Ba ảo ảnh đáp xuống đầu tiên chính là lão giả họ Lưu và thanh niên lai, ngay sau đó chính là tráng hán da trắng. Theo sát sau đó chính là đội trưởng Hổ Nha “Phan Á”.
– Hống…
– Bảo vệ thiếu gia, lao ra đi!
Lão giả họ Lưu vừa rơi xuống, hai chân lập tức giống như hai thanh chiến phủ đạp mạnh vào hai con quái thú Sư Ngao Khuyển hai bên. Nhất thời hai con quái thú Sư Ngao Khuyển kêu thảm bay tung đi. Đánh gục bảy tám con Sư Ngao Khuyển, Hổ Ngao Khuyển bên cạnh làm chung quanh vô cùng hỗn loạn.
Tráng hán da trắng hai tay cầm cự kiếm, điên cuồng đi phía trước chém gϊếŧ mở đường chạy! Đội trưởng Hổ Nha “Phan Á” cũng đi theo cạnh tráng hán da trắng phụ trợ.
Hai người thì một người sức mạnh vô cùng, một người âm hiểm quỷ dị, tổ hợp hai người tựa như một máy ủi đất, quét dọn đám quái thú phía trước.
– Hống ô…
Một tiếng gầm trầm thấp cuồn cuộn đột nhiên vang lên. Gần đó có một con quái thú hình thể khổng lồ, gần như cao bốn năm thước, còn cao hơn cả xe tải bình thường, cả người màu trắng bạc, toàn thân mờ ảo khúc xạ quang mang. Hiển nhiên trong lớp da nó đã có một tầng lân giáp màu bạc. Trên trán gần đầu nó nhô lên một chút, tựa hồ có cái gì đó muốn phá lớp da ra ngoài.
Đây chính là một trong hai con thú tướng cao cấp của cả bầy thú này.
Sư Ngao Khuyển cấp thú tướng cao cấp.
– Ầm!
Chỉ một cú lao vào, con thủ lĩnh Sư Ngao Khuyển tựa như một lưu quang màu bạc xuyên thẳng qua khoảng cách hai mươi thước, tới giữa tiểu đội Lôi Đình.
– Phan Á, ngươi bảo vệ cho thiếu gia, mau mau lao ra đi.
Lão giả họ Lưu gầm lên một tiếng, cầm một thanh chiến đao, quát to.
– Tạp Long!
– Hiểu rồi!
Tráng hán da trắng cũng gầm lên một tiếng.
Lão giả họ Lưu, tráng hán da trắng hai người cơ hồ đồng thời xông lên đón con thủ lĩnh Sư Ngao Khuyển. Không có biện pháp, nếu họ không chính diện đón nó… thì thanh niên lai sau đó sẽ gặp phải nguy cơ rất lớn.
– Hống…
Thủ lĩnh Sư Ngao Khuyển gầm lên, thân hình mờ đi, hai móng cào thẳng vào hai nhân loại trước mắt.
– Choang!
– Khuông!
– Ầm!
Hai đại vũ giả chiến tướng cao cấp, cùng một con quái thú cấp thú tướng cao cấp chém gϊếŧ hỗn loạn. Nhất thời những con quái thú Sư Ngao Khuyển chung quanh đều bị lan đến, bị đánh bay đi. Thậm chí cả những vách tường bên cạnh, mặt đất xi măng cũng bị ảnh hưởng, đều trở nên hoang tàn. Có vô số quái thú Sư Ngao Khuyển khác xông tới phụ trợ. Con thủ lĩnh Sư Ngao Khuyển và lão giả họ Lưu, tráng hán da trắng gần như đấu ngang tay.
Bùng! Bùng! Bùng!
Tay súng Đông Tử, tráng hán đầu trọc, trung niên chột mắt lúc này cũng lần lượt nhảy xuống.
Còn trung niên chột mắt, tráng hán đầu trọc, tay súng Đông Tử lại đang rất hoảng loạn. Nếu nói lúc trước phân đội bốn người lão giả họ Lưu, tráng hán da trắng, thanh niên lai, Phan Á, dám tung hoành trong đám thú, thì ba người trung niên chột mắt này sa vào giữa bầy thú có vẻ rất chật vật.
– Nhanh, chúng ta đi.
Trung niên chột mắt quát.
– Nhanh!
– Tạch tạch tạch tạch…
Đông Tử kéo súng máy, tùy ý chĩa về đám quái thú chung quanh bắn bừa.
Ngay lúc này…
– Hống…
Theo một tiếng gầm làm cho người ta phải run sợ, một con quái thú cũng có thân ảnh màu trắng bạc lao thẳng từ trên lầu sáu xuống dưới. Nhất thời con Sư Ngao Khuyển thủ lĩnh đang đấu với lão giả họ Lưu, tráng hán da trắng lập tức hưng phấn gầm lên, cùng hưởng ứng với con thú từ trên trời nhảy xuống.
Lại là một con thủ lĩnh Sư Ngao Khuyển! Cũng là cấp thú tướng cao cấp!
Lão giả họ Lưu, tráng hán da trắng sắc mặt đại biến. Họ liếc mắt đã thấy đội trưởng Hổ Nha “Phan Á” và thanh niên lai xa xa… lúc trước nhờ vào hai người họ lôi kéo vô số quái thú, Phan Á và thanh niên lai đó đã thoát được khá xa.
– Nhanh, đi!
– Đi đi.
Tráng hán da trắng, lão giả họ Lưu căn bản không dám chần chờ. Cho dù không có bầy thú, trước mặt hai con quái thú cấp thú tướng cao cấp, họ cũng không dám lấy cứng đối cứng như vậy… Huống chi chung quanh còn có vô số quái thú nữa!
– Hốn…
– Hống…
Hai con thủ lĩnh Sư Ngao Khuyển cấp thú tướng cao cấp đều gầm lên lướt nhanh tới. Chúng há có thể mặc cho hai nhân loại ghê tởm chạy trốn chứ?
…
Trên lầu hai, chung cư sáu tầng lúc này đã hoang tàn, La Phong đang tỉnh táo từ cửa sổ buồng vệ sinh dán mắt ra bên ngoài. Khi tráng hán da trắng, lão giả họ Lưu quay đầu bỏ chạy, còn ba người trung niên chột mắt, tráng hán đầu trọc, Đông Tử còn đang khổ cực cố xông ra ngoài, trên mặt La Phong chợt lộ ra nụ cười.
“Chính là lúc này!”
Hai cây phi đao màu đen trong nháy mắt từ cửa sổ bắn xuống phía dưới, cơ hồ xuyên qua kẽ hở giữa vô số quái thú Sư Ngao Khuyển, bắn mạnh về phía hai người trung niên chột mắt, tráng hán đầu trọc.
Một bên cố tình với một bên vô tình!
Nếu quang minh chính đại đánh nhau, trung niên chột mắt đạt tới chiến tướng trung cấp cũng còn có thể phản kháng một chút, nhưng khi tập kích như vậy…
– Phốc!
– Phốc!
Đầu của trung niên chột mắt, tráng hán đầu trọc bị xuyên thấu, như một quả dưa hấu nứt toác ra, rồi hai quang mang đen huyền cơ hồ trong nháy mắt xuyên qua đầu Đông Tử đang điên cuồng dùng súng máy bắn loạn xạ! Khi ba người trung niên chột mắt tử vong, chỉ cảm thấy hoảng sợ, nghi hoặc, không cam lòng.
Họ thậm chí còn không biết cái gì đã gϊếŧ họ.
– Ầm ầm…
Ba thi thể nhân loại trong nháy mắt bị vô số quái thú nhào tới, những một con Sư Ngao Khuyển, Hổ Ngao Khuyển hưng phấn cắn xé thi thể nhân loại này.
Trong buồng vệ sinh lầu hai, La Phong tỉnh táo quan khán cảnh hai con thủ lĩnh Sư Ngao Khuyển đang đuổi gϊếŧ lão giả họ Lưu, tráng hán da trắng.
“Bây giờ tiểu đội Hổ Nha sáu người đã chết năm!”
“Hoàn hảo, tất cả đều như kế hoạch của ta. Mặc dù ta đã hạ thủ, nhưng chúng đều không biết.” La Phong khá hài lòng với những gì mình làm ra. Dù sao, tận đáy lòng La Phong cũng không muốn đắc tội với thanh niên lai đó. Chỉ cần không ngu đều có thể nhìn ra… tên đại thiếu gia này có bối cảnh rất lớn.
Do đó, khi tiểu đội Hổ Nha và vị thiếu gia đi với nhau, La Phong không dám xuống tay!
Còn vừa rồi vì bầy thú công kích, cả tiểu đội bảy người lại chia làm ba bộ phận. Thanh niên lai Phan Á chạy trốn phía trước nhất, được hai đại cao thủ lão giả họ Lưu và tráng hán da trắng bị mấy con quái thú cấp thú tướng cao cấp cầm chân, bộ phận thứ ba là ba người trung niên chột mắt!
Nguyên nhân chính là vì thanh niên lai, lão giả họ Lưu, tráng hán da trắng đã chạy xa, căn bản nhìn không thấy tình hình ba người trung niên chột mắt, nên La Phong mới xuống tay!
“Nhưng lần này, tên đại thiếu gia này e rằng gặp phiền toái lớn rồi.” La Phong thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng đột nhiên…
Trong tầm mắt La Phong chợt xuất hiện một cái bóng nhân loại mơ hồ. Ảo ảnh nhân loại mơ hồ này đang cầm một binh khí tựa như côn bổng, cơ hồ lóe người lên, đã xuyên qua khoảng cách vài trăm thước, nhảy thẳng vào giữa bầy thú.
– Ầm ầm…
Chỉ nghe những tiếng bùng nổ tiếng đùng đoàng liên tiếp làm cho người ta kinh hãi. Mấy chục con Sư Ngao Khuyển, Hổ Ngao Khuyển quanh Phan Á, thanh niên lai quái thú trong nháy mắt bị đánh thành thịt vụn. Lúc này những tiếng nổ vì tốc độ đáng sợ vượt xa tốc độ âm thanh mới vang lên.
Ảo ảnh đó lại động!
Tới thẳng trước hai con thủ lĩnh Sư Ngao Khuyển. Hai con thủ lĩnh Sư Ngao Khuyển lập tức gầm lên hoảng sợ, tung người về phía sau muốn chạy trốn!
– Ầm!
Vũ khí trông cùng loại với côn bổng nhanh như chớp nện mạnh vào một con thủ lĩnh Sư Ngao Khuyển. Con thủ lĩnh Sư Ngao Khuyển cả người màu trắng bạc bị ném văng lên tới cả trên hai mươi thước, lân giáp toàn thân hoàn toàn vỡ vụn, máu đỏ tươi tung tóe trên trời cao. Còn khi con thủ lĩnh Sư Ngao Khuyển bị ném văng lên cao trên hai mươi thước…
– Ầm!
Ảo ảnh đó lại đuổi theo một con thủ lĩnh Sư Ngao Khuyển khác, đột nhiên tung ra một cú đập!
Con thủ lĩnh Sư Ngao Khuyển này giống như bị ném bowling, sau khi va vào vô số quái thú Sư Ngao Khuyển, Hổ Ngao Khuyển, nhất thời những con quái thú Sư Ngao Khuyển, Hổ Ngao Khuyển gần kề đều bị đè chết tươi. Còn có vô số quái thú Sư Ngao Khuyển, Hổ Ngao Khuyển trực tiếp bị va chạm văng tung tóe.
Con thủ lĩnh Sư Ngao Khuyển cấp thú tướng cao cấp, sau khi lăn tròn trên đất, cuối cùng cũng gục xuống không nhúc nhích nữa. Những dòng máu tươi từ miệng mũi tai con thủ lĩnh Sư Ngao Khuyển rỉ ra.
– Ầm!
Lúc này, con Sư Ngao Khuyển thủ lĩnh bị ném văng lên trời cao mới rơi ầm xuống đất, cũng không còn nhúc nhích gì nữa.
Trong nháy mắt!
Hai con cấp thú tướng cao cấp bị mất mạng!
– Ngao…
Cả bầy quái thú Sư Ngao Khuyển, Hổ Ngao Khuyển, trong đám thú còn có vài con quái thú cấp thú tướng sơ cấp khác, đều sợ hoảng hồn, cả đám gầm rú, cả bầy thú lập tức tan vỡ chạy trốn tứ tán.
Lúc này, ảo ảnh mới ngưng tụ thành người thật.
La Phong lúc này mới thấy rõ bộ dáng người này. Đây là một cự hán cao chừng hai thước ba, khuôn mặt tựa như đao khắc, toàn thân mặc quân phục tác chiến màu xám, trên tay hắn đang cầm một thanh Lang nha bổng khổng lồ! Những mũi nhọn trên Lang nha bổng làm cho người ta không rét mà run!
“Quá biếи ŧɦái rồi. “
La Phong nhìn thấy hai thi thể con thủ lĩnh Sư Ngao Khuyển không còn khí tức gì nữa, hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, sợ tới mức căn bản không dám thở mạnh.
– Đây tuyệt đối là vũ giả cấp chiến thần! Nhất định là vậy rồi! Ta nên cẩn thận một chút, nếu bị hắn phát hiện ta ở đây rồi xông tới bắt ta thì rất phiền phức.
Đến cả phi đao vốn đã bắn ra, La Phong cũng mặc cho hai mũi phi đao đâm vào trong đất, căn bản không dám thu hồi về.
– Lý thúc!
Thanh niên chạy tới, cảm kích nói.
– Lý tiên sinh.
Lão giả họ Lưu và tráng hán da trắng đều cung kính khom người.
Cự hán này cười liếc mắt nhìn thanh niên lai:
– Lý Uy, cha ngươi vừa thu được tín hiệu cầu cứu của ngươi, tra ra vị trí chung quanh ngươi có hai chiến thần là ta và Vương ca. Hắn thông báo ngay cho ta. May mắn mà ta cách đây không xa… mới tới kịp.
– Vương thúc cũng tới à?
Thanh niên lai mắt lóe sáng.
Lúc này…
Như một trận gió thổi qua, một cái bóng mơ hồ xuất hiện chung quanh, rồi sau đó ngưng lại thành thực thể. Người này mặc một bộ quân phục tác chiến màu xanh, khuôn mặt tuấn tú, thoạt nhìn tựa như hai ba mươi tuổi.
– Vương thúc.
Thanh niên lai vội hô.
– Nhìn hình dáng chật vật của ngươi kìa.
Vị nam tử này cười khẽ nói.
Tráng hán da trắng, lão giả họ Lưu bên cạnh căn bản không dám lên tiếng, còn đội trưởng Hổ Nha Phan Á lại không ngừng nhìn quanh bốn phía, đặc biệt khi hắn thấy một vài bộ quân phục tác chiến, súng máy, thi thể hài cốt gần đó, thì hắn không khỏi đỏ mắt lên.
—– o O o —–