TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chấp Ma (Hợp Thể Song Tu)
Chương 92 : Minh Tước Mộ Phần, Đan Ma Nữ Nhân

Ninh Phàm khẽ mỉm cười, một lời điểm phá tâm tư của Tiết Thanh. Thì ra Tiết Thanh thăm dò là thuật luyện đan của mình!

- Ha ha, khán lô đồng tử không cách nào đánh động Ninh trưởng lão sao... Ai, thôi, vì học tập thuật luyện đan, lão phu không đếm xỉa đến... Nếu như Ninh trưởng lão thật là tứ chuyển luyện đan sư, Tiết Thanh ta nguyện ý làm đồ nhi cho Ninh trưởng lão! Cũng tự nguyện để cho Ninh trưởng lão gieo niệm cấm, thao túng sinh tử! - Khụ khụ khụ...

Lần này, Ninh Phàm bị lời nói của Tiết Thanh làm cho sặc.

May là hắn tâm cơ không tầm thường, cũng vạn vạn không ngờ được, Tiết Thanh này vì muốn từ tay mình học tập thuật luyện đan, lại nguyện làm học trò của mình.

Tiết Thanh này làm việc tựa hồ rất làm bậy a.

Thu hay không thu học trò, Ninh Phàm cũng không thèm để ý, tuy nhiên bỗng dưng đạt được một trợ thủ kim đan sơ kỳ, lại còn là tam chuyển luyện đan sư, chuyện này rõ ràng là lời chắc chứ không lỗ, Ninh Phàm tự nhiên sẽ không cự tuyệt.

Mà hắn càng để ý là Tiết Thanh đã nói có ba cái lợi ích.

Lợi ích thứ nhất, Tiết Thanh liền đem mình bán cho Ninh Phàm. Hai chỗ tốt phía sau không biết vậy là cái gì.

Dù sao lợi ích tự đưa tới cửa, ngu sao không lấy chứ!

- Ha ha, sư phụ tựa hồ đối với lợi ích thứ nhất rất động tâm a. Như vậy thì tốt, như vậy thì tốt...

Tiết Thanh lão già này, đã một hơi kêu lên một tiếng sư phụ, rất sợ Ninh Phàm đổi ý tự đắc.

Dù sao tứ chuyển luyện đan sư, Việt Quốc phỏng chừng chỉ có một mình Ninh Phàm. Bỏ qua Ninh Phàm, Tiết Thanh cuối cùng cả đời, lạy không tới sư phụ thứ hai đề thăng thuật luyện đan.

Ông ta quá nhiệt thành đối với thuật luyện đan rồi, tựa hồ giống như Mạnh Sở trưởng lão ưa chuộng trà đạo vậy.

- Lợi ích thứ hai... Đồ nhi mấy trăm năm trước, từng tình cờ đạt được một thượng cổ tàn quyển, phía trên ghi lại chính là thượng cổ luyện đan thuật, trong đó, thậm chí nhắc tới một ít biện pháp tấn nhập ngũ chuyển luyện đan sư. Nếu sư phụ đúng là tứ chuyển luyện đan sư, chỗ tốt này tất nhiên sẽ cảm thấy hứng thú! - Cái gì? Phương pháp đột phá ngũ chuyển luyện đan thuật sao?

Lần này, cho dù là Ninh Phàm, cũng khó mà thần sắc bất động.

Hắn tự đạt được Loạn Cổ truyền thừa tới nay, chỉ có thể đạt tới tứ chuyển luyện đan thuật. Còn ngũ chuyển tựa hồ từ đầu đến cuối có một tầng cách mô, không cách nào đột phá.

Nếu nói Ninh Phàm không nghĩ đột phá ngũ chuyển luyện đan thuật, tuyệt đối là gạt người. Nếu không có đan dược, Ninh Phàm tự hỏi tuyệt đối không thể có thể thời gian ngắn như vậy, đột phá đến cảnh giới dung linh điên phong.

Không ngờ Tiết Thanh thật đúng là ngủ gật đưa gối, không chỉ có đem bản thân bán cho Ninh Phàm, càng chắp tay dâng lên phương pháp đột phá ngũ chuyển luyện đan thuật. - Nếu thu tên đệ tử này, có lẽ là chuyện không sai. Dù sao Tiết Thanh rất biết hiếu kính sư phụ...

Mà khiến cho Ninh Phàm có chút để ý, là chỗ tốt thứ ba mà Tiết Thanh hiếu kính mình.

Lợi ích thứ nhất, Tiết Thanh đem mình bán.

Lợi ích thứ hai, Tiết Thanh dâng lên phương pháp đột phá ngũ chuyển luyện đan thuật.

Còn lợi ích thứ ba, ông ta lại sẽ đưa thứ tốt gì đây?

- Lợi ích thứ ba, là một viên đan dược... Không phải, nói là đan dược cũng không quá xác thực, nói chuẩn xác, là một đan ma...

Lời của Tiết Thanh, đến chỗ này mà thôi, nhưng Ninh Phàm lần đầu tiên lộ ra một tia động dung chi sắc.

- Đúng thật là đan ma chứ?

- Thiên chân vạn xác!

Cũng không phải Ninh Phàm không động dung. Đan ma chính là đan dược phẩm chất cao, bởi vì niên đại rất xưa, sinh linh trí, hóa thành yêu ma.

Đan dược trở thành đan ma, điều kiện cực kỳ hà khắc, mà điều kiện thiết yếu nhất là phẩm cấp của đan dược ít nhất phải đạt tới ngũ chuyển đan dược!

Lợi ích thứ ba, Tiết Thanh cuối cùng muốn đưa cho mình một viên đan dược trên ngũ chuyển. Duy nhất khiến Ninh Phàm để ý, là đan ma đó không biết tu luyện đến tu vi gì.

Nếu vượt qua kim đan kỳ, thì cho dù đan dược này hết sức trân quý, Ninh Phàm cũng không đi lấy.

Tiết Thanh này đưa lễ, đúng thật không tệ a! Điều đó khiến cho Ninh Phàm cảm thấy nếu không thu Tiết Thanh làm đồ đệ, thật là quá thua thiệt.

Trong nội điện của Đan điện, Tiết Thanh ngước nét mặt già nua nhắm hai mắt, chấp nhận Ninh Phàm gieo niệm cấm, đem sinh tử của mình giao cho hắn.

Tiết Thanh biết, mình dò xét được bí mật tứ chuyển thuật luyện đan của Ninh Phàm, thậm chí đoán được thân phận Ninh Hắc Ma của hắn. Trong ma tu, theo dõi bí mật của người khác, chính là đại kỵ.

Cho nên, ông ta tự giác giao ra tánh mạng, cũng tự nguyện trở thành đại đệ tử của Ninh Phàm.

Tiết Thanh ông ta cũng coi là nhân vật có mặt mũi của Việt Quốc, trở thành đệ tử của một thiếu niên thì thua thiệt sao? Không thua thiệt!

Qua thời gian tiếp xúc ngắn ngủn, Tiết Thanh nhìn ra Ninh Phàm đối với thuộc hạ, không chỉ có hiền lành, lại xuất thủ cực kỳ rộng rãi. Tỷ như đối với Nam Uy, ra tay một cái, chính là Huyền Linh đan tuyệt phẩm đan dược của Việt Quốc!

Người này đối với địch nhân có lẽ tàn nhẫn, nhưng đối với người mình, lại không keo kiệt. Tiết Thanh sống mấy trăm năm, từng trãi qua vô số người, ông ta tin tưởng, mình sẽ không nhìn lầm Ninh Phàm, cũng tin tưởng, lão ma thu hắn làm đệ tử, hẳn là cực kỳ hài lòng với tính cách của hắn.

Đem tánh mạng giao cho Ninh Phàm, nhìn như hung hiểm, nhưng Tiết Thanh phân tích, thực tế chỉ cần mình không quá đắc tội Ninh Phàm, căn bản không một tia nguy hiểm.

Mà mình có thể đạt được thuật luyện đan toàn tâm toàn ý của Ninh Phàm, đột phá tứ chuyển, thậm chí ngũ chuyển luyện đan thuật!

Tiết Thanh ông ta có dã tâm cực lớn trên đan đạo. Ông ta hi vọng đạt tới cực hạn của đan đạo! Cho nên ông ta dám mạo cái hiểm lớn nhất trong thiên hạ, khai mở nắp đỉnh, lấy mắt thường đi xem đan dược thành hình.

Đây là cực kỳ nguy hiểm, đan dược luyện chế, năng lượng cực kỳ cuồng bạo, một cái sơ sẩy nhất định khiến cho hai mắt phải bị mù. Nhưng Tiết Thanh, chính là người cố chấp với đan đạo như vậy.

Vì đề thăng thuật luyện đan của mình, đầu tiên, phải đề thăng thuật luyện đan của sư phụ... Cho nên, ông ta ngoan ngoãn dâng lên một quyển thượng cổ đan quyển cất giấu nhiều năm, cũng như cung cấp một đầu mối của đan ma. - Cái gì! Huyền Âm khí ở Minh tước mộ phần, mà nơi đó còn có một con đan ma sao?!

- Hồi bẩm sư phụ, thật có chuyện này. Là lão phu tận mắt nhìn thấy, sợ rằng trừ lão phu, ngay cả tông chủ, cũng chưa chắc biết chuyện này.

- Vậy tại sao ông nói cho ta...?

- Ngài là sư phụ của ta. Ha ha, nếu ngài chém đan ma kia, đạt được đan dược, ngài cuối cùng cho học trò một chút canh nước uống... Sư phụ, ta coi trọng ngài.

Tiết Thanh cười cười vô lương.

Trong tay Ninh Phàm nắm một quyển sách cổ cũ nát phong bì màu xanh, hỏi chuyện đan ma của Tiết Thanh.

Sách cổ tựa hồ là thượng cổ một vị ngũ chuyển luyện đan sư lưu lại, trong đó ghi lại nhiều loại thượng cổ đan dược, trừ Ninh Phàm biết được, còn có một loại tứ chuyển Thần Ma luyện thể đan dược Hoàng Cân đan. Tương truyền, đan dược này là cổ thiên đình, nuôi dưỡng Hoàng cân lực sĩ sử dụng, là một loại bí dược. Ít nhất Loạn Cổ không biết đan phương. Ninh Phàm có thể tình cờ đạt được phương thuốc này, thật là may mắn.

Hoàng Cân đan, mặc dù xa không Như Ngọc hoàng đan, nhưng cũng coi là loại thuốc quý trọng. Nếu có thể luyện chế được, Ninh Phàm có lòng tin cho dù không uống viên Ngọc hoàng đan thứ tư, cũng có thể đột phá luyện thể cảnh giới của ngân quang nhập vào cơ thể, đạt tới chân chính ngân cốt cảnh. Đến lúc đó, dựa vào thân thể Ninh Phàm đủ để lực địch nguyên anh cao thủ!

Đáng tiếc duy nhất chính là, Hoàng Cân đan chủ dược, thiếu một loại linh dược Hỏa phong quả đã tuyệt chủng. Quả này, tựa hồ đã từng ở Việt Quốc xuất hiện qua, nhưng lần nữa tuyệt tung...

Ninh Phàm cũng không biết Ninh thành mà mình chiếm cứ, vốn chính là đất sinh trưởng của Hỏa phong quả. Hắn để một bên chuyện Hoàng Cân đan, suy tư một chuyện khác.

Đan ma!

Tiết Thanh nói cho Ninh Phàm biết, trong Quỷ Tước tông, có một đan ma hóa thành hình người, thân thể cực kỳ lợi hại. Theo như lời Tiết Thanh, một quyền lực của đan ma ấy là tiêu diệt kim đan lão quái.

Mà chỗ ở của đan ma, chính là một mật địa của Quỷ Tước tông, Minh Tước mộ phần!

Tương truyền, Minh Tước cốc chỗ Quỷ Tước tông, đã từng bỏ mình một con minh tước. Minh tước...trong Loạn Cổ ký ức, tựa hồ là một loại Chân Linh có thể so với chân tiên, cường đại, thậm chí đủ để xứng đôi Chân Long, Chân Phượng.

Lão tổ của tứ thiên tiên giới, Tước Thần tử, lựa chọn ở chỗ này thành lập hạ giới tông môn, dường như cũng nhìn trên phân thượng của Minh Tước di cốt.

Lòng đất một trăm ngàn trượng trong Minh Tước cốc, có một chỗ Minh Tước mộ phần, tổng cộng sâu chín tầng. Minh Tước mộ phần, âm lực tư nhân, tu luyện ma công, nhưng tốc độ tu luyện đề thăng gấp đôi. Có thể nói như vậy, toàn bộ Quỷ Tước tông, lấy âm vụ che cốc, linh khí bức người, cùng địa mạch không liên quan, chỉ bởi vì nơi này chôn cất có một con Chân Linh Minh Tước!

Minh Tước di cốt, phong ấn ở lòng đất chín tầng, có Tước Thần tử gieo phong ấn cấp chân tiên. Từng có Vũ giới toái hư lão quái muốn tới đoạt cốt, nhưng phần lớn ngay cả lòng đất tầng thứ bảy cũng không vào được, chớ nói chi đến đoạt cốt.

Về phần Huyền Âm Khí mà Ninh Phàm một mực khát vọng, nó được cất giấu ở Minh phần tầng thứ năm... Tựa hồ giấu quá kín, ngay cả toái hư lão quái, đều không cách nào tìm tới Huyền Âm Khí.

Minh phần, chỉ có Quỷ Tước tông số ít cao tầng có thể đi vào tu luyện, mà một điều kiện thứ nhất tiến vào trong đó, chính là phát ra tâm ma đại thệ.

Vĩnh sinh không phản bội Quỷ Tước tông! Vĩnh sinh không hướng người ngoài, nói ra Minh phần bí mật!

Về phần đan ma, chính là gần mấy chục năm mới xuất hiện. Chuyện này, ngoại giới căn bản không biết. Chỉ có một mình Tiết Thanh gặp được!

Ông ta còn nhớ đêm đó, mình một mình tiến vào Minh phần tầng thứ ba tu luyện.

- Không khí đêm hôm đó tựa hồ phá lệ âm lãnh, khiến cho trong lòng của lão phu vô cùng không thoải mái. Lão phu bế quan dưới một cây già chết khô, bên người đều là khô lâu bạch cốt không biết chết bao nhiêu năm, bốn phía một mảnh tối om, có chút mùi thúi rữa nát của cỏ cây. - Bỗng nhiên, gió lạnh thổi qua, trong bóng tối, truyền tới tiếng bước chân tất tất tốt tốt, bước chân rất nhẹ, tựa hồ là một người nữ tử. Trên người nàng, truyền tới một tia mùi rất thơm rất thơm... Mùi thơm giống như ngũ chuyển đan dược vậy... - Lão phu mừng rỡ, đột nhiên quay đầu, ngài đoán xem tôi nhìn thấy gì???

Tiết Thanh hết sức đem chuyện đêm đó, nói một cách cực kỳ kinh khủng, nhưng Ninh Phàm vẫn là mặt vô biểu tình như cương thi.

- Ngươi thấy đan ma.

Ninh Phàm nghiêm túc nói.

- Ách... lão phu nói tiếp...

Tiết Thanh lời nói bỗng dưng bị ngưng ngang, Ninh Phàm này, sao lại so với lão đầu tử còn cứng nhắc thế, không biết đùa giỡn sao.

- Lão phu quay người lại, một gương mặt của nữ tử tràn đầy máu tươi, xích lại gần sau lưng, lộ ra răng trắng tinh, cười lạnh quái dị với lão phu. Mà nàng ấy không có chân! Không có chân, nàng làm sao đi bộ...

Tiết Thanh còn muốn nói thêm một chút “ Câu chuyện quỷ”, đáng tiếc nói tới chỗ này, liền bị Ninh Phàm cắt đứt.

- Nàng ấy bay, nói rõ pháp lực của nàng ấy, ít nhất đạt tới dung linh... Mà ngươi còn nói, khí lực của nàng mạnh, là quyền diệt kim đan, đan ma đó không đơn giản. Lấy thực lực trước mắt của ta, bắt lại nàng không dễ dàng, bất quá là nữ nhân... Thôi, đan ma là thân thể của đan dược, chỉ có hình ảnh của nữ tử, không có thân của nữ tử, Thái Âm chỉ, chưa chắc có hiệu quả.

Ninh Phàm hơi trầm ngâm, nói tiếp:

- Thêm vào đó đan ma lợi hại, nhưng ngươi thấy đan ma, vẫn chưa chết, có thể thấy đan ma không phải hạng dễ giết người... Nàng tha cho ngươi một mạng, ngươi còn đi mưu đoạt thân đan dược của nàng, ngươi có chút thất đức.

Ninh Phàm nói ra lời ấy, mang một chút ý trách cứ. Còn Tiết Thanh Nhất nghe xong cũng rất xấu hổ.

Ma tu, mặc dù xuất thủ cay độc, không thủ đoạn độc ác nào mà không có thể dùng, nhưng xem ra tu ma đến mức tận cùng, ma cũng có bốn chữ đạo, chính là mấu chốt.

Ít nhất, người khác có ân, ngươi đi lấy oán báo đức, điều này trong ma tu, so với kẻ gian hái hoa còn khiến cho người lấy làm hổ thẹn.

Nhưng Tiết Thanh đối với đan ma động tham niệm, cũng có thể hiểu được, dù sao đan ma ấy vô cùng có thể là ngũ chuyển đan dược.

- Ách, chuyện đan ma, sư phụ xem mà hành động, đồ nhi không chen miệng vào...

Tiết Thanh cười tiếp, nhưng trong lòng lần đầu tiên dâng lên một tia kính trọng với Ninh Phàm.

Sự kính trọng này không liên quan cùng tu vi, chỉ là nhân cách. Danh tiếng của Ninh Phàm, nói thật ra không tốt, song tu công pháp bị bên trong tông không ít người phía sau chỉ chỉ chõ chõ. Chẳng qua là ngại vì uy danh mạnh mẽ của Ninh Phàm nên không người nào dám đắc tội hắn mà thôi.

Nhưng Tiết Thanh hôm nay lại phát hiện, Ninh Phàm là một ma tu có nguyên tắc. Hắn có lẽ giết người vô tình, có lẽ sắc bổ thiên hạ nữ tử, nhưng có kiên trì không giết ân nhân của mình!

Tiết Thanh tự hỏi, trong tu chân giới, nếu những lão quái khác biết được tin tức của đan ma nơi đây, nhất định sẽ chen chúc tới. Ân cũng tốt, thù cũng được, cũng so ra kém hiện tại được một viên ngũ chuyển đan dược. Tấm lòng của Ninh Phàm kiên định hơn so với chút lão quái đó! - Thôi, chuyện này ngươi không nên đến chỗ khác nói lung tung, không phải là một viên ngũ chuyển đan dược sao? Vi sư sớm muộn luyện chế một viên đưa ngươi, có gì phải ngạc nhiên. - Cái…cái gì!? Sư phụ nguyện ý đưa lão phu một viên ngũ chuyển đan dược!

Tiết Thanh cặp mắt sáng lên như ngạ lang, cho dù chẳng qua là Ninh Phàm không khẩu cam kết, nhưng Tiết Thanh biết, hắn là người có nguyên tắc như vậy, khẳng định là nói mà tất tin.

Chỉ cần Ninh Phàm đột phá ngũ chuyển luyện đan sư thì nhất định đưa mình một viên ngũ chuyển đan dược!

Nếu đạt được ngũ chuyển đan dược, mình nhất định không ăn, nhất định giữ lại, truyền gia bảo, từng đời một nghiên cứu cho tốt!

Lần này bái sư, thật là lạy đúng người rồi, Ninh Phàm đối với mình, thật là rộng rãi! Mặc dù, còn chỉ là một cam kết không có ý nghĩa...

- Ừ, bất quá dược liệu của ngũ chuyển đan dược, ngươi đến lúc đó, tự mình lấy ra. Tốt lắm, chúng ta đi ra ngoài điện đi, phỏng chừng Nam Uy, giờ phút này đã chờ ta.

Ninh Phàm trêu chọc một câu, rời đi trước, đồ lưu Tiết Thanh dở khóc dở cười đứng ở nơi đó.

- Ngũ chuyển đan dược, muốn chính ta thu góp dược liệu a... Luyện chế ngũ chuyển đan dược, chí ít cũng cần năm ngàn năm niên phân linh dược... Đồ nhi ta đem mình bán, cũng đổi không nổi một cây...

Ai, cố gắng lấy lòng lấy lòng Ninh Phàm vậy... Để cho chính hắn lấy đan dược luyện đan là được rồi... Hắn nói thế nào cũng là tứ chuyển luyện đan sư, sau này thành ngũ chuyển, đó là tuyệt đối không thiếu tiền...

Tiết Thanh ánh mắt kiên định, nhất định phải càng cung kính Ninh Phàm, đem thân phận đồ nhi, đóng vai cho đến hết mức cần phải có của một đồ nhi!

Đọc truyện chữ Full