Ngân Mâu mặc chiến khải trắng như tuyết đứng giữa không trung, nhìn xuống La Phong chờ trả lời.
La Phong mặc dù trong lòng cảm giác được nguy hiểm, nhưng đôi mắt lại càng sáng lên, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Ngân Mâu:
- Ta không có máy cảm ứng tài khoản vô danh, ngươi thả ta đi chứ?
- Ta sẽ gϊếŧ ngươi, rồi kiểm tra nhẫn thế giới của ngươi.
Ngân Mâu nhìn xuống La Phong, lạnh lùng nói.
- Ngươi không tin ta?
La Phong hỏi.
- Trong Băng Ngục ta không tin ai cả, ngoại trừ tôi tớ của ta.
Ngân Mâu từ từ nói. Tên tôi tớ giáp đen bên cạnh cũng dán mắt vào La Phong, phẫn nộ quát:
- Nhân loại, mau mau giao ra máy cảm ứng tài khoản vô danh Vũ Trụ Giả Định. Ngươi nếu không giao, dù nói là không có, chủ nhân cũng nhất định sẽ gϊếŧ ngươi. Đừng nói không có máy cảm ứng tài khoản vô danh Vũ Trụ Giả Định, chúng ta không tin.
La Phong gật gật đầu:
- Đúng, ta có máy cảm ứng tài khoản vô danh.
Vừa dứt lời.
Khí tức Ngân Mâu đã trở nên mãnh liệt.
- Nhưng ta không muốn giao.
La Phong nhếch mép cười, lộ ra hàm răng trắng tinh.
- Ngươi muốn chết.
Tên nô ɭệ giáp đen gầm lên.
- Xem ra ngươi muốn chết.
Ngân Mâu cất giọng trầm thấp.
- Ngươi nói ta chết là ta chết à?
Đôi mắt La Phong bắn ra chiến ý điên cuồng, nhìn chằm chằm vào Ngân Mâu. Máu trong cơ thể sôi trào, chiến ý gầm gừ.
Năm đó thời còn ở Địa Cầu, đối mặt với Kim Giác Cự Thú mình cũng chưa từng khϊếp đảm chút nào.
Lần này tới trộm miếng kim loại đen, biết rõ có Tôn Giả Đâu Khấu xanh, Tôn Giả Đâu Khấu tím, mình vẫn dám làm.
Bây giờ mình có ba món chí bảo, còn có Tướng Giáp, Tướng Hồn phụ trợ, ý cảnh Thần Thú lại đạt tới tầng thứ hai, lại tự nghĩ ra tuyệt học đỉnh cao! Vẻn vẹn chỉ một cường giả phong Vương vô địch mà đã nghĩ muốn làm mình bất chiến đã chạy à? Còn nghĩ mình sẽ ngoan ngoãn chắp tay phụng thượng máy cảm ứng tài khoản vô danh Vũ Trụ Giả Định nữa chứ?
Rõ là nằm mơ!
Chiến!
Chiến!
Chiến!
Trong ngực chiến ý sôi trào, La Phong nhìn chằm chằm vào Ngân Mâu, cười lộ ra hàm răng trắng như tuyết:
- Ngân Mâu, ta đi tới Băng Ngục cũng là muốn giao chiến với các siêu cường giả. Bây giờ mười đại phong Vương đã không còn uy hϊếp được ta nữa! Mục tiêu của ta là năm người các ngươi! Ta muốn đánh với năm người các ngươi! Ngươi, Ngân Mâu! Chính là người đầu tiên!
- Không sợ chết?
Ngân Mâu nhìn xuống La Phong, tuy mắt hắn luôn nhắm lại, nhưng toàn thân mỗi một tấc da của hắn đều như có con mắt đang nhìn tất cả.
- Chỉ ngươi, cũng gϊếŧ không chết được ta đâu.
Nhiều Phong chiến ý ngút trời.
Lúc này La Phong không hề có chút kinh loạn, nhưng trong lòng lại đầy hưng phấn, tự hào. Còn nhớ năm đó mình tiến vào Hỗn Độn Thành bái môn hạ Chân Diễn Vương sư phụ, mới quay đi quay lại vạn năm, mình lúc này lại sắp một lần chiến đấu sinh tử với Ngân Mâu, một siêu tồn tại sánh ngang sư phụ Chân Diễn Vương! Đây cũng là lần đầu tiên mình tiến hành giao chiến với cường giả cấp độ này!
"Đến đây đi, để ta xem phong Vương vô địch trong truyền thuyết mạnh như thế nào! " La Phong trong lòng gầm lên.
"Cho ta xem, sinh mạng đặc thù rốt cuộc lợi hại bao nhiêu. "
La Phong chiến ý thiêu đốt, ý chí vô hình trung tăng lên, rồi ngưng tụ.
Chỉ có loại chiến đấu gần như thiêu đốt sinh mạng mới có thể chính thức mài giũa cường giả trở nên sắc bén.
- Đã muốn chết, vậy thì chết đi.
Ngân Mâu lạnh lùng nói.
Tên nô ɭệ giáp đen bên cạnh nhìn vẻ thương hại.
Ngân Mâu chém ra một phát, bàn tay óng ánh rực rỡ, bàn tay như tinh thạch điêu khắc thành. Bàn tay này vừa mới vung lên, La Phong đã cảm giác được thấy không gian xung quanh biến hóa kịch liệt.
Xoát!
La Phong vỗ hai cánh, lập tức nhanh chóng chạy ra, đồng thời lòng bàn tay trái cũng hiện mười sáu quả cầu đen, ngàn vạn sợi tơ kim sắc nhanh chóng bắn ra, bắt đầu ngưng tụ thành một con thần thú hư ảo.
- Trốn không thoát đâu.
Thanh âm Ngân Mâu vẫn còn vang vọng trong không gian.
Không gian xung quanh đã chợt ngưng kết thành một bàn tay khổng lồ, bàn tay khổng lồ trắng như tuyết dài ước xxx cây số chợt úp xuống, chộp về phía La Phong.
"Đây là thủ đoạn gì, công kích loại quy luật Không Gian? " La Phong bằng vào Thí Ngô Vũ Dực nhanh chóng né tránh, đồng thời cũng khống chế Thú Thần hư ảo, làm Thú Thần hư ảo nghênh đón bàn tay khổng lồ đó.
Cảnh này làm La Phong sửng sốt.
Vì hắn nghĩ đến ba bức ảnh viễn cổ lúc trước hắn thấy ở Huyết Lạc Thế Giới, trong đó có một cái cho thấy cái đuôi thần thú quất rách bàn tay khổng lồ. Đương nhiên hình ảnh có là hai người đời trước một bên là thần thú, một bên có thể chính là một tồn tại vĩ đại vĩnh hằng đã đánh cho thần thú ngã xuống. Hai người đó mạnh hơn đám La Phong, Ngân Mâu biết bao nhiêu lần.
Nhưng cảnh chiến đấu cũng rất tương tự.
Đối mặt với bàn tay khổng lồ trắng như tuyết chụp xuống, Thú Thần hư ảo lại vung mạnh cái đuôi đầy lân giáp.
- Ầm!
Cái đuôi như sao băng, liên tục quật vào lòng bàn tay như tuyết. Hai bên đều dài cả hơn cây số, oanh kích giữa không trung sinh ra sóng xung kích đáng sợ. Còn Thú Thần hư ảo và kia bàn tay khổng lồ đồng thời đều rung lên. Thú Thần hư ảo hoàn toàn nổ tung, 16 quả cầu đen nhanh chóng bay về phía La Phong, về phần bàn tay khổng lồ lại như một khối băng nứt rạn, cũng hiện ra nhiều vết nứt.
"Ngân Mâu, giỏi về quy luật Thời Gian, cũng biết quy luật Không Gian. " La Phong thán phục "… về quy luật Thời Gian, chắc nó phải mạnh hơn quy luật Không Gian nhiều. Nhưng quy luật Không Gian tương đối kém mà lại uy lực tới như vậy! Quá nghịch thiên! "
La Phong có thể cảm giác được thần lực của Ngân Mâu rất mạnh. Đơn thuần về mặt cơ sở thần lực cũng phải trên ngàn vạn lần lực Giới Chủ. Hơn nữa thủ đoạn chấn phúc thần lực, tuy chỉ là một chưởng vô cùng đơn giản, nhưng lại áp chế La Phong dùng tới công kích chí bảo mạnh nhất. Đây là vì cơ sở đã rất cường đại.
- Hả?
Ngân Mâu đứng xa xa phát ra một tiếng thở dài.
- Lại có thể chống đỡ được ta một chưởng, không tệ, ngươi có tư cách kiêu hãnh rồi.
- Không phải kiêu hãnh, là tự tin. Ngân Mâu, đừng nói mạnh miệng, có thủ đoạn gì cứ việc dùng đi.
La Phong hai cánh trải ra, đứng xa xa.
- Được.
Ngân Mâu nhìn La Phong, tuy mắt vẫn nhắm, nhưng La Phong đích xác có một cảm giác bị vô số con mắt nhìn chằm chằm.
- Xoẹt!
Một ngón tay như bông tuyết chợt xuất hiện trước mặt La Phong. Phải biết rằng chung quanh đã phong tỏa không gian, nên căn bản không thể thuấn di. Hiển nhiên tốc độ trong nháy mắt đã tới mức vô cùng đáng sợ.
La Phong vội khép cánh chim lại.
Nhưng đột nhiên…
Một luồng sóng vô hình lóe lên, La Phong nhất thời định lại giữa không trung không nhúc nhích được, chính là Thời Gian Đình Chỉ.
- Là Thời Gian Đình Chỉ.
- Trúng chiêu rồi!
- Đáng thương, đáng tiếc.
Ngân Mâu xa xa thở dài một tiếng. Ngón tay như bông tuyết lơ lửng giữa không trung đâm thẳng về phía La Phong.
- Phá! Phá! Phá!
Ý thức và ý chí La Phong đều đang gầm lên, thôi động toàn thân. Thí Ngô Vũ Dực phía sau, Tinh Thần Đồ trong lòng bàn tay, Tháp Châu trong linh hồn đều muốn rung lên. Dưới sự thôi động của ý chí đáng sợ, vốn vượt qua đại bộ phận Vũ Trụ Tôn Giả, ba chí bảo giãy dụa cơ hồ trong nháy mắt đã đánh văng luồng lực trói buộc.
"Phá vỡ! " Ý chí La Phong vẫn gầm lên, Thí Ngô Vũ Dực lập tức vung mạnh, cản ngón tay như bông tuyết đâm tới.
Một luồng lực công kích đáng sợ tác dụng xuyên qua Thí Ngô Vũ Dực tác dụng lên toàn thân La Phong, làm La Phong như một viên sao băng, bị ném thẳng ra xa.
La Phong bay ngược lại, nhưng trong lòng lại thở phào một hơi: " May mà thời điểm mấu chốt tránh được ' Thời Gian Đình Chỉ". Ngân Mâu này thật sự quá giảo hoạt. Từ đầu hắn tung ra bàn tay khổng lồ, còn có ngón tay bông tuyết nữa, đều là do thần lực từ khoảng cách xa ngưng kết thành. Cảnh này làm ta không cảnh giới thần lực tràn ngập trong không trung, mới có thể đột nhiên trúng chiêu của hắn. "
"Đương nhiên hắn có thể thành công thi triển Thời Gian Đình Chỉ làm ta trúng chiêu, chủ yếu cũng là thực lực. Mặc dù thần lực hắn tràn ngập, nhưng thần lực nhiều nhất cũng chỉ ở chung quanh ngón tay. Cách ta khá xa như vậy, mà vẫn có thể thi triển Thời Gian Đình Chỉ, lại tác dụng vào người ta, mạnh hơn Bôn Lôi Vương rất nhiều. Ta trong lúc hơn một ngàn năm, đã gặp phải khá nhiều cường giả ngoại tộc trên tu luyện tràng, nhưng không tên nào mạnh được như vậy. " La Phong trong đầu nhanh chóng lóe lên nhiều ý nghĩ.
Trong khi La Phong đang khϊếp sợ
Ngân Mâu và người hầu dưới trướng hắn lại vô cùng chấn động.
- Lại tránh thoát à!
Tên tôi tớ giáp đen không dám tin
- Bao nhiêu cường giả chết ngón tay Tử Thần Nhất Chỉ của chủ nhân rồi. Nhân loại này lại tránh thoát được, hơn nữa còn ngạnh kháng phá vỡ cả Thời Gian Đình Chỉ của chủ nhân. Việc này… sao có thể được chứ?
Còn ở những nơi rất xa.
Vài chục cường giả phân tán ở các nơi trong Băng Ngục cảm ứng được chấn động đang tới xem quan chiến đều hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người. Lúc trước La Phong có thể ngăn cản cú đập, họ thật ra cũng tương đối bình tĩnh. Dù sao La Phong cũng có thể áp chế cường giả Bôn Lôi Vương. Nhưng khi La Phong ngăn cản được một ngón tay thì…
- Tử Thần Nhất Chỉ.
- Tử Thần Nhất Chỉ của Ngân Mâu!
- Ngân Mâu tuy biết quy luật Không Gian, nhưng hắn tinh thông quy luật Thời Gian. Tử Thần Nhất Chỉ ẩn chứa công kích thời gian, công kích linh hồn. Đầu tiên là Thời Gian Đình Chỉ, sau đó công kích linh hồn ẩn chứa xâm thực từ đầu ngón tay, sẽ lẳng lặng làm cho linh hồn địch nhân bị xâm thực, rồi không còn sức phản kháng nữa.
- Nhân loại này lại mạnh tới như vậy à, có thể chịu đựng vượt qua Tử Thần Nhất Chỉ.
- Hai đại sát chiêu mà Ngân Mâu tung hoành Băng Ngục, một là Tử Thần Nhất Chỉ sử dụng khá thường xuyên, còn có một chiêu nữa mà hắn sử dụng, đến cả tứ đại cự đầu kia cũng phải đem hết toàn lực mới liều mạng ứng phó được - " Mắt Bạc".
- Không biết chừng hôm nay có thể thấy chiêu đó.
- Nhân loại đáng thương, nếu Ngân Mâu mà mở mắt thật, nhân loại đó xem như chết thật.
Ngân Mâu cũng rất chấn động. Một ngón tay nhìn như bình thường, nhưng lại là một đại sát chiêu. Hắn phải vận dụng 'Thời Gian Tĩnh Chỉ" tinh diệu đến cực hạn, linh hồn thẩm thấu xâm thực càng âm hiểm độc ác hơn. Nhưng nhân loại trước mắt lại tránh thoát khỏi Thời Gian Đình Chỉ. Trong thời gian ngắn như vậy mà giãy dụa phá vỡ được. Hơn nữa ngón tay bông tuyết đụng vào nhân loại này hiển nhiên công kích thẩm thấu linh hồn đã được tiến hành, nhưng lại không có tác dụng gì cả.
- Chiêu này âm hiểm thật, đáng tiếc cũng vô dụng.
La Phong lơ lửng giữa không trung, hai cánh trải ra.
- Ngân Mâu, còn chiêu gì nữa thì sử dụng ra đi.
Mình công kích mặc dù hơi kém một chút, nhưng phòng ngự đích xác rất mạnh.
Thân thể phòng ngự rất mạnh, linh hồn phòng ngự càng nghịch thiên.
Điều này làm La Phong không kìm được thầm nghĩ. Mặc dù thủ đoạn công kích của mình kém đối phương, nhưng nói về phòng ngự thì đối phương cũng không làm gì được mình!
- Nhân loại, thực lực của ngươi đích xác rất mạnh. Chỉ cần ngươi có thể chống đỡ được một kích này ta, ta sẽ đi luôn.
Ngân Mâu từ từ nói:
-… Trong Băng Ngục phàm là ai gặp chiêu này, ngoại trừ tứ đại cự đầu ra, những người khác đều đã chết. Chiêu này gọi là 'Mắt Bạc"
Rào!
Vết nứt trên trán hắn từ từ mở ra, tốc độ thời gian liên tục biến ảo, không gian rung động…
----- o O o -----