Chương 1024
Nhưng mọi chuyện đến giờ phút này bọn họ chỉ có thể căng da đầu ứng phó mà thôi.
Chỉ nghe thấy Thôi Cảnh Ba nói một cách hằn học.
“200 triệu thì 200 triệu, lập tức gỡ xuống video của A Đóa đi, nhưng anh phải đảm bảo phía ban giám khảo không có vấn đề gì, tôi lại mời người của gia tộc Thiên Diệu ra tay, cùng Hoắc Tư Duệ đàm phán, nếu cô ta không biết điều vậy chớ trách tôi tàn nhẫn”.
Thôi Cảnh Ba cũng đã hạ quyết tâm, ném vào nhiều tiền như vậy đã không cho phép ông ta thất bại nữa, bất luận thế nào cũng phải khiến A Đóa rút khỏi cuộc thi.
Thạch Quốc Hưng vừa nghe vậy lập tức gật đầu: “Gia tộc Thiên Diệu là gia tộc số một ở Viêm Hạ, đại tông sư Thiên Diệu Chân càng là tông sư đứng đầu Viêm Hạ, với sự trợ giúp từ người của gia tộc bọn họ, ắt hẳn Hoắc Tư Duệ kia cũng phải cân nhắc một hai phần, tôi thấy đối sách này khả thi đó”.
Thôi Cảnh Ba cười gằn: “Cứ vậy đi, chúng ta lập tức hành động”.
……
Buổi chiều hôm đó, Bộ Văn hóa và Tuyên truyền bất ngờ ra lệnh cho các trang web lớn và kênh truyền hình gỡ bỏ các video của A Đóa, với lý do cô đang tham gia cuộc thi tiếng hát thanh thiếu niên, làm như vậy sẽ ảnh hưởng tới tính công bằng của cuộc thi.
Cùng lúc đó trên mạng xuất hiện vô số ‘thủy quân’ bắt đầu bôi nhọ A Đóa một cách ác ý, nói rằng cô giả mạo gia cảnh nhằm giành được thiện cảm từ công chúng, tập đoàn Giai Mỹ thậm chí còn lợi dụng A Đóa để gây tiếng vang lớn cho bản thân và cạnh tranh không lành mạnh, hành động của Ban Văn hóa và Tuyên truyền thực sự khiến lòng người hả hê… trong thời gian ngắn tin đồn đã ngập trời.
Ngay buổi tối ngày hôm đó, hai người Hoắc Tư Duệ cùng Miwa Nozaki tới phòng của Lục Hi với gương mặt tái xanh.
Hai người ngồi xuống ghế sofa, nhìn Lục Hi hỏi: “Bây giờ phải làm thế nào đây?”
“Tên Thôi Cảnh Ba này đúng là chó cùng rứt giậu mà”, Lục Hi lạnh lùng đáp.
“Xem ra bối cảnh của người này tương đối sâu xa, vậy mà có thể khiến Bộ Văn hóa Tuyên truyền ra tay, hơn nữa ông ta còn hẹn tôi gặp mặt tối nay, không biết là muốn giở trò gian trá gì”, Hoắc Tư Duệ cau mày nói.
Lục Hi cười nhạt: “Không sao, hiện tại A Đóa rất nổi tiếng, tôi thấy đoạt giải quán quân cũng không phải vấn đề lớn, Miwa Nozaki đến trường quay bảo vệ an toàn cho A Đóa, tôi và cô đến gặp Thôi Cảnh Ba này, xem liệu ông ta rốt cuộc muốn giở thủ đoạn gì”.
……
Vào lúc này, trong sảnh Đế vương của khách sạn Cảnh Giang, Thôi Cảnh Ba mang theo Nhϊếp Vi cùng hay người phụ nữ quyến rũ vồn vã đến tiếp đãi một người đàn ông trông chừng ba mươi tuổi sở hữu khuôn mặt nghiêm nghị.
Người đàn ông này chính là cao thủ trẻ tuổi của gia tộc Thiên Diệu- Thiên Diệu Hùng.
Là gia tộc lớn nhất ở Viêm Hạ, mặc dù nhà Thiên Diệu đã rất điệu thấp nhưng uy thế của họ vẫn như mặt trời ban trưa, mà Thiên Diệu Hùng tuy rằng chỉ là một hậu thiên đỉnh phong, cùng một cảnh giới với hai tên vệ sĩ của ông ta nhưng Thôi Cảnh Ba vẫn như cũ hầu hạ hắn cẩn thận từng ly, hắn ta thế nhưng mang trên mình họ Thiên Diệu, cùng là võ giả hậu thiên nhưng giá trị của họ rất khác biệt lớn.
“Anh Thiên Diệu, lần này anh phải giúp tôi đó, Hoắc Tư Duệ của Tây Kinh khí thế hung hãn, hoàn toàn không để một người Thượng Kinh bản địa như tôi vào trong mắt mà”, Thôi Cảnh Ba tươi cười nói.
Thiên Diệu Hùng nghe vậy chỉ đáp với gương mặt không lộ cảm xúc: “Không dám, chủ tịch Thôi cũng đã làm không ít việc vì nhà Thiên Diệu chúng tôi, cũng giúp ích cho chuyện tu hành của tôi rất nhiều, tôi tất nhiên sẽ trả ơn cho chủ tịch Thôi”.
Thôi Cảnh Ba nghe thấy lời này không kìm được phá lên cười ha hả.