Ngoài bộ xương hàm sắc nhọn, vũ khí của kiến khổng lồ đen còn có một loại dung môi phân giải chất độc do cơ miệng tiết ra. Địa Long Vương bị tra tấn khổ sở vô cùng, chỉ có thể tung ra chiêu lớn để liều mạng chiến đấu.
Thân hình của nó to lớn, mỗi lần lăn là mặt đất rung chuyển, núi lở, khí thế vô cùng to lớn. Kiến đen khổng lồ tuy rằng ồ ạt tấn công vào sâu bên trong, nhưng cũng có không ít bị đè bẹp thành bùn, dù sao thì thể trọng của nó không thể nào đừa được.
Tuy rằng kiến khổng lồ là loài tấn cống bừa bãi, đương nhiên sẽ không buông thao cho ngài Kim Độ đang run rẩy đứng sau tảng đá, cũng may mà đàn ông cường tráng đã đến kịp thời. Ôn ta cũng không cần phải làm gì khác, trực tiếp đấm một phát, đập nát kẻ địch là được rồi.
Một số đội viên còn lại trong đội nhanh chóng bị đàn kiến nhấn chìm,
Phương Dạ và những người khác đang đứng quan sát chuyện nhà người ta từ phía bên kia thì lòng mừng thầm vô cùng, may mà họ chạy nhanh, nếu không thì khóc cũng không ra nước mắt nữa rồi.
Nhìn Địa Long Vương đang lăn lộn chơi đùa vui vẻ, bọn họ như nhìn thấy một đoàn tàu xe lửa đang tỏ vẻ dễ thương, thậm chí còn đang kéo cả chục thùng xe…
Trận đại chiến giữa hai bên biến thành một cuộc hỗn chiến ba bên. Là thuộc hạ của Kim Độ, chắc chắn Khương Nhan không thể đứng yên khi nhìn thấy ông chủ của mình rơi vào tình cảnh khốn khó, cô ta cầm lấy khẩu súng trường dự phòng do chú Đạt ném cho rồi ngồi xổm xuống mặt đất để bắn những con kiến khổng lồ đen.
Tất nhiên, Phương Dạ cũng sẽ không bỏ qua cơ hội thực chiến để tập bắn mục tiêu này. Tiếng súng còn thích thú hơn cả của cô ta, trong khi chú Da thì bắn bằng máy phóng, phòng một Stinger với cái đuôi dài sang, nổ tung hàng chục con kiến khổng lồ màu đen ở trước mặt Người đàn ông cường tráng.
Đương nhiên, khả năng phòng ngự của đám kiến này không biếи ŧɦái như Địa Long Vương, hơn nữa đầu to và khớp xương của bọn chúng chính là điểm yếu, Phương Dạ và Khương Nhan nhanh chóng bắt đầu bật chế độ thi đấu.
Khương Nhan từ nhỏ đã thích tranh giành lại hiếu thắn, cho dù đối phương có là con trai thì cũng vậy, kỹ thuật bắn của cô ta đã rất sắc bén rồi, căn bản hai ba phát súng là đã có thể gϊếŧ chết một con kiến khổng lồ đen.
Phương Dạ không hoảng loạn, chậm rãi dùng đạn để thăm dò điểm yếu của kẻ địch, sau khi phát hiện bộ phận chí mạng của con kiến đen khổng lồ thực sự ở dưới hàm hai tấc, anh lập tức đổi súng trường sang chế độ bắn một phát, điên cuồng thu hoạch sinh mệnh.
Khương Nhan cảm thấy hơi cay sau khi chứng kiến hiệu quả bắn siêu cao của đối phương, một phát là lại tiễn một bạn nhỏ đi. Nhưng đáng tiếc, cho dù cô ta có cố gắng như thế nào đi chăng nữa, thì tốc độ gϊếŧ kẻ thù luôn chậm hơn rất nhiều.
Tất nhiên, xét về hiệu quả thì tên lửa Stinger này của chú Đạt chắc chắn hơn, bắn một phát là có thể dọn sạch được một mảng.
Người đàn ông cường tráng phụ trách giáp lá cà, trong khi ba người của Khương Nhan phụ trách tấn công tầm xa, thế mà lại có thể ngăn chặn được cuộc tấn công của thủy triều kiến. Cùng với quy mô sát thương lớn của của Địa Long Vương “đang tỏ vẻ dễ thương”, khiến những con kiến khổng lồ đen bị tổn thất nặng nề, gần như cả vách nùi đều là xác của bọn chúng.
Tuy thắng lợi tới tấp nhưng thủy triều đen tưởng chừng như vô tận, có đạn súng trường, áo giáp đơn chiến của Người đàn ông cường tráng đã bị axit formic ăn mòn, xem ra đã không thể chống đỡ được lâ rồiu.
Tính cơ động của Hayato cũng không mạnh, các bộ phận quan trọng bị tổn thất nên càng giảm sút, hơn nữa nó còn có một nhược điểm vô cùng trí mạng đó là không được trang bị vũ khí nóng!
Lý do khiến Iron Man trong phim diện ảnh trở nên lợi hại, không chỉ dựa vào mỗi khả năng cận chiến của ông ta, mà còn vì trong bộ đồ chiến đấu của ông ta có chứa đứng vô số vũ khí nóng.
Người đàn ông cường tráng biết rằng mình đã sức cùng lực kiệt rồi, vì sự an toàn của ông chủ, ông ta đột nhiên có một ý tưởng táo bạo.
Sau khi ra hiệu với Khương Nhan ở phía xa, cánh tay kim loại của áo giáp nắm lấy hai chân Kim Độ, sau khi quay hai vòng lớn, ông ta đột nhiên buông ra, để Kim Độ bay ra ngoài như một quả đạn pháo!
Aaaaaaaaaa!
Mặc dù Ngài Kim Độ biết đèn em của mình làm như vậy là vì mình, nhưng khoảng thời gian ông ta bay qua hẻm núi, ông ta sợ muốn tè ra quần. Trong không trung vang vọng lên tiếng kêu gào của ông ta, đến ngay cả những con kiến khổng lồ đen đó cũng phải giật mình.
Mẹ nó, sao người này lại đột nhiên bay lên được vậy??
Khương Nhan dù hiểu rõ cử chỉ tay của đối phương, nhưng cô ta cũng lập tức sững sờ.
Ném một người to bự như vậy qua đây, bảo người ta làm sao mới đỡ được?
Nhìn Ngài Kim Độ bay tới, chú Đạt và Phương Dạ lập tức ném ba lô xuống đất làm đệm, sau đó lần lượt một trái một phải đứng trên mép vách đá, xếp cánh tay lại với nhau.
Một giây sau, anh Ngài Kim Độ cuối cùng cũng rơi xuống, chú Đạt và Phương Dạ vững chãi đỡ lấy rồi ném ông ta lên đống ba lô ở phía sau. Tuy rằng dáng vẻ té ngã có hơi thảm hại, nhưng dù sao thì cũng không bị gì.
“Cảm ơn… Cảm ơn mọi người!” Ngài Kim Độ sau khi được đỡ đứng đậy, biết lần này xem như là mình đã thoát chết rồi, liền khách khí cảm ơn.
Chú Đạt lập tức lên t iếng nói: “Ông Kim không cần phải khách sáo, dù có nói thế nào thì chúng tôi cũng là người do ngài thuê đến, bảo vệ an toàn cho ông chủ là nhiệm vụ phải làm.”
Cùng lúc đó, người đàn ông cường tráng ở phía đối diện lại đẩy lùi một đợt tấn công khác, ông ta vừa định nghỉ ngơi một chút, thì một vài con kiến lính rõ ràng là to gấp mấy lần những con kiến khổng lồ đen thông thường đã vây lấy ông ta.
Màu lông của những con kiến lính này đen bóng, trên lưng có hai đôi cánh trong suốt, kích thước cơ thể gần giống như một con bò đực trưởng thành, trên đầu có hai cái hàm khổng lồ không phải hai mảnh mà là ba mảnh, nhìn đã biết không dễ động vào rồi.
Phương Dạ muốn giơ súng lên và bắn, nhưng người đàn ông cường tráng ở đối diện lại làm động tác tay “đừng”, mặc dù cách lớp mặt nạ không thể nhìn rõ được gì, nhưng nhóm người có thể đoán được biểu cảm của ông ta lúc này kiên quyết đến nhường nào.
Vì sự an toàn của ông chủ, người đàn ông cường tráng đã quyết định hy sinh bản thân mình!
Một vài con kiến lính rất thận trọng, rõ ràng là bọn chúng sở hữu trí thông minh, không giống như những con kiến khổng lồ đen khác, chúng chỉ biết lao thẳng về phía trước, mà chúng tiến công mang tính do thám trước một vài lần.
Tuy rằng chỉ là do thám, nhưng chúng vẫn tấn công rất sắc bén, hơn nữa động tác còn nhanh hơn điện, cánh của bọn chúng chắc là không thể nhấc bay được cơ thể to tướng, nhưng dùng để trợ giúp cho việc chạy nước rút trong quãng đường ngắn thì hiệu quả lại cực kỳ tốt.
Sau vài đợt thử tấn công, cánh tay phải của người đàn ông cường tráng đã bị cắn xé nát, phần áo giáp trên ngực còn có một vết nứt sâu nhìn được đến tận xương!
Sau khi biết được chi tiết về kẻ địch, một vài kiến lính không còn do dự nữa, toàn bộ đồng loạt xông lên, chỉ trong một hiệp, bộ giáp chiến đấu của người Hayato đã bị xé thành ba mảnh, người đàn ông cường tráng chỉ còn lại một nửa bên ngực dính với đầu!
Ngay khi những con kiến lính đang chuẩn bị chia thịt, lõi của chiến giáp đột nhiên bùng phát ánh sáng màu xanh.
“Không ổn rồi, anh ta sắp nổ tung rồi, chúng ta mau nấp đi!” Ngài Kim Độ đột nhiên hét lên.
Tuy nhiên, chú Đạt và Phương Dạ đã dự đoán được tình hình rất nhanh, bọn họ đã nấp sau tảng đá từ trước khi ông ta nhắc nhở rất lâu rồi, chị em nhà họ Khương cũng theo sát, bản thân ngài Kim Độ mới là người cuối cùng nên ông ta có chút tủi thân.
Hai giây sau, lấy bộ giáp chiến đấu là trung tâm thì một đám mây hình nấm có bán kính hơn ba mươi mét từ từ bay lên. Sóng xung kích có thể nhìn thấy bằng mắt thường lan ra, đám kiến lính bị tiêu diệt sạch sẽ ngay lập tức. Còn Địa Long Vương và đàn kiến khổng lồ đen ở đằng xa cũng bị ảnh hưởng, chúng bị sóng xung kích nổ cho lảo đảo, con nào mà yếu hơn thì trực tiếp bị nổ tung!
Địa Long Vương tội nghiệp ngay lập tức bị nổ văng vào trong hẻm núi. Sóng xung kích điên cuồng tàn sát bừa bãi, còn tảng đá lớn mà mọi người đang nấp cũng “bùm” một tiếng liền xuất hiện vết nứt lớn, dường như sắp không thể chống đỡ được nữa, khiến cho chủs Đạt và những người khác mau chóng bò ra mặt đất!
May mắn là chỉ có một đợt sóng xung kích mà thôi, dù tảng đá đã bị vỡ nhưng bởi vì khoảng cách quá xa nên cuối cùng nó cũng đã chống chọi lại được.
Sau khi trời yên biển lặng, Phương Dạ mặt đầy tro bụi bò dậy, vừa ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy vách đá đối diện đã hoàn toàn bị lùn đi một khúc, khắp nơi đều vô cùng hỗn độn, thậm chí còn không có thể nhìn thấy một thi thể hoàn chỉnh!
Những con kiến khổng lồ đen may mắn còn sót lại sợ đến mức mất mật, hoàn toàn không dám ở lại thêm nữa, trong nháy mắt bọn chúng đã rút lui sạch sẽ.
Phương Dạ thò đầu ra và nhìn thấy Địa Long Vương toàn thân bầm dập đang cuộn mình trong hẻm núi bất động, như thể nó đã chết rồi vậy.
Đội ngũ mấy chục người giờ chỉ còn lại có năm người, chị em nhà họ Khương mặt mày trắng bệch, trong khi chú Đạt không có vẻ gì là ngạc nhiên, Phương Dạ thì thở dài.
“Chú Đạt, mọi người đều đã chết gần hết rồi. Bây giờ cũng nên về nhà rồi chứ nhỉ?” Nói thật, nếu ở trong thế giới dưới lòng đất nữa, Phương Dạ cảm thấy mình sắp trở thành chuột mất.
Khi Chú Đạt đang định gật đầu đồng ý, Ngài Kim Độ đột nhiên nói: “Chờ một chút đã, anh Lục, mọi người có thể giúp tôi một việc được không?”
Chú Đạt nghiêm nghị nói: “Ngài Kim Độ, trên thực tế, hợp đồng của chúng ta đã kết thúc ngay lúc vừa đặt chân lên ốc đảo rồi.”
Ngài Kim Độ vội vàng nói: “Chuyện này tôi biết, tôi có thể tiếp tục mời anh và người anh em này với giá gấp mười lần, hơn nữa cũng chỉ giúp tôi làm một việc nhỏ thôi là được rồi, thế nào?”
“Thực xin lỗi, chúng tôi không có hứng thú.” Chú Đạt đã trải qua nhiều chuyện như vậy, cũng đã không còn là người tham lam nữa rồi nên trực tiếp từ chối.
Phương Dạ cười hì hì nói: “Ông chủ Kim à, không phải ông còn đội phó sao? Có chuyện nhỏ gì thì cứ bảo cô ấy làm. Không cần lãng phí tiền mời chúng tôi nữa.”
Khương Nhan nghe vậy liền trợn tròn mắt, còn ngài Kim Độ không bỏ cuộc mà giải thích: “Người anh em, tuy rằng chuyện tôi nhờ hai người chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi, nhưng Khương Nhan không làm được.”
“Tại sao?”
“Bởi vì máu của Địa Long Vương không thể dính hơi thở của phụ nữ, nếu không sẽ không còn tác dụng nữa.”
Lúc này hai người bọn họ mới hiểu, hóa ra ngài Kim Độ muốn bọn họ đi xuống lấy máu của Địa Long Vương.
Phương Dạ nghi ngờ: “Vậy chuyện này không phải là rất đơn giản sao, Địa Long Vương đã chết anh rồi, ông tự mình xuống lấy là được thôi.”
Ngài Kim Độ vẻ mặt khó xử: “Cái này… Thật ra, tôi cũng không thể đến gần máu Địa Long Vương.”
Phương Dạ và Chú Đạt ngay lập tức đưa mắt nhìn nhau, vừa rồi ông ta còn nói máu của Địa Long Vương không thể bị nhiễm phải hơi thở của phụ nữ, chẳng lẽ ông ta lại là giống cái à?
Vãi thật, chuyện này thật là đảo điên tam quan mà, bọn họ hoàn toàn nhìn không ra đấy…