Vũ Trụ Giả Định, Vũ Tương Sơn, trong trang viện La Phong ở khu Nguyên Thủy.
"Hả? " La Phong vừa nối vào mạng Vũ Trụ Giả Định, đưa ý thức tiến vào, đã phát hiện có một đống tin nhắn.
"Nhiều tin nhắn vậy à?"
La Phong giật mình, nhè nhẹ gõ vào giữa không trung, lập tức hiện lên một màn ảnh, rồi mở ra xem.
"Hỗn Độn thành chủ sư phụ 2 tin nhắn, Chân Diễn Vương sư phụ chín phong tin nhắn, Bá Lan một tin nhắn, Nhung Quân 2 tin nhắn, Cao Thăng một tin nhắn…"
"La Bình mười tám tin nhắn, La Hải hai mươi mốt tin nhắn, La Hoa ba tin nhắn, cha ba tin nhắn, mẫu thân tám mươi ba tin nhắn, Từ Hân 38.192 tin nhắn."
Những tin nhắn dày đặc làm La Phong giật mình.
Ngoại trừ sư phụ, bằng hữu, người trong nhà ra, còn có một vài bằng hữu "Hồng Minh Thành" nhắn tin. Cũng có lời mời Đao Hà Vương cùng nhau đi ' Bí cảnh vũ trụ '. Có người muốn bán bảo vật hỏi ' Đao Hà Vương ' có muốn không. Cũng có người gặp phải nguy hiểm xin Đao Hà Vương hỗ trợ…
Nội dung của Hỗn Độn Thành Chủ rất đơn giản: " Mau tới gặp ta!"
Tin nhắn của Chân Diễn Vương: " Nếu có thể sống mà trở về, thì cũng đừng vội. An ủi người trong nhà ngươi đã, sau này gặp ta cũng được."
Bá Lan và một vài hảo huynh đệ năm đó, vừa bước vào cấp Giới Chủ không lâu.
Về phần "Cao Thăng" năm đó kết giao bằng hữu ở Cầu Long Tinh, chỉ nói cho La Phong biết, hắn đã trục trặc với gia tộc, rồi phiêu bạt trong vũ trụ nhiều năm qua, rốt cục cũng chính thức xoay người. Tin nhắn tràn đầy vẻ vui sướng, đồng thời cũng muốn La Phong hồi âm. Nhưng tiếc rằng hai tin nhắn này đã hơn nghìn năm trước. La Phong vẫn luôn không thể hồi âm.
Về phần người trong nhà, thì ai nấy đều lo lắng.
"Từ Hân. " La Phong thấy trên ba vạn tám ngàn tin nhắn, cũng giật mình. Tin nhắn cơ hồ đều là từ khi năm thứ 6000 sau khi mình nhận Sinh Tử Truyền Thừa. Cơ hồ mỗi ngày một tin nhắn. Có đôi khi một ngày hai tin. Phải hơn trăm năm, tổng cộng viết tới hơn ba vạn tin nhắn.
La Phong nhanh chóng mở mấy cái ra xem.
"Phong, kế hoạch tiềm phục cho gia tộc đã sắp hoàn thành. Ta cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn một chút. Tương lai khi anh trở về, La gia vẫn sẽ cường thịnh…"
"Phong, em bây giờ đang ở Bắc Hoa tinh vực, một tinh cầu cảnh sắc tuyệt đẹp. Cảnh sắc rất đẹp, chỉ là cảm giác quá quạnh quẽ…"
"Phong, hôm nay gặp phải một chút phiền phức. Em thật sự không tưởng tượng được. Em luôn tín nhiệm cô ấy. Cô ấy lại dám chơi em như vậy. Chỉ có thể cảm khái lòng người mà thôi. Nhiều năm tình nghĩa, một khi xảy ra chuyện. Chà, đúng vậy. Em cũng đã mấy trăm năm rồi không gặp phải loại người này rồi…"
Những tin nhắn liên tục như một quyển nhật ký, ghi lại cuộc sống trăm năm qua của Từ Hân. Những vui sướng, ưu sầu, đau đớn đủ loại.
Trong những hàng chữ tràn ngập vẻ u sầu. Đó là một loại ưu sầu và bi thương phát ra từ đáy lòng. Cho dù nói vui sướng, cũng làm La Phong cảm giác thấy chẳng có gì vui sướng cả.
"Phiền phức rồi."
"Tin nhắn năm đó thật là phiền phức. " Trên mặt La Phong có vẻ khổ sở.
Năm đó La Phong nhận Sinh Tử Truyền Thừa, phát hiện ra nguy hiểm, mới lưu lại cho mọi người trong nhà một tin nhắn. Còn thiết định sẽ gửi đi sau 6000 năm nhận Sinh Tử Truyền Thừa. Trước khi truyền thừa thành công, La Phong không thể ngờ, Sinh Tử Truyền Thừa lại thật sự duy trì trên 6000 năm. Thật sự quá bất thường.
"Họ nhận được tin nhắn chắc rất lo lắng. " La Phong đều có thể đoán rồi phản ứng của mọi người.
"Hỗn Độn thành chủ, Chân Diễn Vương, một chút nữa ta hãy gặp họ. " La Phong thầm nói: " Chậm một chút, chắc hai vị sư phụ cũng sẽ không so đo gì."
"Trước tiên gặp người trong nhà cái đã."
Vèo!
La Phong lập tức truyền tống đi thẳng tới tiểu khu Cửu Tinh Loan trên đảo Hắc Long Sơn.
Tiểu khu Cửu Tinh Loan, ngoại trừ ba tòa nhà hạch tâm là chỗ ở của La Phong, Lôi Thần, Hồng, tất cả chỗ ở khác đều là của La gia. Hơn nữa những chỗ ở khác đều tiến hành cải tạo lại, phong cách hoàn toàn thống nhất.
Trong biệt thự cổ xưa của La Phong, cho dù trải qua vạn năm, vẫn không có gì thay đổi.
Nó, có địa vị đặc thù. Trong La gia, tộc nhân bình thường không có tư cách đến gần nơi này. Còn lúc này phía trước bãi cỏ biệt thự, La Bình đang ngồi bên cạnh bàn đá, trên bàn đá bày đủ loại lọ bình rượu, có trên mười bình hoàn toàn rỗng, để lăn lóc một bên. Hắn đang cầm cầm bình rượu uống một hơi, tốc độ không nhanh, nhưng vẫn liên tục uống. Trên trán hắn đầy vẻ phiền não.
"Hả? " La Phong trong nháy mắt xuất hiện tại cửa biệt thự, thấy thế cũng hơi biến sắc.
"La Bình có chuyện gì thế?"
Chưa bao giờ thấy con cả của mình mượn rượu tiêu sầu như thế. Trong hai con trai, La Bình rất tỉnh táo. Trong gia tộc có rất nhiều việc đều do La Bình xử lý, đã xem như một gia chủ thực chất rồi.
- Ta nói rồi. Tất cả mọi người biến đi, biến. Biến hết cho ta!
La Bình phát hiện phía sau có người, lập tức gầm lên, phất tay về phía sau.
- La Bình.
Một thanh âm chợt vang lên.
Thanh âm rất bình tĩnh, như biển rộng vô tận. Mặc dù bình tĩnh, nhưng lại làm cho người ta cảm giác được nó ẩn chứa sức mạnh vô tận.
Một cường giả và một người yếu nói chuyện, sẽ làm cho người ta cảm giác khác hẳn. Cũng như La Phong với ý thức và ý chí cường đại tới cực đoan, thì thanh âm tự nhiên cũng có thể ảnh hưởng tới những người khác.
Vốn La Bình còn quát lớn, lúc này giật mình, thân thể run lên, rồi từ từ xoay người.
Phía sau hắn…
Có một bóng người, một người Địa Cầu rất bình thường, hơi thấp hơn La Bình hắn một chút. Chỉ là một bóng người, nhưng lại là cột trụ của cả gia tộc! Cột trụ của cả Địa Cầu!
- Ba!
La Bình trợn tròn mắt, chai rượu trong tay đổ xuống, rơi xuống trên bãi cỏ, rồi lăn đi. Rượu trong đó chảy ra ngoài ùng ục.
- Ba, ba.
La Bình kích động xông tới, ôm lấy La Phong.
- Ha ha…
La Phong nở nụ cười.
- Chuyện gì thế, La Bình, con lại tới mức phải mượn rượu tiêu sầu sao?
- Chủ yếu là do áp lực quá lớn.
La Bình đứng thẳng dậy, lau nước mắt.
Hắn cảm giác được bao nhiêu phiền não trong lòng trong nháy mắt đã biến mất. Lúc trước hắn chưa bao giờ gặp phải phiền não như vậy, nhưng La Phong vừa về, tất cả lại như những đám mây bay, bao nhiêu phiền não đều bay sạch.
- Mẹ con đâu?
La Phong hỏi:
- Đưa ta đi gặp mẹ nào.
- Mẹ bây giờ đang đàm phán với La Tư Gia Tộc ở Kim Lam Vũ Trụ Quốc.
La Bình nói.
- Đàm phán?
La Phong nhướng mày.
- Ừm.
La Bình khổ sở bất lực nói:
- Ba, từ khi ba gửi tin nhắn cho người trong nhà, chúng ta đều sợ hãi.
- Ta cũng không nói mình chết, chỉ là nói gặp phải kiếp nạn thôi mà.
La Phong không kìm được nói.
- Chúng ta cũng biết ba không chết. Thấy đám Thu Phạm còn sống, cũng biết ba còn sống. Nhưng ba nhắn tin như vậy, nói là rất nguy hiểm, tựa hồ gặp phải đại kiếp nạn, ngắn thì vạn năm, lâu là trăm vạn năm ngàn vạn năm mới có thể trở về. Cuối cùng trong gia tộc bắt đầu lo lắng. Tin tức này cũng chỉ cho ông nội, bà nội, thúc thúc, mẹ, đệ đệ biết. Những người khác đều không biết. Chúng ta vì tương lai gia tộc, cũng bắt đầu nhanh chóng chỉnh lý gia tộc. Tăng cường quản chế gia pháp, tận lực giảm đi việc một vài công tử bột trong tộc làm gia tộc ta gặp phải đại địch.
La gia truyền thừa vạn năm, dân cư nhiều dọa người.
Rất nhiều đệ tử bình thường của La gia đã không còn đặc quyền nữa, cũng như người thường thôi. Dù sao La gia hiện rất nhiều người, trên vạn tinh cầu có sinh mạng cũng không đủ cho họ sống! Có thể thấy được dân cư khuếch trương vừa nhanh vừa mạnh!
Kỳ thật nhân loại cũng có vài siêu gia tộc trong vũ trụ. Dân cư gia tộc đủ để chiếm lĩnh một tinh hệ, thậm chí mấy trăm tinh hệ, là việc rất bình thường.
- La gia ta khuếch trương quá nhanh, lúc trước có ba chống đỡ, không sợ ai.
- Chỉ sợ ba…
- Do đó chúng ta tận lực khống chế gia pháp, đồng thời bắt đầu lưu lại cho gia tộc nhiều đường lui. Mậu dịch gia tộc phát đạt, làm ăn đã ra khỏi Càn Vu vũ trụ quốc. Không ngờ vài chục năm trước khi làm ăn với La Tư Gia Tộc ở Kim Lam Vũ Trụ Quốc, lúc đầu có vài tinh anh hậu bối gia tộc gây mâu thuẫn. Sau đó mâu thuẫn càng lúc càng lớn, rồi không thể vãn hồi! La Tư Gia Tộc chính là siêu gia tộc của Kim Lam Vũ Trụ Quốc. Gia chủ gia tộc họ chính là Bất Hủ cấp phong Vương Kiếm Hạp Vương. Nghe nói sư phụ của Kiếm Khoát Vương là một Vũ Trụ Tôn Giả!
- Việc này sau khi lớn chuyện, nghe nói Kiếm Hạp Vương phát tin nhắn cho ba, muốn âm thầm chấm dứt việc này.
- Nhưng ba lại đóng Mạng Vũ Trụ Giả Định
- Nghe mẹ nói, ở Vũ Tương Sơn dần dần đã có lời đồn, nói là ba đã ngã xuống rồi.
La Bình nói:
- Những người hầu trong trang viện trên 6000 năm chưa bao giờ gặp ba. Đối với một Giới Chủ mới khoảng vạn tuổi, thoáng cái mà biến mất 6000 năm, là việc rất khó tin.
La Phong khẽ gật đầu.
Quả nhiên có lời đồn mình đã ngã xuống.
- Kiếm Hạp Vương thấy như vậy, cũng không ngăn trở gia tộc dưới trướng. Cũng có thể hắn cũng muốn nhân cơ hội này, bức gia tộc ta một chút, xem ba có hiện thân không.
La Bình nói.
- Hừ.
La Phong lạnh lùng gật đầu.
- Chỉ cần tin tức ta sống hay chết cũng có giá trị vô cùng. Đặc biệt là đám ngoại tộc trong vũ trụ, sớm đã điều tra điểm này rồi. Kiếm Hạp Vương, một đệ tử của Vũ Trụ Tôn Giả, cũng dám láo xược như vậy. Đi, đưa ta qua chỗ mẹ con.
Cửu Tinh Loan, tổng bộ La gia.
Từ Hân tự mình tiếp đãi những sứ giả đến từ La Tư Gia Tộc.
- La phu nhân. La Tư Gia Tộc chúng ta là kính trọng La Phong đại nhân vĩ đại, cho nên mới luôn ẩn nhẫn. Nhưng ẩn nhẫn cũng không có nghĩa là La Tư Gia Tộc chúng ta tùy tiện có thể bị bắt nạt. Đây là giới hạn cao nhất của chúng ta rồi. Chỉ cần La gia các ngươi đứng ra nhận lỗi, tất cả sẽ chấm dứt.
Người đàm phán của La Tư Gia Tộc là một cự hán toàn thân áo giáp kim sắc, có mũi cùng loại với voi.
Từ Hân ngồi đó.
Nàng có thể đáp ứng sao? Bị bắt nạt đến như vậy. Nếu cúi đầu thật, e rằng sẽ tạo thành những lời đồn đại hơn nữa. Các gia tộc khác cũng sẽ dần dần hoài nghi ' La Phong ' vốn là hậu trường của "La gia" đã đổ rồi không. Có một người bắt đầu, thì tương lai sẽ rất phiền phức.
- La phu nhân, đàm phán đã tiến hành tới ngày thứ bảy rồi. Đây là ngày cuối cùng, nếu không có kết quả, La Tư Gia Tộc chúng ta sau này sẽ…
- Bộp!
Cửa sảnh hội nghị đàm phán chợt mở toang, làm song phương đàm phán trong sảnh hội nghị đều kinh hãi biến sắc. Loại đàm phán trọng yếu này, làm sao sao có người tự tiện xông vào được?
Một thân ảnh mặc Tướng Giáp, đi thẳng đến.
Uy áp vô hình, đơn thuần uy áp do ý thức và ý chí ùa thẳng tới, nhất thời làm phe La Tư Gia Tộc đều cực kỳ hoảng sợ.
- La Tư Gia Tộc? Kiếm Khoát Vương?
- Nói cho Kiếm Hạp Vương biết!
Thanh niên mặc Tướng Giáp lạnh lùng nhìn trưởng đoàn đàm phán.
- Dám khi dễ La gia ta, hắn thật to gan. Thật không biết ai cho hắn lá gan như vậy. Chẳng lẽ nhận tiền của đám ngoại tộc sao? Nói cho hắn biết, không trả lời ta một chút rõ ràng, ta không ngại… cho hắn đi luôn, làm cả La Tư Gia Tộc biến mất!
Phe đàm phán đối phương giật nảy người.
- Gia chủ La Tư Gia Tộc ta…
Cự hán mũi voi lắp bắp muốn mở lời.
- Một tên phong vương sơ cấp. Biến.
La Phong lạnh lùng nói:
- Nhớ lấy, cho ta một câu trả lời rõ ràng. Phải thật sự rõ ràng. Không trả lời rõ ràng, các ngươi sẽ biết hậu quả.
Phe La Tư Gia Tộc toàn bộ bị dọa khϊếp, không ai dám lên tiếng.
- Biến.
La Phong quát lạnh.
Đám La Tư Gia Tộc toàn bộ cung kính hành lễ, sau đó lần lượt toàn bộ chật vật đi ra khỏi sảnh hội nghị, sau đó mới lẳng lặng biến mất
Họ đều không dám biến mất trước mặt La Phong, hiển nhiên khí phách đã hoàn toàn biến mất.
Bên trong sảnh hội nghị.
Những người khác La gia, ai nấy thần tình kích động. Còn Từ Hân vẫn đứng đó, thân thể kích động khẽ run lên, nhìn La Phong.
- Em khổ cực quá.
La Phong xoay người, nhìn thê tử, nhè nhẹ cầm tay thê tử.
Mọi người khác trong La gia ai nấy đều lần lượt ly khai.
Bên trong sảnh hội nghị chỉ còn lại có La Phong, Từ Hân.
- Trở lại là tốt rồi.
Từ Hân nhìn La Phong, nước mắt dàn dụa.
- Tất cả đều tốt. Ta cam đoan với em, không ai có thể bắt nạt người trong nhà La Phong ta. Không ai dám làm như vậy.
La Phong nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt thê tử, trong đầu hồi ức lại hơn ba vạn tin nhắn, không khỏi chua xót
Mình… đích xác làm thê tử thiệt thòi rất nhiều.
- Chỉ cần anh trở về là đủ rồi.
Từ Hân nhẹ giọng nói:
- Cho em ôm một lát.
- Ừm.
La Phong gật đầu.
Từ Hân ôm lấy La Phong, đầu nhè nhẹ tựa vào ngực La Phong, không nói gì, chỉ cảm thụ nhiệt độ cơ thể La Phong, cảm thụ nhịp tim La Phong, khí tức của La Phong…
Hồi lâu sau…
----- o O o -----