TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 70 8

Chương 708:

 

“Anh rễ, anh cũng vào cùng chúng em đi!” Tô Dư kéo Lâm Dương chờ mong nói.

 

“Không cần đâu, náo loạn như vậy cũng không vui vẻ, anh vẫn là nên trở về thôi.” Lâm Dương lắc đầu từ chối.

 

“Anh rể, xin anh, vào cùng chúng em đi, em có rất nhiều chuyện muốn nói với anh.” Tô Dư nước mắt lưng tròng nhìn Lâm Dương.

 

“Đúng vậy, anh rể Lâm, chúng em còn chưa cảm ơn anh một cách đàng hoàng. Sao anh lại rời đi chứ? Vào ngồi xuống đi. Em còn muốn kính anh một ly rượu.” Tào Tiểu Kiều ở bên cạnh cũng thuyết phục, giọng điệu nũng nịu thật không thể chịu nồi.

 

Lâm Dương do dự một chút, cuối cùng thở dài một hơi, nhàn nhạt nói: “Được rồi, anh sẽ ngồi với các em một lát, nhưng mà bác cả bọn họ đã có thành kí rất lớn với anh.

 

Nếu như các em ở cùng với anh, chắc chắn sẽ gây không ít phiền phức cho anh. “

 

“Anh rẻ đừng lo lắng, phía bố mẹ em, em sẽ lo liệu!” Tô Dư lè lưỡi tinh nghịch, tâm trạng đột nhiên rất tốt.

 

Lâm Dương cười bắt lực, liền bị Tô Dư kéo vào cửa.

 

“Tiểu Dư, có chuyện gì vậy?”

 

Vừa vào cổng, Lưu Mãn San và Tô Thái liền nhìn thấy Lâm Dương cũng theo vào, Lưu Mãn San vẻ mặt đen lại, lập tức hỏi.

 

“Mẹ, anh rể nhất định phải ở đây, mẹ biết không, đạo diễn Tống Kinh mời con đóng phim chính là do anh rễ giới thiệu cho con và Tiểu Kiều.” Tô Dư lập tức nói.

 

“Con đang nói lung tung cái gì ở đây vậy? Chỉ dựa vào Lâm Dương không có tiền đồ này, có thể quen biết đại đạo diễn Tống sao? Con gái, con muốn bảo vệ cậu ta cũng không cần phải nói dối như vậy.” Lưu Mãn San không vui.

 

“Mẹ, con không có nói dối, những gì con nói đều là sự thật, không tin mẹ hỏi Tiểu Kiều xem!” Tô Dư lo lắng.

 

“Thôi đi, Mãn San, Lâm Dương muốn vào thì cứ để cậu ta vào. Những dịp như vậy, đừng làm náo loạn nữa. Thất lễ không nói, gây thị phi cho con gái chúng ta, vậy thì rắc rối rồi.” Tô Thái có chút thiếu kiên nhẫn nói.

 

“Ông nói đúng!” Lưu Mãn San gật đầu, lại trừng mắt nhìn Lâm Dương nói: “Da mặt của cậu cũng dày thật. Lúc trước là đi cùng vợ cậu tới phải không? Bây giờ vợ cậu đi rồi, cậu không vào được thì để Tiểu Dư của tôi đưa cậu vào để nhìn thấy thế giới chứ gì? Cậu thực là xảo quyệt! “

 

Theo như bà ta thấy, những người như Lâm Dương chắc chắn sẽ không được mời, chỉ có thể đi theo người khác mà trà trộn vào.

 

Lâm Dương không nói gì, cũng lười quan tâm đến Lưu Mãn San.

 

Nếu không phải vì Tô Dư, anh sớm đã rời đi từ lâu rồi.

 

Gia đình của Tô Thái có một vị trí cụ thể, vừa bước vào sảnh tiệc, liền được một nhân viên phục vụ dẫn lên lầu hai.

 

Và những vị khách đó dường như đã nhận ra điều gì đó, lần lượt nhìn về phía bên này.

 

“Này, đó không phải là nữ một và nữ hai trong bộ phim mới của đại đạo diễn Tống sao?”

 

“Trông rất xinh đẹp!”

 

“Đi chào hỏi đi!”

 

Nhiều khách mời đưa mắt nhìn, thậm chí có người còn chạy đến vây quanh Tô Dư và Tào Tiểu Kiều để xin chụp hình chung.

 

Tô Dư và Tào Tiểu Kiều cực kỳ nhút nhát, bọn họ còn chưa đóng phim đã trở thành minh tinh, thăng trầm cũng quá lớn.

 

Đoạn video quay cảnh bọn họ nói chuyện với Tống Kinh trong nhà hàng đã được lan truyền một cách điên cuồng trên mạng. Tống Kinh cũng có ý định tạo thế cho bọn họ, quảng bá cho bộ phim mới và nâng cao độ hot. Vì vậy, không chỉ không che giấu, ngược lại đang lửa cháy thêm dầu, công sức mấy ngày nay, hai người đã trở thành khách quen của hot search trên Weibo Tieba.

 

Nhìn thấy con gái mình được quần chúng vây quanh, Lưu Mãn San cực kỳ đắc ý.

 

Bà ta liếc nhìn Lâm Dương, chế nhạo nói: “Đồ chó, nhìn thấy chưa? Con gái của tôi đã là một đại minh tinh rồi! Cậu có nhớ lúc trước cô đã nói gì với bà đây không? Ha ha, loại người như cậu sau này chỉ có thể ngẳng đầu mà nhìn nhà chúng tôi thôi, bây giờ cậu còn gì để nói không? “

 

Lâm Dương không tức giận, thờ ơ hỏi: “Nếu như bộ phim của Tiểu Dư không thực hiện được thì phải làm sao?”

 

“Làm sao có thể chứ? Cậu đang nằm mơ giữa ban ngày cái gì vậy? Không biết Tống đại đạo diễn xem trọng Tiểu Dư nhà chúng tôi như thế nào, làm sao có thể không thực hiện được? Tên nhóc cậu có phải là thần trí không tỉnh táo rồi không?” Lưu Mãn San phẫn nộ nói.

 

Lâm Dương lắc đầu, không trả lời.

 

Lúc này, không biết là ai đã hét lên.

 

“Đạo diễn Tống đến rồi!”

 

Khung cảnh lập tức trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều.

 

Đưa mắt nhìn kỹ, lại thấy Tống Kinh, Từ Nam Đống và một nhóm nam nữ mặc vest đang đi về phía này.

Đọc truyện chữ Full