TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản
Chương 1304: Tà Dương Long Miếu

............

............

Tại đệ bát trọng địa long môn chân thực vị diện bên trong, Apase dĩ nhiên việc vừa đầu tiên mới tiến vào là như kế hoạch xây dựng cơ sở căn cứ.

Trải qua chinh chiến bảy tầng trước đó rút kinh nghiệm, nàng và Michael đi đến thống nhất một ý nghĩ, đó là nếu không chiếm một khoảng cứ địa để xây dựng pháo đài làm chỗ tạm trú cho bản thân, bọn hắn sẽ không thể đủ sức chèo chống chiến đấu lâu dài được.

Đệ bát cảnh cũng thế, nơi được chọn xây dựng Tà Dương Long Miếu chính là bên phía đông cảnh long môn, nằm sâu trong rừng long trúc, bên dưới cả đường hầm xà nu.

Vừa mới cứu xong người, nhìn thấy tất cả hạt sương trăng đột ngột hóa thành một lớp kính tráng gương, Tà Dương Long Miếu lập tức ẩn mình chìm vào thế giới rừng rậm ngụy trang, hoàn toàn giống như một hệ nguyên sinh đa dạng giống thực vật ăn thịt cùng dây leo vậy, không chút nào để người ta nghĩ trước đó nó vốn là một tòa cung điện khổng lồ.

Ác Long long tộc trí lực không thấp, bọn chúng rình mồi cùng đánh bẫy so với Triệu Hoán Vị Diện chân chính Tổ Long càng thêm bài bản. Tốp vừa mới truy đuổi địch đã bị diệt toàn quân trong thời gian quá ngắn, bọn chúng liền phát ra long khiếu ngâm nga gào ầm lên, cực nhanh báo động những biệt đội Long sát thủ đang chực chờ ẩn nấp phục kích trên những táng cây khổng lồ trong khu rừng.

Chạy ! !

Chắc chắn là phải chạy.

Địch nhân có biến số không thể nào lường trước.

G ré g ré g ré ~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bọn chúng lao về phía trước trong u tối nhằm càng sớm càng tốt thoát ra khỏi đường hầm xà nu, lại kinh ngạc phát hiện trên mặt những vách tường rách nát đã không biết tại lúc nào phát sinh biến đổi lớn, không còn thuần túy là chỉ còn lại bức tường đoạn thạch, đột nhiên đất đá thổ nhưỡng hóa thạch vốn vùi sâu vào trong hạt cát, hiện tại vậy mà trồi lên.

Tựa hồ tháo đi lớp ngụy trang tỉ mỉ đến cực điểm đã chuẩn bị từ trước, thềm đá cùng đen nhánh hành lang dài dằng dặc, từng tòa từng tòa cung điện màu đen lớn nhỏ không đều nối đuôi nhau lột ra lớp vỏ thực vật bên ngoài, không ngụy trang nữa, mà là bày biện.

Trong cánh rừng long trúc này bắt đầu giữa đêm bày biện phô diễn.

Nếu không phải nơi này bốn phía đều còn có thể trông thấy dây leo độc, cỏ lau xám hoang dã sinh trưởng, còn có vách tường đứt gãy cùng cột trụ sụp đổ, bọn chúng những này Ác Long núp lùm thậm chí cho là mình đang đi trong một cái lâu đài hoàng thất cổ xưa không có ánh đèn.

Gầm một tiếng.

“Mau báo lại cho lãnh chúa, chúng ta khả năng đã lọt vào mê cung bẫy rập của đối phương”. Một đầu sát thủ già nua lão long phản hồi truyền âm bằng ngôn ngữ riêng của chúng nó.

Gào ~~~~~

“Vô ích, có huyền âm trận sóng, căn bản không thể nào truyền âm ra ngoài khỏi đường hầm xà nu này được”. Một cái sát thủ tinh anh của Ác Long tộc suy tư thật lâu rồi nói.

Một cái Tà Dương Long Miếu lớn thực sự, phảng phất chiếm cứ toàn bộ đường hầm xà nu này.

Kinh hãi hơn nữa, cấm chế che khuất đi tầm nhìn, che khuất đi giác quan, khiến cho long nhãn, long giác của những đầu long tộc này đều bị bình thường hóa.

Chỉ là trong cung điện u ám còn lâu mới có được yên tĩnh như vừa nhìn qua, những địa phương ánh mắt vừa rồi đảo qua không có chú ý, những vị trí ra xa tít ngoài rìa tầm nhìn của mình, những góc chết mà mắt thường đều vĩnh viễn không cách nào trông thấy, chắc chắn trong đó sẽ xuất hiện một đôi lại một đôi tà đồng hiện ra u quang, hoặc vô cùng ác độc, hoặc lạnh lùng nguy hiểm, hoặc tàn bạo cuồng lệ!

Chỗ này là tập hợp hết thảy cấm chế cùng trận pháp của Liên Hợp Quốc và Thiên Quốc Thánh Thành đều được tinh chỉnh qua cho phù hợp, tuyệt đối không phải đồ vứt xó ngoài chợ. Phải biết, ngày xưa Bee từng xây dựng nền tảng cấm chế trận pháp, gom góp căn cơ tài nguyên của Thánh Thành và Thiên Quốc cho xây dựng, uy lực cấm chế đều có ảnh hưởng tiêu cực nhất định đối với sát vách đế hoàng Cổ Nguyệt Đế phân thân. Mặc dù không lớn, nhưng là thú thật, nó có.

Nhân loại ma pháp pháp môn không đùa được.

Ngày trước bọn hắn là thiếu điều kiện tài nguyên, còn chưa phát triển đủ.

Mà hiện tại bị Nhật Ánh tinh chỉnh lại bản thảo thiết kế trước khi giao phó cho Apase thì càng không cần phải nói, kết hợp thêm tài nguyên của Triệu Hoán Vị Diện xa xa vượt trội thế giới ma pháp năm xưa, thẳng đến những cấm chế trận bàn giờ khắc này đều có tác động cực kỳ mãnh liệt.

Tỷ như bị lừa gạt lọt vô đến bên trong Tà Dương Long Miếu, dưới cường độ trận bàn cân bằng áp chế, không nhiều sử thi cấp Tổ Long Chân Long có thể chiếm được thế thượng phong trước mặt vô địch quân vương Hồng Mãng Tà Long và vô địch quân vương Huyền Minh.

Tà Thánh Vương Hồng Mãng Tà Long thân thể to lớn gây sợ hãi ngay ở chỗ u ám phía trước, Tà Đế Huyền Minh phòng ngự vô địch trấn thủ phía sau, cả hai vị thánh của Tà Dương Long Miếu này phối hợp công thủ hoàn mỹ, chẳng mấy chốc tiêu diệt được hơn chục đầu trốn trong rừng rậm sát thủ Ác Long, trong đó nổi bật nhất, là đem hai cái sử thi cấp đánh trọng thương, thật vất vả mới bỏ chạy thoát thân được.

Đáng tiếc, Tà Dương Long Miếu so với trong tưởng tượng thực sự khổng lồ, nhất là khi có một vị ngoài ý muốn Pháp Thần nào đó từ đâu bất thình lình quang lâm tệ xá.

Hắn một cái cấm chú không gian dẫn động, bên trong sử thi cấp long tộc đi không biết bao xa, nhưng thật giống như chỉ thấy một góc trong núi băng, còn có một mảng khu vực lớn càng hắc ám giấu ở bên ngoài những hắc điện vô cùng vô tận kia, càng có hành lang tối giống như mê cung, vĩnh viễn không biết thông hướng địa phương nào.

Rốt cục, một ít dạ quang châu chiếu sáng chung quanh.

Là một cái đại điện trống trải, mà lại không có mái vòm, ngẩng đầu một cái liền có thể nhìn thấy tinh không vô ngần, tinh quang óng ánh, hết lần này tới lần khác quang mang chiếu rọi không đến nơi đây, chỉ có dựa vào lấy những dạ minh châu tán loạn trên mặt đất giống đầu lâu kia.

Dạ minh châu xoay vòng xoay vòng.

Nhìn kĩ thật rất giống thủy ngân minh châu.

Về phần chuyện sau đó.

Tà Dương Long Miếu có thêm hai cái lăng mộ sử thi cấp.

........

Trong đại điện.

Apase tức giận lộ ra tiểu xà nha, một bộ dáng vẻ muốn cắn người.

Nhưng mà người đâu, người chính là mình.

Chẳng lẽ bây giờ mình tự cắn mình.

Không thể được.

Như vậy rất đau a.

Còn rất ngu.

Mạc Phàm cái tên đê tiện này thật đúng là làm người ta khó có thể kìm hãm được ức chế, một phương diện hắn quả thật có chút khí tràng quá cường đại, thường thường chỉ có thể bị hắn chiếm tiện nghi của nàng, nàng rất khó chiếm được tiện nghi của hắn, một phương diện khác, nàng giờ khắc này cảm giác linh hồn của hắn, phất phơ có một loại sâu kín thâm bất khả trắc không dễ dàng nhìn thấu được.

Hắn rốt cục là đã trải qua cái gì rồi ? ? ?

Apase chỉ có thể biết được phần nổi, nàng thông qua mình là khế ước đến cảm nhận, chỉ biết Mạc Phàm không còn là Tà Thần nữa. Ngoài cái đó ra, cái khác nàng đều không biết.

Khuôn mặt Apase rất nhanh cứng lại, Mạc Phàm cũng không tiếp tục đùa nghịch nàng, trực tiếp vào thẳng vấn đề.

“Thanh Long đâu?” Mạc Phàm hỏi.

“Khả năng còn đang giao đấu đại chiến ở nam thiên môn Long Uyên Tổ Đình”. Apase nhàn nhạt truyền âm trả lời.

Nàng tìm cái ghế ngồi xuống, quay đầu chỗ khác một bộ yêu tinh giận hờn.

“Long Uyên Tổ Đình lại là cái gì địa phương?” Mạc Phàm mặc kệ Apase, đi nhanh hỏi.

“Thánh Thành có Thánh Đình, Parthenon Thần Miếu có Thần Nữ Điện, trong miệng nhân gian của các nhân loại các ngươi vẫn hay nói đến Tiên Giới Thiên Cung là lãnh địa của thần tiên. Cái này chính là như vậy. Long Môn bên trong tối trọng yếu nhất nằm ở Đệ Bát Cảnh, Đệ Bát Cảnh đầu não chỉ huy, một tòa lơ lửng ở trên mây cao cao tại thượng, xưng làm Long Uyên Tổ Đình”. Apase nói ra.

Mạc Phàm có chút rung động, mở miệng hồi đáp: “Là Hư Vô Long Thần trước đây cung điện?”

“Chính là như vậy”. Apase nhún vai xòe tay, coi như thừa nhận Mạc Phàm thuyết pháp.

Một lúc ngắt đoạn không ai nói thêm lời nào.

Đột nhiên Mạc Phàm thao thao hỏi tiếp: “Các ngươi vì cái gì còn ở nơi này mà không đi giúp Thanh Long một tay?”

Chỉ gặp Apase hừ lạnh một tiếng, vẫn còn chưa nguôi giận mà nạt lại: “Ngươi làm sao không đi tự mình nhìn xem, cái gì cũng phải hỏi thế?”

Khi nàng nói ra lời nói, đột nhiên Apase cảm giác mình đã nói hớ.

Tự mình đi...

Tình huống này hơi lạ thường, không thể tư duy theo lối thông thường được.

Apase thở dài một tiếng, hai tay tự nhiên ôm chặt cái cột trần như thể sợ bị người nào đó lôi đi vậy.

“Ta kể, ta kể liền được”.

“Khảo hạch đệ bát long môn, Thanh Long, Tiểu Kỳ Lan phải tự mình vượt qua khung đình xích quỷ của vạn long chúng, dùng chính sức mạnh và ý chí của bản thân để chiến thắng chung cuộc thì mới nhận được truyền thừa của Long Thần”.

................

Đọc truyện chữ Full