Địa cầu, Hoa Hạ Quốc, cơ sở Giang Nam Thị, Dương Châu thành.
Nếu nói tiểu khu phồn hoa xa xỉ nhất Dương Châu thành, không thể nghi ngờ chính là 'Tây hồ biệt viện".
Tây hồ biệt viện chiếm diện tích rất rộng, hồ nước sông đào bên trong còn được cải tạo thành hình dạng của 'Sấu Tây hồ" ở Dương Châu thời trước 'Đại Niết Bàn". Hai bên Sấu Tây hồ đã được cải tạo, cũng trồng rất nhiều cây cối.
Cả Tây hồ biệt viện tổng cộng có mười hai hộ biệt thự hạng sang.
Dù sao… cho dù là thời đại Căn Cứ Thị, vẫn còn tồn tại đặc quyền. Mười hai hộ đó nếu không phải có liên quan với quân đội, cũng là có những khoản tiền khổng lồ, có sức nặng rất lớn trong xã hội.
- Lập tức!
- Đem theo tất cả vật quan trọng nhanh chóng ly khai
- Mười lăm phút nữa là cả Tây hồ biệt viện sẽ không còn tồn tại nữa.
- Nhanh, nhanh, nhanh!
- Nhanh lên một chút!
Những chiếc xe con nhanh chóng chở mọi phẩm trọng yếu trong nhà ly khai.
Giữa không trung, ba chiếc phi cơ chiến đấu hình đĩa bay đang lơ lửng, nhanh chóng thúc giục!
Lúc trước mười hai hộ ấy có địa vị vô cùng cao quý, bây giờ phải chật vật nhanh chóng ly khai.
- Trời, là do lãnh đạo cao nhất trực tiếp hạ lệnh.
- Tây hồ biệt viện chúng ta chiếm diện tích dù to, nhưng tiểu khu Giang Nam Sơn Thủy ở cạnh khu trung tâm còn to hơn chúng ta nhiều, sao lại đuổi chúng ta đi?
Trong những chiếc xe con xa xỉ, những gia đình của các đại nhân vật giận dữ vô cùng, nhưng cũng căn bản không dám phát hỏa.
Họ cũng biết… lệnh này đến từ tầng lãnh đạo quyết sách Hoa Hạ Quốc!
Khi phi thuyền của La Phong xuất hiện ở bầu trời 'Tây hồ biệt viện" Dương Châu thành, cả tiểu khu ngoại trừ quân đội đứng ra nghênh đón cấp trên, không còn bất luận kẻ nào khác.
- Hiệu suất thật cao, ta vừa điện thoại xong không đến nửa giờ! Hơn nữa còn đem cả Tây hồ biệt viện tốt nhất cho ta…
Bốn mươi lăm phút sau.
Hai chiếc xe con ra khỏi tiểu khu Minh Nguyệt, đến Tây hồ biệt viện.
- Ba ba, bốn chữ này gọi là Tây hồ biệt viện, đúng không?
Trên xe con, La Phong ôm hai con trai. Tiểu nhi tử 'La Hải" đang ngồi trên đùi đọc bốn chữ treo ở cửa chính tiểu khu.
Năm nay Bình Bình và Tiểu Hải đều ba tuổi. Được Từ Hân và ông nội dạy dỗ, đích xác cũng biết không ít chữ Hán.
Đến cả Đường thi Tống từ cũng có thể đọc được không ít bài.
- Ừ, Tiểu Hải thật thông minh.
La Phong hôn Tiểu Hải một cái.
- Ba ba, chúng ta tới đây làm gì?
Bình Bình cũng nói.
- Đúng đó, La Phong. Ngươi còn chưa nói tới Tây Hồ biệt viện làm gì.
Từ Hân ngồi bên cạnh cũng không khỏi tò mò hỏi.
- Đợt lát nữa mọi người sẽ biết.
La Phong cười.
Ở phía sau, trên một chiếc xe khác, cha mẹ và em trai, em dâu, cũng theo đều rất nghi hoặc.
Tiến vào Tây hồ biệt viện, xe chạy dọc theo bãi cỏ đi vòng một vòng. Đám người La Phong có thể thấy 'Sấu Tây hồ" tuyệt đẹp, còn có cả hai hàng dương liễu hai bên bờ Sấu Tây hồ đang nhịp nhàng đu đưa. Cảnh sắc Tây hồ Biệt Viện đích xác tuyệt đẹp.
Còn ở bãi cỏ xa xa, trước kia hẳn là nơi mười hai tòa biệt thự độc lập.
Còn bây giờ!
Một pháo đài cao vút, cao gần sáu mươi thước, chiếm diện tích một km, vô cùng mỹ lệ. Cả pháo đài tựa như một pháo đài quỷ quái trong truyền thuyết!
Chỉ thấy trên vách tường pháo đài đều có một vài loài thực vật dây leo. Những thực vật dây leo đó bò đầy hơn phân nửa vách tường pháo đài, tựa hồ sinh trưởng ở đây đã rất nhiều năm.
- Đây là…
Đệ đệ La Hoa kinh hãi.
- Dương Châu chúng ta lúc nào thì lại có một pháo đài như vậy nhỉ?
La Hồng Quốc cũng hơi khϊếp sợ
- Pháo đài cao như vậy, lúc kiến tạo, khẳng định phải bị phát hiện chứ?
- Đúng, hơn nữa chung quanh còn có dây leo bò quanh tường, khẳng định đã sinh trưởng rất lâu.
La Hoa gật đầu lia lịa.
- Mười hai căn biệt thự đâu?
Từ Hân rất nghi hoặc
- Chiều nay ta còn gọi điện thoại với một bạn làm ăn, ông ấy sẽ tới ở trong Tây hồ biệt viện mà.
La Phong mỉm cười.
Mười hai căn biệt thự?
Bị mình thu béng vào không gian giới chỉ rồi. Đây là phương pháp phá bỏ và dời đi nhanh nhất.
Còn pháo đài! Dưới sự hợp lực của gần ngàn tôi tớ, việc lắp đặt quả thực nhanh hơn hẳn lúc trước đội lắp ráp của những người bán pháo đài, vì mỗi tôi tớ thấp nhất cũng là 'Cấp Hành Tinh cấp chín", sức mạnh của họ đều kinh người.
Không cần dụng cụ, dùng nhân lực nâng lên, di chuyển, nhanh chóng vô cùng!
Những dây leo trên vách tường, là loại dây leo đặc thù chuyên để trang trí trong vũ trụ.
- Mở cửa.
La Phong nhìn pháo đài, hô lớn.
- Ầm ầm!
Cánh cổng pháo đài mở ra, vô số tôi tớ mặc chế phục chỉnh tề nhanh chóng chạy ra, đội ngũ rầm rộ làm vợ chồng La Hồng Quốc Cung Tâm Lan, vợ chồng La Hoa Chân Nam, Từ Hân, và cả hai tiểu oa nhi đều kinh ngạc nhìn đám người này.
- Rào!
Gần ngàn cường giả chỉnh tề, toàn bộ khẽ khom lưng, hành lễ với La Phong, vang lên thanh âm điện tử chỉnh tề:
- Chủ nhân!
Đám nô ɭệ này đều không hiểu 16 ngôn ngữ trên Địa Cầu. Do đó La Phong đem phần mềm phiên dịch để phiên dịch 'tiếng thông dụng vũ trụ" thành các loại ngôn ngữ tiếng Hán, tiếng Anh, tiếng Đức vân vân trên Địa Cầu, cài đặt vào Phụ Trợ Quang Não của họ!
Trong vũ trụ, 'Phụ Trợ Quang Não" thật sự rất phổ biến.
Giá những nô ɭệ đều rất cao, đám buôn nô ɭệ đương nhiên phải phân phối "Phụ Trợ Quang Não" tốt nhất. Họ có thể dùng ý niệm trao đổi qua Phụ Trợ Quang Não.
Muốn nói cái gì, có thể để Phụ Trợ Quang Não phát ra 'Thanh âm điện tử" tiếng Địa Cầu.
- Đây là?
Đám người Từ Hân đều hơi ngẩn ra.
- Đây là tôi tớ nhà chúng ta, cũng là vệ đội của nhà chúng ta.
La Phong nói như vậy.
- Đợt lát nữa ta sẽ nói lại. Đi, chúng ta vào xem. Pháo đài này cũng là thu hoạch lúc ta ra ngoài một tháng.
Pháo đài này rất tiên tiến, rất nhiều phương tiện khoa học kỹ thuật rất xa hoa.
Đây là loại thiết kế cho các phú hào trong vũ trụ. Chỉ cần đi một vòng, dùng thử một lần, bất luận là lão nhân hay hài tử, ai ai cũng đều thích pháo đài này.
Sáng sớm hôm sau, mặt trời đỏ ửng cả phương đông, hai luồng lưu quang từ xa xa bay về phía Dương Châu
- Đây là pháo đài mà Tiểu Tam Tử nói qua điện thoại à? Gặp quỷ rồi!
Giữa không trung, Lôi Thần đầu trọc áo bào trắng thấy Tây Hồ Biệt Viện một pháo đài cao to rộng lớn, hơi ngẩn người.
- Hả?
Hồng mặc áo đen từ trên cao nhìn xuống, khẽ mỉm cười
- Lão Nhị, nhất định phải trị tội lão Tam hắn!
Lôi Thần đáp xuống đầu tiên.
- Ha ha.
Hồng cũng đáp xuống theo.
Cả pháo đài có hệ thống phòng ngự tự động cực kỳ tiên tiến, nhưng La Phong đã thiết định trước cho nó, bảo 'Lôi Thần" và "Hồng" là bằng hữu, do đó hai người Lôi Thần, Hồng hạ xuống thì không bị pháo đài công kích.
- Đại ca, Nhị ca, nhanh nhanh vào đây.
La Phong ở trên sân thượng cao nhất của pháo đài.
Vèo! Vèo!
Hồng và Lôi Thần đáp xuống sân thượng
- Tiểu Tam Tử, trong một tháng, ngươi… ngươi…
Lôi Thần như ăn phải hỏa dược.
- Nhị ca thân ái, nếu ngươi không im miệng, những tin tức lần này ta tân tân khổ khổ mạo hiểm sinh mạng nguy hiểm tiến vào vũ trụ một chuyến sẽ không nói cho ngươi nữa.
La Phong chế nhạo.
Lôi Thần sượng mặt.
Hồng cũng tỏ vẻ kinh ngạc.
Tiến vào vũ trụ?
- Lão Tam, không… Tam đệ thân ái, ta sai rồi. Ta sai rồi.
Mắt Lôi Thần lóe sáng.
La Phong cười:
- Vào nhà rồi nói.
Trong phòng.
- Các ngươi cũng đã bái nhập Vẫn Mặc Tinh nhất mạch, cũng biết lúc trước, ta là truyền nhân duy nhất Vẫn Mặc Tinh nhất mạch. Do đó ta tự nhiên cũng có Sinh Mạng Trí Năng phụ trợ.
La Phong nói.
- Ngươi và đại ca đều có Trí Năng Quang Não phụ trợ, mà ta lại không có.
Lôi Thần nói thầm. Hồng liền nói:
- Tiếp tục nghe La Phong nói đi.
- Ở di tích văn minh cổ số mười hai, ta phát hiện ra phi thuyền màu đen. Thông đạo laser của chiếc phi thuyền màu đen đó vẫn luôn được duy trì. Hiển nhiên năng lượng luôn được cung ứng, cũng không hư hao gì nhiều.
La Phong trịnh trọng nói:
- Do đó dựa vào Sinh Mạng Trí Năng phụ trợ, sửa chữa duy tu, có thể khởi động tiến hành xuyên toa vũ trụ.
Lôi Thần, Hồng sáng mắt lên. Họ cũng có được rất nhiều tri thức, biết xuyên toa vũ trụ là gì.
- Sau khi xuyên toa vũ trụ, ta tiến về một tinh cầu cách Địa Cầu chúng ta chừng vạn năm ánh sáng - Cầu Long Tinh.
La Phong bắt đầu kể lại chuyện này. Ngoại trừ tin tức về việc sư phụ chủ nhân Vẫn Mặc Tinh lưu lại cho mình những di vật, tài khoản ngân hàng, những tin tức đặc thù tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài, những việc khác thì La Phong cũng không hề giấu diếm.
Nói một mạch từ đầu đến đuôi.
Hai người Lôi Thần, Hồng nghe mà ngẩn người ra!
Lúc trước, từ những tư liệu trong xác những hạm đội không gian rơi xuống, đích xác họ đã nghe nói 'Cấp Hằng Tinh" là cao thủ tuyệt đỉnh trên một tinh cầu bình thường.
Do đó Hồng, Lôi Thần mới luôn luôn cố gắng trở thành cấp Hằng Tinh, có sức mạnh để bảo vệ tinh cầu mình. Nhưng bây giờ nghe La Phong nói như vậy…
Trong vũ trụ mênh mông, cấp Hành Tinh chỉ có thể coi như có thể kiếm cơm… cấp Hằng tinh cũng coi như là một cao thủ tinh anh mà thôi!
Không thấy La Phong một hơi mua nhiều nô ɭệ như vậy sao?
- Nhiều nô ɭệ như vậy à?
Lôi Thần lẩm bẩm nói.
- Mười sáu cấp Hằng Tinh?
Hồng cũng cảm thấy như mười sáu tòa núi lớn đứng sừng sững
- Còn nữa, việc về Tử Quang Lộ, ta nghĩ như vậy. Đại ca Nhị ca, các ngươi thấy thế nào?
La Phong nhìn Hồng và Lôi Thần.
- La Phong, ngươi làm đúng.
Hồng gật đầu, trán đổ mồ hôi hột
- Nghe ngươi nói như vậy, ta cũng hơi run! Địa Cầu chúng ta giữa trụ mênh mông đích xác chỉ là một giọt nước trong biển rộng. Rất nhỏ rất yếu! Nếu chỉ dựa vào ba người chúng ta thì rất khó. Do đó phải dựa vào việc cả chủng tộc quật khởi.
- Ừm.
Lôi Thần cũng gật đầu lia lịa.
- Mười vạn tấn Tử Quang Lộ này ta sẽ cứ mười năm một lần phân phối cho chính phủ các nước.
La Phong khẽ nhíu mày
- Nhưng… vệ đội nô ɭệ của ta, bây giờ có nên nói cho các nước không nhỉ? Ta đang do dự!
- Việc này…
Lôi Thần chần chờ.
La Phong có vệ đội nô ɭệ thật sự quá mạnh. Đặc biệt là ba cấp Hằng Tinh cấp bảy mạnh nhất. Còn mạnh hơn Thôn Phệ Thú lúc trước nhiều! Tùy tiện một người đã có thể quét ngang Địa Cầu!
Thế lực vô cùng khổng lồ như vậy, nếu nói cho chính phủ các nước… quả là một vấn đề nan giải!
- Tạm thời không thể nói.
Hồng tỏ vẻ nghiêm túc, trịnh trọng nói:
- La Phong ngươi đã quyết định nói cho họ biết về sự tàn khốc, về chân diện mục của vũ trụ! Hơn nữa giao cho họ 'Tử Quang Lộ"… nếu để họ cảm giác có một vệ đội cường đại như vậy bảo vệ Địa Cầu, không có nguy cơ, hiệu suất của họ sẽ rất thấp.
- Chỉ có để họ có cảm giác nguy cơ, mới có thể tìm mọi cách gia tăng số lượng vũ giả, đẩy tốc độ tiến hóa của nhân loại nhanh hơn!
- Ta đồng ý.
Lôi Thần gật đầu.
- Ừm
La Phong khẽ gật đầu.
Sau này thế giới phải làm gì, La Phong đã hoàn toàn nắm chắc.
----- o O o -----