TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần
Chương 579

CHƯƠNG 579

“Haizz, đứa trẻ này, cứ báo tin tốt không báo tin xấu, chuyện các con làm mẹ không hiểu, nhưng nghe một câu khuyên của mẹ, bình an mới là phúc, khỏe mạnh mới là thật.”

Trần Ngọc thở dài, đi vào bếp chuẩn bị thu dọn nấu cơm.

Triệu Thanh Hà tan làm trở về, Lan Tầm cũng tới ăn trực.

Mấy ngày nay, đều là Lan Tầm ở bên cô, nếu không cô e là không chống đỡ được rồi.

“Chào dì, chào anh rể.”

Lan Tầm nhìn thấy Vương Bác Thần luôn có chút câu nệ. Có là do quan sát từ tư cách người ngoài nên càng rõ một chút, cô ta cứ cảm thấy trên người Vương Bác Thần có một cỗ khí chất khó nói, khiến người ta kính sợ.

“Chào Dao Dao, làm bài tập xong chưa?”

Lan Tầm khụy người xoa cái đầu nhỏ của Dao Dao.

Dao Dao vốn còn vui vẻ muốn Lan Tầm bế, nghe thấy lời này thì sắc mặt lập tức xụ xuống, chu miệng nói: “Dì Tầm, không biết nói chuyện thì bớt nói, chẳng trách dì lớn như vậy rồi vẫn độc thân, dì đáng độc thân.”

Vương Bác Thần cười nói: “Tầm em đừng để bụng, đứa trẻ hư này không biết nói chuyện, độc thân tốt, cả ngày show ân ái cũng rất mệt, hơn nữa cơm chó ăn no có thể tiết kiệm không tiền cơm.”

Lan Tầm: “…”

Triệu Thanh Hà: “…”

“Anh rể, anh biết em thích điểm nào của anh không?” Lan Tầm nhìn Vương Bác Thần với ánh mắt u ám: “Em thích anh cách xa em một chút, cảm ơn.”

“Tầm, đừng quan tâm anh ấy, trong 10 năm, em chắc chắn có thể tìm được bạn trai.” Triệu Thanh Hà an ủi.

Lan Tầm cạn lời: “Chị Thanh Hà, chị còn không bằng đừng an ủi em đi. Em không phải chỉ ăn trực mấy bữa ở nhà chị thôi sao, gia đình các chị tới mức nhằm vào em như vậy không?”

“Dì nói này Tầm, cháu cũng mau chóng tìm một người đi, nếu không cả ngày bị chúng nó show cảm giác ưu việt. Đúng rồi, dì cảm thấy đứa nhỏ Tiểu Phong không tồi, cháu phải ra tay sớm.

Trần Ngọc bê đồ ăn đi ra, Vương Bác Thần đứng dậy đi vào bếp bê đồ ăn, Dao Dao sớm đã cầm đũa với hai mắt sáng rực.

Đứa trẻ này ham ăn, làm cái này cũng không được, ăn uống thì số 1!

Lan Tầm đỏ ửng mặt, nói: “Dì, cháu còn bé, không vội.”

Trần Ngọc ngồi xuống: “Không nhỏ nữa, dì nhớ khi bằng cháu thì đã sinh con rồi, giờ nếu là ở thời đại của bọn dì, cháu đã tính là cô gái già rồi.”

“…”

Lan Tầm vùi đầu ăn cơm, thế giới này không thân thiện với người độc thân lắm!

Ting ting ~ Ting ting ~

Vào lúc này, tiếng chuông cửa vang lên.

“Con đi mở cửa.”

Dao Dao hồ hởi nhảy xuống khỏi ghế trước, chạy lon ton đi mở cửa.

“Dì, dì tìm ai ạ.”

“Mày chính là đứa con gái hạ tiện do Vương Bác Thần sinh ra sao?”

Đọc truyện chữ Full