TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thôn Phệ Tinh Không
Chương 82: Trận Quyết Chiến Đỉnh Cao

Dưới lầu chung cư rách te tua, những thi thể quái thú khổng lồ la liệt, mùi máu nồng nặc tràn ngập… vì lúc trước vừa có một cuộc chiến đấu, nhất thời những quái thú khác vẫn còn chưa dám đến gần. Trong thời gian ngắn, cả một khoảng vô cùng yên tĩnh, còn lúc này La Phong từ lầu hai chung cư đột nhiên chạy ra, hai thanh phi đao bị cắm xuống đất lập tức lại bay về túi đao trước quần La Phong.

“Hai đại chiến thần phỏng chừng không bao lâu nữa sẽ giao chiến với lãnh chúa cao cấp Thiết Giáp Long. Mau tìm địa điểm tốt để xem cuộc chiến này!” La Phong liếc mắt nhìn thi thể khổng lồ nhất của hai con thủ lĩnh Sư Ngao Khuyển, lắc đầu thở dài. “Chiến thần đã giải phẫu sạch hai thi thể quái thú này rồi, những vật liệu trọng yếu đều bị mổ lấy đi cả.”

Vốn La Phong còn muốn kiếm được chút lợi ích nữa.

Vèo!

La Phong hóa thành một thân ảnh mơ hồ, nhanh chóng bay về phía nam.

“Thiết Giáp Long, đang ở trong hang ổ cách đây mười dặm. Cũng chính là tòa Gia Nhạc Phúc… Ta sẽ chọn một tòa nhà chung cư cách đây ba dặm. “ La Phong vừa chạy vừa đưa ra quyết định. Trong thành phố thép và xi-măng đầy quái thú này, cho dù là tinh thần niệm sư cũng không dám quá kiêu ngạo.

Lúc thì chạy như bay, lúc thì dừng lại dò xét.

Nhưng xem ra, tốc độ vẫn rất nhanh. Mười phút sau, La Phong đã tiến vào một chung cư mười tám lầu, rồi leo lên tầng mười sáu!

– Vèo…

Hai luồng quang mang đen huyền xoay tròn nhập vào túi đao trước hai đùi. La Phong mỉm cười nhè nhẹ mở một cửa phòng ở tầng mười sáu ra. Cửa phòng đóng chặt, nhưng tinh thần niệm lực vô hình dễ dàng khống chế cánh cửa, mở tung cả cánh cổng căn nhà.

“Căn phòng này bị khóa cửa, cũng không hề bị tàn phá gì. Xem ra từ thời kỳ Đại Niết Bàn ba bốn mươi năm cho tới bây giờ, hẳn là chưa có một vũ giả và quái thú nào đi vào phòng này cả.” La Phong đi vào, tiện tay đóng cửa phòng. Đích xác, vật phẩm trong phòng được bày biện rất trật tự.

Quầy thủy tinh, sofa, bàn ăn cẩm thạch, TV bốn mươi hai inch.

Tất cả đều theo phong cách trước thời kỳ Đại Niết Bàn.

– Vù!

La Phong lột tấm thảm lông trên sofa ra. Tấm da trên sofa vẫn khá là sạch. Cầm tấm thảm da đó, hắn lập tức chạy đến cửa sổ lớn, xoa thủy tinh trên tấm kính, hơn nữa còn hơi mở cửa sổ thủy tinh ra.

“Ở đây tốt quá.”

“Đứng ở đây có thể thấy cả hang ổ quái thú phía trước.” La Phong ném thảm lông qua một bên, rồi dựa vào lan can nhìn xuống phía dưới, vị trí cách đó ba dặm. Chỉ thấy nơi đó sương khói tràn ngập, che kín cả siêu thị Gia Nhạc Phúc, trung tâm hang ổ của đám quái thú, mắt thường căn bản không thể thấy bên trong.

Nhưng bây giờ là ban ngày, mặt trời chiếu rọi, mắt thường có thể thấy rõ hơn bình thường nhiều.

Cầm ống nhòm lên, La Phong nhìn xuống vùng sương khói tràn ngập đó. Chỉ thấy bên bờ vùng sương khói tràn ngập này, những con quái thú họ nhà heo hình thể khổng lồ rải rác khắp nơi. Có con nằm trên mặt đất, có con từ từ đi lại, cũng có một vài con quái thú họ nhà heo tranh cường háo thắng dường như đang đánh nhau.

“Chẳng có động tĩnh gì, hai chiến thần đâu rồi?” La Phong cố gắng quan sát chung quanh, nhưng vẫn không tìm thấy tung tích hai vị chiến thần.

—– o O o —–

Trong lúc La Phong tìm hai vị chiến thần, ở cách La Phong đại khái năm trăm thước, trong một căn phòng trên lầu mười hai một tòa nhà chung cư, Vương Thông và cự hán Lý Hám đang khoanh chân ngồi đó uống nước, bổ sung lượng nước trong cơ thể.

– A Hám.

Thanh niên tuấn tú Vương Thông nhè nhẹ uống từng ngụm nhỏ.

– Đợt lát nữa chúng ta trực tiếp xông thẳng vào giữa hang ổ quái thú, đối phó với con Thiết Giáp Long… Đương nhiên, đến lúc đó hai thủ hạ của nó, hai con lãnh chúa sơ cấp Hỏa Lân Tam Kích Trư khẳng định sẽ giúp cho thủ lĩnh chúng. Đến lúc đó, hai con Hỏa Lân Tam Kích Trư ta giao cho A Hám nhà ngươi đó.

– Ừm.

Cự hán Lý Hám đáp trầm trầm, trong tay nhè nhẹ phất lên hai cây lang nha bổng, dễ như phất một cây diêm.

– Hỏa Lân Tam Kích Trư, xếp thứ nhất trong quái thú họ nhà heo! Rất khó đối phó, nhiệm vụ của ngươi chỉ là kiềm chế chúng, không cần phải đánh gục.

Thanh niên tuấn tú Vương Thông trịnh trọng nói.

Thủ lĩnh Thiết Giáp Long và hai con Hỏa Lân Tam Kích Trư!

Loại tổ hợp này tuyệt đối có tư cách xưng bá ở vùng ngoại thành Thành Thị 003, nếu không phải vì con Thiết Giáp Long lợi hại nhất vừa mới sinh con, khí huyết đại thương, thực lực giảm xuống không ít, thì Vương Thông cũng không dám đánh bừa như vậy.

– Lý ca, ta xong rồi.

Cự hán Lý Hám đứng lên.

– Ừm.

Vương Thông cũng đứng lên, nhìn về khu vực bị sương mù bao phủ xa xa.

– Đi, xuất phát thôi!

Vèo! Vèo!

Hai bóng người từ lầu mười hai tầng phi thân thẳng nhảy về phía trước, tựa như hai con châu chấu hình người, lướt thẳng qua khoảng cách gần trăm mét, bay tới một tòa nhà khác, hơi mượn lực một chút, hai người lập tức nhanh chóng bay tung lên giữa rừng thép xi-măng… Hơn nữa tốc độ hai người còn nhanh hơn cả tốc độ âm thanh!

Ầm ầm…

Đợi đến khi La Phong nghe thấy thanh âm bùng nổ, khi hắn quay đầu nhìn qua… Chỉ là thấy hai luồng ảo ảnh mơ hồ lao vào khu vực được bao phủ sương khói.

“Đã tiến vào rồi? Nhanh thật!” La Phong không dám sơ ý nữa, cẩn thận dán mắt vào khu bị bao phủ sương khói.

– Hốn…

– Ngao hống…

Khu vực bị màn sương khói bao phủ lập tức vang lên những tiếng gào thét điên cuồng, giống như thiên hạ đại loạn. Còn ở khu sương khói bao phủ, vô số quái thú cũng lập tức chạy như bay vào trong vùng sương khói, nhất thời mặt đất rung động mãnh liệt!

“Bắt đầu đánh rồi à?” La Phong chỉ có thể dán mắt vào vùng sương khói phán đoán, hắn căn bản không nhìn thấy bên trong đang phát sinh việc gì.

Siêu thị Gia Nhạc Phúc đầy bụi bặm, còn thấp thoáng có không ít vết máu khô, lại không có một vết chân nào, nơi này đã thành chỗ vui chơi của đám quái thú.

– Vù vù…

Một con quái thú khổng lồ, toàn thân bao trùm vảy màu xanh sậm, nằm bẹp ở trong siêu thị Gia Nhạc Phúc đang ngủ say. Hai luồng khí tanh hôi từ mũi nó phun ra, tràn ngập cả chung quanh. Sàn giữa lầu một và lầu hai siêu thị sớm đã bị đánh thủng. Bây giờ cả siêu thị rất trống, đặc biệt độ cao lầu một trở nên chừng bảy tám thước.

Đột nhiên từ ngoài truyền đến tiếng gầm điên cuồng của đám quái thú.

– Hốn…

Con quái thú khổng lồ từ từ ngẩng đầu, đôi đồng tử ánh lên màu đỏ rực làm cho người ta phải run sợ.

Đây là một con quái thú cao đại khái năm thước, chiều dài thân thể lại đạt tới trên mười thước, đặc biệt là cái đuôi kinh người cũng phải dài tới hơn mười thước! Hình thể có vẻ hơi hẹp, ở vị trí cái trán có một cây sừng màu đen uốn lượn. Còn khi nó đứng lên, dưới thân nó còn xuất hiện một quả trứng to cao chừng một thước màu xanh.

Ầm!

Con quái thú vảy xanh thân hình chớp động, rồi biến mất vào trong siêu thị.

Siêu thị Gia Nhạc Phúc, là cả trung tâm của bầy thú! Chung quanh siêu thị Gia Nhạc Phúc tụ tập vô số quái thú.

Vèo! Vèo!

Hai bóng người tựa như một tia chớp, nhanh chóng đạp vào những thân thể quái thú, lướt nhanh về phía trung ương siêu thị Gia Nhạc Phúc.

– Nhanh! Đừng đánh nhau nữa, cẩn thận bị bầy thú kiềm chế đó.

Vương Thông quát khẽ.

– Hiểu rồi.

Lý Hám cũng cố nén tính tình bạo ngược của mình.

Chỉ thấy trước cửa siêu thị Gia Nhạc Phúc, những con quái thú “Thị Huyết Thản Khắc” hình thể khổng lồ, còn có những con quái thú Độc Giác Dã Trư vây quanh đó. Lân giáp của nhóm quái thú này còn nhiều hơn những quái thú bình thường nhiều lắm, trông cấu tạo cũng có vẻ tinh xảo hơn. Những hình thể thật lớn, những ánh mắt của đám quái thú tựa hồ cũng có chút trí tuệ.

Đúng…

Trước cửa siêu thị Gia Nhạc Phúc, trên trăm con quái thú này toàn bộ là quái thú cấp thú tướng! Là sức mạnh trung tâm đáng sợ vô cùng!

Đứng trước trăm con quái thú cấp thú tướng, có hai con cự thú như hỏa diễm đang cháy phừng phừng càng làm người ta ớn lạnh. Hai con cự thú toàn thân phủ kín những vảy màu đỏ rực, không có chút tạp sắc nào! Đặc biệt là cái đầu thật lớn của chúng đều có những sừng nhọn dài hơn ba thước, uốn lượn như muốn đâm về phía trước!

Hỏa Lân Tam Kích Trư! Tộc quần xếp đầu trong đám quái thú họ nhà heo! Hỏa Lân Tam Kích Trư yếu nhất cũng là cấp thú tướng trung cấp, còn hai con này đã là lãnh chúa sơ cấp rồi!

– Hống…

Một tiếng gầm rung trời.

Một ảo ảnh mơ hồ xuất hiện phía trước hai con Hỏa Lân Tam Kích Trư, thân hình ngưng tụ, biến thành một người có hình thể có vẻ nhỏ con hơn Hỏa Lân Tam Kích Trư nhiều. Cơ bắp toàn thân hắn đầy lân giáp màu xanh của đám quái thú, trong mũi phun ra hai luồng khí phẫn nộ, đôi mắt nhìn như đóng đinh vào hai nhân loại đang xung phong.

– Nghiệt súc, chết đi!

Vương Thông quát lên một tiếng lớn. Tuy có vô số quái thú bổ tới hướng hắn, nhưng Vương Thông vẫn thật sự xé toang một trận mưa máu tiếp tục vọt tới, vô số thi thể quái thú từ trên cao rơi xuống đất.

Thiết Giáp Long trước mắt cảm giác được sự lợi hại của hai nhân loại. Nó quay đầu nhìn nhìn vào cái trứng rồng vẫn ở trong siêu thị…

Cuộc chiến đấu này!

Chiến đấu giữa chiến thần cao cấp và cấp lãnh chúa cao cấp, một khi lan đến quả trứng rồng sẽ rất dễ sẽ làm vỡ nó!

– Hống…

Thiết Giáp Long gầm khẽ một tiếng, đột nhiên chạy lao ra ngoài. Lúc chạy sinh ra tiếng nổ ì ầm kinh người.

– Quả nhiên đúng như dự đoán!

Vương Thông, Lý Hám thấy thế rất mừng rỡ. Họ sớm đã đoán ra… Thiết Giáp Long đó vừa đẻ trứng, rất có thể bỏ qua việc quyết chiến ở hang ổ. Làm như vậy, không có vô số quái thú kiềm chế, Vương Thông, Lý Hám có thể có được cơ hội thắng lợi rất lớn.

– Ầm! Ầm!

Vương Thông, Lý Hám trong nháy mắt cũng đạt tới tốc độ siêu âm, đuổi theo như chớp.

– Ầm! Ầm!

Hai con Hỏa Lân Tam Kích Trư lãnh chúa sơ cấp, cũng chạy đuổi theo như bay, đạt tới tốc độ âm thanh.

Về phần trên một trăm con quái thú cấp thú tướng, chỉ có ba mươi con xông ra theo. Tuyệt đại bộ phận quái thú cấp thú tướng tinh anh khác vẫn canh giữ chung quanh, bảo vệ cho hang ổ của thủ lĩnh. Gần trăm con quái thú cấp thú tướng. Trên ba mươi con thú tướng cao cấp, đội ngũ như thế… cho dù là chiến thần thì trong thời gian ngắn cũng không xông vào được.

Trên lầu, La Phong đang đứng trên hành lang cầm ống nhòm nhìn xuống. Chỉ thấy một luồng ảo ảnh, hai luồng ảo ảnh, lại có tiếp hai luồng ảo ảnh liên tiếp xông ra khu bị sương khói bao phủ.

“Ha ha, lại xông ra ngoài quyết chiến.” La Phong kích động sáng mắt lên. “Chậc chậc, đều là cấp lãnh chúa, cấp chiến thần cả!”

—– o O o —–

Đọc truyện chữ Full