Thẩm Tiệp lập tức hét lớn: “Phương Dạ, anh định làm gì Tổng giám đốc Lương? Tôi cảnh cáo anh đừng làm bậy đấy!”
“Ai muốn làm gì cô ta, bây giờ là cô ta làm gì tôi đấy!” Phương Dạ cười khổ nói: “Người đẹp, hay là cô qua đây thế chỗ tôi đi, một lát tôi còn có chút việc.”
“Được, vậy anh đưa địa chỉ cho tôi, bây giờ tôi qua đó ngay!”
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Tiệp vội vàng đi ngay, đợi đến khi cô ta chạy đến nơi, bên trong chiếc X7 đã không còn một ai.
“Chuyện gì thế này? Tên khốn Phương Dạ kia đưa Tổng giám đốc Lương đi đâu rồi?”
Lúc Thẩm Tiệp đang hoảng loạn, đột nhiên nhìn thấy biển khách sạn bằng đèn neon sáng rực ở con đường đối diện.
Không phải chứ, chẳng lẽ Phương Dạ đưa Tổng giám đốc Lương vào…
Thẩm Tiệp càng nghĩ càng sợ, cô ta cầm điện thoại ấn số của Phương Dạ, kết quả lại truyền đến tiếng đầu máy bên kia đang bận.
“Chết rồi, xem ra mình đã đoán trúng rồi!”
Thẩm Tiệp hung hăng giậm chân, sau đó vội vã băng qua đường, suýt nữa đã bị một chiếc Civic tông trúng, khiến tài xế bị dọa đến sợ chết khϊếp, lập tức mở miệng mắng người ngay tại chỗ.
“Đồ điên, đừng tưởng xinh đẹp là có thể xông loạn ra đường, coi chừng lần sau bị xe tông chết đó!”
Thẩm Tiệp không có thời gian quan tâm đến người đó, xông thẳng vào trong khách sạn.
Sau khi chạy đến quầy tiếp tân, cô ta thở hổn hển nói: “Làm… làm phiền giúp tôi tra một chút, lúc nãy có người nào tên Phương Dạ đến thuê phòng không?”
Tiếp tân của khách sạn là một cô gái trẻ tuổi, cô ta lễ phép nói: “Xin lỗi, chúng tôi là khách sạn chính quy, không thể để lộ thông tin của khách, trừ phi cảnh sát đến kiểm tra phòng.”
Đầu Thẩm Tiệp đột nhiên loé sáng, giả vờ tỏ vẻ khóc lóc cầu xin: “Em gái, xem như chị cầu xin em, chị là vợ của tên khốn Phương Dạ, vô tình nhìn thấy tình nhân gửi tin nhắn cho anh ta, nên đi theo đến đây, chị chỉ muốn bắt được cặp đôi nɠɵạı ŧìиɧ đó, em giúp chị đi!”
Em gái tiếp tân cũng không biết chuyện gì, sau khi nghe xong thì lập tức bộc phát lòng chính nghĩa, cô ta mau chóng khuyên: “Chị đừng khóc, lúc nãy đúng là có một cặp nam nữ đến thuê phòng, người nam đúng là tên Phương Dạ, bây giờ em sẽ dắt chị lên tìm bọn họ tính sổ!”
Quả nhiên là như vậy, tên khốn đó đã thật sự đưa Tổng giám đốc Lương đi thuê phòng, may mà mình nghĩ ra kịp!
Thẩm Tiệp không kìm được mà tự khen mình thông minh.
Cô ta đáng thương nói: “Thôi đi em gái, tục ngữ có câu chuyện xấu không thể truyền ra ngoài, em nói với chị số phòng là được rồi, không cần làm phiền em đâu.”
Em gái tiếp tân nói: “Chị, chị tin em đi, không có sai đâu, loại đàn ông cặn bã thế này chỉ cần nɠɵạı ŧìиɧ một lần thì chứng tỏ sau này anh ta sẽ nɠɵạı ŧìиɧ thêm nhiều lần, nhất định phải dạy dỗ anh ta một bài học mới nhớ được. Hơn nữa nếu một mình chị đi lên, bị cặp đôi nɠɵạı ŧìиɧ đó cùng nhau tấn công thì làm sao, chị cảm thấy mình có thể đánh lại hai người họ sao?”
“Phải ha…”
Thẩm Tiệp nghĩ cũng thấy đúng, đương nhiên Lương Duyệt Tư sẽ không tấn công cô ta, nhưng lỡ như Phương Dạ bất chấp mà đánh cô ta thì phải làm sao đây?
Nếu như anh bộc phát thú tính, đến mình cũng không buông tha, vậy thì không phải là đưa dê vào miệng cọp sao?
Thẩm Tiệp giật mình một cái, sao đó gật đầu thật mạnh: “Em gái, em nói rất có lý, chồng chị cao to khoẻ mạnh, có ba người như chị cũng không đánh lại anh ta, đi thôi, em theo chị cùng đi lên!”
Em gái tiếp tân tỏ ý tán thành: “Anh ta đúng là trông rất vạm vỡ, nhưng chị yên tâm, em tìm thêm người giúp đỡ là được rồi, chỉ là một tên đàn ông thối tha thôi mà, em không tin không thể chỉnh đốn anh ta!”
Cô ta lấy điện thoại ra bắt đầu huy động người, không đến hai phút sau đã tập trung bảy tám người phụ nữ, thậm chí còn có cả dì lao công, ai ai cũng tỏ vẻ phấn khích, hiển nhiên là vô cùng nhiệt tình với việc bắt gian.
“Các chị em, bây giờ trên lầu có một tên đàn ông cặn bã một chân đạp hai thuyền, anh ta giấu vợ của mình, ban ngày ban mặt đưa tình nhân đến đây thuê phòng, chúng ta nhất định phải dạy cho anh ta một bài học nhớ đời, đi nào!”
“Được!”
Sau khi huy động nhân viên, em gái tiếp tân dẫn đầu đi vào thang máy, những người khác cùng nhau chen vào.
Vì sợ làm tổn thương đến Tổng giám đốc Lương, Thẩm Tiệp còn nhấn mạnh một lần: “Chắc là cô tình nhân kia cũng là bị chồng tôi gạt, một lát mọi người cố gắng đừng làm khó cô ấy, đánh chết tên đàn ông khốn kiếp đó là được rồi!”
Các cô gái đều lần lượt gật đầu, phụ nữ cần gì phải làm khó phụ nữ, mọi người đều hiểu đạo lý này.
Nếu không phải những tên đàn ông thối tha đó thích dùng lời nói ngon ngọt để gạt người, trên đời này làm gì có nhiều chuyện tồi tệ như thế?
Vì vậy đàn ông cặn bã nhất định phải chết, bắt được quả tang thì phải đánh anh ta đến sống không bằng chết, để anh ta biết được sự lợi hại của phụ nữ.
Một đám phụ nữ hung dữ lên đến tầng sáu, em gái tiếp tân dùng chìa khoá mở cửa phòng, chuyện ngoài dự liệu là, bên trong lại rất yên ắng, hoàn toàn không hề có cảnh tượng mà bọn họ đang tưởng tượng.
Nghe thấy trong phòng truyền đến tiếng hít thở đều đặn, mấy cô gái đột nhiên đưa mắt nhìn nhau.
Đây là chuyện gì vậy, không phải hai người nɠɵạı ŧìиɧ cùng nhau vào phòng thì nên làm chuyện gì đó sao, làm gì có chuyện vừa vào đã ngủ chứ?
Em gái tiếp tân nghi ngờ nói: “Chị, từ lúc thuê phòng đến bây giờ cũng không đến mười phút, chồng chị không phải là bị bất lực chứ, mới một lúc mà đã xong việc rồi à?”
Trong đám người đột nhiên truyền đến tiếng bàn tán hi hi ha ha.
“Trình độ của tên đàn ông này quá kém rồi, khả năng như vậy mà còn tìm tình nhân sao?”
“Còn kém hơn bạn trai tôi, thật là mất mặt đàn ông!”
“Chứ còn gì nữa, mới giờ này đã ngủ rồi, chắc là đến vợ mình cũng không thoả mãn được, cô tình nhân kia cũng thật ấm ức…”
Sau khi bọn họ vào phòng, chỉ nhìn thấy Lương Duyệt Tư cả người đầy mùi rượu đang ngủ say trên giường, không hề có bóng dáng người đàn ông nào.
Hô hấp của Thẩm Tiệp đột nhiên ngưng lại, bởi vì cô ta nhìn thấy rõ ràng cơ thể bên dưới lớp chăn mỏng chỉ có một bộ nội y!
“Chồng cô đã làm xong rồi, bây giờ chắc chắn là đang tắm rửa!” Em gái tiếp tân có vẻ dồi dào kinh nghiệm, phất tay một cái, các chị em lập tức chặn trước phòng vệ sinh.
“Tôi đếm một hai ba, mọi người cùng xông vào đánh anh ta!”
“Bên trong chật lắm, sợ là sẽ ảnh hưởng đến sức lực của tôi.”
“Nếu không thì kéo ra đây rồi đánh?”
“Ý kiến không tồi.”
“Một! Hai! Ba!”
Em gái tiếp tân dùng một chân đá cửa phòng vệ sinh ra, chỉ thấy bên trong trống không, đừng nói là đàn ông, đến một cọng tóc của đàn ông cũng không thấy!
Ủa?
Các cô gái đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt ngơ ngẩn.
Chuyện này mẹ nó là thế nào? Người đâu rồi?
Giống như một cú đấm đã tích tụ hết sức lực nhưng cuối cùng lại đấm vào không khí, khiến các cô gái vốn dĩ đằng đằng sát khí cảm thấy khó chịu…
Vào lúc tất cả mọi người đang nghi ngờ cuộc sống, một tin nhắn dài được gửi đến điện thoại của Thẩm Tiệp, cô ta lấy ra xem, đột nhiên cảm thấy vô cùng xấu hổ.
‘Người đẹp, lúc nãy Tổng giám đốc Lương nôn lên người tôi, tôi không còn cách nào khác mới phải đưa cô ấy đi thuê phòng, ở ngay khách sạn trên con đường đối diện, phòng 603, quần áo của cô ấy là do tôi cởi, nhưng tôi không hề lợi dụng cô ấy chút nào, cô có thể yên tâm về chuyện này, tối nay tôi còn phải đi ship, không có thời gian ở cùng cô ấy, tôi đi đây, cô mau đến đó đi…’