TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cự Long Thức Tỉnh
Chương 419

Chương 419

Lúc này chỉ thấy Triệu Hổ bật cười ha hả: “Tiên thiên đỉnh phong chẳng qua cũng chỉ có vậy, còn có ai không?”

Thấy Triệu Hổ ngạo mạn như vậy lập tức khiến đám đông căm phẫn trào dâng, trên mặt từng người đều lộ ra vẻ tức giận, nhưng kỹ năng không bằng người cũng chỉ có thể nuốt xuống cục tức này.

Nhìn Triệu Hổ phách lối như vậy, chỉ nghe thấy Vương Cảnh Sơn giận dữ nói: “Nhóc con, chớ kiêu ngạo, có dám chiến đấu với gia chủ của tôi một trận không?”

Sắc mặt Triệu Hổ lập tức thay đổi.

Mọi người thấy vậy liền phá lên cười, gia chủ của nhà họ Vương thế nhưng là cao thủ cấp tông sư, Triệu Hổ cũng không có dũng khí làm vậy.

Tuy nhiên chẳng ai ngờ tới được Triệu Hổ lại hiên ngang đáp: “Có cái gì không dám, cứ việc để ông ta tự tìm đường chết đi”.

“Cái gì?”

“Đúng là một tên nhóc cuồng vọng”.

“Khốn kiếp, vậy mà dám gọi coi thường tông sư”.

“Thực sự không biết sống chết mà”.

“Mau gọi Vương tông sư tới đây giáo huấn cho tên nhãi không biết trời cao đất dày này một trận”.

Mọi người vừa nghe thấy Triệu Hổ dám coi khinh tông sư trong chớp mắt liền bùng nổ nhao nhao kêu gào.

Còn gương mặt Vương Cảnh Sơn càng tô đậm nét phẫn nộ, vậy mà ngay cả gia chủ nhà họ Vương, tông sư của cả một thế hệ cũng không để vào mắt, đối với nhà họ Vương thực sự là một nỗi nhục nhã.

“Tên nhóc chết tiệt, cứ đợi đó, tôi sẽ mời gia chủ tới ngay bây giờ”, Vương Cảnh Sơn dứt lời liền giãy giụa đứng dậy đi đến bên cạnh đồ đệ của mình lấy ra điện thoại bấm số gọi.

Một lúc sau, Vương Cảnh Sơn mới cúp điện thoại nói với Triệu Hổ: “Nhóc con, có gan thì đợi đó, gia chủ nhà tôi sẽ tới ngay bây giờ”.

Triệu Hổ cười lạnh đáp: “Tôi còn sợ ông ta hay sao”, nói xong hắn chỉ yên lặng đứng ở đó chờ đợi.

Mọi người thấy vậy càng thêm căm tức.

Vốn còn tưởng rằng tên Triệu Hổ này chỉ là miệng lưỡi cứng rắn mà thôi, chẳng ngờ hắn thực sự dám khiêu khích một vị tông sư.

Tông sư không thể nhục mạ, càng là sự tồn tại vô địch, Triệu Hổ bạo gạn như vậy thực sự là tự đâm đầu vào chỗ chết.

Lúc này một đám trở lại chỗ ngồi, từng người đều mang theo nụ cười giễu cợt chờ đợi Vương tông sư tới.

Thời khắc Triệu Hổ bước chân vào quan tài khi khiêu khích với một vị tông sư như vậy đã không còn xa nữa.

Mà Vương Cảnh Sơn cũng ngồi xuống dưới sự dìu đỡ của đồ đệ mình với vẻ mặt tràn đầy sát khí tiêu điều.

Ông ta bại trận cũng không hề gì nhưng Triệu Hổ lại dám thách thức gia chủ nhà họ Vương vậy tuyệt đối không thể dung thứ.

Đợi khi gia chủ tới phải khiến tên nhãi coi trời bằng vung này biết thế nào được gọi là tông sư chân chính.

Vương Cảnh Dương ngồi xuống liếc mắt nhìn sang Lục Hi, người vẫn đang nhắm mắt dưỡng thần như đã chìm vào giấc ngủ kia, lại một lần nữa không kìm được mà khinh miệt khịt mũi một tiếng, trong mắt là một mảnh coi thường nồng đậm.

Hiện trường lúc này bao trùm trong bầu không khí yên lặng, mọi người đều đang trông mong sự xuất hiện của Vương tông sư sẽ nghiền nát tên nhãi tự cao này.

Sau khi chờ đợi khoảng nửa giờ, tất cả đều đã bắt đầu có chút nôn nóng.

Đúng lúc này chỉ nghe thấy một giọng nói vang dội truyền tới từ ngoài cửa.

“Nghe nói ở nơi này có người muốn thách đấu với tôi?”

Đọc truyện chữ Full