Lúc Trấn Phong Tinh Thần xuất thế thì Hắc Thế Vương cũng không tham gia, nhưng việc này không hề ảnh hưởng gì tới uy danh của hắn cả.
Tứ đại trận doanh chiến trường ngoài tinh vực đều có những nhân vật tiếng tăm lừng lẫy. Mệnh Vẫn Vương, Tháp Long Vương, Nam Trừng, Thất Kiếm Vương, đều là thanh danh lừng lẫy được truyền miệng từ lâu. Hắc Thế Vương là người có thể đứng ngang hàng với những siêu tồn tại này. Tuy nói là trận doanh nhân loại, nhưng hắn lại đến từ một lãnh thổ quốc gia vũ trụ hoang vu xa xôi, tuyệt nhiên không phải là Hồng Minh.
Hắc Thế Vương, có một thanh thần chùy trọng bảo, tên là ' Hắc Thế ', giúp hắn có một uy danh hiển hách.
- Là Hắc Thế Vương!
- Hắc Thế Vương tới sớm vậy à.
- Đao Hà Vương này gặp phiền phức rồi. Thực lực Hắc Thế Vương, là rất đáng sợ. Lúc trước hắn cùng Tháp Long Vương đại chiến rất lâu, cuối cùng cũng chỉ vì cảm giác thấy đối phương không dễ đối phó, nên dừng tay ngưng chiến. Trong cả chiến trường số bảy này, Hắc Thế Vương tuyệt đối xem như một nhân vật đỉnh cao nhất. Đao Hà Vương lần này thiệt thòi rồi.
- Hắc Thế Vương tới rồi, trọng bảo của Đao Hà Vương cũng chẳng đến lượt ta đâu.
- Chỉ bằng ngươi mà muốn trọng bảo của Đao Hà Vương à? Đao Hà Vương vỗ cánh một phát, đã dễ dàng cho ngươi lọt lại phía sau rồi.
Xa xa, rất nhiều cường giả ngoại tộc trận doanh nhân loại đang tạm thời bỏ qua. Họ hiểu rõ loại siêu tồn tại như đáng sợ Hắc Thế Vương này cho dù có hơn mười phong Vương cực hạn liên thủ, e rằng cũng sẽ bị Hắc Thế Vương đánh bại từng người một. Tất cả các cường giả khác đều chỉ quan khán, xem Hắc Thế Vương và Đao Hà Vương giao thủ.
Hai bóng người, đứng sừng sững giữa hư không.
Một người cao lớn, một người nhỏ bé.
Nhưng khí thế phát ra uy áp đều làm cho nhiều cường giả phải run sợ.
- Tựa hồ hơi có thực lực há.
Hắc Thế Vương cao lớn như một ác ma cất tiếng ầm ầm.
- Có thể tiếp được một cú ly thủ chùy (wm: loại chùy ném) của ta, cũng hơi có thực lực.
- Trên chiến trường ngoài tinh vực, lần đầu tiên ta giao chiến với một cường giả cỡ như Hắc Thế Vương, quả là làm cho người ta phải nhiệt huyết sôi trào. Đến đây đi, để ta xem, Hắc Thế Vương ngươi danh có xứng với thực không.
Một thanh âm cũng ầm ầm trả lời. Đôi mắt La Phong nóng rực, dán mắt vào Hắc Thế Vương xa xa, cả người tràn ngập chiến ý vô tận.
Cường giả!
Được giao chiến với cường giả, đạp lên đám cường giả này, rồi theo đuổi tới điểm cuối của vũ trụ hùng vĩ, là tham vọng của La Phong.
- Hay lắm! Vậy ngươi cứ nhìn xem ta danh có xứng với thực không!
Thanh âm Hắc Thế Vương vừa dứt, hắn lập tức động thân.
Veo!
Hắn hóa thành một luồng lôi điện, tốc độ nhanh kinh người.
Nếu Hắc Thế Vương sử dụng ly thủ chùy, khi trọng bảo ly thủ chùy công kích thì tốc độ tự nhiên nhanh kinh người, làm La Phong không thể tránh thoát. Nhưng với tự thân tốc độ của Hắc Thế Vương, La Phong lại không để vào mắt. Hắn có chí bảo ' Thí Ngô Vũ Dực ', bộc phát tốc độ thời gian ngắn cực nhanh, đến cả Hắc Thế Vương cũng còn kém xa.
- Veo.
La Phong hai cánh vỗ mạnh, dễ dàng bay ra xa, giữa những mảnh vỡ không gian vỡ nát, La Phong tựa như một ảo ảnh, dễ dàng không ngừng lóe ra, biến hướng.
- Đi!
Lòng bàn tay trái La Phong hiện lên tám quả cầu đen.
Nhất thời tám quả cầu đen xoay tròn trong hư không, hoa văn quy luật trên mặt thoáng có hào quang kim sắc. Dưới niệm lực được ý chí của La Phong, vốn cường đại thậm chí còn trên cả Vũ Trụ Tôn Giả, dẫn động quy luật bản nguyên Vũ Trụ, trong nháy mắt đã ngưng tụ ra một con thần thú vài trăm thước.
- Rống…
Con thần thú gầm lên. Trên thực chất nó là binh khí niệm lực. Là một binh khí niệm lực ' chí bảo ', tốc độ phi hành nhanh như thế nào chứ?
Kịch!
Vừa lóe lên đã tới trước mặt Hắc Thế Vương, đồng thời một luồng tiên ảnh đã phủ xuống.
- Hừ.
Hắc Thế Vương cầm thần chùy, bước lên một bước, làm vô số mảnh vỡ không gian chung quanh đều bị chấn thành hạt cơ bản, thần chùy đập mạnh xuống. Lúc trước hắn tùy ý vung một chiêu ly thủ chùy, đã có thể phá vỡ cả không gian. Lúc này một chùy đập xuống rất chủ tâm, nên hắn vô cùng tin tưởng.
- Oanh!
Cái đuôi thần thú lại vẫy mạnh như một tiên ảnh, đột nhiên vung ra đã lập tức thu lại, tránh không cứng chọi cứng với thần chùy, sau đó lại bổ ra, bổ về phía Hắc Thế Vương.
"Tốc độ nhanh thật. " Hắc Thế Vương chấn động. Vừa mới toàn lực đập xuống một chùy, hắn không kịp thu hồi lại để ngăn cản, chỉ có thể gầm khẽ một tiếng, quyền trái mang theo uy lực vô tận đập thẳng tới. Tay trái hắn có một tầng kim loại màu đỏ sậm, tựa như một quyền sáo đặc thù gì đó. Một đấm xuất ra, gợi lên lực quy luật, làm những mảnh vỡ không gian chung quanh hoàn toàn xoay tròn vặn vẹo rồi vỡ nát.
Bành!
Trọng quyền và tiên ảnh va chạm. Nắm tay Hắc Thế Vương dù phải đập vỡ một ngôi sao nơ-ron cũng vẫn cảm thấy rất nhẹ nhàng, nhưng lúc này hắn lại cảm giác nắm tay mình chấn động mạnh, một trận đau nhức truyền tới!
- Hay lắm!
Hắc Thế Vương dữ tợn gầm lên một tiếng, càng thêm điên cuồng.
- Ha ha ha Hắc Thế Vương. Tốc độ thần chùy của ngươi tựa hồ hơi chậm một chút.
La Phong giáp bạc cánh bạc xa xa, khống chế thần thú khổng lồ một lần nữa xông tới.
Trong hư không, thần thú lần lượt lóe lên. Mỗi lần lóe lên lập tức lại di động, cái đuôi như một ảo ảnh, lúc thì quật xuống, lúc thì quật tới một nửa rồi liền thu hồi, vừa thu hồi xong là lại quật xuống, nhanh kinh người, làm đối thủ căn bản không thể tìm ra quỹ tích. Dù sao động vật bình thường, thì đuôi quật tới là nhanh nhất.
Thần thú cũng thế!
- Bành! Bành! Bành! Bành! Bành! Bành!
Hắc Thế Vương đập liên tục.
Những trọng chùy lần lượt đập xuống, rất nhiều lần nện vào cái đuôi thần thú. Mỗi lần đều đánh bay tám quả cầu đen. Chỉ là La Phong là một tinh thần niệm sư, tám ngôi sao cho dù bị đánh bay vẫn có thể lập tức quay lại tái ngưng tụ, rồi hình thành một ảo ảnh thần thú khác, công kích một lần nữa. Đây là khác nhau căn bản giữa tinh thần niệm sư và vũ giả.
Vũ giả không thể lùi lại. Một khi binh khí bị phá, thân thể sẽ bị công kích.
Nhưng tinh thần niệm sư, cho dù binh khí bị phá, vì hắn ở khá xa, vẫn có thể khống chế binh khí tấn công tiếp.
"Lại ngăn được à? " La Phong khống chế tám ngôi sao, đồng thời công kích, cũng thầm kinh hãi." Phương pháp hắn sử dụng thần chùy cũng đã thay đổi. Mỗi một lần chém ra thần chùy đều mang theo chút lực đạo để quay về. Chỉ thấy những chùy nối nhau, chập chùng liên miên, liên tục không dứt, cho dù tiên ảnh ta cố ý tránh được, hắn vẫn có thể ngăn được."
Bành! Bành! Bành!…
Hắc Thế Vương như một ác ma gầm khẽ, cầm chắc thần chùy bước thẳng về phía La Phong, mỗi bước đều nhanh kinh người. Cho dù tiên ảnh thần thú quất xuống, hắn cũng chỉ tiện tay một chùy là liền có thể dễ dàng đánh tan tiên ảnh, làm tám ngôi sao bị đánh bay ngược trở về. Cảnh này như một chiếc xe tải lớn hạng nặng điên cuồng chạy trên đường cái, dễ dàng gạt bay các xe ô tô nhỏ. Nhưng những chiếc ô tô nhỏ này cho dù bị nghiền nát, nhưng lại tiếp tục ngưng tụ, rồi công kích tiếp, sau đó lại bị đánh bay.
"Uy lực mạnh thật. " La Phong thấy thế biến sắc, rốt cục cảm giác được chênh lệch giữa mình và Hắc Thế Vương, Thất Kiếm Vương.
"Lúc trước hắn ném ra ly thủ chùy, ta vẫn có thể ngạnh kháng, là vì Hắc Thế Vương ngay từ đầu không bỏ bao nhiêu khí lực. Bây giờ hắn đánh nghiêm túc, mỗi lần giao thủ, thần chùy của hắn đều vững như núi Thái, tám ngôi sao của ta không ngừng bị đánh bay."
"Bằng vào tám ngôi sao, mà vẫn hoàn toàn rơi vào thế hạ phong, chỉ có thể miễn cưỡng làm được ảnh hưởng tới tốc độ của hắn thôi."
Xe ô tô nhỏ có lẽ bị xe tải lớn hạng nặng lần lượt đánh bay, nhưng vẫn làm ảnh hưởng tới tốc độ xe tải lớn hạng nặng.
"Ta không phải là đối thủ của hắn."
"Chính thức sống mái với nhau, cho Phúc Thủy Vương sử dụng ' Tơ Võng Băng Hồn ' kiềm chế hắn, có lẽ còn có cơ hội có thể liều mạng. Nhưng Hắc Thế Vương đến giờ vẫn chưa thiêu đốt thần lực, hiển nhiên cũng không tính toán chiến đấu với ta. " La Phong thầm nhắc tới." Đã chiêm nghiệm được thực lực mình, cũng nên rời đi thôi. Nhưng trước khi đi…"
La Phong lướt mắt nhìn Tuyết Giác Vương xa xa. Hắn không quên Tuyết Giác Vương nhiệt tâm muốn gϊếŧ hắn nhất." Trước hết giải quyết hắn."
Chung quanh các cường giả đã càng ngày càng nhiều, đều đứng theo tiểu đội mình, xem Hắc Thế Vương đối chiến với Đao Hà Vương trong hư không.
Hắc Thế Vương bá đạo ngang ngược vô cùng. Cho dù Đao Hà Vương đem hết toàn lực công kích cũng lần lượt bị công phá, căn bản không có cách nào ngăn cản. Nhưng Đao Hà Vương lại luôn đứng từ xa, Hắc Thế Vương căn bản không thể chạm mặt. Cho dù Hắc Thế Vương xông tới, Đao Hà Vương cũng có thể vỗ hai cánh là dễ dàng thoát đi.
- Đao Hà Vương mặc dù có thể dễ dàng giày xéo phong Vương cực hạn, nhưng vẫn không phải là đối thủ của Hắc Thế Vương.
- Hắc Thế Vương thực lực cực cao, hoàn toàn áp đảo Đao Hà Vương, nhưng về mặt tốc độ lại không bằng Đao Hà Vương.
Các cường giả ở đây đều nhìn ra điểm này.
- Ha ha ha… Hắc Thế Vương quả nhiên lợi hại, bội phục bội phục! Ta xin đi trước một bước!
Niệm lực đưa thanh âm vang vọng cả hư không vô tận.
Kịch!
La Phong hai cánh vỗ mạnh, lóe lên thành một tia sáng bạc uốn khúc, vừa lóe lên đã tới chỗ Tuyết Giác Vương.
- Ngươi
Tuyết Giác Vương đang đứng cùng tiểu đội, nhất thời sắc mặt đại biến.
- Chỉ với ngươi mà cũng muốn đánh ta, đoạt trọng bảo của ta? Rõ là chẳng biết tự lượng sức!
Sáu viên cầu đên thoáng có hào quang màu tím biến thành một ảo ảnh thần thú, gầm lên rồi bổ thẳng vào Tuyết Giác Vương. Đám người đứng cạnh Tuyết Giác Vương ai nấy đều tránh ra. Đã chứng kiến uy năng của Đao Hà Vương lúc trước, bây giờ không ai muốn đắc tội với Đao Hà Vương.
Xoẹt!
Móng chân phải xé vụn Tuyết Giác Vương. Sáu quả cầu đen trong nháy mắt đã xuyên thủng qua! Hủy diệt chừng xxx thần thể.
- Đao Hà Vương! Ta sẽ trở về báo cừu!
Tuyết Giác Vương gầm lên, rồi không cam lòng làm nổ tung thần thể của mình. Hắn biết mình không phải là đối thủ của Đao Hà Vương, nhưng hắn dù sao cũng là phong Vương cực hạn. Tương lai cơ hồ nhất định được chuyển vận Thời Không cứu sống lại. Còn nếu bị hôn mê rồi bị bắt đi, thì quả là chẳng còn hy vọng gì nữa.
Ầm ầm…
Công kích vô tận lan ra bốn phương tám hướng. Khi hắn vừa tự bạo thần thể, chung quanh rất nhiều phong Vương cực hạn lập tức liên thủ ngăn cản, chỉ làm cho mấy cường giả phong Vương đỉnh cao trọng thương, nhưng cũng không làm cường giả nào ngã xuống.
Cứ như vậy, Tuyết Giác Vương đã ngã xuống!
Veo!
Trong mắt rất nhiều cường giả, Đao Hà Vương nói đi là đi, trước khi đi còn thuận tiện đánh chết một cường giả phong Vương cực hạn 'Tuyết Giác Vương', hơn nữa tốc độ khi Đao Hà Vương ly khai vừa nhanh vừa mạnh, tất cả các cường giả đều chỉ có thể lắc đầu thầm than. Đến cả Hắc Thế Vương e rằng cũng chỉ thi triển ly thủ chùy mới nhanh như vậy được.
Nhưng Hắc Thế Vương cũng hiểu rõ, ly thủ chùy của hắn, đối thủ nhất định có thể sử dụng ảo ảnh thần thú ngăn cản, căn bản không ảnh hưởng gì tới vẫn đối phương chạy trốn.
Khoảnh khắc sau…
Đao Hà Vương đã bay ra phạm vi phong tỏa không gian, sau đó thuấn di luôn, đã biến mất không thấy.
- Thực lực mạnh thật, tốc độ nhanh thật.
Hắc Thế Vương cất thanh âm ầm ầm, cảm thán, rồi hóa thành một luồng hào quang biến mất.
----- o O o -----