TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thôn Phệ Tinh Không
Chương 496: Thuần Vũ Gia Tộc

Chủ thành Yến Cương thành phương viên mấy ngàn vạn km, tường thành cao ước chừng ba trăm thước, dằng dặc liếc mắt nhìn không tới điểm cuối, như một sơn mạch màu đen vô tận.

Còn cửa thành Yến Cương thành rộng gần trăm mét, cao hai trăm mét, một đám binh lính bưu hãn mặc giáp đang đứng ở cửa thành thu phí vào thành.

- Nhanh, trả tiền.

- Không có tiền đừng vào, muốn chết hử!

Đám lính bưu hãn này cầm đại khảm đao, hoặc vung cự phủ, chốc chốc hò hét, lúc thì la to.

La Phong liếc mắt nhìn lại, thầm than thổ dân Huyết Lạc Thế Giới quả thật rất mạnh. Đến cả binh lính canh cửa ai nấy cũng đều là cấp Hành Tinh cấp năm trở lên. Nếu để trên Địa Cầu lúc trước, bất kỳ một binh lính nào cũng đều có thể nói là nhân vật ma thần rồi. Đương nhiên ở Huyết Lạc Thế Giới, họ vẻn vẹn chỉ là binh lính bình thường.

- Nạp Khả thiếu gia trở về.

- Còn không mau mau tránh ra, để Nạp Khả thiếu gia vào thành.

Đám lính bưu hãn nhiệt tình vô cùng, căn bản không thu phí vào thành, mà chủ động chừa chỗ cho đội ngũ Nạp Khả tiến vào. Nhưng Lôi thúc vẫn cười tủm tỉm ném ra một đao tệ màu đen (đao tệ: đồng tiền hình đao, như tiền thời Xuân Thu)

- Biếu các huynh đệ uống rượu.

Đám lính cầm tiền rất thuần thục, lại càng nhiệt tình hơn.

Rượu, hoặc là làm bằng trái cây, hoặc là làm bằng lương thực, trong vũ trụ có ngàn vạn loại đồ uống, đều có thể gọi là rượu.

"Không biết rượu ở Huyết Lạc Thế Giới các mùi vị gì. " La Phong khẽ mỉm cười.

Vào thành.

Nạp Khả nhiệt tình nói:

- Phong đại ca, ta rất quen thuộc mọi nơi trong thành. Phong đại ca tới nhà ta ở nhé. Lát nữa ta đưa Phong đại ca chơi quanh thành. Chủ thành này mặc dù lớn, nhưng không có nơi nào mà ta không biết.

- Đúng đó, Phong đại nhân.

Lôi thúc đứng cạnh cũng tỏ vẻ tươi cười, đám hộ vệ phía sau cũng đều nhìn La Phong vẻ chờ đợi, nhưng không dám lên tiếng.

Có thể trong nháy mắt miễu sát mười ba người…

Nhân vật này là ai?

Lướt mắt cả Yến Cương Lĩnh, thế lực có thể tiêu diệt Thập Tam Phủ đích xác cũng không ít. Nhưng nếu nói một người mà miễu sát Thập Tam Phủ, loại siêu cường giả như vậy tuyệt đối là đếm trên đầu ngón tay.

- Không cần đâu, chúng ta tách ra đi.

La Phong nói.

Lúc trước đã xem xong một vài tin tức về Huyết Lạc Tinh.

Cũng đã có kế hoạch làm sao hoàn thành được nhiệm vụ tu luyện, La Phong cũng không muốn dây dưa với Nạp gia quá sâu. Dù sao một khi ở Nạp gia… phỏng chừng sẽ có không ít chuyện phiền toái.

- Tách ra?

Nạp Khả giật mình, còn Lôi thúc cũng thoáng lộ chút vẻ lo lắng, thầm nghĩ:

- Một siêu cường giả như vậy mà lại đi mất sao?

Nạp Khả khẽ gật đầu, nhìn La Phong:

- Phong đại ca, khi ngươi vào thành, nếu ta muốn gặp ngươi, có thể gặp ngươi ở đâu?

La Phong nhìn thiếu niên mặc giáp bạc trước mắt, cười cười:

- Yến Cương thành này có nhà trọ nào tốt nhất?

- Phi Vân Các.

Thiếu niên mặc giáp bạc nói.

- Ừm, nếu ngươi muốn tìm ta, cứ đi Phi Vân Các.

La Phong mỉm cười nói.

- Ừm.

Nạp Khả gật đầu lia lịa.

Lập tức La Phong quay đầu đi theo con đường liếc mắt nhìn không tới, thân ảnh mơ hồ, trong nháy mắt đã ra rất xa.

Nạp Khả, Lôi thúc cùng với đám hộ vệ đều nhìn theo cao thủ thần bí mặc chiến giáp màu đen, vác chiến đao thuẫn bài bỏ đi

Lôi thúc thấp giọng kích động nói:

- Đây là cao thủ mạnh nhất mà đời này ta tiếp xúc.

- Ừm.

Nạp Khả cũng gật đầu lia lịa.

- Đi, thiếu gia, chúng ta trở về đi.

Tráng hán lực lưỡng Lôi thúc nói nhỏ

- Việc liên quan tới Phong đại nhân, tốt nhất nên nói cho lão gia biết. Đặc biệt là việc về Bách gia, cũng phải nói. Ta cảm giác không phải việc nhỏ.

- Đi, về thôi.

Nạp Khả mang theo đội bảo vệ nhanh chóng chạy về nhà.

Cả Yến Cương thành thật sự là quá lớn. Tòa thành khổng lồ phương viên mấy ngàn km, nên đám Nạp Khả mất gần một giờ mới về tới nhà.

Nạp gia, là gia tộc buôn bán xem như hơi có địa vị ở Yến Cương thành. Vì Yến Cương Lĩnh phương viên mấy ngàn vạn km, mà đường kính Địa Cầu cũng mới trên vạn km mà thôi, một địa vực khổng lồ như thế, nên dân cư Yến Cương Lĩnh nhiều vô số kể, các loại gia tộc có thế lực cũng nhiều như cá trong biển.

Nạp gia, Bách gia, những gia tộc này đều xem như trung cấp. Loại tổ chức như Thập Tam Phủ, cũng xem như một thế lực thượng đẳng.

Bên trong phủ đệ Nạp gia.

Nam tử mặc áo choàng hoa lệ màu đen, tóc bạc phơ, vẻ mặt trong nháy mắt ngưng trọng, khϊếp sợ nghe nhi tử Nạp Khả và Lôi thúc kể lại.

- Vô cùng lợi hại, cha, cha không thấy đâu… thủ lĩnh Thập Tam Phủ trong khoảnh khắc đã gϊếŧ Bách Viêm Tháp như gϊếŧ súc. Một búa gϊếŧ chết tươi. Nhưng Thập Tam Phủ trước mặt Phong đại ca đến cả lực hoàn thủ cũng không có. Chúng ta chỉ nhìn thấy mười ba thân ảnh, mười ba đao quang, rồi Thập Tam Phủ đến cả hoàn thủ cũng không kịp, toàn bộ chết sạch.

- Đúng, lão gia, thiếu gia đều nói thật cả.

- Sao… sao lại như vậy?

Nam tử trung niên tóc bạc Nạp Bố mãi một lát sau mới hoàn toàn tỉnh táo.

Có thể xây dựng Nạp gia với gia sản như vậy, hắn là người rất bình tĩnh.

- Đây là một cao thủ, một siêu cao thủ.

Nạp Bố trịnh trọng nhìn nhi tử mình

- Hắn đâu?

- Lúc vào thành còn đi theo chúng ta. Ta có mời hắn tới nhà chúng ta nhưng hắn không đáp ứng. Nhưng hắn nói nếu muốn gặp hắn thì có thể tới Phi Vân Các.

Nạp Khả nói ngay, đôi mắt lóe sáng

- Cha, chúng ta đi Phi Vân Các đi.

- Không

Nạp Bố nhíu mày nói nhỏ

- Vị siêu cao thủ này sau khi vào thành đã chủ động ly khai. Hiển nhiên không muốn vướng mắc quá sâu với chúng ta! Ngươi… Ngươi đem toàn bộ hoàn cảnh lần này gặp hắn như thế nào, từ đầu tới cuối kể lại cho ta xem nào.

- Dạ.

Nạp Khả lập tức bắt đầu kể lại.

Càng nghe, trên mặt Nạp Bố càng tỏ vẻ thoải mái, cuối cùng cười lớn.

- Cha?

Nạp Khả nhìn cha.

- Ha ha, ngươi gặp may rồi.

Nạp Bố cười nói:

- Từ miêu tả của ngươi, ta có thể thấy, cao thủ thần bí Phong này không thích tùy tiện gϊếŧ chóc. Có thể không gϊếŧ người là hắn cũng không gϊếŧ. Hơn nữa cũng không thích dây dưa với người khác. Nhưng hắn có hảo cảm với ngươi. Nếu không sẽ không đáp ứng để ngươi đi gặp hắn.

Nạp Khả hưng phấn nói:

- Chúng ta bây giờ…

- Không.

Nạp Bố lắc đầu

- Các ngươi vừa mới tách ra, bây giờ mà đi sớm, cho dù hắn gặp mặt, cũng cảm thấy mất hứng. Không vội, chúng ta đợi ngày mai, ngày mai từ từ bái kiến cao thủ Phong. Thôi, Lôi Đông, đưa thiếu gia trở về đi.

- Dạ.

Tráng hán lực lưỡng Lôi thúc đưa Nạp Khả rời đi.

Trong phòng chỉ còn lại một mình Nạp Bố. Nạp Bố tóc bạc đôi mắt rất sáng, như một con hồ ly thì thầm: " Phong? Bách gia? Bách gia rốt cuộc đã làm chuyện gì, lại bị Thập Tam Phủ cướp bóc… "

Trong Yến Cương thành.

La Phong không vội vã đi tìm chỗ nghỉ lại, mà trước hết đi loanh quanh trong thành. Cũng tùy ý đi tới một vài nơi ăn uống, nghe thực khách chung quanh nói chuyện, cố hiểu nhiều việc hơn trong cả Yến Cương thành.

Huyết Lạc đại lục không có mặt trời mặt trăng.

Nhưng vì có mười tám tầng mây vận động, làm cả Huyết Lạc đại lục ở những khu vực khác nhau lúc thì sáng lên, lúc thì tối đi. Lấy lúc sáng rồi tối lại là một ngày. Một ngày ở Huyết Lạc đại lục ước chừng bằng bảy ngày trên Địa Cầu.

Yến Cương thành…

Phi Vân Các là một nhà nghỉ xa xỉ, chiếm diện tích đường kính tới trên mười km (ớn hơn cả vài thị trấn trên Địa Cầu nhiều), bên trong cảnh sắc tuyệt đẹp, nhiều nhất có thể dung nạp gần chín vạn khách nhân. Mỗi ngày người lui tới cuồn cuộn không dứt. Trong phạm vi Yến Cương Lĩnh vô số người ra vào thành, làm nơi này làm ăn vô cùng phát đạt.

Sảnh đón khách của Phi Vân Các, có tới cả trăm nhân viên tiếp khách.

- Nghỉ lại.

La Phong nhìn một thiếu nữ nhỏ xinh mặc áo lông màu đen.

- Chúng ta có Địa cấp, Thiên cấp, Vân cấp. Không biết anh muốn loại nào? Về phần giá cả, đều ghi cả trên vách tường.

Thiếu nữ nhỏ xinh mặc áo lông cười nói.

- Vân cấp.

La Phong lạnh lùng nói.

- Vân cấp số tám chín hai. Mỗi ngày nghỉ lại giá 3 đồng tiền lớn.

Thiếu nữ cười nói.

La Phong tiện tay lấy ra một đao tệ màu tím ném lên trên bàn, làm thiếu nữ đó lập tức vội cầm lấy, bắt đầu làm thủ tục đăng ký cho La Phong.

Tiền ở Huyết Lạc Thế Giới, hết thảy có ngoại hình đao tệ, chia làm tiểu đao tệ (màu đỏ, gọi tắt là tiền xu), trung đao tệ (màu đen, gọi tắt là trung tiền), đại đao tệ (màu xanh lá, gọi tắt đồng tiền lớn), còn trên nữa, còn có đao tệ quí nhất có màu tím (gọi tắt là bảo tiền).

1 trung tiền, trị giá 1000 tiền xu.

1 đồng tiền lớn, trị giá 1000 trung tiền.

1 bảo tiền, trị giá 1000 đồng tiền lớn.

Vì Phi Vân Các là xa xỉ nhất, phòng nghỉ xa xỉ nhất là Vân cấp, một ngày cần ba đồng tiền lớn, tương đương với 300 vạn tiền xu, nên không phải nhân vật bình thường có khả năng ở được.

La Phong sau khi gϊếŧ Thập Tam Phủ, mà tài sản của Thập Tam Phủ còn nhiều hơn cả Nạp gia, Bách gia. Nghỉ lại ở nơi này hắn đương nhiên không thấy đắt đỏ gì.

- Đại nhân, bên này.

Một thanh niên tướng mạo tuấn mỹ mặc đồ người phục vụ, cung kính dẫn đường

Xuất hiện trước mắt La Phong là một lầu các ba tầng lầu, có hoa viên, có hồ nước u tĩnh. Ngoài đình viện tòa lầu các có bảng đá có ghi chữ "Vân", số tám chín hai.

- Không tệ.

La Phong quan khán xung quanh, hài lòng gật đầu, rồi lập tức ngồi trên ghế phòng khách, nhìn người phục vụ trước mắt.

- Đại nhân có gì phân phó cứ việc nói, đại nhân ở tại Phi Vân Các chúng ta hôm nay, ta sẽ luôn hầu hạ cho đại nhân.

Thanh niên người phục vụ cung kính nói.

- Ta lần đầu tiên tới Yến Cương thành các ngươi. Ngươi nói cho ta biết, Yến Cương thành có nơi nào đặc thù, có đại nhân vật nào.

La Phong tiện tay xuất ra một đao tệ màu xanh biếc trong suốt

- Nói rõ ràng, ta mà hài lòng sẽ thưởng cho ngươi.

Người phục vụ nhìn đao tệ màu xanh biếc, nhất thời mắt lóe sáng, liền nói:

- Ta sống tới Yến Cương thành trên hai trăm năm. Sống ở Phi Vân Các gần trăm năm.

Người phục vụ lập tức bắt đầu thao thao bất tuyệt, vô cùng hưng phấn, bắt đầu kể lể, đem cả mọi chuyện lớn nhỏ ở Yến Cương thành toàn bộ kể ra.

Sau khi nói chuyện hơn hai giờ mới chấm dứt. Người phục vụ này nói liên tục không uống một ngụm nước, không hề dừng lại.

- Ừm.

La Phong gật gù nghe.

- Rất tốt, ngươi nói rất tốt.

Thanh âm La Phong như có ma lực, làm người phục vụ này mắt dần dần trở nên vô thần

- Đây là tiền ta thưởng cho ngươi, ngươi ra ngoài đi.

Đao tệ màu xanh biếc ném ra, rồi bay vào tay người phục vụ. Người phục vụ mới thanh tỉnh lại, còn trong đầu hắn lại hoàn toàn quên mất những câu hỏi của La Phong lúc trước…

Phải biết là, La Phong đến cả Nô Dịch Hồn Ấn cũng đã có thể thi triển ra rồi, bây giờ thôi miên một tên tiểu gia hỏa cấp Hành Tinh, là việc vô cùng đơn giản.

- Cám ơn đại nhân, cám ơn đại nhân.

Người phục vụ kích động cầm đao tệ lui ra.

- Ừm

La Phong nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên mọi thứ mà người phục vụ vừa kể, hiểu rõ ràng hơn về cả Yến Cương thành.

"Thuần Vũ gia tộc? Xem ra… nếu nói sở hữu Huyết Lạc Tinh thì Thuần Vũ gia tộc là nơi có khả năng nhất có thể có Huyết Lạc Tinh." La Phong lẩm bẩm nói.

----- o O o -----

Đọc truyện chữ Full