Chương 371
“Ông đây thấy cậu có tư chất không tồi, yêu thích thiên phú của cậu cho nên mới muốn chừa cho cậu một đường thoát, nhưng cậu lại không biết sống chết, vậy để ông đây cho cậu rửa mắt nhìn xem thế nào là một tông sư!”
Nói xong, thân thể Diêu Cương đột nhiên chấn động, gió cát cuốn quanh thân, trong phạm vi ba trượng xung quanh vạt áo của ai cũng đều bị thổi bay phấp phới.
Đám người cậu Vương bị cảnh tượng bất ngờ này làm cho sửng sốt, trong lòng Triệu Binh lại càng chấn động.
“Đây chính là uy lực của tông sư trong truyền thuyết sao?”, nhìn thấy uy thế của Diêu Cương, trong lòng Triệu Binh thầm kinh hãi không thôi.
Lúc này, bên trong phạm vi của Diêu Cương bỗng nhiên có một người khổng lồ đất cao ba trượng từ dưới lòng đất chui lên, rít gào xông về phía Lục Hi.
Tất cả mọi người cả kinh, đây là thủ đoạn gì mà khiến cho người ta kinh hồn bạt vía!
Lục Hi nhìn người khổng lồ đất đang xông về phía mình với nét mặt không chút thay đổi.
Diêu Cương chỉ là một tông sư tinh thông thuộc tính thổ mà thôi, không có gì quá thần kỳ.
Người khổng lồ đất vừa xông tới trước mặt anh thì đã tung ra một quyền. Trong lúc một quyền của nó sắp sửa nện xuống thì Lục Hi mới tung ra một quyền đối kháng.
“Ầm!”
Dưới một quyền của Lục Hi, người khổng lồ đất bị xé nát, đất vàng văng tung tóe khắp nơi.
Thấy Lục Hi cường đại như vậy, đám người cậu Vương đều lộ ra vẻ sợ hãi, bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng Lục Hi lại có thể đối kháng với một tông sư, vì vậy vừa sợ hãi bọn họ lại vừa hi vọng.
Lục Hi dù sao cũng biết phân biệt rõ phải trái, tuy rằng bọn họ đắc tội anh nhưng bị anh xử lý thì còn tốt hơn là bị đám người kia xử lý.
Tuy nhiên, vào lúc này bên trong phạm vi của Diêu Cương lại có thêm một người khổng lồ đất khác trồi lên, tiếp tục xông về phía Lục Hi.
Khóe miệng Diêu Cương hiện lên một tia giễu cợt.
Trong phạm vi của ông ta chẳng những có lực phòng ngự siêu mạnh mà còn có vô số người khổng lồ đất không ngừng trồi lên, bộc phát sát khí cuồn cuộn, cho dù là tông sư đồng cấp nhưng nếu như bị mười mấy người khổng lồ đất của ông ta quấn lấy thì cũng rất phiền toái.
Theo ông ta thì Lục Hi nhiều nhất cũng chỉ là võ giả tiên thiên, vẫn còn kém xa tông sư, chỉ cần vài người khổng lồ đất cũng đủ để đánh anh thành thịt nát.
Lúc này, một đám người khổng lồ đất gầm rống cực lớn, ngay lập tức xông về phía Lục Hi. Bởi vì thân hình hết sức nặng nề cho nên địa cầu như cũng rung lên theo từng bước chân của bọn chúng.
Đám người cậu Vương lúc này đã sợ hãi đến mức tái xanh mặt, một khi Lục Hi bị đám người khổng lồ đất kia đánh hạ thì bọn họ cũng sẽ chết không có chỗ chôn.
“Đại ca, anh nhất định phải thắng!”
Lúc này Vương Trạch Nham đã không còn tỏ ra bề trên nữa, cách xưng hô với Lục Hi cũng đã biến từ “tên khốn” thành “đại ca”.
Bây giờ Lục Hi là tất cả hy vọng của họ, bọn họ đã hiểu rằng tất cả những người ở đây, cả nam cả nữ đều sắp trở thành tế phẩm.
Một khi Lục Hi bị đánh bại thì số phận của bọn họ sẽ giống như những người vừa bị rơi xuống hồ nước, bị cắn xé và ăn thịt đến mức xương cũng không còn.
Lục Hi nhìn những người khổng lồ đất không ngừng xông về phía mình thì ngửa mặt lên trời cười lớn sau đó sải bước đi lên phía trước nghênh chiến.