– Lục soát!
Mỹ phụ nhân tóc vàng Duy Ny Na hạ lệnh.
– Dạ.
Trước mặt lão giả âu phục đen lập tức hiện lên một khối bản đồ ảo thật lớn. Giữa bản đồ này là một vòng màu đỏ, biểu tượng cho vị trí của Lý Uy.
Trong phạm vi phương viên quanh Lý Uy trăm dặm, xuất hiện sáu điểm sáng.
– Trong phạm vi trăm dặm, tổng cộng có sáu vũ giả cấp chiến tướng cao cấp!
– Tin tức tư liệu từng người, cùng với khoảng cách với Lý Uy, hiển thị hết ra.
Lý Diệu lạnh lùng hạ lệnh.
Tíc tíc
Màn hình ảo khẽ chấn động vài lần, rồi lần lượt hiện lên vô số tin tức.
– Sáu chiến tướng cao cấp, ngoại trừ hai người là bảo vệ của A Uy, bốn người khác đều ở trong phạm vi Thành Thị Số 003?
Lý Diệu trông mặt rất khó chịu. Nói cách khác, trên thực tế hắn chỉ còn bốn đối tượng hoài nghi thôi, dù sao hai người khác đều đã chết mất rồi.
– Còn bốn người này, người gần nhất cũng cách đó hai mươi km, với tốc độ chiến tướng cao cấp, trước khi hắn hạ lệnh lục soát, đại khái cũng mới có một phút, hắn không có thể chạy tới hai mươi km được.
– Diệu! Rốt cuộc là ai gϊếŧ A Uy.
Mỹ phụ nhân tóc vàng dùng tiếng phổ thông hơi cứng, nhưng cũng khá là lưu loát.
– Lục soát chiến tướng trung cấp! Chiến tướng sơ cấp!
Lý Diệu nghiến răng nói.
– Sao lại là chiến tướng trung cấp và chiến tướng sơ cấp?
Trên mặt mỹ phụ nhân tóc vàng đầy vẻ lo lắng.
– Với thực lực của hai người Tạp Long, sao lại bị chiến tướng trung cấp, chiến tướng sơ cấp gϊếŧ được, thậm chí còn không kịp báo tin?
– Câm miệng!
Lý Diệu không kìm được gầm lên.
Mỹ phụ nhân tóc vàng lập tức nín nhịn, không nói gì.
– Bên trong trăm dặm, tổng cộng có hai mươi mốt vũ giả chiến tướng trung cấp.
Lão giả âu phục đen trả lời. Trên bản đồ ảo lập tức hiện lên hai mươi mốt điểm sáng có màu mờ hơn.
– Trong phạm vi trăm dặm tổng cộng có hai mươi mốt vũ giả chiến tướng sơ cấp.
Trên bản đồ một lần nữa hiện lên những điểm sáng đại biểu cho vũ giả chiến tướng sơ cấp.
Lý Diệu nói chuyện như rít lên giữa hàm răng:
– Ghi chép tin tức về cấp chiến tướng, kể cả khoảng cách với Lý Uy! Còn nữa, lục soát tất cả cấp chiến sĩ, hơn nữa cũng ghi lại toàn bộ. Truyền về đây cho ta và Duy Ny Na.
– Dạ.
Lão giả âu phục đen khom người nói.
Lý Diệu liếc mắt nhìn những điểm sáng lấp lánh trên bản đồ. Trong đó dày đặc, hằng hà sa số. Hiển nhiên, so với cấp chiến tướng thì số lượng vũ giả cấp chiến sĩ nhiều hơn trên mười lần! Mấy trăm điểm sáng này đích xác rất chói mắt. Còn trong mấy trăm điểm sáng này đã có La Phong rồi! Tuy nói tương truyền La Phong có thực lực sơ cấp chiến tướng, nhưng trên tin tức về thân phận vũ giả, căn cứ vào chiến tích của La Phong, hắn mới chỉ là chiến sĩ cao cấp.
Khi đánh giá cấp bậc, tất cả phải xem chiến tích mà nói chuyện!
– Dùng vệ tinh, chụp ảnh chỗ Lý Uy.
Duy Ny Na xen vào.
– Vì thời tiết, nên hiệu quả ảnh chụp sẽ không tốt lắm. Kết quả chụp ảnh. Cuối cùng… sau khi được chuyên gia hoàn thiện, sẽ cấp hai vị trong vòng nửa giờ.
Lão giả âu phục đen nói. Kỳ thật số liệu và ảnh từ vệ tinh cũng không có gì huyền bí như một vài người thường vẫn tưởng tượng
Kỳ thật, nó cũng có rất nhiều hạn chế. Đặc biệt là thời tiết có ảnh hưởng cực lớn tới việc chụp ảnh.
– Lý Diệu tiên sinh, Duy Ny Na tổng tài, tám chiến tướng cao cấp, hai mươi mốt chiến tướng trung cấp, mấy chục chiến tướng sơ cấp, vài trăm vũ giả cấp chiến sĩ, tất cả tin tức về họ đã được truyền cho hai vị.
Lão giả âu phục đen nói.
Lý Diệu, Duy Ny Na cúi đầu nhìn.
Chỉ thấy trên đồng hồ họ nhanh chóng hiện lên ảnh chân dung cũng rất nhiều người. Trong tư liệu này đã có La Phong! Đương nhiên cũng chỉ là cấp chiến sĩ thôi.
La Phong rất không ngờ mình lại có trong danh sách này.
Mới chỉ ba phút trôi qua thôi.
Trên bãi cỏ biệt thự có ánh sáng lấp lánh bao phủ trên đỉnh núi, hai chiếc phi cơ chiến đấu hình đĩa bay màu xanh lam sậm cất cánh lao vút lên trời cao.
– Tíc!
– Tín hiệu chuẩn, cho qua.
Hai chiếc phi cơ chiến đấu dĩa bay màu xanh lam lúc này mới bay ra khỏi hệ thống phòng ngự thành phố. Nếu không phân biệt tín hiệu mà xông thẳng ra, hai phi cơ chiến đấu này sẽ trong nháy mắt bị tia laze đục thủng lỗ, thành một quầng lửa rồi.
Bên trong khoang máy bay.
Hai vợ chồng Lý Diệu và Duy Ny Na đều mặc quân phục tác chiến, đem theo binh khí của mình, sắc mặt âm trầm khó coi. Người điều khiển phi cơ chiến đấu và sáu thủ hạ cấp chiến tướng khác đều không dám lên tiếng.
Họ đều biết… đã xảy ra một việc đáng sợ, con trai độc nhất của hai vợ chồng được người ta gọi là “Ngốc Thứu Độc Hạt” (kên kên bò cạp) vừa bị gϊếŧ rồi! Hai vợ chồng này đều không phải là nhân vật bình thường. Bất luận trong cộng đồng chiến thần, hay trong cộng đồng thế tục Địa Hạ Liên Minh, đều có khả năng và sức ảnh hưởng kinh người.
– Diệu, là quái thú cấp lãnh chúa gϊếŧ sao?
Duy Ny Na nhíu mày.
– Đường cao tốc làm sao lại xuất hiện một con quái thú cấp lãnh chúa? Cho dù gặp phải quái thú cấp lãnh chúa, sao đến cả việc phát ra tin tức họ cũng không làm được.
Cơ mặt Lý Diệu co rúm từng đợt, đôi mắt lạnh buốt lóe ra quang mang. Hắn lúc này giống như mất đi tất cả, trở nên một con sói cô độc lạnh buốt điên cuồng.
– Ta đã bảo Vương Thông ở thành phố gần đó xem xét hiện trường rồi. Tới đó chắc cũng đã có kết quả đại khái rồi.
– Ừm.
Duy Ny Na khẽ gật đầu.
Đêm khuya mùa đông, gió lạnh rét thấu xương. Trên con đường cao tốc, vết máu trên bốn thi thể đã sớm biến thành màu đỏ sậm. Hai thân ảnh một cao lớn một nhỏ gầy đang cẩn thận điều tra. Đây chính là hai đại chiến thần Vương Thông, Lý Hám vừa nhận được lời thỉnh cầu của Lý Diệu, vội vàng từ bên trong thành thị ra đây.
– Veo!
– Veo!
Hai lưu quang màu xanh lam sậm từ phía chân trời xa xa bay tới. Chẳng mấy chốc đã tới bầu trời trên đường cao tốc, sau đó giảm tốc độ rồi hạ xuống.
– Rào!
Không chờ phi cơ chiến đấu hạ xuống, cửa khoang của một trong hai phi cơ chiến đấu mở toang, hai bóng người lao thẳng từ giữa không trung xuống, chính là hai người Lý Diệu và Duy Ny Na! Ngốc Thứu, Độc Hạt, Ảnh Đao, Đại Lực Hùng, bốn người từng có không ít lần giao tình liên thủ.
Chiến thần giúp đỡ nhau, là một việc rất thông thường.
– Ngốc Thứu, nén bi thương.
Vương Thông thở dài một tiếng.
– Có kết luận gì chưa?
Lý Diệu cố nén, để ngữ khí mình rõ ràng một chút, nhưng vẫn chứa đầy sự tức giận.
Vương Thông lúc này cũng chẳng quản tới ngữ khí của Lý Diệu nữa, chỉ về phía bốn thi thể nói:
– Ta chỉ có thể nói… Hơi cùng loại với thủ đoạn của tinh thần niệm sư!
– Tinh thần niệm sư?
Lý Diệu, Duy Ny Na đều nhướng mày.
– Đương nhiên, không ngoại trừ đây là địch nhân cố ý bố trí hiện trường, lừa chúng ta.
Vương Thông bổ sung.
Còn lúc này, một trong hai phi cơ chiến đấu màu xanh sậm đang đổ xuống một vài vũ giả hộ vệ, còn chiếc phi cơ chiến đấu kia thì nhảy xuống năm nhân viên mặc y phục màu xám, lưng đeo túi đựng các loại dụng cụ. Năm người này có hai nữ, một người da vàng, một người da trắng. Đồng thời còn có một lão giả tóc bạc trắng.
– Không cho những người khác tiến vào hiện trường.
Lão giả tóc bạc hạ lệnh.
– Bắt đầu.
Nhất thời bốn người khác lập tức mở cái hòm đựng dụng cụ, lấy ra các loại dụng cụ, bắt đầu tiến hành điều tra hiện trường chiến đấu một cách tỉ mỉ.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Hai người Lý Diệu, Duy Ny Na đều trầm mặc đưng đợi. Hai người Vương Thông, Lý Hám nhìn nhau, đều là thầm than. Ngốc Thứu và Độc Hạt, đều là nhân vật rất nổi tiếng trong cộng đồng chiến thần toàn cầu, e rằng ngoại trừ tồn tại vượt cả cấp chiến thần, không có người nào khác có thể ép được hai vợ chồng này.
Với cá tính vốn ác độc của hai vợ chồng, việc con trai độc nhất chết đi, họ há có thể không trả thù?
– Tiên sinh, phu nhân.
Lão giả tóc bạc cung kính hành lễ nói:
– Đã có kết quả, mời tiên sinh phu nhân tới xem.
Lý Diệu, Duy Ny Na, kể cả Vương Thông, Lý Điền đều đi tới.
Một máy vi tính đang đặt ở đó. Trên màn hình đã có một video mô phỏng, tóc bạc lão giả nói:
– Vũ giả già và vũ giả da trắng, hẳn là trong nháy mắt cùng bị mất mạng. Phương thức tử vong giống nhau, từ phía sau đồng thời bắn thủng đầu họ! Vũ giả trung niên này và Lý Uy thiếu gia, hẳn là chết đồng thời với nhau. So với vũ giả già, vũ giả da trắng thì chỉ chậm hơn một chút.
Nói rồi, tóc bạc lão giả click vào video mô phỏng.
Nhất thời xuất hiện một đoạn băng video mô phỏng…
Chỉ thấy hai luồng lưu quang đồng thời bắn thủng đầu của lão giả họ Lưu và tráng hán da trắng, sau hai luồng lưu quang lóe lên trước người Phan Á và Lý Uy thiếu gia, lần lượt cắt xương sọ và đầu họ.
– Đúng.
Vương Thông gật đầu.
– Ta cũng tra qua, lúc vũ giả già và vũ giả da trắng tử vong, e rằng còn chưa phản ứng gì. Còn trong mắt Lý Uy và trung niên, đều có vẻ hoảng sợ… Hiển nhiên họ đã thấy.
Lão giả tóc bạc tiếp tục nói:
– Điều tra dấu vết chung quanh, tuyệt đối không có quái thú cấp lãnh chúa đi ngang qua.
– Căn cứ vào dấu chân mà chúng ta thấy, cùng với vị trí dấu chân người chết mà phán đoán, vũ giả già, vũ giả da trắng, vũ giả trung niên, hẳn là cùng nhau vây sát một phía nào đó, quên không để ý người tập kích phía sau!
Tóc bạc lão giả click vào video, trong video xuất hiện một mô hình người giả thuyết.
Hai người Lý Diệu, Duy Ny Na đều ngồi cạnh thi thể Lý Uy. Đầu Lý Uy và thân thể đã được lắp lại với nhau, nhưng đôi mắt kinh hãi vẫn còn tồn tại như cũ.
– Ta điều tra rồi! A Uy sau khi chết 30 giây, trong phạm vi trăm dặm chung quanh không có một chiến thần nào!
– Sau khi A Uy chết một phút, trong trăm dặm chung quanh có bốn chiến tướng cao cấp còn sống, một người gần nhất cũng cách đây 25 km!
Lý Diệu trầm trầm nói:
– Do đó… hung thủ khẳng định phải che giấu thực lực!
Vì việc bình xét cấp bậc, là dựa theo chiến tích. Có một vài tuyệt thế cường giả cho dù săn gϊếŧ được quái thú lợi hại, cũng đem tất cả công lao cho đồng bạn, như vậy mình không có chiến tích, tự nhiên bình xét cấp bậc rất thấp.
– Một khả năng! Hung thủ là vũ giả bình thường, cấp bậc chiến tích thấp. Nhưng quả thật có thực lực cấp chiến thần! Loại khả năng thứ hai là hung thủ là tinh thần niệm sư. Hắn che giấu thân phận tinh thần niệm sư. Dựa theo tinh thần niệm lực sẽ cao hơn tố chất thân thể hai cấp độ… Vậy, người này rất có thể là cấp chiến tướng sơ cấp hoặc cấp chiến tướng trung cấp. Đương nhiên không ngoại trừ có những người ngụy trang rất lợi hại, bề ngoài chỉ là cấp chiến sĩ!” Lý Hám trầm trầm nói.
– Còn có loại khả năng thứ ba, hung thủ là địch nhân của ta, là cường giả cấp chiến thần! Hắn không đeo đồng hồ thông tin, do đó ta tra không được.
Các chiến thần thông thạo thông tin, không ít người biết đồng hồ thông tin có giấu cửa sau bí mật, chỉ là họ cũng không muốn công khai. Chỉ khi làm một vài việc cơ mật, căn bản không mang theo đồng hồ thông tin.
Yên tĩnh.
Bên cạnh thi thể Lý Uy, chỉ còn có Lý Diệu nói chuyện. Duy Ny Na hai mắt rưng rưng trầm mặc. Vương Thông và Lý Hám đều đứng khá là xa.
– Bất luận là ai, dám hại chết nhi tử ta, ta nhất định sẽ không buông tha cho hắn!
– Công bố tin tức cái chết của A Uy ra toàn cầu, cho bất kỳ một vũ giả nào cũng biết.
Duy Ny Na nghiến răng nói:
– Ta Duy Ny Na Polainas, đem tất cả tiền lời mà ta kiếm được mấy năm nay, treo giải thưởng 1000 ức Hoa Hạ tệ, phàm là có người biết ai hại chết nhi tử ta, chỉ cần có đủ căn cứ chính xác chứng minh, sẽ thưởng cho hắn 1000 ức!
– Ta cũng không tin, hung thủ không có thân nhân, không có bằng hữu! Chỉ cần hắn nói với người khác việc này, chỉ cần hắn nói mơ, chỉ cần hắn uống rượu lỡ lời, chỉ cần trước khi hắn gây án tiết lộ ra bí mật… Vậy, bằng hữu tốt đến mấy, thì với giải thưởng lớn như vậy, cũng khó mà không mật báo.
– Giải thưởng 1000 ức, ta muốn cho hắn ngủ không yên, sợ nói mơ! Ta cho hắn không dám uống rượu! Ta cho hắn cả ngày sống trong lo lắng sợ hãi.
Duy Ny Na nghiến răng.
Vương Thông, Lý Hám bên cạnh đều hít mạnh một hơi.
1000 ức?
Giải thưởng lớn này có thể mời được cả những tồn tại vượt qua cấp chiến thần. Phải biết rằng, cho dù là giá của quái thú Vương cấp trong truyền thuyết, đại đa số cũng không đến 1000 ức. Đây là một con số thiên văn (con số cực lớn để đo khoảng cách giữa các hành tinh, từ 100 triệu trở lên)! Một khi có nhiều tiền như vậy, cơ hồ trong nháy mắt có thể hưởng thụ vô số những điều trong cuộc sống.
E rằng các loại mạng lưới tình báo, các loại thế lực, dưới giải thưởng lớn như vậy, ai ai cũng nguyện ý đi tìm hung thủ.
—– o O o —–