TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 67 2

Chương 672:

 

Tô Dư hít sâu một hơi, sau đó đặt ly rượu xuống.

 

“Hử?” Khuôn mặt đạo diễn Đồng lập tức trầm xuống.

 

“Đạo diễn Đồng, hay là… để lần sau uống đi, tôi… hôm nay tôi không được khỏe cho lắm …” Tô Dư ngập ngừng nói nhỏ.

 

“Tiểu Dư!”

 

SGỎ “Tiểu Dư, có một số chuyện cô nhất định phải suy nghĩ kỹ càng, một khi đã quyết định thì sẽ không còn cơ hội để hồi hận đâu.” Đạo diễn Đồng lạnh lùng nói.

 

Tô Dư lại tiếp tục hít sâu một hơi rồi nói nhỏ: “Xin lỗi đạo diễn Đồng, hôm nay tôi thực sự không được khỏe. Anh rẻ, chúng ta về đi…”

 

“Được.” Lâm Dương gật đầu.

 

“Chuyện này …” Chủ nhiệm Hiều có chút nóng nảy, lập tức ngăn cản Tô Dư: “Tiểu Dư, cô điên rồi sao? Cô muốn hủy hoại tương lai của mình hả?”

 

“Chủ nhiệm Hiếu, tôi xin lỗi.” Khuôn mặt Tô Dư tràn đầy vẻ xin lỗi.

 

Chủ nhiệm Hiếu nghiền răng nghiền lợi nhìn Lâm Dương nói: “Đồ rác rưởi! Một mình cậu vô dụng thì cũng thôi đi, vậy mà còn muốn Tiểu Dư trở nên giống như mình sao?”

 

“Ý đồ của mấy người là gì thì người sáng suốt đều thấy rõ, huống chỉ Tiểu Dư muốn ra mắt thì cũng không nhất thiết phải dựa vào máy người, tôi sẽ giúp con bé được đóng phim.” Lâm Dương bình tĩnh nói.

 

“Chỉ dựa vào một mình cậu thôi sao? Ha ha ha, cười chết tôi rồi!”

 

“Tôi e là cậu thậm chí còn không biết quay một đoạn video ngắn ấy chứ.”

 

“Ha ha ha ha ha…”

 

Trong phòng bao tràn ngập tiếng cười ché nhạo.

 

Nhưng Lâm Dương cũng không thèm để ý.

 

Tô Dư trực tiếp nắm lấy tay Lâm Dương đi ra khỏi phòng bao.

 

“Tiểu Dư, chờ đãt”

 

Tào Tiểu Kiều cũng vội vàng cầm lấy túi trên bàn rồi đuổi theo “Kiều Kiều! Cậu đi đâu vậy?”

 

Thái Yến vội vàng hô lên.

 

Nhưng cũng chỉ là vô ích, cả 3 người đều đã đi khỏi chỗ này rồi.

 

“Thái Yến, đừng để ý đến họ, bọn họ muốn đi thì cứ đi đi.

 

Nào nào nào, đạo diễn Đồng, tôi kính ngài một ly!” Khuôn mặt Chu Viên Viên tràn đầy ý cười, nụ cười lúc này còn tươi hơn lúc trước.

 

Thật ra Chu Viên Viên chỉ ước gì Tô Dư rời đi sớm hơn, bởi vì chỉ có như vậy thì sự chú ý của đạo diễn Đổng mới càng tập trung vào người cô ta.

 

Nhưng khi Chu Viên Viên vừa mới đưa ly rượu ra để cụng vào ly đạo diễn Đồng thì ông ta lại giơ tay tát bốp một cái vào mặt cô ta.

 

“ÁP Chu Viên Viên hét lên một tiếng, ly rượu rơi xuống khỏi tay, cô ta ôm mặt, nhìn đạo diễn Đổng với vẻ không thể nào tin nồi.

 

“Một đám tiện nhân! Uống hết một chai này cho tao! Uống xong thì vai nữ chính sẽ là của mày!” Đạo diễn Đồng tức giận ném một chai rượu đến trước mặt Chu Viên Viên.

 

Thái Yến sợ tới nỗi toàn thân run rầy.

 

Chai rượu này còn tận hơn một nửa, nêu như uống hết thì chẳng phải sẽ bị sốc ngay tại chỗ sao?

 

Nhưng Chu Viên Viên cũng không quan tâm được nhiều như vậy, cô ta nhìn chằm chằm vào chai rượu, nghiến răng nghiền lợi, sau đó cầm chai lên nhét vào miệng bắt đầu uống lấy uống để.

 

“Ha ha ha…”

 

Đám đàn ông cười lớn, vô cùng vui vẻ.

 

Nhưng vẻ mặt âm trầm tức giận của đạo diễn Đổng vẫn không khá hơn là bao, ông ta ngoắc ngoắc ngón tay với Thái Yến Cả người Thái Yến vẫn đang phát run, cô ta cẩn thận từ từ bước tới.

 

“Quỳ xuống!”

 

Đạo diễn Đồng lạnh lùng nói, sau đó bắt đầu kéo khóa quân.

 

Sắc mặt Thái Yến lập tức trắng bệch.

 

Cô ta đã hiểu ra đạo diễn Đổng muốn cô ta làm gì.

 

“Đạo diễn Đổng, đừng mà…” Thái Yến dường như sắp khóc đến nơi.

 

“Cô không muốn trở thành một ngôi sao lớn ư?” Đạo diễn Đồng nheo mắt hỏi.

 

“Nhưng mà…”

Đọc truyện chữ Full