TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cự Long Thức Tỉnh
Chương 560

Chương 560

Lúc này đã có vài hành khách không thể nhẫn nhịn nổi nên lên tiếng chỉ trích.

“Sao thế này, cũng chẳng phải chuyện gì ghê gớm lắm”.

“Đúng thế, bỏ qua cho người ta được thì bỏ qua đi, không cần thiết phải đến mức đấu tố như vậy”.

“Vô văn hóa”.

Người phụ nữ trung niên nghe thấy mấy câu này, lập tức bùng nổ.

Người này chỉ vào mặt Ngư Bạch: “Con đĩ này, chỉ biết chảy nước mắt cá sấu để người ta thương hại, mánh khóe của mày lừa được người khác chứ không lừa được tao đâu!”

Nói rồi, người phụ nữ trung niên quơ lấy một cốc cà phê trên xe đồ uống hắt mạnh về phía Ngư Bạch.

Ngư Bạch không kịp đề phòng, trước ngực nhanh chóng loang lổ một khoảng.

Ngư Bạch hô lên một tiếng, vội vàng lấy khăn giấy ra lau.

Các hành khách càng thêm phẫn nộ, ai nấy bắt đầu chỉ trích người phụ nữ kia.

Người phụ nữ trung niên như con gà chọi, bắt đầu mắng chửi đám đông.

Lúc này, chồng của người phụ nữ cũng đứng dậy, nói với Ngư Bạch.

“Vốn dĩ tôi chỉ định khiếu nại cô đôi câu, nhưng với tình hình này, loại người như cô không cần thiết phải làm việc ở đây nữa. Đợi khi xuống máy bay, tôi sẽ nhờ tổng đốc của khu vực Nam Sơn tới đây, thông báo sân bay của các cô, đuổi việc các cô”.

Người đàn ông vừa lên tiếng, âm thanh của đám đông cũng nhỏ đi.

Xem ra người này vốn là người làm quan, chức vụ còn không nhỏ, nếu không cũng sẽ chẳng nói ra những lời này, mà bà vợ lại cứng rắn như thế, hóa ra là vì có quan hệ.

Mà lúc này, Lục Hi thì đến bên cạnh cô ta, cười nói: “Có điều gì cô cứ nói đi, bí thư Vân sẽ giúp cô đòi lại công bằng”.

Bây giờ Ngư Bạch mới biết được hóa ra Vân Quốc Thắng là do Lục Hi gọi tới. Cô ta không kìm được nữa, nước mắt rơi ra, giống như một đứa trẻ bị oan thấy cha mẹ mình, tìm được chỗ dựa vậy.

Lục Hi nhẹ nhàng vỗ vai an ủi Ngư Bạch.

Mà lúc này, đám người Trâu Lệ Hồng đã từ kinh ngạc chuyển thành sợ hãi và hốt hoảng.

Không ngờ Ngư Bạch này lại lôi kéo được cả Vân Thắng Quốc, thật sự quá sức tưởng tượng. Bọn họ muốn gặp Vân Thắng Quốc còn khó hơn lên trời, bởi vì cấp bậc cách nhau quá xa.

Mà Ngư Bạch này lại có thể khiến cho Vân Thắng Quốc đích thân tới bảo vệ, cô gái này thật đáng sợ!

Bấy giờ bọn họ đều tràn ngâp sự khủng hoảng, đứng dậy chào hỏi Vân Thắng Quốc: “Chào bí thư Vân ạ”.

Vân Thắng Quốc lạnh lùng nhìn bọn họ một cái, trong lòng phẫn nộ không thôi.

Trước khi tới đây, Lục Hi đã kể lại căn nguyên câu chuyện cho ông ta, ông ta đã cảm thấy cực kỳ tức giận. Nhân viên dưới trướng mình lại là loại quan chức như thế, đây đúng là nỗi nhục của ông ta.

Đợi khi đến đây rồi, nhìn một cô gái như Ngư Bạch bị đối đãi không khác nào kẻ phạm rội, Vân Thắng Quốc càng thêm kinh ngạc và tức tối, đúng là không coi kỷ cương pháp luật ra gì.

Từ sắc mặt của Lục Hi, Vân Thắng Quốc biết nhân vật như thần như thánh này cũng đã tức giận lắm rồi, ông ta lập tức tiếp nhận vụ việc của Ngư Bạch, nhất định phải đưa ra một cách giải quyết thỏa đáng để cô ta hài lòng, đồng thời cũng để Lục Hi hài lòng.

Ánh mắt của Vân Thắng Quốc khiến Trâu Lệ Hồng và mấy người kia cảm thấy như gió lạnh thổi qua, toàn thân run rẩy.

Trong lòng họ, Vân Thắng Quốc là sự tồn tại như ông trời, nắm giữ quyền sinh sát của họ, chỉ cần một câu của ông ta là họ có thể mất hết tất cả, thậm chí vào tù “bóc lịch”. Đây là sự chèn ép tự nhiên đến từ cấp bậc, họ cảm thấy sợ hãi từ tận đáy lòng.

Đọc truyện chữ Full