TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thôn Phệ Tinh Không
Chương 158: Đại Động Tĩnh

- Ừm.

Nam tử mang mặt nạ kim sắc gật đầu.

Vù!

Cả người nhanh chóng bay ra xa, trôi nổi, lơ lửng trên bầu trời đảo sương, sau đó nam tử đeo mặt nạ kim sắc thần bí lại dang rộng hai tay, nhắm mắt lại, một sức mạnh đặc thù vô hình từ người hắn lan ra bốn phương tám hướng. Giống như ra- đa dò xét phóng ra đủ loại sóng dò tìm. Vẻn vẹn chỉ đại khái năm sáu giây…

Vèo!

Tựa như một tia chớp, nam tử đeo mặt nạ kim sắc thần bí bay thẳng vào trong đảo sương.

Cảnh này làm La Phong, Pháp Nhĩ nghị viên đang lơ lửng giữa không trung đều thầm giật mình. Theo lý thuyết thì trong tình huống sương dày đặc mà muốn tìm được thảo mộc chi linh là vô cùng khó khăn. Nếu thảo mộc chi linh không chủ động tiến công, ngay cả nó đứng trước mắt cũng không nhận ra! Do đó trong việc tìm thảo mộc chi linh, tồn tại trên cấp chiến thần cũng chẳng có ưu thế gì lớn.

Nhưng tại sao?

Liễu tuần sát sứ tự tin vô cùng, cho nam tử đeo mặt nạ kim sắc thần bí ra tay?

- Pháp Nhĩ nghị viên, ngươi nói như thế, ngươi cảm thấy dễ dàng, ta cũng thấy dễ dàng luôn.

Liễu tuần sát sứ liếc mắt nhìn hắn. Pháp Nhĩ nghị viên chỉ cười lạnh một tiếng, tiếp tục lơ lửng giữa không trung. Pháp Nhĩ nghị viên không có phương pháp đặc thù gì để tìm thảo mộc chi linh, không bằng cứ ở nguyên tại đây kiềm chế Liễu tuần sát sứ. Đột nhiên - Bốn bóng người nhanh chóng vọt tới, một bóng người chợt phóng lên cao.

La Phong nhìn lại. Người bay lên chính là Huyễn Ma Tạp Đặc Lan. Hai chân Tạp Đặc Lan có hắc quang kéo dài ra như cái bàn đạp, cước đạp vào bàn đạp màu đen, Huyễn Ma Tạp Đặc Lan cứ lơ lửng giữa không trung như vậy.

- Pháp Nhĩ nghị viên, Pháp Nhĩ nghị viên.

Tạp Đặc Lan phẫn nộ nói vẻ không cam lòng

- Chúng ta vừa rồi đang khai thác một loại thảo mộc chi linh không biết tên, nhưng vào lúc mấu chốt lại bị người ta đoạt mất. Tốc độ đối phương quá nhanh, thực lực quá mạnh, hẳn là tồn tại trên cấp chiến thần. Bốn người chúng ta không có lực hoàn thủ.

Pháp Nhĩ nghị viên nghe mà biến sắc.

- Hơn nữa thảo mộc chi linh do Lý Diệu phát hiện lúc trước, đến khi chúng ta tới thì đã không còn nữa, đã bị người nào đó lấy đi trước rồi.

Tạp Đặc Lan nói tiếp.

- Ha ha…

Liễu tuần sát sứ nghe thế cười to. Pháp Nhĩ nghị viên nghe vậy thì sắc mặt tái nhợt.

La Phong lại vô cùng kinh ngạc.

"Trời đất, nam tử đeo mặt nạ kim sắc thần bí lại có năng lực như vậy à? Có thể trong sương dày đặc vô tận dễ dàng tìm tới thảo mộc chi linh sao?"

Theo lý thuyết nếu thảo mộc chi linh không chủ động tiến công, căn bản rất khó phân biệt ra cái nào là thảo mộc chi linh.

- Liễu nghị viên, không biết vị đó là tam đại thân vệ nào? Băng Sơn à?

Pháp Nhĩ nghị viên sắc mặt tái nhợt

- Thật không ngờ tam đại thân vệ của Tổng quán chủ lại có người có được năng lực đặc thù như vậy.

- Ngươi rất thông minh. Đúng là Băng Sơn.

Liễu tuần sát sứ cười nhạt

- Nhưng có gì mà kinh ngạc? Sau khi đột phá chiến thần, trở thành tồn tại trên cấp chiến thần, mỗi người vì tu luyện khác nhau, đều có năng lực khác nhau. Năng lực của ngươi là hỏa diễm mà thôi, còn thân vệ Băng Sơn, hắn có năng lực mà ngươi không tưởng tượng ra thôi.

Dưới trướng Cực Hạn Vũ Quán 'Hồng" có năm đại tuần sát sứ.

Nhưng trên thực tế trừ năm đại tuần sát sứ, rất ít người biết… dưới trướng Hồng có ba thân vệ. Ba thân vệ đều đã luôn luôn đi theo Hồng từ rất lâu! Có thể nói là trung thành tuyệt đối, Hồng cũng tận tâm dạy bảo ba thân vệ, trợ giúp cho ba thân vệ này…

Tam đại thân vệ, đều là tồn tại trên cấp chiến thần! Mỗi người đều đáng sợ hơn năm đại tuần sát sứ…

Có rất nhiều cường giả ngược lại rất sợ hãi tam đại thân vệ! Ngoại trừ Hồng, không ai biết chân diện mục của họ. Chỉ biết danh hiệu tam đại thân vệ phân biệt là 'Dã Thú", "Băng Sơn", "xinh đẹp".

- Thân vệ?

La Phong chấn động

- Không phải tuần sát sứ?

- Thanh niên.

Liễu tuần sát sứ cười liếc mắt nhìn La Phong

- Năng lực Quán chủ không đơn giản như ngươi tưởng đâu. Tam đại thân vệ dưới trướng quán chủ đều là tồn tại trên cấp chiến thần. Hơn nữa mỗi một thân vệ, dưới sự bồi dưỡng của quán chủ, thực lực đều rất kinh người. Nếu không… các đại cường quốc trên thế giới, các loại tổ chức sao lại phải sợ quán chủ như vậy?

La Phong cười khanh khách.

Một người, tự mình bồi dưỡng ra ba tồn tại vượt qua chiến thần. Trời đất!

- Ầm oàng…

- Vù!

Phía dưới đen kịt một khoảng, đảo bị sương dày đặc bao phủ chốc chốc truyền ra từng đợt không khí bùng nổ, thanh âm oanh kích thực vật. Rất hiển nhiên, thanh âm đó đều là từ tên thân vệ đó ra tay. Giữa không trung, đột nhiên một đạo vòng tròn từ gió chợt hình thành, bao kín cả La Phong và Liễu tuần sát sứ.

- Tuần sát sứ?

La Phong kinh ngạc nhìn về phía Liễu tuần sát sứ.

- Chỉ là một tiểu thủ đoạn thôi, không cho tên Pháp Nhĩ nghe thôi mà.

Liễu tuần sát sứ cười nói:

- Trước hết xin tự giới thiệu, ta tên là Liễu Hà. Quán chủ đánh giá ngươi rất cao, gọi ngươi là một tinh thần niệm sư thiên tài trên toàn thế giới. Lần này ngươi phục dụng một viên Thiên Niên Liễu Mộc Tâm… Tinh thần niệm lực đã đạt tới cảnh giới gì rồi?

La Phong hơi chần chờ một chút.

- Tinh thần niệm sư chiến thần cao cấp đỉnh cao.

La Phong nói.

Liễu tuần sát sứ hít mạnh một hơi, nhìn La Phong vẻ khó có thể tin, không kìm được hỏi

- Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi?

- Mười chín tuổi!

La Phong trả lời.

- Mười chín tuổi, tinh thần niệm sư chiến thần cao cấp đỉnh cao?

Liễu tuần sát sứ không kìm được lắc đầu cười phá lên

- Vẫn nghe nói thiên tài tuyệt thế trong truyền thuyết, là yêu nghiệt bao nhiêu, lợi hại bao nhiêu. Năm đó vào thời kỳ Đại Niết Bàn, quán chủ và Lôi Thần nghị trưởng, đều vẻn vẹn chỉ có mấy năm đã thành tồn tại trên cấp chiến thần. Ta cũng gặp qua, ra mắt vài người chỉ ngắn ngủn hai ba năm đã đạt tới chiến thần cao cấp đỉnh cao. Nhưng… ta lần đầu tiên nhìn thấy một tinh thần niệm sư chiến thần cao cấp đỉnh cao mười chín tuổi.

Ánh mắt Liễu tuần sát sứ nhìn La Phong nhu hòa đi nhiều. Cực Hạn Vũ Quán tại sao cường đại? Chính là vì họ đoàn kết!

Cố gắng bồi dưỡng thiên tài, để vũ quán mạnh hơn, chứ không phải lo lắng bị hậu bối vượt qua mà chèn ép đám hậu bối

La Phong từ trước tới giờ… được giáo viên Giang Niên, Tổng giáo quan Ô Thông, đặc sứ Dương Huy, sư phụ Giang Phương luôn luôn nỗ lực dạy dỗ hướng dẫn, một đường tới nay mới có thể trưởng thành như vậy! Tự thân thiên phú rất trọng yếu, nhưng hoàn cảnh bên ngoài cũng trọng yếu không kém.

- Tốt lắm.

Liễu tuần sát sứ cười gật đầu

- Thực lực của ngươi, đã có thể được coi là chiến thần vô địch rồi. Tinh thần niệm sư chiến thần cao cấp đỉnh cao, chậc chậc, thật ra là rất khó đối phó. Tốc độ phi hành có vẻ rất nhanh, chui vào đất cũng trở nên rất quỷ dị, làm cho người ta rất khó đuổi theo.

La Phong bây giờ không khỏi hồi ức lại cảnh trước kia. Pháp Nhĩ nghị sĩ cũng không thể đuổi kịp hắn giữa không trung!

- Nhưng ngươi sau này cũng không được sơ ý. Ngươi là vô địch trong chiến thần, nhưng nếu gặp phải tồn tại trên cấp chiến thần… thì không nhất định! Tồn tại trên cấp chiến thần, đều có những năng lực bất đồng.

Liễu nghị viên cười khẽ nói:

- Người khác nhau thì ưu thế cũng khác nhau. Tỷ như ta, tốc độ phi hành nhanh hơn Pháp Nhĩ nhiều.

La Phong gật đầu. Giống như nam tử đeo mặt nạ kim sắc thần bí, cũng chính là một trong tam đại thân vệ của Hồng tên là 'Băng Sơn', lại có thể dễ dàng tìm được vô số thảo mộc chi linh.

Liễu tuần sát sứ cẩn thận nhắc nhở La Phong ngàn vạn lần không thể đắc ý. Rất nhiều tồn tại trên cấp chiến thần có thể thu thập La Phong.

- Đưa cho ta xem Vạn Niên Liễu Mộc Tâm.

Liễu tuần sát sứ nói.

- Tuần sát sứ.

La Phong lấy từ trong ngực ra viên Vạn Niên Liễu Mộc Tâm.

Liễu tuần sát sứ nhận lấy nhìn nhìn. Bên trong tinh thể hình tròn dập dờn chất lỏng màu xanh lá lẫn với những sợi vàng, làm Liễu tuần sát sứ nheo mắt lại, gật gật đầu:

- Vạn Niên Liễu Mộc Tâm này tuyệt đối không bình thường. Ta có cảm giác, một Vạn Niên Liễu Mộc Tâm này còn trọng ‎yếu hơn nhiều so với mười Thiên Niên Liễu Mộc Tâm.

La Phong nghe thế cũng nở nụ cười. Không đúng sao?

Chặt chín cây cây liễu dễ hơn so với chặt một cây liễu vua không biết bao nhiêu lần. Vạn Niên Liễu Mộc Tâm trong cây liễu vua đương nhiên không đơn giản rồi.

- Nhưng loại bảo vật này không thể tùy ý sử dụng. Phải để quán chủ xem rồi mới có thể xác định làm sao sử dụng nó.

Liễu tuần sát sứ trịnh trọng nói:

- Sử dụng bảo vật sai, rất dễ dẫn tới chết người, năm đó đã có người phục dụng một loại bảo vật, thân thể bị nổ tung ra.

La Phong gật gật đầu.

Ăn cơm còn có thể bội thực mà chết. Vạn Niên Liễu Mộc Tâm cao cấp hơn Thiên Niên Liễu Mộc Tâm nhiều, không mười phần nắm chắc, La Phong cũng không ngu ngốc mà ăn vào.

- Tóm lại, La Phong, lần này ngươi lập được công lớn.

Liễu tuần sát sứ nói:

- Phát hiện ra đảo sương báo cáo cấp trên, có thể đạt được một phần định mức. Việc khai thác cướp bảo vật, ngươi cũng có được Vạn Niên Liễu Mộc Tâm, cũng coi như lập công. Đến lúc đó, có thể có được định mức nhiều hơn cho ngươi.

- Ngươi bây giờ lại là… Tinh thần niệm sư chiến thần cao cấp đỉnh cao, phỏng chừng vũ quán sẽ an bài việc này cho ngươi. Ngươi không cần ở lại trại huấn luyện tinh anh nữa.

Liễu tuần sát sứ cười nói:

- Ngươi là một nhân tài như vậy, quán chủ sao lại không cần chứ? Không biết chừng, còn có thể có vô số khoản thưởng nữa. Quán chủ không phải người hẹp hòi đâu.

- Tuần sát sử…

La Phong hơi thấp thỏm.

- Hả?

Liễu tuần sát sứ nhìn La Phong

- Nói đi.

- Ta cũng chỉ hỏi tuần sát sứ một chút, không biết quán chủ có thưởng một bộ bộ đồ Hắc Thần không.

Liễu tuần sát sứ ngạc nhiên, tên tiểu gia hỏa quả thật không khiêm nhường chút nào

Sau khi chiến đấu trên đảo sương, La Phong thật sự rất muốn có được bộ đồ Hắc Thần. Hiệu quả bộ đồ Hắc Thần thật sự quá tốt, so với một bộ quân phục tác chiến cấp A thì tốt hơn rất nhiều.

Kỳ thật La Phong bây giờ không đạt được danh hiệu chiến thần, về mặt pháp luật, đã không là chiến thần thì theo lý thuyết La Phong có thể tiếp tục ở lại trại huấn luyện tinh anh, sau đó đạt tới hạng đầu… Như vậy, không phải cũng đạt được phần thưởng lớn sao? Không phải cũng đạt được bộ đồ Hắc Thần sao?

- Vốn ta ở trại huấn luyện là có cơ hội tìm được mà.

La Phong vừa nói vừa cười.

- Tiểu tử nhà ngươi, đã có thể nói là vô địch trong chiến thần rồi, không biết xấu hổ lại tranh với những tên tiểu gia hỏa ấy?

Liễu tuần sát sứ dở khóc dở cười

- Ta không làm chủ được việc bộ đồ Hắc Thần này thật. Trở về xem quán chủ nói như thế nào đi!

Tuần sát sứ, rất ít tiếp xúc với học viên.

Liễu tuần sát sứ chủ động nói tên cho La Phong, còn nhiệt tình trò chuyện, vốn đã có ý kết giao. Nhưng không ngờ La Phong cũng đường đường là chiến thần vô địch, tuyệt đối là một nhân vật lão đại một phương rồi, thế mà cứ như một lại hài tử. À… Đích xác, La Phong mới mười chín tuổi, thật sự vẫn là một tên tiểu gia hỏa.

- Ầm…

Trong đêm đen, cả đảo sương đột nhiên rung động. Điều này làm La Phong, Liễu tuần sát sứ, Pháp Nhĩ nghị viên đang ở giữa không trung đều kinh hãi biến sắc.

- Đi mau!

Một tiếng quát chói tai vang lên.

Nam tử đeo mặt nạ kim sắc chật vật bay lên né tránh gì đó

- Vèo!

Chỉ thấy xa xa một cái roi tử sắc đường kính chừng hai mươi cm bay lên không phóng tới… cây roi mây này dài ngút mắt nhìn không tới điểm cuối, chỉ dựa vào ngọn lửa do Pháp Nhĩ nghị viên chiếu xuống, mắt thường cũng có thể thấy một cây mây dài chừng năm sáu trăm mét, còn có phần chiều dài nữa không biết bao nhiêu, như nối cả trời đất, đang chìm trong sương mù xa xa!

Cây mây dài này như một bàn tay mọc dài ra vài trăm thước, rồi vẫn nhanh chóng vươn ra, cuộn về phía nam tử đeo mặt nạ kim sắc. Ba lô nam tử đeo mặt nạ kim sắc đã hoàn toàn căng phồng, hiển nhiên đựng đầy những thảo mộc chi linh.

----- o O o -----

Đọc truyện chữ Full