Tổng số Tiên Đan của quý khách tất cả là ba mươi hai triệu Cực Phẩm Tiên Thạch!” Phú Nhược Linh kiểm kê một phen, rốt cuộc đưa ra một con số cụ thể.
“Không tồi, ta rất hài lòng!” Lạc Nam gật đầu liên tục, phải biết toàn bộ tài sản mà Ngọc Tiên Môn ở thời khắc sau cùng vơ vét cho hắn cũng chỉ hơn mười triệu Tiên Thạch Cực Phẩm mà thôi.
Bán một lần Tiên Đan trực tiếp giàu hơn gấp đôi toàn bộ tài sản của một cái Ngọc Cấp Thế Lực, Lạc Nam cũng thấy tương đối hài lòng.
Đó là nhờ Tiên Đan của hắn bán được với giá gấp đôi giá cả thông thường, bằng không cũng chẳng được nhiều Tiên Thạch như thế.
“Chúng ta có thể lập tức giao dịch!” Phú Nhược Linh nhoẻn miệng cười xinh đẹp, thái độ cực kỳ khách khí.
Một vị Luyện Đan Sư có thủ pháp Luyện Đan bảo trì chín thành dược hiệu, đây tuyệt đối là một đại nhân vật trong tương lai, nàng không ngại mở rộng quan hệ kết giao một phen.
Nào ngờ Lạc Nam lại là lắc đầu, mở miệng khàn khàn không nghe rõ nam nữ nói:
“Ta còn số ít thứ muốn bán, đến lúc đó tổng kết luôn một thể!”
Đám đông nghe vậy nhất thời giật mình, hứng thú ở lại chờ đợi…
Đồ vật mà một Luyện Đan Sư lấy ra nhất định sẽ bất phàm, bọn hắn không ngại mở mang tầm mắt một phen, dù sao thì Đấu Giá Hội vẫn chưa bắt đầu, chẳng cần thiết phải gấp gáp…
“Còn muốn bán?” Mộ Sắc Vy với Đình Manh Manh hiếu kỳ không thôi, cũng chẳng biết vị sư muội này lại sắp lấy ra thứ gì.
Ngay cả Phú Nhược Linh cũng sinh lòng hứng thú, gật đầu nói: “Mời khách quý tiếp tục lấy ra vật cần bán, Thiên Địa Hội cam kết định giá hợp tình hợp lý!”
Lạc Nam gật đầu, đối với uy tín của Thiên Địa Hội hắn vẫn khá là tin tưởng, không chút chần chờ phất tay…
KENG KENG KENG…
Theo một đám âm thanh hỗn tạp vang lên, hai ngọn núi nhỏ cấp tốc xuất hiện trong mắt đám người.
Trong lúc nhất thời, toàn trường chia làm hai phe…
Một phe nam nhân nhìn chằm chằm vào đống Pháp Bảo với đầy đủ các loại hình đao to búa lớn.
Một phe nữ nhân ánh mắt không thể dời đi hàng loạt kiện y phục tinh mỹ chất chồng như núi.
Hàng loạt pháp bảo, hoàng loạt y phục…tất cả đều là Ất Cấp trở lên…cho đến Ngọc Cấp Cực Phẩm…
“Cái này…” Phú Nhược Linh một lần nữa sững sờ.
Mà Âu Dương Thương Lan, Mộ Sắc Vy, Đình Manh Manh lại một loạt trừng ba đôi mắt hình viên đạn vào bóng lưng Lạc Yên.
Dù Đình Manh Manh có hình hài một đứa bé năm tuổi cũng là nghiến răng nghiến lợi, chỉ cần là nữ…ai không thích cái đẹp?
Tiểu Yên đáng chết này, có y phục nữ nhân hoàn mỹ như thế lại mang ra bán, có biết suy nghĩ đến cảm xúc của các tỷ muội Bồng Lai Tiên Đảo hay không?
Lạc Nam rùng mình, một cảm giác lạnh sống lưng chạy dài theo cột sống, hắn vội vàng truyền âm nói:
“Yên tâm, yên tâm…y phục xinh đẹp đệ tử còn nhiều lắm!”
“Thật? ngươi còn là một Luyện Khí Sư?” Tam nữ nghi ngờ hỏi, thật ra trong lòng tám phần mười đã khẳng định.
Không phải một Luyện Khí Sư, ngươi lấy đâu ra một đống lớn Pháp Bảo với đủ loại kiểu dáng như vậy? lấy đâu ra hàng loạt y phục xinh đẹp như vậy?
Y Phục cũng là một loại Pháp Bảo mặc trên người, Luyện Khí Sư luyện chế được là chuyện đương nhiên, nhất là những nữ Luyện Khí Sư càng thêm chú tâm vào vấn đề này.
“Nào có, những thứ này là có người nhờ ta bán giùm!” Lạc Nam lắc đầu như trống nói.
“Tin ngươi mới có quỷ!” Mấy nữ bĩu môi.
Lạc Nam âm thầm cười khổ, nói thật thì các nàng lại không tin…đống Pháp Bảo với Y Phục này là hắn mua từ Cửa Hàng dùng để đổi Tiên Thạch mà thôi, hắn còn chưa bắt tay vào công cuộc Luyện Khí đâu.
“Bất kể về độ hoàn thiện, kiểu dáng…đều là hàng tinh phẩm, hơn nữa đẳng cấp trung bình còn cao hơn đống Tiên Đan vừa rồi, đây nhất định là một Luyện Khí Sư có tay nghề cực cao, thậm chí có khả năng thành tựu luyện khí của hắn còn cao hơn Luyện Đan!”
Một đám người ánh mắt khóa chặt thân ảnh Lạc Nam, hận không thể lột sạch lớp áo choàng của hắn.
Đan Khí song tu, nhân vật như vậy có thể nói là cực kỳ hiếm gặp, bởi vì đây là hai đạo hoàn toàn khác nhau, muốn có thành tựu xuất sắc ở một lĩnh vực đã khó rồi, huống hồ đến cả hai loại.
Mặc dù đẳng cấp Luyện Đan và Luyện Khí của Lạc Nam hiện tại chưa chắc đã cao, nhưng chỉ với việc sở hữu thủ pháp lợi hại…cũng đã là khó lường, đạt được tán thành của đám đông ở đây.
Không thấy ngay cả Thiên Địa Hội cũng thán phục trước Tiên Đan cùng đám Pháp Bảo hay sao?
Một nhân vật như vậy đáng giá để Tiên Vương thậm chí Tiên Tôn hạ mình kết giao, bằng không một khi Đan Khí Song Tu triệt để trưởng thành, chỉ sợ ngay cả cơ hội thấy mặt bọn hắn cũng không có a.
Thứ bọn hắn xem trọng không phải là mấy đống lớn Tiên Đan hay Pháp Bảo đang ở trước mặt, bởi vì bọn hắn là Tiên Vương, Tiên Tôn, mấy Đan Dược hay Pháp Bảo này dù tốt đến đâu cũng chẳng đem lại tác dụng quá lớn cho bọn hắn.
Ngược lại, thứ bọn hắn xem trọng chính là tiềm lực và thành tựu trong tương lai của Lạc Nam…
Chỉ cần hắn thuận lợi trưởng thành, nhất định sẽ là một đại nhân vật.
Đương nhiên tương lai có vô vàn biến số, nói không chừng tên Đan Khí Song Tu này một ngày nào đó đột ngột chết bất đắc kỳ tử cũng chẳng phải chuyện lạ gì, bất quá cuộc làm ăn nào chẳng có rủi ro?
Một trường hợp khác, bởi vì không ai thăm dò được Lạc Nam lúc này, vì thế vẫn có người suy đoán hắn vốn đã là một đại nhân vật nào đó với thành tựu Luyện Đan cùng Luyện Khí cao vời, lúc này chẳng qua là tiện tay bán đi một số đồ thừa cấp thấp mà thôi.
Tuy nhiên bất kể là trong trường hợp nào, Lạc Nam bỗng chốc trở thành đối tượng kết giao hoàn hảo của không ít người.
“Vị đạo hữu này, có hứng thú hay không cùng nhân gia ngồi một khán phòng nha?” Một người mặc áo choàng đen cố ý dùng giọng nữ nhân quyến rũ gợϊ ȶìиᏂ của mình nói ra, hy vọng tên Đan Khí Song Tu chính là nam giới.
“Ha hả, vị Đạo Hủ này có hứng thú hay không sau khi Đấu giá hội kết thúc đàm đạo một phen, chúng ta đến từ Tôn Cấp Thế Lực!” Một nam tử khác sang sảng cười mở miệng, nhấn mạnh hai chữ Tôn Cấp.
Chỉ là đối với một đám người nồng nhiệt, Lạc Nam từ đầu đến cuối chỉ là im lặng không đáp, tập trung chờ Phú lão cùng Phú Nhược Yên kiểm kê tài sản.
Đối với biểu hiện lạnh nhạt của hắn, Bồng Lai Tiên Đảo tam nữ cực kỳ hài lòng, mà một đám muốn rút ngắn quan hệ cũng phải đành thất vọng.
Bọn hắn không dám biểu hiện bất mãn, đơn giản vì Lạc Nam rất có thể là đại nhân vật nào đó đang ẩn mình, tùy tiện gây sự trong trường hợp như thế này không phải hành động sáng suốt, có thể luyện đến Tiên Vương trở lên không ai là người xốc nổi.
“Tính luôn cả Tiên Đan vừa rồi, tổng cộng vật phẩm mà quý khách muốn bán ra có giá 83 triệu Cực Phẩm Tiên Thạch!” Phú lão lúc này hít sâu một hơi nói, dù với tài sản của Phú gia thì đây cũng không phải một con số nhỏ.
“83 Triệu?” Mộ Sắc Vy tròn mắt đẹp, vơ vét toàn bộ gia tài của một Tiên Vương như nàng cũng có thể đạt được con số như vậy, nhưng lúc đó nàng cũng sẽ nghèo rớt mồng tơi, nào đâu như Lạc Nam thoải mái thu về ung dung bình thản.
“Bởi vì bất kể là y phục hay pháp bảo mà quý khách lấy ra đều là hàng tinh phẩm, độ hoàn thiện cực kỳ cao...nên Thiên Địa Hội cũng thu với giá cao hơn thông thường!” Phú Nhược Linh gật đầu nói.
“Đều là hàng mua từ Cửa Hàng May Mắn, không tinh phẩm mới là chuyện lạ!” Lạc Nam âm thầm cảm thán.
“Quý khách còn định bán thứ gì nữa hay không?” Phược Nhược Linh khách sáo hỏi trước một câu.
Lạc Nam suy nghĩ một chút, cuối cùng lắc đầu: “Hết rồi, tạm thời cứ như vậy...”
Con số 83 triệu xem như tạm đủ, có Cửa Hàng May Mắn bên người, tùy thời tùy lúc có thể mua vật phẩm sau đó đem ra quầy hàng bán lấy Tiên Thạch, không cần thiết phải vội.
“Đa tạ quý khách!” Phú Nhược Linh cùng Phú lão lễ độ nói một câu, thu hồi lượng lớn Tiên Đan, Pháp Bảo cùng Y Phục...
Sau đó lại cẩn thận đem một túi trữ vật giao cho Lạc Nam, bên trong vừa đủ 83 triệu Tiên Thạch không thừa không thiếu.
Lạc Nam cũng chẳng cần kiểm tra, đem túi trữ vật thu vào.
“Vị khách nhân này...nếu không ngại thì ngày sau có thể đến Hải Vực Tinh Phú gia tìm chúng ta, nhất định chi nhánh Thiên Địa Hội ở đó sẽ cho ngươi ưu đãi, chẳng hạn như được chiết khấu phần trăm khi mua vật phẩm chẳng hạn!” Phú Nhược Linh lập tức lôi kéo nói.
Là một nữ thiên tài kinh doanh, nàng nhìn ra tiềm lực của người trước mắt cực lớn, trong tương lai sẽ là một đối tác đáng giá tin tưởng.
Bởi vì hành động dứt khoát không kiểm tra Tiên Thạch trong túi mà nàng đưa, chứng tỏ vị khách trước mắt có lòng dạ rộng rãi và lòng tin nhất định với Thiên Địa Hội rồi.
Người như vậy nếu trở thành khách hàng quen thuộc của Phú gia, chỉ có lợi mà không có hại...chưa kể hắn còn là Đan Khí song tu cực kỳ bất phàm.
“Không thành vấn đề...nếu có cần ta sẽ tìm đến!” Lạc Nam khàn khàn nói ra, vẫn là dùng giọng điệu không nghe rõ nam nữ.
“À đúng rồi, nếu ta muốn gửi vật phầm nhờ Thiên Địa Hội đấu giá, phải làm thế nào?” Lạc Nam nhớ ra một chuyện, vội vàng hỏi.
Đáng tiếc Phú Nhược Linh lại lắc đầu nói: “Các vật phẩm trong Đấu Giá Hội đã lên danh sách một cách hẳn hoi, chúng tôi đã dừng nhận ký gửi vật phẩm Đấu Giá cách đây một tháng!”
“Không sao...” Lạc Nam cũng không thất vọng.
Mà đúng lúc này, một âm thanh uy nghiêm mang theo khí thế cuồn cuộn bao trùm toàn bộ Cung Điện:
“Kính thưa tất cả quan khách, còn một canh giờ nữa Đấu Giá Hội chính thức bắt đầu, mời mọi người nhanh chóng lựa chọn khán phòng, ổn định vị trí!”
Tiếng nói nghe qua thì ôn hòa, lại ẩn chứa khí thế cuồn cuộn mạnh mẽ đến cực hạn, âm thanh rung lên trước mỗi một âm thanh do người này phát ra, truyền vào tận tâm trí của mỗi người, ngay cả Thiên Tôn cũng rung lên khi nghe phải.
“Đây chẳng lẽ là...Tiên Đế?” Lạc Nam hãi hùng, âm thanh này ẩn chứa năng lượng cao thâm và huyền ão vượt qua tất cả âm thanh hắn từng nghe được, ngay cả Linh Hồn cũng có cảm giác được gột rửa khi nghe thấy.
“Không...là Bán Đế!” Âu Dương Thương Lan nghiêm nghị nói ra:
“Bán Đế là những kẻ đã đem một nửa lực lượng trong cơ thể chuyển hóa thành Đế Lực, mặc dù chưa phải Tiên Đế thật thụ, nhưng đã đủ trấn áp tất cả nhân vật có mặt tại nơi này!”
“Bán Đế? Đế Lực?” Lạc Nam lẩm bẩm trong miệng, đem những thứ này dụng tâm ghi nhớ.
Thiên Địa Hội để một vị Bán Đế lên tiếng, hiển nhiên chính là nhắc nhở tất cả người đang có mặt Đấu Giá lần này có Bán Đế cấp cường giả tọa trấn, các ngươi nếu không thể đón nhận nổi lửa giận của một vị Bán Đế thì tốt nhất đừng nên mất khôn gây sự.
“Chúng ta cũng nên chọn phòng!” Âu Dương Thương Lan trong trẻo nói.
“Để Nhị Đảo Chủ chọn đi!” Lạc Nam cười đề nghị.
“Hì hì, cứ giao cho Manh Manh!” Đình Manh Manh vỗ vỗ ngực, lôi kéo ba người đi một vòng, loại trừ những phòng đã có người chọn, sau cùng tuyển một phòng với số thứ tự 669.
Tiến vào bên trong phòng, Tiên Khí cuồn cuộn lập tức ùa vào mặt, nhất thời khiến mọi người hít sâu một hơi.
“Có bố trí Tụ Tiên Trận!” Mộ Sắc Vy đánh giá nói.
Cung Điện này đã vốn được xây từ Tiên Thạch, hiện tại trong phòng còn có Tụ Tiên Trận thu gôm Tiên Khí, mật độ trực tiếp vượt xa nhiều lần Linh Giới Châu của Lạc Nam.
“Hừ, đấu giá vì sao vẫn chưa bắt đầu? nhàm chán chết đi được!” Đình Manh Manh xụ mặt, tiểu nha đầu chỉ mới ngồi một chỗ vài phút liền mất kiên nhẫn, hiếu động không chịu nổi.
...
“Sắp rồi...chờ một chút đi!”
Bên trong một gian phòng khác số 600, một con chồn đen đứng bằng hai chân trong lớp áo choàng trừng mắt nhìn thiếu nữ có dung mạo bình thường ở phía đối diện.
“Cướp danh ngạch của một cái Đại Vương Cấp Thế Lực, nếu để Thiên Địa Hội phát hiện thì phiền toái!” Thiếu nữ lười biếng nằm dài trên ghế, mặc dù nói lời nghiêm trọng nhưng biểu hiện trên mặt chẳng có chút sợ hãi nào.
“Yên tâm đi, đường đường khí vận chi tử còn sợ bị phát hiện sao?” Con chồn đen khinh bỉ nói.
“Thôi đi!” Thiếu nữ bĩu môi: “Cái gì mà khí vận chi tử? năm xưa còn không phải bị một tên ở hạ giới đánh cho chạy như chó?”
“Đó là trường hợp hy hữu mà thôi, bất quá hắn dù mang Nghịch Long Huyết với Thiên Đế Biến cũng không làm gì được ngươi, thù dai như vậy làm gì?” Con chồn đen khoanh tay trước ngực.
“Hừ, từ khi xuất đạo đến nay, bổn cô nương toàn vượt cấp chiến đấu, chỉ có lão quái vật mới ép ta chạy trốn...ngươi bảo ta không nhớ khi bị tên kia vượt cấp đánh bại?” Thiếu nữ nghiến răng nghiến lợi nói ra, nghĩ đến chuyện xưa nàng đã hận không có chỗ phát tiết rồi.
Con chồn đen im miệng, thật sự thì nó cũng cay cú vô cùng, chỉ bất quá không treo ở ngoài miệng như thiếu nữ mà thôi.
“Đấu Giá Hội này nhất định cô vô vàn đồ tốt, nếu có thể cướp được...” Thiếu Nữ ánh mắt lóe lên một tia tham lam.
“Đừng ngu xuẩn, dù là năm xưa ta ở thời kỳ toàn thịnh cũng không dám chọc đến Thiên Địa Hội, thân phận Khí Vật Chi Tử không giúp ngươi bảo toàn mạng sống đâu!” Con chồn đen nhảy dựng, hung hăng trừng mắt nhìn thiếu nữ, nha đầu này muốn chết sao?
...
“Chuyện trư gia nhờ vả các ngươi làm đến đâu rồi?”
Trong khán phòng số 900, một con Hắc Trư khoác lấy áo choàng, đệ tiện vươn móng tay ngoáy lỗ mũi, nhìn ba tên Yêu Thú ngồi đối diện hỏi thăm.
“Bẩm Hắc Trư đại nhân, chúng ta dựa theo miêu tả của ngài điều tra ở Lam Cực Tiên Tinh, phát hiện Ngọc Tiên Môn cùng Thiên Tiên Môn đã bị diệt, mà thanh niên người muốn tìm cũng biệt vô âm tính!” Một tên Yêu Vương thận trọng nói, thái độ như sợ làm phật lòng heo đen đê tiện.
“He he, không phải là bổn trư gia muốn nợ Yêu Đan của ngươi, là do chúng ta hữu duyên vô phận!” Hắc Trư sau khi nghe xong báo cáo càng là rung đùi đắc ý, xem ra năm viên Yêu Vương Đan là có tình cảm với nó nên không nỡ rời đi.
...
“Hắt xì, hắt xì!”
Bên trong khán phòng, Lạc Nam đột nhiên hắc xì liên tục hai lần, cảm giác quái dị trong lòng dâng lên.
“Cũng không biết là tên khốn nào liên tục nhắc đến ta...”
...
Chúc mọi người ngủ ngon :D
...
Bác nào có lòng ủng hộ e lấy động lực thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Paypal: nguyenphuochau12t2@gmail.com
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn