lực nhanh chóng vận chuyển.

“Giao ra Tiên Vương truyền thừa, chúng ta bỏ qua chuyện hôm nay!” Thiên Vô Pháp nhìn Địa Mạnh Hùng trầm giọng nói.

Thiên Tiên Môn và Địa Tiên Môn có giao tình không cạn, Thiên Vô Pháp không hy vọng Địa Mạnh Hùng chết…chỉ cần yêu cầu Địa Ngọc Huyền giao ra Tiên Vương truyền thừa là được.

Vì một Tiên Vương truyền thừa, một đám chủ nhân của Ngọc Cấp Thế Lực phải đấu đá xâu xé lẫn nhau như bầy thú dữ.

“Thiên Vô Pháp, thì ra đây là bộ mặt đê tiện vô liêm sĩ của ngươi…những năm qua Địa Mạnh Hùng là ta mắt mù rồi!” Địa Mạnh Hùng khinh bỉ nhổ một ngụm nước bọt.

Thiên Vô Pháp trầm mặc không đáp, giao tình giữa hắn và Địa Mạnh Hùng với Ngọc Chấn Lôi không tệ.

Nhưng ở trước lợi ít to lớn, chút giao tình ấy tình là thứ gì?

Hắn là kẻ ngay cả mẫu thân ruột cũng có thể gϊếŧ chết, ngay cả muội muội cũng có thể biến thành công cụ vì đạt được mục đích cuối cùng.

Chỉ bất quá những chuyện như vậy chưa từng bại lộ ra ánh sáng mà thôi.

“Ngoan ngoãn phối hợp, toàn bộ thế lực của chúng ta đã bắt đầu xuất động…đem Địa Tiên Môn bao vây rồi!” Chu Thương mang theo uy hϊếp nói.

Địa Mạnh Hùng ánh mắt co rút lại, nếu chỉ có Thiên Tiên Môn và Lam gia thì hắn còn không sợ, nhưng có thêm Chu gia và Cao gia dính vào, Địa Tiên Môn sẽ nguy hiểm mất.

Thêm hai cái Ngọc Cấp Thế Lực, có thể thay đổi rất nhiều chuyện.

Nghĩ đến hai thế lực đỉnh cấp của Lam Cực Tiên Tinh liên thủ với kẻ thù nhiều năm là Hắc Cực Tiên Tinh, Địa Mạnh Hùng lồng ngực như muốn phát nổ, ngửa đầu lên trời cười to:

“Ha hả, lão tử mặc dù chết cũng không để lũ súc sinh các ngươi đạt được chút cặn nào!”

“Thổ Sơn Thiết Trấn!”

Thiết Thổ nặng nề bao phủ cơ thể, một ngọn núi lớn được ngưng tụ từ Thiết Thổ đã xuất hiện giữa đất trời, hướng đám người Lam gia toàn lực nện xuống…

Địa Mạnh Hùng không sợ một trận chiến!

Đại chiến nổ tung, toàn trường chấn động.

Lạc Nam đang đứng trên võ đài sắc mặt cũng là mộng bức:

“Tình huống như thế nào?”

Đọc truyện chữ Full