TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản
Chương 1082: Thái Âm Bán Nhụy

.........

Không có quá nhiều giới thiệu, vẻn vẹn là một nửa nhụy hoa đến từ Thất Tinh Nguyệt, vẻn vẹn Thái Âm Bán Nhụy mấy chữ này như vậy đủ rồi.

Bầu trời vũ trụ huyền bí, ngẩng đầu nhìn về bầu trời đêm có thể nhìn thấy sao dày đặc, mà Siêu Duy Vị Diện là tầng không gian cấp cao, nó phủ rộng bao gồm cả trăm triệu tầng thế giới, tương đương hàng trăm triệu nho nhỏ tiểu tiểu tinh huy ngôi sao lạc trôi trong thiên hà.

Theo lý thuyết của thần mẫu Gaia để lại, không phải khỏa ngôi sao nào cũng có thể cấp đủ năng lượng để thai nghén ra một vị Kinh Thế Đế Hoàng, nhưng chí ít, cũng là có đâu đó 2% xác suất tinh huy ngôi sao mang đầy đủ năng lượng để ban phát cơ hội.

Cái mà thế giới ma pháp trong miệng gọi là mảnh vỡ vị diện, kì thật chính là phần mảnh vỡ mang theo năng lượng Vị Diện Tinh Nhụy đến từ một ngôi sao. Năng lượng tinh khiết bên trong Vị Diện Tinh Nhụy rất lớn, phải biết, một cái mô bản của Vị Diện Tinh Nhụy thường thường mà nói sẽ có thể cung cấp tinh hoa đầy đủ để đản sinh từ 6 đến thậm chí hơn 10 cái Đại Địa chi nhụy tùy loại. Đây chính là vì cái gì mà nước Anh – Victoria thế tộc phát triển phồn thịnh đến như vậy, hoặc giống như Thánh Thành Thiên Quốc vinh quang vĩ đại. Thuần túy tới nói, bọn hắn nắm trong tay phần này Vị Diện Tinh Nhụy đến từ phần mảnh vỡ tinh huy.

Nhưng thử nghĩ một chút, đến trong đêm, ngoài ngôi sao đơn thuần ra, không phải còn có thể trông thấy mặt trăng, nhận được thái âm tinh hoa, ban ngày có thể trông thấy mặt trời, nhận được thái dương ánh nắng hay sao!?

Ở Siêu Duy Vị Diện, vốn dĩ có tận bảy chòm mặt trăng trực luân phiên xoay quanh thân thể Thần Mẫu Gaia, giúp Siêu Duy Thần Duy tránh đi dương quang cực gắt từ hệ thống thái dương hệ.

Thái Âm Chi Nhụy chính là một cái khổng lồ phiến hoa hấp thụ Thất Tinh Nguyệt trong suốt hơn 100 vạn năm, chân chính biết đến tồn tại của nó rất ít, không biết tự nhiên cũng là không có tư cách biết, càng không có tư cách cạnh tranh món đồ đấu giá này. Cái này vốn là không phải cho quân cấp trở xuống người đấu giá chuẩn bị.

Mặc dù nó hiện tại chỉ còn một nửa, nhưng vật này có thể mang năng lượng liên thành, đủ để thử nghiệm đột phá Kinh Thế Đế Hoàng cơ hội. Coi như không chắc chắn thành tựu Kinh Thế Đế Hoàng, nhưng đạt ngưỡng mức sát vách vẫn là có khả năng.

Khi Nguyệt Thanh Y thuyết minh cái đồ vật này tới, nàng kéo xuống tấm khăn đỏ, bày biện ra một tòa màu Thiên Ngân Nhụy Hoa mẫu đơn, đường kính hơn 10 mét, năng lượng thái âm nồng đậm phất phơ thổi ra bát phương tứ hướng.

Cả quảng trường cùng khán đài cơ hồ đều là trong nháy mắt đứng lên.

Bất quá, những người đứng lên, ngoại trừ trên đỉnh chót vót dãy phòng 400, 401, 402, 403, 404, 405 các đại thế lực, những người khác rất nhanh liền lại chậm rãi ngồi xuống, trong mắt tràn đầy xúc động chi sắc, nhưng lại minh bạch đây là chính mình làm sao cũng không có khả năng vào tay tồn tại.

Muốn cạnh tranh Thái Âm Bán Nhụy, tự nhiên là muốn cân nhắc đến thân phận của mình phải chăng có thể gánh chịu món chí bảo này. Một khi không chịu đựng nổi, như vậy, đụng phải coi như không chỉ là phản phệ đơn giản như vậy, rất có thể phải đối mặt chính là chân chính thiên kiếp tai nạn, coi như là mạnh mẽ tông môn cùng thế tộc liên thủ, đều không có năng lực tiếp nhận thứ chí bảo này...

Mà mặt khác, bàn đến dạng này siêu cấp trân quý trình độ chí bảo, khẳng định chỉ dành cho sử thi cường giả, dành cho thế lực lớn nhất. Cần rơi vào chân chính trong tay đại năng đại lão, tuyệt đối vô giới chi bảo như thế này nơi nào còn cơ hội cho hắn tranh giành!?

“Trương giáo chủ có phải hay không nghèo đến điên rồi, thứ này đều lấy ra bán. Hắn không muốn xài?” Đúng lúc này, một cái giọng nam cao vang lên, trong thanh âm mang theo kinh ngạc cùng nồng đậm nộ khí toát ra từ phòng 403, đó chính là triều đình Đại học sĩ lên tiếng.

Sau một khắc, toàn bộ sân đấu giá lớn bên trong không khí đều trở nên lạnh lẽo đứng lên.

Phòng 402, Điền gia vị kia Đường Bá Hổ khuôn mặt ngũ vị sắc thái, hiện tại hắn cũng rất muốn mở miệng cùng với đám bộ hạ của mình nói...ta cũng muốn cái này. Nhưng không hề nghi ngờ, đây là không có chút ý nghĩa nào. Vô luận thực lực vẫn là tiền tài, đọ không lại!!

Phòng 401, Quỷ Cốc Tông bày tỏ quan điểm im lặng, tính toán xem nên làm cách nào để mua nổi vật phẩm trên. Nếu muốn chồng tiền xuống để mua, thực sự cái giá phải trả là rất đắt, đắt đến để cho bọn hắn có nguy cơ tán giá bại sản trong hàng chục năm.

Phòng 400, Nhật Minh Giáo mấy vị ngồi cười cười, cũng không có động thái bình luận gì thêm.

Tại phòng 405, Lạc Nhạn cũng đã đứng lên tiến ra phía ngoài ô cửa lớn nhìn xem Thái Âm Bán Nhụy đang đặt ở khu trưng bày.

Trong con mắt rung động, bị phản xạ màu thiên ngân của nhụy hoa, nàng thở dài một cá, lặng lẽ nói: “Lời đồn không sai, Trương giáo chủ đã đột phá Kinh Thế. Sắp tới, có lẽ thời kỳ ổn định căng thẳng sẽ không giữ được nữa, nhân gian sẽ có một trận máu tanh mưa bùn”.

Mạc Phàm không có nghĩ nhiều như vậy, hắn đang chờ đợi vật phẩm khủng bố này sẽ bắt đầu với thang giá bao nhiêu.

Cứ việc hắn rất muốn mua vật phẩm này, nhưng Mạc Phàm cảm thấy giá trị của nó sẽ không hề so với tiền của mình còn lại ít đi.

“Giá khởi đầu 50 kim nguyên bảo, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 3 kim nguyên bảo. Hiện tại, cạnh tranh bắt đầu”. Nguyệt Thanh Y mang theo thanh âm nội lực nói.

Toàn trường lâm vào hoàn toàn yên tĩnh bên trong, không có người ngay đầu tiên ra giá, xác thực, cao tới 50 kim nguyên bảo có thể chịu đựng nổi chỉ sợ không còn đủ mấy phòng.

Bất quá, 50 kim nguyên bảo là quá rẻ.

Ít nhất, tại trong mắt các đại thế lực tính toán, Trương giáo chủ hẳn là đang ban phát từ thiện hay sao, rõ ràng Thái Âm Bán Nhụy chí ít phải khởi điểm 300 kim nguyên bảo, dù sao cũng là đồ đột phá Kinh Thế, làm gì có chuyện giảm gấp 6 lần như vậy.

“Tốt, Trương giáo chủ thật biết cách quan hệ xã giao. Ta ra giá 53 kim nguyên bảo”. Cái thứ nhất ra giá rốt cục xuất hiện, ra giá, là vị kia phòng 401, Quỷ Cốc Tông Chúc Di Sơn.

Khi một vị đại thế lực tham dự cạnh tranh thời điểm, những vị khác đại thế lực tự nhiên không muốn nhường.

“56 kim nguyên bảo”. Thanh âm lạnh lẽo vang lên theo đến từ triều đình.

“Các ngươi đã lấy đi Thanh Long Yển Nguyệt Đao. Hôm nay vẫn là cố ý muốn cùng ta làm khó dễ thật sao?” Chúc Di Sơn lộ ra tức giận, cảm xúc của hắn đã phi thường không tốt.

So tiền với triều đình, xác thực chơi không nổi.

“Đột phá Kinh Thế Đế Hoàng cơ hội ai không muốn. Mặc dù nhân loại chúng ta huyết mạch là không đủ, nhưng lấy về vẫn có chỗ dụng võ. Cái này cống lên cho hoàng đế, cùng chúng ta quan hệ trong đó không quan hệ”. Thượng Thư triều đình lãnh đạm nói.

“Náo nhiệt như vậy, vậy ta cũng tới nhúng một tay, 60 kim nguyên bảo đi”. Đúng lúc này, thanh âm thứ ba vang lên. Người hét giá chính là phòng 405, Hàn Hải Điện Mạc Phàm.

Lạc Nhạn cũng rất muốn bỏ tiền ra đấu giá, nhưng nàng biết, nàng thuộc tính cùng Thái Âm Bán Nhụy phân biệt đối lập. Hơn nữa, nàng là thân phận nhân loại, mặc dù nhân loại ở Siêu Duy Vị Diện có huyết mạch hơn thế giới ma pháp rất nhiều lần, nhưng huyết thống đột phá Đế Hoàng càng cần cao hơn như vậy nữa.

Nhật Minh Giáo mấy vị tham gia đấu giá bởi vì giáo chủ căn dặn nguyên nhân, cũng không có lần này tham gia vào cạnh tranh vật phẩm của chính mình.

Điền gia thì ngay từ đầu đã bỏ cuộc ---- nguyên nhân không có tiền.

“63 000 vạn kim tệ”. Triều đình đại học sĩ nâng lên giá thành.

Mạc Phàm lườm phòng của triều đình một cái, bắt đầu càng ngày càng đối với đám nịnh thần tham quan này chán ghét.

Ỷ có tiền nhiều liền thích chọi cứng ?

Đến cái giá tiền này, nâng giá tốc độ cũng trong nháy mắt dừng lại. Trọn vẹn mấy giây đằng sau, mới lại hướng lên nhảy lên một cái khắc độ.

“65 000 vạn kim tệ, đây là Quỷ Cốc Tông đưa ra con số cuối cùng”. Chúc Di Sơn yếu đuối nói ra thêm một câu.

Mạc Phàm không chút do dự lần nữa viết xuống, mà lại lần này một chút liền theo đến cùng, đặt hết gia tài.

“69 kim nguyên bảo”.

Đây đã là tuyệt đối hắn những gì có thể làm.

Nếu hắn cũng thất bại, vậy thì món đồ này đành giao cho triều đình.

“Ha ha ha, 80 kim nguyên bảo, chúng ta triều đình chính là một chữ giàu nha”. Vị kia đại học sĩ nói ra.

Mạc Phàm tận lận hít sâu một cái, tính nói cái gì đó nữa, nhưng đành thôi vậy.

............................

Đọc truyện chữ Full