Hỗn Độn Thành không những có địa vị rất cao trong tộc nhân loại, mà trong Hồng Minh chiêu có địa vị cực cao. Do đó rất nhiều tin tinh báo sẽ báo cho Hỗn Độn Thành Chủ. Nhưng tầm quan trọng của các tin nhắn cũng chia ra cấp bậc. Chỉ có những tin nhắn cực lỳ trọng yếu thì Hỗn Độn Thành Chủ mới có thể lập tức xem ngay. Nếu không phải quan trọng, đều tập trung một lúc, rồi từ từ xem.
Âm Ảnh Quân Chủ là người phụ trách chính ngành tình báo của công ty Vũ Trụ Giả Định, cũng là người phụ trách chính ngành tình báo của Hồng Minh, là nhân vật cấp Vũ Trụ Bá Chủ.
Việc La Phong là Đao Hà Vương, bây giờ những lãnh đạo tộc nhân loại đều đã biết, nên Âm Ảnh Quân Chủ tự nhiên cũng biết.
- Cái gì?
- Chiến đấu 3000 tràng, 2979 thắng, vẻn vẹn chỉ có 21 bại?
Hỗn Độn Thành Chủ cầm bức tin, không kìm được giật mình.
- Đúng thế, thành chủ.
Âm Ảnh Quân Chủ cung kính đáp.
- Không ngờ hắn có thể làm tới mức này.
Hỗn Độn Thành Chủ đích xác giật mình. Thực lực của hắn phải tiếp cận với những người xếp đầu trong số 9000 vạn người nhận truyền thừa. Nếu một cường giả có thực lực tiếp cận La Phong, e rằng cũng phải có thắng có bại, không thể tuyệt đối được.
- La Phong tiền đồ vô cùng vô tận.
Người phụ trách chính ngành tình báo vô cùng âm lãnh đáng sợ trứ danh cả Hồng Minh, Âm Ảnh Quân Chủ, lúc này khó dấu được nụ cười.
- Ha ha ha… 62 vạn tràng đối chiến, tỷ lệ thắng cao như vậy, không biết kiếm được bao nhiêu điểm Vinh Diệu. Mỗi 100 điểm Vinh Diệu đổi lấy một lần cơ hội truyền thừa. Biết bao nhiêu cơ hội truyền thừa chứ! Tổ Thần Giáo lần này sợ là bồi dưỡng cho nhân loại ta một siêu cường giả rồi.
Hỗn Độn Thành Chủ thoải mái cười to, tiếng cười vang vọng cả đại điện.
Không ai hoài nghi, cho dù là yêu tộc, Ngục Tộc và các siêu thế lực vũ trụ khác cũng cho rằng, nếu không ai cản trở, để tùy ý Đao Hà Vương trưởng thành, thì tương lai nhất định sẽ là một siêu cường giả trong tộc nhân loại. Một nhân vật vô cùng đáng sợ! Nhiều nhất là mất thời gian dài hay ngắn thôi.
Do đó, phải thừa dịp hắn chưa chính thức cường đại mà gϊếŧ chết hắn!
- Thành chủ, tỷ lệ thắng như vậy La Phong sẽ kiếm được rất nhiều điểm Vinh Diệu, có vô số cơ hội truyền thừa. Việc này cũng hiển thị hắn bây giờ đã rất mạnh, cảm ngộ quy luật cực cao.
Âm Ảnh Quân Chủ hơi cúi người.
- Không nghi ngờ gì, ba đại tộc quần đỉnh cao trùng tộc, yêu tộc, tộc cơ giới khẳng định đang sốt ruột, đợi khi La Phong trở thành Vũ Trụ Tôn Giả thì họ muốn ám sát cũng rất khó khăn. Gần đây nhất định sẽ ám sát. Thành chủ, chúng ta nên ứng phó ra sao?
- Ám sát?
Hỗn Độn Thành Chủ gật đầu…
- Yêu tộc, trùng tộc, tộc cơ giới thủ đoạn phức tạp, nhưng đồ nhi ta bây giờ đang ở trọng địa Tổ Thần Giáo, những thủ đoạn mà chúng có thể thi triển cũng cực nhỏ. Những thủ đoạn lợi hại hơn cũng không có cách nào thi triển. Chỉ có thể ra lệnh cho một vài cường đại người nhận truyền thừa đi gϊếŧ La Phong. Đây là biện pháp duy nhất của chúng.
- Ừm.
Âm Ảnh Quân Chủ gật đầu.
Trọng địa Tổ Thần Giáo, không thể tự tiện xông vào. Những tộc quần đỉnh cao đó thà tùy ý để La Phong trở thành một siêu cường giả, cũng không muốn phái ra siêu tồn tại tự tiện xông vào trọng địa Tổ Thần Giáo, lúc đó hậu quả có thể rất nghiêm trọng.
- Việc này giao cho ta. Ngươi phải tin đồ nhi ta.
Hỗn Độn Thành Chủ nói.
Âm Ảnh Quân Chủ khẽ cúi người:
- Vậy thuộc hạ cáo lui.
- Đi đi.
Hỗn Độn Thành Chủ gật đầu.
Âm Ảnh Quân Chủ có thể trở thành người phụ trách chính ngành tình báo Hồng Minh, chủ yếu là vì hắn là người của công ty Vũ Trụ Giả Định. Vì Vũ Trụ Giả Định có tác dụng đáng sợ trong việc truyền trên tin tức. Đến cả những tộc quần đỉnh cao khác trong vũ trụ cũng không tiếc việc trả giá để sắp đặt cả đám gián điệp, bố trí những phương thức truyền tấn cơ mật. Cho dù thường xuyên bị phá giải, hy sinh khổng lồ, đám ngoại tộc vẫn tiếp tục làm như thế.
Do đó về mặt tình báo, thì người phụ trách chính ngành tình báo của công ty Vũ Trụ Giả Định rất dễ dàng kiêm nhiệm chức phụ trách tình báo của Hồng Minh. Quyền thế của người này không thua gì những điện chủ khác trong Hồng Minh.
Trùng tộc, yêu tộc, tộc cơ giới lúc này đều không còn đứng nhìn, hiển nhiên đã bắt đầu lên kế hoạch. Trước hết phải an bài mọi việc.
Thế giới giả định của trùng tộc.
Trong vô tận mây mù, trên một hòn đảo lơ lửng xinh đẹp, có một đám những Trùng Tộc Mẫu Hoàng có đôi cánh mỹ lệ, thân thể trong trẻo như nước ngưng kết, mềm mại vô cùng, đang cười đùa với nhau. Đám Mẫu Hoàng này ai cũng có dung mạo có thể nói là tuyệt mỹ. Một ánh mắt cũng khiến cho những sinh linh khác phải yêu thương như muốn thủ hộ các nàng.
- Nhìn kìa, là ngoại tộc.
- Là Khổng Tộc trong liên minh Trùng Tộc chúng ta.
Các Mẫu Hoàng đều nhìn vào bóng người đó. Đó là một cường giả ngoại tộc toàn thân có một tầng chất sừng, đeo mặt nạ, mặc khải giáp cổ xưa màu đen. Cường giả Khổng Tộc này chẳng mấy chốc đã đi tới giữa hòn đảo lơ lửng. Ở đó có một cung điện do cây cối điêu khắc thành.
Cửa điện mở rộng ra.
Cường giả Khổng Tộc đi vào cung điện, đám thủ vệ cũng không ngăn trở.
- Khổng Tộc Giác Quang, bái kiến Vũ Trụ Chi Chủ.
Cường giả ngoại tộc này vừa vào trong đại điện bằng gỗ lập tức khom người. Còn trên vương tọa gỗ giữa đại điện, đang có một thân ảnh đang ngồi, dung mạo mỹ lệ làm linh hồn của các cường giả cũng hơi bị sắc đẹp tuyệt thế mê muội. Toàn thân nàng có một màn sương mù đủ màu bao phủ mông mông lung lung.
- Giác Quang Tôn Giả, ngươi có biết việc mà ta muốn ngươi đi làm chưa?
Thanh âm trong trẻo, rất êm tai.
- Đã biết.
Giác Quang Tôn Giả cung kính đáp.
- Ngươi có cần nói gì không?
Nhân vật trên vương tọa gỗ hỏi.
- Vũ Trụ Chi Chủ tuyển trúng ta, một là vì ta là người nhận truyền thừa, hai là ta bây giờ tiến bộ rất chậm trong Đạo Thần Thú, đã chuẩn bị không theo Đạo Thần Thú nữa chuẩn bị theo đại đạo 'Không Gian, Thời Gian". Thứ ba, cũng là vì ta có thuật phân thân. Thứ tư, ta là một tộc nhân Khổng Tộc, tự nhiên sở trường khống chế linh hồn.
Giác Quang Tôn Giả nói:
- Ta đi ám sát tên nhân loại Đao Hà Vương, thật ra là trả giá nhỏ nhất.
- Đúng, nhìn khắp liên minh Trùng Tộc ta, ngươi là nhân vật thích hợp nhất. Xét về cả liên minh, ngươi đi là tốt nhất. Nhưng đối với ngươi mà nói, ngươi cũng phải trả giá đắt. Tổn thất một phân thân Vũ Trụ Tôn Giả, muốn lại khôi phục một phân thân nữa chỉ cần cung cấp thần lực, thì cái giá cũng đã rất lớn. Hơn nữa tương lai vĩnh viễn không thể vào được Tổ Thần Giáo, mất đi cơ hội nhận truyền thừa.
Giác Quang Tôn Giả cung kính đứng đó lắng nghe.
- Những gì ngươi tổn thất, liên minh sẽ đền bù.
Thân ảnh tuyệt mỹ nói:
- Về ám sát, ngươi có nghĩ gì không?
- Căn cứ theo Giác Quang, nhân loại Đao Hà Vương bây giờ vẫn tiếp tục nhận khiêu chiến. Do đó luôn ở lại trong phủ đệ.
Giác Quang Tôn Giả cung kính nói:
- Vũ Trụ Chi Chủ cũng biết đó, trên Tử Kinh Đảo mỗi một tòa cung điện đều là địa bàn của riêng người nhận truyền thừa. Đó là địa bàn do người nhận truyền thừa tuyệt đối khống chế, cấm người nhận truyền thừa khác tự tiện xông vào. Một khi tự tiện xông vào sẽ lọt vào công kích của Ngũ Thải Cực Quang Hồ, trong nháy mắt bị chôn vùi ngay. Do đó ta căn bản cũng không thể tự tiện xông vào, chỉ có thể đợi nhân loại đó ra ngoài.
- Về phần dụ dỗ hắn ra? Để nhân loại đó không hoài nghi, việc dụ dỗ hắn là không rất thích hợp.
- Biện pháp ngu nhất cũng là phương pháp tốt nhất, đó là im lặng chờ đợi. Chờ khi hắn chủ động từ trong phủ đệ đi ra.
Giác Quang Tôn Giả cung kính đáp.
Trên đại điện.
Thân ảnh tuyệt mỹ nhìn xuống Giác Quang Tôn Giả, một nụ cười làm thiên địa chung quanh hơi xao động:
- Ngươi rất tỉnh táo. Ta cần phải nhắc nhở ngươi, tốt nhất là khống chế linh hồn Đao Hà Vương! Một khi linh hồn hắn bị khống chế, thì sẽ tuyệt luôn con đường nhân loại nghịch chuyển Thời Không làm sống lại đã.
- Đương nhiên nếu không thể khống chế linh hồn, cứ gϊếŧ chết luôn.
- Nhân loại Đao Hà Vương này khẳng định từng có một vài kỳ ngộ đặc biệt. Kỳ ngộ càng đặc thù, việc nghịch chuyển thời không làm sống lại càng phải trả giá.
Thanh âm của nhân vật tuyệt mỹ đó như vang vọng trong tâm linh Giác Quang Tôn Giả.
- Đao Hà Vương đặc thù tới mức như vậy, cái giá làm sống lại e rằng cao hơn cả Vũ Trụ Tôn Giả bình thường, không biết chừng muốn làm sống lại hắn, cái giá phải sánh ngang với cả Vũ Trụ Bá Chủ.
- Khống chế linh hồn là lựa chọn đầu tiên. Đánh chết là lựa chọn thứ hai. Đi đi!
- Dạ.
Giác Quang tôn khán cung kính đáp.
Tử Kinh Đảo.
Giác Quang Tôn Giả bước chầm chậm ra ngoài. Những người nhận truyền thừa khác đều tránh xa. Tỏ vẻ tôn kính nhất định đối với Vũ Trụ Tôn Giả là việc rất phổ biến. Điều này làm Giác Quang Tôn Giả có vẻ hơi suиɠ sướиɠ, nhưng khi hắn thấy phủ đệ xa xa cạnh con sông, mang hình thù Giang Nam Viên Lâm trên Địa Cầu thì hắn chợt cau mày.
- Tôn giả, ta là Vũ Trụ Tôn Giả. Trong mắt tộc quần, trong mắt liên minh Trùng Tộc, ta lại thua xa uy hϊếp từ một tên nhân loại mới chỉ là Giới Chủ.
- Ta ám sát Đao Hà Vương, sau đó lập tức bị Ngũ Thải Cực Quang Hồ chôn vùi.
- Đáng sợ nhất chính là, sau này ta phải ẩn mình, hoặc luôn ở trong lãnh thổ quốc gia trùng tộc. Nếu không, một khi bị tộc nhân loại phát hiện, những siêu tồn tại tộc nhân loại e rằng sẽ báo thù cho thiên tài tuyệt thế của họ, gϊếŧ chết ta ngay.
- Buồn cười.
Giác Quang Tôn Giả cảm thấy vô cùng bi ai, rồi lại không thể phản kháng. Đến cả quê hương tộc quần hắn cũng không thể phản kháng mệnh lệnh của trùng tộc, chứ đừng nói hắn chỉ là một Vũ Trụ Tôn Giả. Có lẽ thực lực thân thể thì hắn tuyệt đối xem như nhân vật tung hoành cả vũ trụ, nhưng so với đám nhân vật đỉnh cao vũ trụ, thì hắn lại là vô cùng nhược tiểu, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh.
Hai ngày sau.
- Gϊếŧ hắn, hy sinh ta? Yêu tộc Thiên Lang Chi Chủ hứa hẹn sẽ nghịch chuyển thời không làm sống lại ta?
- Nhưng cho dù làm sống lại, ta cũng không còn cơ hội truyền thừa về Đạo Thần Thú nữa. Hơn nữa ta cũng sẽ được xếp vào danh sách mà tộc nhân loại muốn tiêu diệt.
Một con dị thú tựa như bùn tụ thành, đứng trên một ngọn núi, nhìn xuống phía dưới. Bên tai tựa hồ vẫn vang lên tiếng gầm của Thiên Lang Chi Chủ " Gϊếŧ chết hắn!"
Tộc cơ giới, yêu tộc, trùng tộc đều phái ra cường giả, nhưng không hẹn mà cùng đều là những Tôn Giả ngoại tộc, tuyệt nhiên không phải tộc quần của họ. Tuy nói như thế, họ cũng phải trả giá nhất định cho đám ngoại tộc. Nếu là quá mức bá đạo bắt nạt đám ngoại tộc thì e rằng liên minh sớm đã tan vỡ rồi.
Thời gian trôi qua. Mỗi ngày 1000 tràng, La Phong vẫn tiếp tục chiến đấu vô cùng kỷ luật.
Còn yêu tộc, trùng tộc, tộc cơ giới đều đang đợi tin tức tốt. Họ cũng biết, nhân loại sẽ đoán ra họ muốn ám sát mà đưa ra chuẩn bị. Nhưng họ xem ra, trừ phi Đao Hà Vương luôn tránh ở trong phủ đệ, hoặc khi vừa ra khỏi lập tức có tôn giả thời khắc bảo vệ, nếu không rất khó có thể tìm được cơ hội.
- Ầm ầm…
Trong Thế Giới Chiến Đấu, thành phố phồn hoa đã hóa thành xi măng hoang tàn. Trên bầu trời đô thị, La Phong một thân khải giáp giày chiến màu đen, lưng có cánh đen, tay trái vung lên, xa xa 500 viên kim châu lập tức bay trở về.
- Tất cả chiến đấu đã chấm dứt!
La Phong nhìn dư âm của thần lực xa xa vẫn còn cuộn trào, nói khẽ.
Gần hai năm qua, 62 vạn tràng chiến đấu, toàn bộ đã chấm dứt!
----- o O o -----