La Phong vừa muốn chuẩn bị phi hành rời đi, xa xa đã thấy một luồng lưu quang kim sắc tốc độ cao bay tới gần. Khác với mình vẻn vẹn chỉ biến thành cao mười thước, còn thân ảnh xa xa đang phi hành lại bảo trì cao hơn một ngàn km, do đó liếc mắt đã có thể thấy rõ.
"Bốn đầu mười sáu tay? " La Phong thầm kinh hãi: " Vũ Trụ của Tử Nguyệt Thánh Địa!"
Tử Nguyệt Thánh Địa, chính là một trong hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ.
Tộc quần chủ yếu trong Tử Nguyệt Thánh Địa chính là Tử Nguyệt tộc quần. Đương nhiên còn có vài tộc quần phụ thuộc khác. Nhưng những tộc quần phụ thuộc ấy sinh tồn trong không gian nhỏ, tìm được tài nguyên ít. Tộc quần phụ thuộc trong Tử Nguyệt Thánh Địa thế lực rất nhỏ, toàn bộ cộng lại vẫn kém xa Tử Nguyệt tộc quần.
Cường giả Tử Nguyệt tộc hình dạng rất đặc sắc.
Tộc nhân thuần chủng nhất của Tử Nguyệt, là tám đầu hai mươi bốn tay. Tiếp theo đó là bốn đầu mười sáu tay, rồi tiếp theo là ba đầu tám tay, bình thường nhất là một mặt hai tay. Đây cũng đại biểu cho bốn tầng lớp trong tộc quần Tử Nguyệt. Tám đầu hai mươi bốn tay rất hiếm, huyết mạch thuần chủng nhất, tiềm lực lớn nhất.
Nhưng đây là đối với những người yếu trong tộc quần Tử Nguyệt thôi. Còn một khi trở thành Vũ Trụ Chi Chủ, cũng không có phân cao thấp. Dù sao đều là siêu cường giả.
Hai Đại Thánh Địa thực lực cực kỳ cường đại. Nhưng vì Thánh Địa Vũ Trụ cũng chính là Vũ Trụ Nhỏ, không thể bồi dưỡng ra Vũ Trụ Tối Cường Giả. Do đó thời gian vô tận, chỉ cần tu luyện tới Vũ Trụ Chi Chủ, thì ở Tử Nguyệt Thánh Địa đã xem như cực hạn rồi, họ vĩnh viễn không thể đột phá nữa.
"Vũ Trụ Chi Chủ xuất hiện trong Hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ, thực lực đều rất mạnh. " La Phong thầm kinh hãi: " Nghe nói, chỉ cần xuất hiện, ai nấy đều ngộ ra bí pháp tối cường."
"Vũ Trụ Hải gần trăm thế lực."
"Không hề nghi vấn, người mạnh nhất là chính là hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ."
Có lẽ nói về Thời Đại Vũ Trụ.
Trong Tam đại Thời Đại Luân Hồi, bất kỳ cái nào cũng có thể dễ dàng áp chế một Thánh Địa vũ trụ. Nhưng dù sao những thời đại luân hồi đó cũng không thể tuyệt đối đoàn kết! Do đó gần trăm thế lực, thì hai Đại Thánh địa Vũ Trụ không nghi vấn gì chính là hai thế lực mạnh nhất. Mà địa vị của họ cũng rất cao. Vì họ không bị quấy nhiễu bởi đại hạn.
Họ có thể sống liên tục qua rất nhiều thời đại luân hồi. Việc này khiến số cường giả của hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ cũng có tính tình khác nhau.
Có người ôn hòa, thấy một Vũ Trụ Chi Chủ là nguyện ý giao hữu.
Có người hung tàn, tùy ý gϊếŧ chóc điên cuồng.
Có người tà dị, hỷ nộ vô thường.
Tóm lại không có áp lực tuyệt đối, nên cách thức làm việc của các Vũ Trụ Chi Chủ cũng khác nhau. Điểm chung duy nhất là ngạo khí trong lòng! Với tư cách là hai Đại Thánh Địa, trong lòng họ hơi xem thường tam đại thời đại luân hồi.
"Là hắn, Phong Lung Chi Chủ. " La Phong chẳng mấy chốc này nhận ra, chợt cảnh giác.
Phong Lung Chi Chủ, xếp hạng khá trong các Vũ Trụ Chi Chủ của Tử Nguyệt Thánh Địa, thực lực hẳn là xem như cùng cấp với Tinh Hà Chi Chủ, Ngũ Hồn Chi Chủ.
Thực lực mạnh như vậy, kỳ thật cũng bình thường.
Vì trong Tử Nguyệt Thánh Địa, chỉ cần Vũ Trụ Chi Chủ xuất hiện thì tối thiểu cũng có trình độ cực cao như Băng Phong Chi Chủ! Nói cách khác, Băng Phong Chi Chủ đặt trong Vũ Trụ của Tử Nguyệt Thánh Địa, cũng thuộc loại hạ đẳng. Còn La Phong nếu không có Thí Ngô Vũ Dực, thì tuyệt đối là ở tầng đáy.
Tầng thứ của Băng Phong Chi Chủ là hàng ngũ hạ đẳng.
Cỡ như Hỗn Độn Thành Chủ, được xem là hàng ngũ thượng đẳng.
Vũ Trụ Chi Chủ có chí bảo chí cường, mới ở hàng ngũ đỉnh cao.
Đây là Thánh Địa Vũ Trụ phân chia.
Đúng rồi.
Trong Thánh Địa Vũ Trụ, cũng tồn tại Vũ Trụ Chi Chủ có chí bảo chí cường, mà không chỉ có một người!
Đây là cách phân chia đơn giản các Vũ Trụ Chi Chủ trong Thánh Địa. Hiển nhiên xét về chất, họ mạnh hơn ba thời đại luân hồi nhiều.
"Đúng vậy. Tu luyện không biết bao nhiêu thời đại luân hồi rồi. " La Phong thầm nói: " Tu luyện mười, trăm thời đại luân hồi, e rằng hơn mười vị Vũ Trụ Chi Chủ tộc nhân loại ta, ai nấy đều có thể đạt tới trình độ Phong Lung Chi Chủ. Họ mạnh hơn chúng ta thuần túy là dựa vào thời gian thôi."
"Ngươi là Ngân Dực Lĩnh Chủ nhân loại của Vũ Trụ Nguyên Thủy? " Nhân ảnh đó xa xa đã bay tới.
"Phong Lung Chi Chủ. " La Phong đứng trên bầu trời Diễm Thủy Hồ, mỉm cười thân thiện.
Phong Lung Chi Chủ cũng dừng lại, nhìn La Phong, ánh mắt nhìn vào cánh bạc: " Nghe nói chí bảo cánh chim của ngươi rất không tệ."
La Phong cảm thấy hơi nhột.
Mình không muốn lưu lại, cũng không muốn kết thù kết oán với cường giả Tử Nguyệt Thánh Địa. Nếu không chào hỏi họ, với tính tình cao ngạo của cường giả Tử Nguyệt Thánh Địa có thể sau đó kéo thêm một vài tên có quan hệ tốt tới cùng nhau vây gϊếŧ, là việc vô cùng thông thường. Mặc dù La Phong cũng không sợ, nhưng cũng không muốn đắc tội với họ. Dù sao Tử Nguyệt Thánh Địa mạnh hơn Thần Nhãn Tộc nhiều. Bất luận về chất hay về lượng!
"Ha ha. Sao, nghĩ rằng ta sẽ cướp chí bảo cánh chim của ngươi à? " Phong Lung Chi Chủ nhìn La Phong, cười khẩy một tiếng: " Trong Vũ Trụ Hải cường giả rất nhiều, có rất nhiều chí bảo tốt, thấy một cướp một à? Ha ha, ngươi đi đi, Diễm Thủy Hồ là địa bàn của Tử Nguyệt Thánh địa, ngươi mau mau ly khai đi."
"Ta cũng chỉ là đi ngang qua, sẽ ly khai với tốc độ nhanh nhất. " La Phong mừng thầm, lúc này cười nói.
"Như vậy là tốt nhất! " Phong Lung Chi Chủ nói.
La Phong cười cười, rồi lập tức hóa thành một luồng hào quang xé gió lướt đi.
"Vận khí tốt thật. Gặp phải Phong Lung Chi Chủ của Tử Nguyệt Thánh Địa, thật ra dễ nói chuyện hơn Nhân Đà, Ngũ Hồn Chi Chủ. Nhưng đúng vậy, Thời Đại Vũ Trụ Thứ Nhất gặp phải đại hạn, tuyệt đại đa số đều điên cuồng. " La Phong bay thẳng lên trên, không ngừng phi hành, bảo trì tốc độ gấp trăm lần ánh sáng. Bay được một lát, hắn cảm giác chung quanh bắt đầu xuất hiện không gian dao động.
"Quốc Độ Kim Sắc!"
La Phong đầu tiên là thi triển kim quang mông lung vô tận, bao phủ khu vực chung quanh mười năm ánh sáng.
"Rốt cục có thể thuấn di rồi, đi!"
Xoát!
La Phong lập tức thuấn di vài năm ánh sáng. Có Quốc Độ Kim Sắc, mỗi lần đều thuấn di vài năm ánh sáng. Sở dĩ không thuấn di khoảng cách siêu xa là vì Diễm Thủy Hồ mặc dù rất nhiều nơi có thể thuấn di, nhưng có gần trăm chỗ nguy hiểm. Một vài khu vực không gian nguy hiểm hoàn toàn ngưng kết không hề chấn động. Gặp những khu vực không có chấn động hoặc ngăn cách chấn động hai bên truyền lại, liền sẽ không thể nhảy qua khu vực đó mà thuấn di được.
Một hơi thuấn di ba trăm năm ánh sáng, đến một khoảng hư không sương mù ngưng kết. Trong sương mù có vô số lưu quang và nhũ băng, cũng sánh ngang với một kích toàn lực Vũ Trụ Chi Chủ bình thường.
Sau đó La Phong bắt đầu phi hành.
Đây cũng là tình thế bắt buộc. Cho dù cường đại như Người Sáng Lập Cự Phủ, khi tiến vào tuyệt địa cũng phải mất mấy ngàn năm tới trên vạn năm là việc rất bình thường. Dựa theo phỏng đoán của La Phong, Diễm Thủy Hồ lan ra quá vạn năm ánh sáng, phỏng chừng phải một hai tháng mới có thể vượt qua những nơi nguy hiểm.
Khi La Phong đang di chuyển trong không gian Diễm Thủy Hồ, một loạt các tin tức bắt đầu truyền lại trong Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất. Những tin tức này làm cho rất nhiều siêu cường giả Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất hơi bị khϊếp sợ.
"Sao có thể như vậy chứ?"
"Ngân Dực Lĩnh Chủ La Phong chỉ là một tiểu gia hỏa, thế mà mạnh tới như vậy? Làm Nhân Đà bị thương nặng, làm Ngũ Hồn Chi Chủ, Cứu Tiễn Chi Chủ chết đi?"
"Tin tức này chính là do Nhân Đà tự mình nói. Nhân Đà bây giờ đang ẩn nấp khôi phục thực lực, làm sao mà giả được. Hơn nữa Ngũ Hồn Chi Chủ cũng không chết, hắn có phân thân mà."
"Chí bảo cánh bạc kim sắc thi triển ra thời gian không gian, lại áp chế Ngũ Hồn Chi Chủ thi triển ra Thủy Ba Ngục? Độ tinh thuần của thần lực La Phong cũng không mạnh như Ngũ Hồn Chi Chủ, không phải nói, cánh chim của hắn mạnh tới mức nghịch thiên à?"
"Đúng."
"Nhân Đà cũng nói, cánh bạc có thể sánh ngang với Diệt Tuyệt Thần Khải. Sợ là chỉ sau chí bảo chí cường."
"Đến hỏi Thần Nhãn Tộc, xem Cứu Tiễn Chi Chủ, Ngũ Hồn Chi Chủ rốt cuộc có chết không."
Nhân Đà chủ động bắn ra tin tức. Vì đều là Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất, nên thủ đoạn trao đổi tin tức của thời đại luân hồi cũng nhiều hơn. Do đó chẳng mấy chốc Thần Nhãn Tộc cũng đã biết sau khi Ngũ Hồn Chi Chủ và Cứu Tiễn Chi Chủ tiến vào Biển Dung Nham ngày thứ ba.
"Cái gì!"
"Ngũ Hồn và Cứu Tiễn chết à?"
"Nhanh."
"Nhanh."
Thần Nhãn Tộc vô cùng nóng nảy. Mặc dù họ thực lực rất mạnh, nhưng Ngũ Hồn Chi Chủ là cường giả cực mạnh. Địa vị có thể cao hơn cả An Vĩnh Chi Chủ.
Chẳng mấy chốc…
Thần Nhãn Tộc, Vũ Trụ Nhỏ Đệ Nhất.
"Ngũ Hồn."
"Ngũ Hồn. " Có tới mười hai bóng người đều thuấn di xuất hiện ở ngoài cung điện màu đen của Ngũ Hồn Chi Chủ.
Trong cung điện màu đen, một nhân ảnh chợt lóe lên, chính là Ngũ Hồn Chi Chủ.
"Bản tôn chủ chiến của ngươi chết rồi à?"
"Bị Ngân Dực Lĩnh Chủ kia gϊếŧ chết à? " Mười hai bóng người này đều là những phân thân của các Vũ Trụ Chi Chủ khác trong Thần Nhãn Tộc, hoặc là hóa thân của họ. Ai nấy đều rất lo lắng.
Ngũ Hồn Chi Chủ đầu trọc áo bào trắng, da như đá, quát: " Đừng đến làm phiền ta. Đi, đi!"
"Ngũ Hồn…"
Họ ai ai cũng kinh hãi. Ngũ Hồn Chi Chủ sao lại cuống thế. Chẳng lẽ bản tôn chủ chiến thật sự đã chết?
Ngũ Hồn Chi Chủ càng thêm tức giận, quát: " Bản tôn chủ chiến của ta bây giờ còn chưa chết. Nhưng vẫn còn ở trong Biển Dung Nham, vùng vẫy sinh tử. Bây giờ đang chống cự, ý thức đồng bộ của ta cơ hồ đều tập trung vào trên người bản tôn. Các ngươi đừng đến làm phiền ta, làm ta phân tâm."
"À."
Ai nấy đều giật mình, lúc này lập tức lùi lại, không dám quấy rầy nữa.
Nhưng vẻn vẹn chỉ nói vài lời chia sẻ cũng không mất bao nhiêu tâm lực. Nhưng cái làm cho Thần Nhãn Tộc tức giận chính là chỉ sau khi những Vũ Trụ Chi Chủ chỉ hỏi Ngũ Hồn Chi Chủ khoảng một buổi, trong Vũ Trụ Nhỏ thứ sáu, hóa thân của Cứu Tiễn Chi Chủ chợt bị tiêu diệt, chỉ để lại một câu " Gϊếŧ Ngân Dực Lĩnh Chủ La Phong báo thù cho ta! Gϊếŧ hắn!"
Nói xong chết luôn.
Cứu Tiễn Chi Chủ chết. Hơn nữa câu di ngôn này cũng chứng minh, Cứu Tiễn Chi Chủ, Ngũ Hồn Chi Chủ rơi vào tuyệt cảnh thật sự do Ngân Dực Lĩnh Chủ tạo thành.
"Làm sao bây giờ? Cứu Tiễn chết rồi, Ngũ Hồn thì sao?"
"Đừng đi hỏi Ngũ Hồn. Ngũ Hồn bây giờ toàn lực ứng phó, căn bản không thể phân tâm. Nếu bản tôn chủ chiến thật sự chết, chúng ta chẳng mấy chốc sẽ biết. Nếu không chết, hắn bây giờ nhất định nằm trong hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm, để hắn toàn lực ứng phó đi."
Biển Dung Nham.
Cấm Xiển Điện lắc lư bay với tốc độ cao. Cả Cấm Xiển Điện đã rách tả tơi, vô số vết thương. Rõ ràng nhất chính là bốn lỗ thủng, xuyên thẳng qua cả Cấm Xiển Điện.
"Ta nhất định phải sống. "
"Nhất định phải sống xông ra. Nhất định. " Ngũ Hồn Chi Chủ bên trong Cấm Xiển Điện rách tả tơi, nghiến răng, điên cuồng gào lên.
"Ngân Dực Lĩnh Chủ La Phong! La Phong! La Phong! " Ngũ Hồn Chi Chủ trong lúc vùng vẫy sinh tử, cũng càng thêm hận tên La Phong tận xương.
----- o O o -----