Những lời này đã thật sự chọc giận Reeves, luận võ mồm thì Reeves vẫn thiếu chút lão luyện.
Anh ta hừ lạnh một tiếng khinh thường nói: "Giang Sách, nãy giờ tôi chỉ tán gẫu với anh thôi, một khi hoạt động gia công chính thức bắt đầu, thì tôi mỏi mắt mong chờ thứ anh cắt giũa gia công ra đều là đá thô tạp nham, để xem đến lúc đó anh còn cười được không?"
Giang Sách xua tay: "Sẽ không có chuyện đó đâu, toàn bộ số đá thô tạp nham đều bị anh mua rồi, cho dù tôi muốn tìm đá thô tạp nham để cắt giũa cũng đều rất khó."
"Anh."
Reeves đã muốn phát điên liên tục mắng thầm trong bụng, vốn dĩ anh ta muốn áp chế Giang Sách một chút nhưng nào ngờ mỗi một lời Giang Sách nói ra đều có thể chọc tức anh ta, rõ ràng mục đích anh ta đến đây không phải để ôm một bụng tức vào người.
"Giang Sách, vậy để tôi xem lát nữa anh còn có thể cười được không?"
"Có thể chứ."
Lúc này Đinh Phong Thành mới bước lên nói: "Xem? Anh có tư cách gì mà đứng đây xem? Bảo vệ đâu, mau lôi mấy tên khốn kiếp này ra ngoài cho tôi."
“Chờ đã.” Giang Sách ngăn lại: “Vào cửa là khách, tổng giám đốc Reeves muốn xem buổi phát sóng trực tiếp quá trình gia công cắt giũa của chúng ta, vậy thì cứ để cho anh ta xem đi. Ai cũng biết lúc trước người ta đã dành ra mấy chục triệu chỉ để mua một đống đá thô tạp nham về để gia công, suýt chút nữa đã tức chết ở trên giường bệnh rồi, bây giờ người ta đến xem một chút cho đỡ ghiền cũng không thể sao?"
Đinh Phong Thành gật đầu: "Được thôi, để bọn họ ở lại xem đi, nhưng nếu bọn họ dám gây sự thì tôi sẽ ném hết bọn họ ra ngoài ngay lập tức."
Trong công tác bảo vệ Giang Sách, không ai có thể tích cực hơn Đinh Phong Thành.
Giang Sách xua tay nói: "Đừng để người ta đứng không ở đó, cho bọn họ chỗ ngồi đi."
Lập tức có một nhân viên phục vụ mang ghế đến cho Reeves và đám người Đan Long Hưng, để họ có thể ngồi xem phát sóng trực tiếp quá trình gia công.
Giang Sách nói: "Tất cả mọi người đều đã ngồi vào chỗ hết chưa? Thế thì hiện tại buổi phát sóng trực tiếp sẽ chính thức bắt đầu."
Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào hàng trăm màn hình khổng lồ được lắp đặt xung quanh, tận mắt chứng kiến các bậc thầy gia công cắt giũa đá thô ngay tại chỗ, để chào đón hoạt động gia công lần này mỗi một thương hiệu đều cố gắng tuyển chọn những bậc thầy gia công giỏi nhất.
Cuối cùng, hoạt động cũng chính thức bắt đầu.
Nghệ nhân gia công đầu tiên đã nóng lòng bắt đầu cắt trước, nghe thấy âm thanh của máy cắt, ánh mắt của mọi người đều tập trung về nơi đó.
Chưa đầy ba phút đã có một tiếng lạch cạch vang lên, đá thô đầu tiên đã được cắt ra là Đế Vương Lục, chỉ mới viên đầu tiên đã cắt ra Đế Vương Lục, là một dấu hiệu rất đáng mừng.
Giang Sách nhìn về phía Reeves cười hỏi: "Thế nào?"
Reeves vui vẻ: "Viên đá thô đầu tiên cũng không phải châu báu Hằng Tinh các người mà là của một công ty châu báu khác đúng chứ? Thế thì anh vui mừng cái gì?"
Giang Sách mỉm cười: "Được, vậy sau đây chúng ta cùng ngước nhìn viên đá thô của châu báo Hằng Tinh sẽ trông như thế nào?"
Trên màn hình số 37, cảnh gia công viên đá thô của châu báu Hằng Tinh đang được phát trực tiếp trên màn hình, sau một loạt các thao tác viên đá thô đầu tiên của châu báu Hằng Tinh dần hiện ra, nhưng đáng tiếc nó không phải là một viên đá thô quá quý giá mà là một viên đá thô tương đối bình thường với hàm lượng ngọc trung bình.
Không lãi cũng không lỗ.
Giang Sách khẽ lắc đầu sau đó thở dài nói: "Ồ, mở đầu không tốt cho lắm, viên đầu tiên chỉ là một viên đá thô bình thường thôi."
Reeves không quá vui vẻ, rõ ràng lô hàng của anh ta đều là đá thô tạp nham, làm sao có thể xuất hiện một viên đá thô bình thường chứ? Mặc dù Giang Sách không kiếm được tiền nhưng cũng không lỗ vốn, đây là một loại đá thô không được không mất.
Chuyện này khiến Reeves cảm thấy khá khó chịu, anh ta lạnh lùng nói: "Giang Sách, vận may cũng anh cũng coi như không tồi rồi, viên đầu tiên lại có thể mở ra đá thô bình thường. Nhưng anh yên tâm đi, từ viên tiếp theo vận may của anh sẽ không còn tốt như vậy đâu, số đá thô còn lại đều là đá thô tạp nham mà thôi."
Giang Sách nhíu mày hỏi: "Hình như anh rất hiểu rõ số đá thô của tôi nhỉ? Sao thế? Lẽ nào trong số đó có thủ đoạn gì sao?"
Reeves mỉm cười và không nói gì.
Giang Sách nói: "Vậy thì tôi phải mở to mắt ra xem viên đá thô tiếp theo có phải là đá thô tạp nham hay không rồi? Cắt viên thứ hai của Châu báu Hằng Tinh."
Chỉ trong vòng chưa đầy ba phút viên đá thô thứ hai đã được cắt xong, là một viên "Tử Mẫu Lục", giá trị của loại đá thô này tuy kém hơn Đế Vương Lục một chút nhưng nó cũng là loại đá thô có chất lượng hàng đầu, vô cùng hiếm.
Giang Sách vỗ vỗ trước ngực của mình, sau đó nói: "Ồ, may là không phải đá thô tạp nham. Mặc dù rằng không phải đá thô đặc biệt cực phẩm nhưng có thể lấy ra Tử Mẫu Lục cũng rất tốt rồi."
Lần này mặt Reeves đã bắt đầu hơi tái, anh ta nhìn Đan Long Hưng ở bên cạnh nói: "Rốt cuộc chuyện này là thế nào?"
Đan Long Hưng nhún vai: "Tôi không biết mà, đêm đó ngài dẫn chúng tôi đi làm việc, chúng tôi đều làm theo chỉ dẫn của ngài, mọi chuyện không thể như vậy mới đúng."
Quả thật tối đó Reeves dẫn mọi người đi làm việc, anh ta tận mắt chứng kiến những viên đá thô trong kho của Giang Sách bị đánh tráo, nhưng nếu thế thì...
Chẳng lẽ Giang Sách vẫn còn dự trữ lượng đá thô khác ở trong kho sao?
Không thể nào, sao có thể kịp dự trữ một lượng hàng lớn trong một khoảng thời gian ngắn như vậy chứ? Hơn nữa Giang Sách cũng không biết chuyện đá thô đã bị đánh tráo, vậy thì làm cách nào anh có thể thuyên chuyển số đá thô khác đến đúng lúc như vậy?
Reeves càng nghĩ càng không thể hiểu được, có thể đây chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, có lẽ trong số đá tạp nham kia sẽ lẫn một hai viên đá thô cực phẩm thôi.
“Tiếp tục xem đi.” Reeves nghiến răng nghiến lợi nói.
Viên đá thứ ba được lấy ra trực tiếp khiến Reeves lên máu, hoàn toàn không thể bình tĩnh nổi.
"Ngọc Lục Bảo, là Ngọc Lục Bảo đấy."
Viên đá thô thứ ba của Châu báu Hằng Tinh đã trực tiếp lấy ra viên Ngọc Lục Bảo, thuộc loại cao cấp nhất với giá trị vạn kim.
Reeves không nói nên lời, anh ta đến xem Giang Sách xấu mặt, xem Giang Sách bị người người chê cười, nhưng kết quả lại trơ mắt đứng nhìn Giang Sách phô trương, xem kỳ tích xuất hiện.