Thu hoạch xong ba người máy kim loại, La Phong không vui vẻ bao nhiêu, bởi bây giờ hắn chỉ có một mong muốn - Tìm được vũ khí lợi hại gϊếŧ chết 'Kim Giác Cự Thú'! Việc này quan hệ đến tồn vong của nhân loại cả Địa Cầu.
- Kẹt kẹt…
La Phong hơi dùng sức, đẩy cánh cổng màu bạc ra.
- Kẹt
Cánh cổng từ lúc phi thuyền bị chôn vùi tới giờ chưa bao giờ được mở ra! Khi La Phong vừa mở ra, dòng không khí từ ngoài bắt đầu đối lưu với phòng chỉ huy, thông qua cánh cửa rộng mở tràn vào phòng! Phòng chỉ huy sáng trưng.
Quân nhân ngồi trên cái ghế giữa. Sau lưng hắn có ba hộ vệ đồng phục đen đang đứng. Thấy trong phòng chỉ huy có người, La Phong hơi kinh hãi.
- Vù!
Một cơn gió nhẹ thổi qua.
Quân nhân ngồi trên ghế như một đám bụi, hóa thành một mớ tro tàn, đến cả quân trang cũng hóa cả thành tro bụi. Cả người cứ như vậy hóa thành một đống đất, từ ghế rào rào chảy xuống mặt đất. Phía sau hắn, trang phục của phục ba hộ vệ đang đứng cũng bị gió thổi, toàn bộ đồng phục đen rung lên một chút, rồi vỡ vụn, nát ra rơi xuống, trên người chỉ còn vướng vài mảnh y phục.
Đồng thời cũng lộ ra thân thể da thịt ba người! Trong đó một người là nữ tử, La Phong thấy cả tư thể nửa khỏa thân của cô này.
- Ủa…
- Ba Ba Tháp, ngươi không phải nói phi thuyền đã chìm trên vài chục vạn năm rồi sao, ba người này là sao?
Niệm lực La Phong cảm ứng được ba người này không có sinh mạng khí tức, hiển nhiên đã chết rồi.
Nhưng lại không rữa, chẳng lẽ là tồn tại Bất Hủ?
Sao có thể!
- Chậc chậc, quân nhân ngồi chết trên ghế thật ra là một đại nhân vật. Ba hộ vệ đó kỳ thật không phải là người, mà một loại sản phẩm đặc thù tên là "Lưu Ngân Hộ Vệ".
Ba Ba Tháp thán phục nói:
- Lưu Ngân Hộ Vệ, vật liệu chủ yếu là Lưu Ngân, còn đắt hơn 'Kim loại ytrium' đấy, bên trong cài hệ thống trí tuệ. Bình thường y như người thật! Cũng có thể nói chuyện và làm việc vân vân.
- Hơn nữa, vì thân thể kết cấu bằng lưu ngân, thân thể cứ như nước, cho dù cường giả dùng một quyền nện vào người chúng, chúng vẫn sẽ dễ dàng làm tan mất lực công kích!
- Do đó, chúng là một bảo vệ cực tốt!
- Tỷ như khi bị lọt vào ám sát, chúng hoàn toàn có thể dùng thân thể để chống đỡ.
- Mặc dù lực sát thương không quá mạnh, nhưng nếu bị chúng cuốn lấy, ngay cả cường giả cấp vũ trụ cũng phải mất một chút thời gian mới có thể thoát khỏi! Đó là bảo vệ hộ vệ tốt nhất.
Ba Ba Tháp nói:
- Nhưng những "Lưu Ngân Hộ Vệ' này lại khác người máy. Lưu Ngân Hộ Vệ, thứ nhất chỉ nghe lệnh chủ nhân. Hai, chúng cần năng lượng để duy trì sự sống. Với chúng, năng lượng cũng tương tự như sinh mạng lực đối với con người.
- Vượt qua vạn năm, năng lượng chúng sớm đã tiêu hao hết rồi.
Ba Ba Tháp nói:
- Cho dù không cạn kiệt, trí năng phi thuyền cũng không thể ra lệnh cho Lưu Ngân Hộ Vệ nữa.
La Phong khẽ gật đầu.
La Phong nhìn về phía màn hình điều khiển bên cạnh. Màn hình điều khiển đang hiện lên một hình ảnh nữ tử áo tím, nhìn chằm chằm vào La Phong.
- ×xx…
Tiếng thông dụng vũ trụ vang vọng trong phòng chỉ huy.
- Bảo ta ly khai?
La Phong không khỏi lắc đầu. Một năm gần đây, được Ba Ba Tháp dạy bảo, tiếng thông dụng vũ trụ của hắn mặc dù vẫn còn tương đối lập bập, thường xuyên phải dịch qua lại giữa 'Tiếng thông dụng vũ trụ" và "tiếng Hán', nhưng mấy câu hỏi và trả lời thì tốt xấu gì cũng có thể nghe hiểu được.
- La Phong, đem máy tín hiệu cắm vào đài điều khiển bên trái, trên cái khe màu xanh lá ấy.
Ba Ba Tháp nói:
- Mặc kệ chương trình của phi thuyền! Chương trình… Cho dù có thông minh mấy, dù sao cũng chỉ là chương trình. Nếu không thể khống chế vũ khí, chẳng có lực sát thương gì cả. Bây giờ nó cũng như một phụ nữ bị lột sạch quần áo và trói chặt rồi…
Trí năng Ba Ba Tháp trong không gian giả định cổ tay cảm thán lắc đầu:
- Tiếp theo, ta muốn làm thịt nàng, khặc khặc…
Nói rồi lộ ra cặp răng khểnh.
La Phong bất lực lắc đầu, đem máy tín hiệu cắm vào khe màu xanh lá. Cả sảnh chỉ huy lập tức vang lên những tiếng cảnh báo chói tai. Màn hình điều khiển cũng nhanh chóng hiện lên vô số ký tự.
- Ha ha, xem ta đây. La Phong, hệ thống trí tuệ cũng xem như tương đối không tệ, nhưng… trong vòng ba mươi phút, ta sẽ hạ nàng, sau này phi thuyền Hắc Long sẽ là của chúng ta rồi!
Ba Ba Tháp lập tức bắt đầu toàn lực tiến hành xâm nhập. Hệ thống trí tuệ phi thuyền đương nhiên cũng phản kháng! Tiến hành phòng ngự!
- Cảnh cáo, hệ thống đã bị tấn công.
Tiếng thông dụng vũ trụ vang lên.
- Xin người xâm nhập nhập mật mã, nếu không sẽ khởi động chương trình tự hủy.
-: 1 D { L;! (lD
- { L;$$; o
Một thanh âm cất lên.
La Phong biến sắc.
- Mẹ nó, còn có trình tự tự hủy nữa à? La Phong, bây giờ phiền phức rồi! Chủ nhân phi thuyền này quá khốn khϊếp, lại thiết định rằng khi hệ thống trí tuệ lọt vào công kích, sẽ khởi động trình tự tự hủy?
Ba Ba Tháp hiển nhiên rất nóng nảy.
- Bây giờ làm sao? Có biện pháp gì hay không?
La Phong liền nói.
- Sao gì. Cho dù trí năng mạnh nhất vũ trụ, cũng không thể hạ được hệ thống trí tuệ như vậy.
Ba Ba Tháp cũng sốt ruột.
- Ta cũng không biết mật mã chó má gì cả. Tiêu rồi… tưởng là xâm chiếm được hệ thống trí tuệ, không ngờ nó không phản kháng được lại chơi trò tự sát! Hết rồi, hết rồi…
Ba Ba Tháp rất bất lực.
La Phong không kìm được cả giận nói:
- Ba Ba Tháp, lúc này đừng có nói cái giọng đó, nhanh nghĩ biện pháp đi, nên làm gì!
- Ặc…
Trí năng trong không gian cổ tay Ba Ba Tháp mắt đỏ như máu, chớp chớp vài cái. Nó ý thức được… La Phong rất tức giận! Đích xác La Phong đang rất tức giận, làm gì còn thời gian mà giỡn với Ba Ba Tháp.
- L I go
Thanh âm vang vọng, màn hình đài điều khiển cũng hiện ra số tính thời gian ngược.
- Igo.
La Phong càng sốt ruột vạn phần.
- Không có biện pháp nữa rồi.
Trong Thức Hải vang lên tiếng Ba Ba Tháp vẻ bất lực.
- Xoẹt xoẹt…
Chỉ thấy cả đài điều khiển phát ra những thanh âm chói tai, trên màn hình, vô số các ký tự điên cuồng hiện lên, thậm chí vô số nút trên đài điều khiển cũng tóe lửa.
Thanh âm trong đài điều khiển trở nên khô khốc, rồi lắp bắp.
- Tu…
- Tu…
- Tu…
Trong cả phi thuyền vang lên thanh âm cảnh báo chói tai.
Không chỉ riêng trên điều khiển tóe lửa, đến cả trần nhà, và vài thông đạo, rất nhiều nơi trên phi thuyền đều phát ra những thanh âm xoẹt xoẹt, xuất hiện các loại lửa chập điện.
- Giống như sắp nổ tung rồi! Ba Ba Tháp, ngươi đang làm gì thế?
La Phong liền nói.
- Bùng!
Thanh âm bóng đèn vỡ vang lên.
Màn hình điều khiển đen kịt, đến cả những ngọn đèn trong phòng chỉ huy cũng tắt phụt, cả căn phòng chìm trong bóng tối.
- La Phong, ta chỉ có thể làm như vậy.
Trong Thức Hải một lần nữa vang lên thanh âm Ba Ba Tháp.
- Ngươi đã làm gì?
La Phong hỏi ngay.
- Chiếc phi thuyền Hắc Long Sơn X81 được chủ nhân nó trước kia bảo vệ rất chắc. Nếu có tín hiệu ngoại giới muốn xâm chiếm hệ thống trí tuệ là khởi động trình tự tự hủy. Trừ phi nhập vào mật mã, thì chiếm hệ thống nó là việc không thể làm được. Do đó… chỉ có một biện pháp, dùng dòng điện đoản mạch, trong nháy mắt hủy toàn bộ hệ thống trí tuệ phi thuyền này!
- Phá hủy bằng bạo lực à, hậu quả là cả hệ thống khống chế phi thuyền đều hỏng sạch, rất nhiều hệ thống có thể đã bị thiêu hủy.
Ba Ba Tháp bất lực nói.
- Nhưng nếu không phá hủy bằng bạo lực, hậu quả là phi thuyền sẽ khởi động trình tự tự hủy, bùng một tiếng là nổ tung ngay!
- Vì vũ khí mà ngươi cần, ta chỉ có thể làm như vậy thôi.
Ba Ba Tháp giải thích.
La Phong trong nháy mắt đã hiểu.
Ngay từ đầu Ba Ba Tháp dùng phương pháp ôn nhu để xâm nhập, hơn nữa cố khống chế chương trình. Đáng tiếc điều kiện không cho phép! Chỉ có thể làm như vậy mới tránh được việc phi thuyền nổ tung.
- Ba Ba Tháp, cám ơn.
La Phong nói.
Trong không gian giả định cổ tay.
Ba Ba Tháp một thân hắc bào, có vẻ hơi ủ rũ, hiển nhiên vì việc thất bại này mà cảm thấy khó chịu. Nó lúc trước vỗ ngực rất to, nhưng kết quả lại "Không tính là thắng".
- Ba Ba Tháp, cám ơn.
Thanh âm La Phong truyền đến.
Ba Ba Tháp sửng sốt.
Cám ơn?
Ba Ba Tháp vốn hơi ủ rũ nhướng mày, cười rất to, lộ ra cặp răng khểnh đáng yêu. Ba Ba Tháp cười hắc hắc:
- Không cần cảm ơn. La Phong, hắc hắc, ta lợi hại chưa! Phá hủy bằng bạo lực cũng phải xem thực lực đó. Về cấp độ trí năng thì ta vượt xa nó, trong nháy mắt đã khống chế rất nhiều điện làm nó không thể phản ứng, sau đó bị vỡ mạch!
La Phong quay đầu nhìn ba 'Lưu Ngân Hộ Vệ' và đống bụi cùng vài vật liệu do quân nhân lưu lại.
- La Phong, lúc chủ nhân còn sống, vì chung quanh Địa Cầu các ngươi gần ngàn năm ánh sáng, có không ít chủng tộc tư chất không tệ, nên hắn chiếm làm địa bàn. Lúc đó nơi này thuộc về Ngân Lam đế quốc. Do đó… Chủ nhân hiển lộ uy nghiêm, dùng niệm lực công kích, làm linh hồn của các binh sĩ trong một hạm đội giữa các vì sao khổng lồ trong nháy mắt tiêu vong, cả hạm đội rơi tung tóe xuống các tinh cầu.
Ba Ba Tháp nói:
- Chủ nhân chiếc phi thuyền Hắc Long này hẳn là một đại nhân vật trong hạm đội đó.
- Có thể mua được Hắc Long Sơn X18, lại mua được 'Lưu Ngân Hộ Vệ', xem như rất có địa vị trong hệ Ngân Hà rồi.
Ba Ba Tháp đánh giá:
- Di vật khẳng định là không tệ, lấy đi.
La Phong gật gật đầu.
- Còn nữa, Lưu Ngân Hộ Vệ đã mất hết năng lượng, không biết năng lượng tinh tồn kho của ta còn đủ không. Ừm, ta thu ba Lưu Ngân Hộ Vệ này, sửa lại một chút, xem có dùng được không.
Ba Ba Tháp nói, đồng thời thu toàn bộ Lưu Ngân Hộ Vệ nửa trần.
Tâm ý La Phong vừa động.
Chiếc nhẫn, binh khí và vài di vật khác của tên sĩ quan trước mặt cũng bị thu hồi.
Sau đó lại dùng 'Con đội cự lực' nâng miệng hầm lên, sau đó dễ dàng đi qua thông đạo laser, ra ngoài.
- Ba Ba Tháp, khi nào thì có thể chuẩn bị lấy những vũ khí trên phi thuyền?
La Phong liền nói.
- Chương trình điều khiển của hệ thống trí tuệ trên phi thuyền Hắc Long này đã hỏng, nhưng vũ khí thì không bị ảnh hưởng. Nhưng qua vài chục vạn năm rồi, cho dù phi thuyền có thể bảo quản được ba người máy rất tốt, phỏng chừng mớ vũ khí vẫn có một chút vấn đề nhỏ. Yên tâm… ta sẽ kiểm tra đại khái, đưa ra một vũ khí có thể gϊếŧ chết cấp hằng tinh cấp sáu cấp bảy. Thời gian… không thể xác định, phỏng chừng một hai ngày.
Vù!
Chiếc phi thuyền màu đen trước mắt trong nháy mắt chợt biến mất.
- Ta thu hồi nó lại rồi. Bây giờ bắt đầu tiến hành khôi phục vũ khí.
Ba Ba Tháp nói.
- Ừm, làm phiền ngươi, Ba Ba Tháp.
La Phong không khỏi nói.
- Hắc hắc, việc nhỏ, việc nhỏ.
Ba Ba Tháp nói:
- À, được rồi, lúc nào đi, ta sẽ thu hồi cả cái mẫu hạm này lại.
Thể tích mẫu hạm to hơn phi thuyền rất nhiều.
Công cụ chứa đựng của Ba Ba Tháp đích xác to hơn không gian giới chỉ của La Phong nhiều.
- Vèo!
La Phong cảm thấy lo lắng cho người trong nhà, không biết bây giờ tình huống giữa các nước và Thôn Phệ thú ra sao, đã phát triển tới mức nào rồi.
Lúc bị bom khinh khí tập kích, Kim Giác Cự Thú rất phẫn nộ, cũng không biết đã làm gì?
La Phong lòng bất an đầy bất an, lo lắng! Dùng tốc độ nhanh nhất nhanh chóng ly khai đáy biển, rồi sau đó bốc lên mặt nước, chân đạp Độn Thiên Toa, hóa thành một luồng hào quang, bay về phía Hoa Hạ Quốc đại lục Á Châu…
----- o O o -----