Chương 760
“Hừ hừ, dù là tiên thiên cũng sẽ không phải đối thủ của Khắc Tẩm, chờ xem”.
“Trẻ tuổi như vậy đã là cảnh giới tiên thiên rồi, tại sao lại có thể nghĩ không thông như vậy, thật là”.
Lúc Lục Hi ngưng kết ra giáo dài, lập tức mọi người nhìn ra anh đã là cao thủ tiên thiên, nhưng vẫn không ai coi trọng anh, bởi vì Khắc Tẩm đã không phải người tiên thiên có thể đánh bại.
Chỉ là bọn họ tiếc cho Lục Hi, trẻ như vậy đã là cao thủ tiên thiên, hoàn toàn có khả năng bước vào hàng tông sư, cứ chết như vậy quả thực đáng tiếc.
Lúc này, Khắc Tẩm đã hét lớn một tiếng, chày Giáng Ma cực lớn trong tay giống như sao rơi, cùng với tiếng gào thét nện xuống đầu Lục Hi.
Chày Giáng Ma còn chưa hạ xuống, đám người trong nhà thủy tạ liền cảm thấy một trận gió mạnh thổi qua, mặt hồ tạo nên từng trận sóng lăn tăn.
Lục Hi theo sóng lăn tăn trong nước hồ giống như một chiếc thuyền lá cô độc, ngay lập tức có thể sẽ lật.
Lúc này, cổ tay Lục Hi chấn động, cây giáo dài liền dâng lên ngọn lửa màu vàng sậm, sau đó cây giáo dài của Lục Hi mãnh liệt nghênh đón chày Giáng Ma khổng lồ.
Chày Giáng Ma này dài chừng mười trượng, đầu chày phía trên giống như một ngọn núi nhỏ, lúc này lại dấy lên ngọn lửa màu vàng, với uy thế Thái Sơn ép xuống, Lục Hi và cây giáo dài của mình quá mức nhỏ yếu dưới chày Giáng Ma vô cùng uy mạnh.
Lúc này, đám người trong nhà thủy tạ than thở một trận, bọn họ cực kỳ tiếc nuối với kết cục Lục Hi sắp nhận.
Trên mặt Ôn Tôn Nguyên liên tục cười lạnh.
Nhưng đúng lúc ấy, chày Giáng Ma hạ xuống, đụng vào giáo dài Lục Hi giơ lên.
“Đùng đoàng!”
Cùng với một tiếng vang thật lớn, mặt hồ lập tức dâng sóng.
Nước hồ từ dưới chân Lục Hi nhanh chóng khuếch tán ra, đám người trong nhà thủy tạ vội vàng chống đỡ nên mấy bức bình phong chân khí, nước hồ đập lên trên, thuận thế rơi xuống.
Mà ở bốn phía nước hồ dao động, vừa đụng vào ven hồ liền hóa thành mưa lớn rơi xuống trên cây cối bên hồ, phát ra tiếng rào rào như mưa rơi.
Một kích này gần như bốc hơi một nửa nước hồ, uy lực không bình thường.
Lúc này, đám người nhìn về phía mặt hồ.
“Không thể nào”.
Mọi người kinh ngạc thành tiếng.
Lục Hi đứng trên mặt hồ, dùng giáo dài chĩa vào chày Giáng Ma to lớn, nó không hề có một chút tổn hại nào.
“Chẳng lẽ hắn là tông sư?”
“Không thể nào, hắn tuyệt đối không phải tông sư”.
“Vậy mà lại chặn được một kích này”.
Mọi người bàn luận sôi nổi, Ôn Tôn Nguyên và bố ông ta Ôn Thế Lương sắc mặt liền khó coi.
Năng lực của Lục Hi vượt ra khỏi dự liệu của bọn họ.
Chỉ có Nhan Phi Hoa vẫn hân hoan khích lệ, lớn tiếng khen ngợi.