Chương 1011
Sau đó, A Đóa được vào vòng trong, thuận lợi lọt vào top bốn người mạnh nhất, nhưng ở đây, nhờ vào chất giọng tự nhiên, A Đóa có khả năng đoạt vô địch rất cao, lại thất bại trong vòng thi bán kết.
Nhϊếp Vi, một cô gái vốn không được đánh giá cao khác lại bất ngờ lọt vào vòng chung kết với số phiếu bình chọn rất cao, bây giờ, A Đóa còn một cơ hội thi vào top 3, nếu lại thất bại, thì hoàn toàn không có duyên với cuộc thi tiếng hát thanh thiếu niên.
Hoắc Tư Duệ nghi ngờ, phía sau Nhϊếp Vi có người ầm thầm thao túng, cũng đã tiến hành điều tra, điều tra được phía sau Nhϊếp Vi thực sự có một bóng dáng thương gia giàu có, rất có thể chính ông ta đã nhúng tay, Hoắc Tư Duệ nhất thời chưa ra chủ ý được, lập tức liên lạc với Lục Hi, nói rõ tình hình.
Lục Hi bảo Hoắc Tư Duệ tiếp tục điều tra, còn mình chuẩn bị về nước ngay lập tức.
Chuyện của A Đóa tuyệt đối không thể chậm trễ, nếu thất bại thảm hại trong cuộc thi tiếng hát thanh thiếu niên, sẽ vô cùng bất lợi cho sự phát triển sau này của A Đóa, kể cả sau này có dùng tiền đẩy cô ấy lên, thì chuyện thất bại trong cuộc thi tiếng hát thanh thiếu niên cũng sẽ là một một vết nhơ khó mà xóa đi được trong cuộc đời cô ấy.
Nếu A Đóa không đủ thực lực, bị người khác gạt xuống, Lục Hi cũng không có gì để nói, nhưng xét tình hình hiện tại, rõ ràng có người đã động tay chân, điều này, Lục Hi tuyệt đối sẽ không cho phép.
Như vậy Donbakara bay một mạch về Kotgarh.
Lúc này, thương tích của Burns đã hồi phục được bảy tám phần, bảy chấp sự cũng đã có thể đi lại.
Lục Hi và họ cùng chạy đến sân bay, chuẩn bị ngồi chuyên cơ của Burns về nước.
Tối nay, đám người đại sứ Điền Bằng Vũ, tổng thống Congo, đại sư Zaka, Đường Yên đưa Lục Hi đến sân bay, lưu luyến tạm biệt.
Sau khi Lục Hi tạm biệt mọi người, rồi cùng đám người Burns lên máy bay, bay về nước.
Khuôn mặt Đường Yên mang theo nỗi thất vọng vô bờ, khóe mắt rơi lệ.
Điền Bằng Vũ nhìn cô ta một cái, thoáng suy tư.
…
Thành phố Tây Kinh trong nước.
Khoảng thời gian này, thành phố Tây Kinh là nơi tổ chức cuộc thi tiếng hát thanh thiếu niên khu Tây Bắc, nên rất náo nhiệt, người đông đến mức phiền phức.
Ngoại trừ mấy chục người dự thi, còn có cả nhóm bạn bè người thân, một loạt nhân viên, số người thực sự không ít.
Lúc này, trong phòng VIP của khách sạn năm sao Vạn Thịnh, mấy người đang ngồi quanh một chiếc bàn đầy món ngon thịnh soạn, cười nói vui vẻ.
Trong mấy người này, chủ nhà là một tên mập, chính là Thôi Cảnh Ba, thương gia giàu có của thành phố Tây Kinh, trong tay ông ta có mấy tập đoàn xây dựng kiến trúc, nghiệp vụ chủ yếu là khai thác bất động sản, ngồi trên gần trăm tỷ tiền vốn, là một thương gia giàu có thực sự.
Còn bên trái ông ta là một cô gái hơn hai mươi tuổi, vô cùng quyến rũ gợi cảm, ăn mặc hở hang, khoác cánh tay của Thôi Cảnh Ba gần bảy mươi tuổi, cười tươi như hoa.
Cô gái này chính là Nhϊếp Vi, thí sinh đã tiến vào trận chung kết của cuộc thi tiếng hát thanh thiếu niên khu Tây Bắc.
Bên phải Thôi Cảnh Ba là một người trung niên hơn năm mươi tuổi, đeo kính gọng vàng, trông có vẻ nho nhã, đó chính là người phụ trách của cuộc thi tiếng hát thanh thiếu niên khu Tây Bắc, Thạch Quốc Hưng.