TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cự Long Thức Tỉnh
Chương 564

Chương 564

Trâu Lệ Hồng bỗng nói: “Đi thôi, chúng ta đi xem cô tiếp viên hàng không kia, xem bây giờ cô ả có còn ngạo nghễ như trước không”.

Khi nói lời này, trên gương mặt Trâu Lệ Hồng chỉ có nụ cười của kẻ chiến thắng.

Người quen này chẳng phải ai khác mà chính là Ngư Bạch.

Khi nhìn thấy Lục Hi, Ngư Bạch hết sức kinh ngạc, sau đó nhiệt tình chào hỏi anh.

Lục Hi cũng cảm thấy bất ngờ, hai người trò chuyện đôi câu, bởi vì Ngư Bạch vẫn phải làm việc nên Lục Hi ngồi xuống vị trí của mình.

Chẳng bao lâu sau, máy bay cất cánh, lao thẳng lên bầu trời xanh.

Nhìn mấy tầng mây trắng bên dưới máy bay, chẳng hiểu tại sao, Lục Hi nhớ tới người mặc áo đen đã hóa thành nước cùng với giáo hội Light.

Hai tổ chức này đều vô cùng thần bí và lớn mạnh, nhưng mình lại có mâu thuẫn không hề nhỏ với chúng, nên chuẩn bị thật tốt.

Lục Hi chưa từng nghĩ rằng bản thân mình là vô địch, cũng chưa từng đánh giá thấp bất kỳ kẻ địch này. Chỉ là tính đến hiện giờ, anh chưa gặp phải đối thủ nào thôi.

Thế nhưng, đúng lúc này, khoang thương gia vọng ra tiếng mắng chửi.

Hóa ra, trong lúc Ngư Bạch đưa đồ uống tới thì đột nhiên gặp phải dòng khí lưu, máy bay rung lắc một hồi, cô ta không cẩn thận làm đổ đồ uống lên người một khách hàng trung niên.

Người phụ nữ trung niên này lập tức thấy khó chịu.

Người này chỉ vào mặt Ngư Bạch mà mắng: “Mày làm ăn cái kiểu quái gì vậy hả, chiếc váy này của tao vừa mới mua ở bên châu Âu về, mấy chục ngàn euro đấy, mày đền nổi không?”

Người phụ nữ trung niên kia đeo tám cái nhẫn vàng chóe trên tay, dây chuyền vàng trên cổ to đến mức có thể làm xích chó, tuy rằng trên người lấp lánh trang sức, nhưng trông rất giống trọc phú.

Ngư Bạch vừa trông thấy đã vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi quý khách, tôi không cố ý, để tôi lau sạch giúp quý khách”.

Nói rồi Ngư Bạch lấy khăn giấy ra, định lau giúp người phụ nữ kia.

Nào ngờ, người phụ nữ này đưa tay gạt phắt tờ giấy trong tay Ngư Bạch, tiếp tục chỉ vào mặt cô ta mà nhiếc móc.

“Ban nãy lúc đặt hành lý mày đã lề mà lề mề, bây giờ lại còn cố tình đổ đồ uống lên người tao. Mày tưởng tao không nhìn ra, tưởng tao dễ bắt nạt đúng không? Tao nói cho mày biết, mày chưa xong với tao đâu, tao nhất định phải khiếu nại mày tới cùng!”

Người phụ nữ kia vênh váo phách lối chỉ vào Ngư Bạch mà mắng không ngừng.

Ngư Bạch buồn bực, ban nãy lúc xếp hành lý, một va-li hành lý của người phụ nữ này chiếm dụng tận hai vị trí, cô ta chỉ nhắc nhở một câu, đồng thời đặt lại hành lý vào đúng vị trí, tại sao người này lại nói cô ta cố ý lề mề vậy.

Vả lại, tại sao cô ta phải cố tình làm đổ đồ uống lên người khách hàng, đúng là chẳng hiểu thế nào.

Nhưng với tư cách là tiếp viên hàng không, cô ta biết mình phải giữ đúng quy tắc, tuyệt đối không được cãi nhau với hành khách.

Ngư Bạch cúi người nói: “Xin lỗi quý khách, ban nãy có lẽ do thái độ của tôi không tốt khiến quý khách hiểu nhầm. Tôi xin lỗi, tôi thực sự không hề cố ý”.

Người phụ nữ này nghe xong thì “hừ” một tiếng: “Cuối cùng cũng thừa nhận thái độ của mình không tốt rồi chứ gì, đừng tưởng xin lỗi là xong, cứ đợi bị khiếu nại đi”.

Ngư Bạch nghe thấy vậy mà cuống lên, người như cô ta mà bị khiếu nại, sự việc sẽ rất nghiêm trọng.

Đọc truyện chữ Full