TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4946

Chương 4946

Anh không phải vì nể mặt nhà họ Trần nên mới qua đó mà là muốn tỏ rõ thái độ của điện Thần Long cho tất cả thế lực ở Đông Vực thấy!

Đồng thời cũng nhân cơ hội này nhìn xem rốt cuộc có bao nhiêu thế lực bằng lòng chiến đấu tới cùng với Chư Thiên Thần Giới, lại có bao nhiêu thế lực đã nghiêng về phía Chư Thiên Thần Giới rồi!

Trong đêm ngày hôm đó, vô số ánh hào quang xé ngang bầu trời, đồng loạt tiến về phía nhà họ Trần.

Nhà họ Trần lúc này cũng đang mở to cổng lớn!

“Nhà họ Trần khi trước vẫn luôn không có tiếng tăm gì, bây giờ lại giống như mặt trời đương buổi ban trưa!”, ông lão Thiên Tinh khế thở dài nói.

Lúc này, dù tuỳ tiện kéo ra một người trong số những kẻ đang ra vào nhà họ Trần thì địa vị đều không hề yếu hơn Thanh Liên!

Vậy nên ông lão Thiên Tỉnh lúc này cũng đang hết sức lo lăng, lo rằng chẳng qua nổi tối nay, trận đại chiến sẽ xảy ra luôn!

Thế lực các phương về dưới trướng nhà họ Khổng khi trước bây giờ đã nhỏ bé tới độ không còn ai buồn hỏi han tới, dưới tùng cảnh như vậy thì bọn họ chính là một trò cười!

Bên trong khoảng sân rất rộng lúc này đã kín mít người.

Điền Khải cũng đại diện cho nước Tề tới sau khi Điền Văn bỏ trốn.

Mấy người Errdogan cũng góp mặt, thậm chí ngay cả nhà họ Bạch cũng cử đại diện tới.

Có thể nói danh tiếng của nhà họ Trần ở vùng ngoài lãnh thổ bây giờ đã tới được độ cao trước nay chưa từng có, ngay cả hoàng tộc và gia tộc của Bạch Khởi đều buộc phải nể mặt nhà họ Trần vài phần.

Trong sân lúc này, những thế lực không có nền móng gì kia chỉ có thể đứng bên trong góc mà run rẩy, căn bản không dám ngẩng đầu nhìn lên.

Những sự tồn tại ngày thường diễu võ dương oai tới nơi này cũng đều ngoan ngoãn đi không ít.

Đúng vào lúc này, đột nhiên phía sau đám người truyền tới một trận hỗn loạn, ngay sau đó có một đoàn xe ngựa chậm rãi dừng lại.

Một nam thanh niên nhảy xuống từ trên xe ngựa, toàn bộ những người đang có mặt đều đồng loạt tiến lên trước chào hỏi!

“Bái kiến thế tử Trần!”

“Bái kiến thế tử Trần!”

Trần Ngạo chỉ liếc mắt nhìn đám người với gương mặt vô cảm, trong mắt ngập tràn vẻ khinh thường.

Ngay sau đó liền đi về phía đình nghỉ mát ở chính giữa sân dưới sự vây kín của mọi người.

Cùng với sự xuất hiện của Trần Ngạo, không ít người đều đang thầm cảm nhận được áp lực kinh thiên, đồng thời cũng đồng loạt cúi đầu không dám đối diện với Trần Ngạo!

Cũng chỉ có Nguy Vinh Kỳ là cười lạnh lùng nhìn về phía Trần Ngạo, từ đầu chí cuối hắn vẫn ngồi nguyên tại chỗ, thậm chí còn chẳng buồn chào hỏi.

Trần Ngạo tiến lên trên bục đã dựng sẵn phía trước đình nghỉ mát, lên tiếng nói với mọi người: “Tôi nghĩ rằng cho dù tôi không nói thì mọi người cũng đã thấy được rất rõ cục diện trước mắt rồi!”

Đọc truyện chữ Full