Chương 4173:
“Lễ cưới quan trọng như vậy, nếu nửa đường xảy ra việc không hay, sợ rằng trong lòng chị dâu sẽ không thoải mái, anh thật sự muốn lấy lễ cưới của mình làm cái giá sao?” Tư Mộ Hàn thở dài, vỗ vai Nguyễn Kiến Định, Nguyễn Kiến Định cũng cười khổ nhìn anh: “Không còn cách nào khác, chỉ mong Minh Tú có thể hiểu cho tôi, huống chỉ, cô ấy là một người phụ nữ có cái nhìn toàn cuộc. Đợi sau khi chuyện này kết thúc, tôi sẽ bù đắp cho cô ấy một hôn lễ làm cô ấy hài lòng. Dù sao hiện giờ những gì tôi nợ cô ấy cũng không thế trả hết, tương lai chỉ có thể đối xử tốt hơn với cô ấy, còn lại đành trả tiếp ở kiếp saul”
Tư Mộ Hàn cũng thở dài: “Anh cả, hay anh thử bàn bạc trước.
với chị dâu, có thể nhìn ra, chị ấy rất mong chờ lễ cưới này. Nếu không nói không rắng, đợi tới khi lễ cưới xảy ra sự cố, chỉ sợ chị ấy sẽ không chịu nổi. Tôi cũng sẽ tìm cơ hội nói chuyện này với Tri Hạ, anh chuẩn bị tinh thần chờ Tri Hạ đến tính sổ đi, chị dâu là người tâm lý, sẽ không gây rắc rối cho anh nhưng Tri Hạ không chắc sẽ im lặng, nếu không làm loạn đủ, có lẽ cô ấy sẽ không bỏ qua!”
Nguyễn Tri Hạ thích Nguyễn Minh Tú tới nhường nào, Tư Mộ Hàn.
nhìn rõ được, thậm chí có lúc anh còn ghen tị vì chuyện đó, lễ cưới mà cô mong đợi bao lâu nay có thể sẽ bị phá đám, nếu như cô không tức.
giận, vậy đâu còn là bà trẻ của anh nữa.
“Cứ để cô ấy làm loạn đi, tôi cũng mong Minh Tú có thể gây sự với tôi, hiểu chuyện chưa chắc là chuyện tốt, cô ấy quá hiểu chuyện rồi!”
Hiện tại Nguyễn Kiến Định cũng đã hiểu được một chút lý do vì sao Nguyễn Minh Tú lại trở nên như vậy, nhưng càng hiểu rõ anh ta lại càng thấy đau lòng, người con gái mà anh hết mực thương yêu, trước kia bị đối xử như thế, vậy mà anh vẫn chưa thể báo thù cho cô, nghĩ đến lòng lại quặn đau!
“Nếu mà như vậy, anh về trước nghỉ ngơi đi, đẳng sau còn rất nhiều chuyện cần chuẩn bị” Đã quyết định từ bỏ rồi, Tư Mộ Hàn cũng không quá vướng bận, chỉ là có chút đau đầu liền thở dài một hơi!
“Nghỉ ngơi sớm đi, mấy ngày nay vất vả rồi!” Nguyễn Kiến Định biết rõ Tư Mộ Hàn là người như thế nào, tự nhiên không có gì để nói.
Sau khi Nguyễn Kiến Định rời đi, trong phòng làm việc chỉ còn lại mình Tư Mộ Hàn, anh mệt mỏi xoa xoa thái dương rồi dựa vào ghế.
Anh chưa kịp nghỉ ngơi hồi lâu thì từ cửa phòng truyền đến một giọng nói, lúc này anh cũng đã nghĩ ra người trước của là ai, rung rung chân, anh chỉ đơn giản là không mở mắt ra, mà là nhắm chặt. chỉ muốn xem người này lẻn vào đây, rốt cục với mục đích gì!
Sau khi Nguyễn Tri Hạ tỉnh lại trong phòng, vừa đi ra ngoài liền nhìn thấy Nguyễn Kiến Định đang rời đi, liền biết Tư Mộ Hàn còn đang ở trong phòng làm việc, sợ rằng gần đây quá mệt mỏi sợ rằng thân thể anh không trụ nổi, liền nổi lên ý định tìm thứ gì đó để cho anh bồi bổ.
Khi bước đến tầng dưới, cô tình cờ thấy súp vịt đang sôi sùng sục trong nồi, cô không muốn hỏi người giúp việc, sau khi thử nếm một chút, cô liền bưng một bát lên lầu, cô muốn gõ cửa, nhưng thấy cửa phòng mở hé, dự định cho anh bất ngờ, liền lẻn vào không gõ cửa, quả nhiên anh đã ngủ say rồi!
Đặt bát canh lên bàn, Nguyễn Tri Hạ nằm xuống mép ghế, nhìn anh ngủ say mà nhíu mày, cảm thấy xót xa, muốn đánh thức anh dậy. Tính gọi anh về phòng ngủ cho thoải mái, nhưng ánh mắt cứ dán chặt vào.
đôi môi anh.
Có lẽ là lý do mấy ngày nay bận bịu cùng nổi giận, môi của Tư Mộ Hàn không chỉ đỏ, mà cánh môi còn hơi ửng hồng, trông thật hấp dẫn, giống như thạch có vị dâu tây, không biết có phải là mùi vị quyến rũ như tưởng tượng không!
Nguyễn Tri Hạ híp mắt, vô thức liế m liế m môi, chậm rãi dựa vào, chuẩn bị chạm đến, trái tim cô đập nhanh, mãnh liệt, khuôn mặt có chút đỏ bừng, nhịn không được. Căn bản không thể bình tĩnh.
Chuẩn bị chạm tới, cô mới lè lưỡi một chút. Người nọ nhắm mắt dưỡng thần nắm ở trên ghế, đột nhiên mở mắt ra, hai mắt thâm thúy.
nhìn cô, Nguyễn Tri Hạ còn chưa kịp phản ứng, eo đã bị giữ chặt bởi đôi bàn tay to lớn.