TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 699

Chương 699:

 

“Anh ta là một khách hàng quan trọng của tôi. Tiểu Dư cũng mời tôi đến tham gia bữa tiệc này. Tôi vồn dĩ là muốn từ chối. Dù sao thì chuyện của công ty quá nhiều. Tôi cũng hơi bận, nhưng vị khách hàng này cũng nhiệt tình mời tôi đến. Cân nhắc cho công việc, tôi vẫn đồng ý, chuyện này liên quan đến tương lai của công ty … “Tô Nhan do dự một chút, thấp giọng nói.

 

“Em không phải giải thích với tôi, dù sao em trước đó cũng chưa từng giải thích.” Lâm Dương bình tĩnh nói.

 

Tô Nhan toàn thân run lên, không thể nào tin được nhìn ƒ Lâm Dương, sau đó khẽ gật đầu, cười chua chát nói: “Đúng vậy…”

 

“Không cần suy nghĩ nhiều, tôi có thể hiểu được, em cứ làm cái gì nên làm đi.” Lâm Dương xua tay, cười nhạt một ` tiếng.

 

Tô Nhan không nói gì, nhưng trong lòng lại không tốt.

 

“Chúng ta cùng nhau vào đi.” Tô Nhan nói.

 

“Được.”

 

vật phi phàm.

 

“Tiểu Nhan, em đi làm việc đi, tôi đi vòng vòng những nơi khác.” Lâm Dương bình tĩnh nói.

 

“Không, anh cùng tôi đến đi!”

 

Tô Nhan đột nhiên kéo tay Lâm Dương, đi về phía anh Lý.

 

“Hả?”

 

Lâm Dương sững sờ.

 

Anh Lý ở đằng kia cũng lập tức cau mày.

 

“Anh Lý, tôi xin lỗi, đã để anh đợi lâu!” Tô Nhan kéo Lâm Dương qua, mỉm cười tràn đầy vẻ xin lỗi nói.

 

“Không sao, không sao…”

 

Anh Lý vẻ mặt không quan tâm, vẫn nở nụ cười ôn hoà đó, nhưng sương mù âm u ẩn giấu dưới đáy mắt của anh ta đã hiện ra cực kỳ rõ ràng.

 

“Lại đây, ngồi xuống đi, đều là bạn bè, không cần hà khắc.” Anh Lý cười nói.

 

“Cám ơn.” Tô Nhan mỉm cười gật đầu, cùng Lâm Dương ngồi xuống.

 

“Anh Lý, vị này chính là cô Tô Nhan sao? Quả thực giống như lời anh nói, rất xinh đẹp” Một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, tóc tém có mối nguy nhìn Tô Nhan một vòng cười nói.

 

Nụ cười này của anh ta có chút ý vị.

 

“Ò! Đại danh của chủ tịch Tô các anh còn không biết sao?

 

Đây chính là hạt Minh Châu của Giang Thành, nữ thần trong tâm trí của vô số đàn ông Giang Thành! Danh tiếng của cô ấy quá lớn!” Một người phụ nữ trang điểm cực kỳ – đậm ở bên cạnh có mấy phần âm dương quái khí nói. l “Cũng khó trách anh Lý cũng chúng ta điên đảo thần hồn như vậy! Nhưng mà nói đi nói lại, tại sao chủ tịch Tô lại nỗi tiếng như vậy chứ?” Lại có một người phụ nữ cười khúc khích hỏi.

 

Ngay khi câu hỏi này được đưa ra, khuôn mặt xinh đẹp của Tô Nhan trong chốc lát trở nên mắt tự nhiên rồi.

 

Quả không ngoài dự đoán, khóe miệng người phụ nữ trang điểm đậm cong lên, lập tức cười nói: “Chuyện này cô còn không biết sao? Chủ tịch Tô của chúng ta, đã kết hôn với người ta rồi!”

 

“Hả? Đã kết hôn rồi sao? Chủ tịch Tô rõ ràng còn trẻ tuổi như vậy… Tôi còn tưởng rằng Lý Tổng có cơ hội chứ!”

 

Người phụ nữ tỏ vẻ tiếc nuối.

 

“Eh eh, ai nói Lý tổng không có cơ hội chứ? Mặc dù chủ tịch Tô của chúng ta đã kết hôn, nhưng chồng của cô ấy là một kẻ vô dụng, vẫn không có gì cả! Chủ tịch Tô của chúng ta đã kết hôn với anh ta được ba năm TỒi, nhưng mà đến cả tay cũng không để cho người đàn ông đó chạm vào một chút! Lý Tổng có cơ hội lớn! “

 

“Thật sao? Còn có chuyện như vậy sao?”

 

 

có ý coi thường cô.” Người phụ nữ trang điểm đậm vừa mỉm cười vừa xin lỗi Tô Nhan.

 

“Không sao …” Tô Nhan cười lắc đầu.

 

“Nhưng mà nói chuyện nãy giờ, chủ tịch Tô, người bên cạnh cô là ai vậy?” Người phụ nữ đã đặt câu hỏi trước đó nheo mắt nhìn Lâm Dương.

 

Cô ta đã biết còn cố ý hỏi, căn bản chính là muốn làm nhục Lâm Dương.

Đọc truyện chữ Full