Căn bản không ai biết khi nào thì viên cầu vàng sậm trong Thức Hải tiêu hao hết, nên La Phong cũng không suy nghĩ nhiều.
Thứ năm ngày một tháng ba, tiểu đội Hỏa Chùy xuất phát.
Lầu một Thương Thành Liên Minh HR, năm đội viên tiểu đội Hỏa Chùy tập hợp với nhau.
– Tên điên, nhìn gì, có phải là thấy cô nương Từ Hân vắng mặt nên ngươi rất thất vọng không?
Ngụy Thiết cười trêu nói. La Phong không nói gì. Tối hôm qua hắn đã gọi điện thoại cho Từ Hân rồi, thậm chí giữa tết âm lịch, La Phong cũng từng ăn xong cơm trưa với Từ Hân, hàn huyên cũng khá lâu.
La Phong thầm mến Từ Hân, còn Từ Hân cũng có hảo cảm với La Phong.
Nhưng song phương chưa từng nói rõ với nhau.
Về Từ Hân, chính vì Từ gia là một đại gia tộc có thế lực khổng lồ. Việc nàng kết giao với bạn trai tuyệt nhiên không phải việc đơn giản. Về phần La Phong mình, vì Ngốc Thứu Độc Hạt, cộng thêm giải thưởng cực lớn vẫn đang luôn có hiệu lực, nên áp lực vô hình không lúc nào làm La Phong dễ chịu.
“Chờ thực lực ta tăng lên, sẽ giải quyết phiền phức này, sau đó nói rõ cho Từ Hân.” La Phong hiểu rất rõ, song phương đều có chỗ khó xử, nên không đẩy quan hệ lên.
Chỉ thỉnh thoảng điện thoại, thỉnh thoảng hẹn gặp.
Như vậy là tạm được.
– Tốt lắm, chúng ta xuất phát.
Đội trưởng Cao Phong đứng lên.
– Ha ha, ăn tết, thân thể cũng sắp béo phì rồi – Đi thôi.
Ngụy Thanh cũng cười ha ha nói. Lúc này Ngụy Thiết, Trần Cốc, cùng với La Phong đều đứng lên, nhóm năm người tiểu đội Hỏa Chùy đáp chuyên xa liên minh HR đi tới trạm xe lửa, sau đó đáp xe lửa, đến cơ sở tiếp tế quân khu Đông Nam.
Khu hoang dã, Thành Thị số 023.
Lần trước La Phong trộm trứng rồng, còn lãnh địa của con Thiết Giáp Long ở ngay gần đường cao tốc, nằm ở vùng ngoại thành. Nếu La Phong dựa theo lộ tuyến bình thường đi tới Thành Thị số 003, không biết chừng sẽ bị Thiết Giáp Long bắt gặp! Trộm trứng rồng của người ta, nên bây giờ La Phong cũng không dám tới đó để nhận lấy lửa giận của Thiết Giáp Long!
Trong sân một tòa nhà đổ nát cổ kính, hai người La Phong, Cao Phong đang vây gϊếŧ một con quái thú có cương giáp tựa như một con trâu, toàn thân màu đỏ rực, lỗ mũi phun phì phò những luồng hơi, đang điên cuồng công kích thanh niên nhân loại mà nó ghét nhất nãy giờ giống như một con ruồi luôn quanh quẩn chung quanh nó.
Con quái thú họ nhà trâu này chính là bộ tộc Thiết Giáp Ngưu có lực phòng ngự kinh người trong họ nhà trâu. Với lân giáp của nó, hoàn toàn phải là cấp độ cấp thú tướng trung cấp.
Nó suất lĩnh hai con Thiết Giáp Ngưu cấp thú binh cấp cao khác, đang được Ngụy Thiết, Ngụy Thanh cùng giải quyết.
Vèo! Vèo! Vèo!
La Phong di chuyển nhẹ nhàng nhanh như thiểm điện, giống như võ sĩ đấu bò thời kỳ trước Đại Niết Bàn, trêu cho con Thiết Giáp Ngưu nổi điên. Trên người Thiết Giáp Ngưu đã xuất hiện những vết thương, nhưng đáng tiếc, chẳng ảnh hưởng gì nhiều tới Thiết Giáp Ngưu cả.
– Vèo!
Một đạo hàn quang lóe lên, giống như một tia chớp.
Huyết Ảnh Chiến Đao lóe lên rất nhanh, từ cổ dưới của con Thiết Giáp Ngưu vẩy ngược lên, đâm sâu vào hơn một nửa, rồi sau đó rút đao ra nhanh như chớp!
– Bịc…
Thiết Giáp Ngưu phát ra một tiếng gầm trầm thấp vẻ không cam lòng, bởi vì yết hầu nó đã bị cắt đứt. Tiếng gầm yếu dần theo sức lực nó, rồi lập tức cả thân thể khổng lồ ầm ầm ngã xuống, làm cả mặt đất rung mạnh lên, trên mặt đất đầy bụi làm bằng những tảng đá đầy vết máu rất cứng rắn, liên tiếp bị chấn động đến mức vỡ ra một khe hở.
– Tuyệt đẹp.
Cao Phong khen.
– Tên điên, thân pháp ngươi càng ngày càng lợi hại.
Ngụy Thanh không kìm được khen.
La Phong thật ra cũng hiểu lý do.
Lúc trước ở siêu thị Gia Nhạc Phúc, giữa hang ổ Thiết Giáp Long, thoát ra khỏi sự vây công của mấy trăm con quái thú cấp thú tướng vây công, phải cấp tốc tính toán trong nháy mắt, làm La Phong trong thời gian vài giây ngắn ngủi đã sánh ngang được với thân pháp 'cấp Hoàn Mỹ“. Sau lần ngắn ngủi cảm thụ thân pháp cấp Hoàn Mỹ một chút, hai tháng về nhà, La Phong thường xuyên sử dụng máy kiểm tra phản ứng thần kinh của Hội Quán Cực Hạn để huấn luyện thân pháp.
Thân pháp chia ra 4 cấp bậc bậc lớn là cấp Cơ Sở, cấp Nhập Vi, cấp Hoàn Mỹ, cấp Ý Cảnh.
Qua hai tháng khổ luyện, La Phong thật ra cũng chạm tới một chút cảm giác của cấp Hoàn Mỹ.
– Mọi người cũng mệt mỏi rồi, hôm nay chúng ta thu hoạch không tệ, về cứ điểm nghỉ ngơi thôi.
Đội trưởng Cao Phong giải phẫu thi thể Thiết Giáp Ngưu thu thập vật liệu xong, liền nói. Ngụy Thiết, Ngụy Thanh và Trần Cốc đều hưởng ứng:
– Đi, về thôi.
– Đội trưởng, các ngươi về trước đi.
– Ta sẽ tìm quái thú, luyện đao pháp thân pháp, lát nữa về tìm các ngươi sau.
La Phong cười nói.
– Thanh niên đúng là hăng máu.
Bọn người Cao Phong, Trần Cốc đều nở nụ cười. Mấy ngày hôm trước La Phong vẫn làm như thế. Mỗi ngày khi các đội viên khác đều cảm thấy mỏi mệt muốn nghỉ ngơi, La Phong vẫn một mình một người ra ngoài săn gϊếŧ quái thú, nhưng mọi người cũng biết thực lực của La Phong, nên cũng không ngăn trở gì.
Bọn người Cao Phong ly khai, nơi này chỉ còn lại có một mình La Phong.
Không trung âm u.
La Phong độc hành, một mình một người, một tay cầm thuẫn bài, một tay cầm chiến đao, qua lại trong những ngõ nhỏ ở thành phố số 023 như con thoi, lúc thì chiến đấu với quái thú cấp thú tướng lợi hại, lúc thì chiến đấu với cả bầy thú! Thành Thị số 023 nguyên là Tô Châu. Rất nhiều nơi đều là những kiến trúc phong cách cổ đại, chỉ tiếc hiện bây giờ chỗ này thành thiên đường của quái thú.
Phốc! Xoẹt!
Máu tươi bay tung tóe! Quái thú mất chân bị ném tung lên! La Phong lần lượt thi triển Cửu Trùng Lôi Đao tầng thứ ba, thường xuyên khiêu chiến cực hạn, vọt tới giữa bầy quái thú mà ẩu đả! Trong bầy quái thú, La Phong lần lượt cố gắng luyện cho thân pháp mình đạt đến cực hạn, cố gắng để mình có thể lợi dụng quái thú khác, lợi dụng hoàn cảnh chung quanh để trợ giúp.
Rất lâu sau đó…
Sau khi đám Cao Phong đều đã về nghỉ ngơi ba giờ, La Phong mới kéo lê thân thể mỏi mệt tới bờ một con sông nhỏ, lau quân phục tác chiến một chút, chuẩn bị trở về. Ngắn ngủi ba giờ, tối thiểu phải tới trăm con quái thú chết trên tay La Phong, nhưng năng lực sinh sôi nẩy nở của đám quái thú cũng rất mạnh.
Cho dù La Phong không gϊếŧ, đám quái thú cần thức ăn cũng sẽ gϊếŧ chết quái thú nhỏ yếu hơn chúng mà ăn.
Chiến phục được may rất chặt, kiểu gì cũng không thấm vào bên trong, căn bản không sợ những công kích như kim đâm, lau chùi một chút là tẩy sạch được máu quái thú trên đó.
Tầng thứ sáu trên một chung cư sáu tầng, tiểu đội Hỏa Chùy đang ngụ ở đây.
– Trở lại rồi à?
Bọn người Cao Phong đều nhìn về phía cửa, La Phong đang đi đến.
– Hừm, gϊếŧ được tám con quái thú cấp thú tướng.
La Phong lấy vật liệu của tám con quái thú cấp thú tướng ra khỏi ba lô, vứt trên đất
– Ta trước hết phải tu luyện nguyên năng gien một chút, chốc nữa cùng nhau ăn cơm chiều nhé.
So với những người khác, La Phong mỗi ngày đều săn được rất nhiều quái thú cấp thú tướng, ba lô một người căn bản không đủ đựng.
Trần Cốc khuyên:
– La Phong, đừng quá liều mạng, kiềm chế một chút.
– Đúng, liều mạng vậy làm gì, làm thế mệt chết.
Cao Phong cũng khuyên.
La Phong đánh, cả đội tiểu đội Hỏa Chùy đương nhiên có lợi to. Mặc dù La Phong một mình săn gϊếŧ quái thú, và đại bộ phận cũng quy cho La Phong, nhưng những người khác vẫn được phân một phần.
– Ha ha, chút này chẳng là gì cả.
La Phong cười rồi tiến vào một căn phòng bên cạnh.
Căn phòng trống rỗng, mặt sàn sớm đã được La Phong lau sơ.
Buông thuẫn bài, ba lô, chiến đao, phi đao ra, La Phong bắt đầu tu luyện đạo dẫn thuật.
– Phù.
“Mỗi lần thân thể mệt nhọc đến cực hạn, lại tu luyện đạo dẫn thuật, thì từng tế bào thân thể đều giống như đang run lên.” La Phong cảm thấy rất suиɠ sướиɠ. Tại sao cảnh giới Cửu Trùng Lôi Đao càng cao, tố chất thân thể lại càng đề cao nhanh hơn? Chính là vì Cửu Trùng Lôi Đao có thể vận dụng sức mạnh thân thể từ những vùng sâu nhất, thậm chí còn ảnh hưởng tới cả những tế bào! Tế bào trên thân thể tiêu hao càng lớn, càng đói bụng, nên năng lực thôn phệ mới mạnh hơn, mới có thể thu nạp nguyên năng gien nhiều hơn! “Đám vũ giả đều nói, chiến đấu với quái thú, chiến đấu trong sinh tử, thực lực sẽ đề cao rất nhanh! Đây là lý do tại sao?“
“Chính là vì, lúc sinh tử, tiềm thức sẽ khai thác mọi sức mạnh tiềm ẩn trong thân thể.
Loại khai thác sâu như vậy, làm mỗi một lần tu luyện nguyên năng gien có thể hấp thu nhiều hơn.” La Phong suy luận ra nguyên nhân rất dễ dàng. Một người ở nhà liều mạng vung đao trong phòng luyện võ, một người khác thì vung đao chiến đấu trong khu hoang dã giữa bầy quái thú. Hai người mặc dù đều là vung đao chiến đấu, nhưng người ở khu hoang dã sẽ khai thác nhiều năng lượng thân thể hơn, tiêu hao lớn hơn. Tu luyện như vậy, tốc độ cũng sẽ nhanh hơn! “Mấy ngày nay, ta tiến bộ mỗi ngày trong khu hoang dã, rõ ràng nhanh hơn một phần ba so với luyện ở nhà!” La Phong căn cứ vào thời gian nạp năng lượng vũ trụ của mình mỗi ngày, cũng biết được tốc độ của mình đang tăng lên.
Cứ như vậy, La Phong đắm chìm trong gϊếŧ chóc quái thú trong khu hoang dã, mỗi ngày đều toàn thân đẫm máu, giống như từ biển máu chui ra. Còn thân pháp, đao pháp cùng với tố chất thân thể, cũng dần dần tăng lên dưới loại tu luyện điên cuồng này.
Ngoài ra, gϊếŧ chóc điên cuồng làm sát khí của La Phong cũng nặng hơn không ít.
Vũ giả cường giả chính thức, có ai không phải trải qua việc gϊếŧ chóc, lang bạt ngập trời. La Phong bây giờ chỉ là đi chầm chậm trên con đường này thôi.
Cơ sở Giang Nam Thị, Cực Hạn Tổng Hội Quán.
Trong một phòng media cỡ lớn.
– Từ tài liệu mà xem, La Phong thật ra có thiên phú không tệ, hơn nữa cũng rất khắc khổ. Thời gian hai tháng, gϊếŧ trên mười vạn con quái thú cấp thú binh? Khắc khổ như thế, thực lực 'chiến tướng sơ cấp” của hắn thật ra là do hắn tự mình dốc sức làm ra. Đặc sứ tổng bộ, chiến thần Dương Huy nhìn tư liệu xếp đầy trước mắt.
– Thiết thủ, an bài với Ô Thông chưa?
Dương Huy hỏi.
– Ô Thông đang trên điện thoại ấy, tùy thời có thể nói chuyện với ngươi.
Hội trưởng Chu Chính Vĩnh cười nói.
Dương Huy gật gật đầu, nhanh chóng mở dụng cụ chiếu hình giả ba chiều.
Ánh sáng mờ ảo nhanh chóng chiếu vào giữa phòng media, hình thành hình ảnh lập thể ba chiều. Chỉ thấy quán trưởng Ô Thông của Hội Quán Cực Hạn ở Dương Châu thành, xuất hiện giữa phòng media, giống như người thật đang đứng ở đây, cái khác nhau với người thật duy nhất là bề ngoài thân thể lão mờ ảo hơi có một vầng sáng.
– Ô Thông ra mắt hội trưởng, đặc sứ.
Ô Thông hơi khom người.
– Ừm
Chiến thần Dương Huy gật đầu nói:
– Mục đích ta tìm ngươi, chắc hẳn ngươi cũng biết rồi. Ngươi là người tổng phụ trách Hội Quán Cực Hạn Dương Châu thành. Tên La Phong lại ở trong tiểu khu Minh Nguyệt, ngươi hẳn rất quen thuộc với hắn chứ?
– Dạ.
Ô Thông gật đầu.
– Đưa tin tức tố chất thân thể hắn, cùng với thông tin về thực lực hắn bây giờ cho ta biết.
Chiến thần Dương Huy phân phó.
– Dạ.
Trên mặt Ô Thông hiện lên nụ cười hơi có chút tự hào
– La Phong có thể nói là nhân vật thiên tài của Dương Châu thành trong mười năm qua. Ăn tết xong, hắn mới mười chín tuổi. Trở thành vũ giả mới được hơn nửa năm, thế mà tố chất thân thể bây giờ là: lực quyền là gần vạn kg, tốc độ là 129 m/s, kiểm tra tốc độ phản ứng thần kinh thì ta không rõ ràng lắm, chỉ biết là nửa tháng trước, hắn là 'chiến tướng trung cấp hợp lệ”!
– Đồng thời theo ta được biết, hắn tu luyện Cửu Trùng Lôi Đao, hơn nữa lúc tết, đã tu luyện tới tầng thứ ba Cửu Trùng Lôi Đao. Nói cách khác, tu luyện trong vòng nửa năm, hắn đã đạt tới tầng thứ ba rồi.
Ô Thông khẽ khom người:
– Đây là một vài dữ liệu trọng yếu mà ta biết.
– Cửu Trùng Lôi Đao tầng thứ ba à?
Chiến thần Dương Huy lúc trước còn rất tỉnh táo bây giờ chợt biến sắc.
– Ngươi xác định chứ?
Dương Huy không khỏi truy vấn.
– Ta xác định, ta đã từng thấy hắn toàn lực đánh ra một quyền tới gần ba mươi ngàn kg.
Ô Thông nói rất khẳng định.
Chiến thần Dương Huy và hội trưởng Chu Chính Vĩnh nhìn nhau.
– Quyết định lúc trước e rằng phải sửa đổi rồi.
Chu Chính Vĩnh cười nói.
Dương Huy lại nhìn Ô Thông:
– La Phong bây giờ ở đâu, ta muốn tự mình gặp hắn!
—– o O o —–