TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Siêu Cấp Shipper
Chương 518: Cùng nhau nhảy

Sau khi nhìn Thẩm Điềm đi vào, xe taxi cũng rời khỏi khách sạn Thụy Hào khác, tiếp tục chạy về hướng vịnh Ngự Hải.

Không lâu sau, Phương Dạ vẫn đang ở trong xe thì nhận được một cuộc gọi từ cha mình.

“Con trai, con đón được mẹ chưa?”

“Đón mẹ là sao?” Phương Dạ bối rối.

"Là sao? Không phải con quên chuyện này rồi đúng không? Hôm nay là thứ tư, không phải mẹ con cùng bạn học cũ đi Hoa Hải sao?”

"Á đù, con thật sự quên rồi!” Phương Dạ vỗ cái bộp đùi, suýt chút nữa dọa anh tài xế giật bắn người.

Phương Vân cười trên nỗi đau của người khác, hả hê nói: "Con cái thằng nhóc mất dạy này, ngay cả chuyện của mẹ cũng không để tâm, hiện tại đã sắp sáu giờ rồi, chờ mà bị ăn đòn đi!

Vừa nghĩ tới cơn thịnh nộ bạo phát của mẹ, Phương Dạ mềm nhũn cả chân, vội vàng cúp điện thoại: “Con không nói chuyện với cha nữa, cứ như như vậy đi…”

Khi Thẩm Điềm tìm được phòng bao A6, bên trong phát ra bản nhạc đậm chất phong cách dân tộc, nhất thời khiến cho mặt cô ta hiện lên đầy dấu chấm hỏi.

Tình huống gì thế này, đây dù sao cũng là khách sạn cao cấp, làm sao có thể mở loại âm nhạc tầm thường như vậy, chẳng lẽ có người uống say rồi muốn hát hoặc khiêu vũ ở quảng trường sao?

Cô ta mở cửa đi vào xem, ô mai gót, hóa ra mình nghĩ hoàn toàn không sai, thật sự có mấy bà cô đang khiêu vũ ở quảng trường!

Và một trong những dì có tư thế nhảy tuyệt đẹp lại có vẻ khá quen mắt, chính là bà cô đã nhắn tin cho mình bảo mình mau chóng đến đây.

Ngoại trừ sáu bà c đang nhảy múa hết mình, còn có khá nhiều người trong phòng bao, người quản lý xinh đẹp và tám khuôn mặt xấu hổ của nhân viên phục vụ, và Trương Chiều Nam đang ngoan ngoãn đứng sang một bên, còn lại là đám Lưu Tử Hiệp.

Thẩm Điềm kinh ngạc hỏi: “Mẹ, các người… đang làm cái gì vậy?”

Tiết Kim Liên nhìn thấy con gái mình vừa xấu hổ vừa hổ thẹn, thật sự là hận không thể lạp tức chui đất…

Nhìn thấy một mỹ nhân da trắng xinh đẹp,thậm chí còn đẹp hơn cả mấy người mẫu trẻ tuổi, Lưu Tử Hiệp lập tức có hứng thú, cười nói: "Mỹ nhân, cô tới đây tìm người sao?”

“Tôi đến tìm mẹ tôi.” Thẩm Điềm đối với loại ánh mắt ác ý này cũng không xa lạ gì, cô ta dùng ánh mắt cảnh giác liếc nhìn đối phương một cái: "Anh là ai, tại sao mẹ tôi lại cùngnhững người khác lại nhảy điệu múa quảng trường?”

“Kẻ hèn mọn này họ Lưu, là nhị thiếu gia nhà họ Lưu ở Hoa Hải này: “Ánh mắt của Lưu Tử Hiệp vẫn luôn di chuyển trên người của Thẩm Điếm: “Trong đám các bà cô ở đây có người đã đắc tội với tôi, vì thế tôi đã tiến hành trừng phạt, để bọn họ nhảy mua vui.”

Sau khi nhìn thấy những người mẫu trẻ tuổi đang tạo dáng phía sau, Thẩm Điềm vẫn không biết họ là ai, cô ta nghiêm túc nói: “Một người đắc tội với anh, sau đó ép người khác nhảy với anh, đây là đạo lý của môn phái nào chứ, hơn nữa bọn họ đều đã ở tuổi trung niên, cách này của anh cũng thật là quá đáng.”

“Ha ha ha ha, tôi quá đáng?Nếu như tôi thật sự quá đáng, thì chân của bọn họ đã sớm bị đánh gãy rồi!” Lưu Tử Hiệp cười lớn: “Mỹ nhân, không tin cô hỏi bọn họ xem, có phải là tình nguyện nhảy cho tôi xem không?”

“Nói vớ nói vẩn, rõ ràng là bọn họ đang phải chịu sự uy hϊếp của tên khốn nhà anh, bị ép tới chỉ có thể nhảy, làm gì có thể tự nguyện như anh nói?” Thẩm Điềm phẫn nộ nói.

“Đồ kỹ nữ, cô dám mắng Lưu thiếu?”Một người mẫu trẻ tuổi vốn dĩ đang ghen tị với vẻ đẹp của cô, lập tức mượn cớ tấn công.

Lưu Tử Hiệp bị mắng là tên khốn, trên mặt cũng có chút khó coi, đúng lúc anh ta chuẩn bị nổi giận thì Tiết Kim Liên lo lắng cho an nguy của con gái đột nhiên từ trong đám đông chạy ra, trực tiếp đứng chắn trước Thẩm Điềm.

“Lưu thiếu, con gái tôi tuổi nhỏ chưa hiểu chuyện, cậu đại nhân đại lượng, xin đừng làm khó nó!”

Tiết Kim Liên là thật sự sợ, vừa rồi Trương Xuân Kiều chỉ nói một từ cẩu thiếu ở phía sau mà đã dẫn đến hỏa giận lớn như vậy, bây giờ con gái ở chính diện mắng anh ta là tên khốn, vậy không phải là càng tồi tệ hơn sao?

Sau khi chứng kiến một màn này, những bà cô khác cũng dừng lại, mà điện thoại của Phạm Ngọc Lan cũng rung lên, bà ấy lén lấy ra, thì ra là con trai gọi tới…

Lưu Tử Hiệp không chú ý tới hành động của bà, mà cười nham hiểm: “Quả nhiên mẹ nào con nấy, nếu như con gái cô đã dám ở trước mặt chửi tôi, vậy thì vừa rồi ở sau lưng mắng tôi nhất định là cô đúng không?”

Tiết Kim Liên thay đổi sắc mặt, vội vàng phủ nhận: “Cậu đoán sai rồi, vừa rồi người mắng cậu là cẩu thiếu tuyệt đối không phải tôi!”

Lưu Tử Hiệp càng cười nham hiểm hơn”Không phải cô thì là ai?Nếu như bây giờ có thể chỉ ra kẻ đầu sỏ, vậy thì tôi có thể chọn cách tin cô.”

“Cái này…” Tiết Kim Liên không muốn bán đứng bạn học cũ, nhất thời rơi vào thế khó xử, còn Trương Xuân Kiều đang trốn ở phía sau cũng đang run rẩy nhìn anh ta.

“Không nói thì thôi, ông đây không thấy miễn cưỡng phụ nữ.” Lưu Tử Hiệp cười lạnh: “Nếu như vũ điệu quảng trường còn chưa nhảy xong, vậy thì cô dẫn theo con gái nhảy cùng đi, cô ta so với đám hành già các cô trông hấp dẫn hơn nhiều.”

Ha ha ha ha ha!

Đám người mẫu trẻ tuổi đột nhiên phá lên cười như điên, còn Trương Triệu Nam thì cảm thấy nhục nhã mà cúi đầu xuống, nếu như biết được tên Lưu thiếu này khó dây như vậy, thì ban đầu nên sớm đồng ý đổi  phòng, thì cũng không chuốc lấy nhiều phiền phức như vậy.

Sau đó dựa vào tính khí của Thẩm Điềm, đương nhiên sẽ không đồng ý điều kiện vô lý của Lưu Tử Hiệp, cô căm phẫn nói: “Anh nằm mơ đi, muốn nhảy thì tự anh đi mà nhảy, nếu không bảo đám mại dâʍ sau lưng anh mà nhảy, đừng có mà kéo chúng tôi vào!”

Vài người mẫu trẻ tuổi nghe thấy vậy lập tức không vui: “Tiện nhân, cô nói ai là gái mại dâʍ?”

Thẩm Điềm không chịu yếu thế phản đáp: “Đương nhiên là mấy người các cô rồi, xem xem các cô mặc cái thá gì trên người, đắp hai miếng vải là ra người gặp người, chỉ vì mấy đồng tiền rác mà đắm chìm vào trụy lạc, các cô có từng nghĩ tới cảm nhận của cha mẹ mình không?”

Một người mẫu trẻ tuổi mắng lại: “Tiện nhân, có bản lĩnh thì cô nói lại lần nữa, có tin tôi xé mồm cô ra không?”

Thẩm Điềm căn bản không sợ cô ta uy hϊếp: “Cứ nói đấy, các cô đều là một đám gái mại dâʍ đồi trụy, thỏa mãn chưa?”

“Tao đánh chết mày!”Người mẫu trẻ thẹn quá hóa giận, xông lên tát Thẩm Điểm.

Chát!

Nhưng nằm ngoài dự đoán của mọi người là, em gái Thẩm Điềm từng ở trường học học qua vài chiêu võ phòng thân bây giờ đã phát huy hiệu lực rồi, một tay nắm lấy cánh tay đối phương, tay còn lại nhanh như chớp tấn công, giáng một cái tát giòn tan trên mặt người mẫu trẻ.

“A!”

Cô người mẫu tré sau khi kêu lên một tiếng thảm thiết, ôm mặt lảo đảo lùi lại vài bước.

Một cái tát này vừa nhanh vừa mạnh, tuy rằng sức lực của Thẩm Điểm không phải là quá lớn, nhưng cũng khiến lửa mặt cô ta lập tức đỏ lừ lên, bởi vì trên mặt đắp phấn có hơi dày, nên bây giờ nhìn cực kỳ quái dị.

Cô người mẫu trẻ gào khóc nói: “Lưu thiếu, con tiện nhân này lại dám đánh em, anh phải làm chủ cho em, hu hu hu…”

“Được rồi được rồi, tôi sẽ làm, trước tiên cô xuống dùng khăn giấy lau mặt đi, lớp trang điểm bay hết rồi!” Sau khi nhìn thấy khuôn mặt mộc không lớp trang điểm, Lưu Tử Hiệp trong lòng cũng có chút ngán ngẩm.

Anh ta quay đầu lại nhìn mẹ con Thẩm Điểm, dùng âm thanh âm u nói: “Nói như vậy, hai người các người là không chịu nhảy đúng không?”

Tiết Kim Liên vừa định nói thì đã bị Thẩm Điềm kéo ra phía sau, em gái không chút do dự nói: “Tôi đã nói rồi, muốn nhảy thì tự anh đi mà nhảy!”

“Được, đây là tự các người tìm tới!” Lưu Tử Hiệp lạnh giọng hừ một tiếng: “Đi, mang hai mẹ con bọn họ đi đánh gãy chân, cả hai chân!”

Đọc truyện chữ Full