Chương 317: Tham Gia Hôn Lễ
Ba ngày sau, một hôn lễ được tổ chức rất hoành tráng ở khách sạn năm sao tại trung tâm thành phố. Những người được mời đều là những người nổi tiếng trong giới doanh nhân, đây là hôn lễ của Hình Nham và Khưu Lâm.
Bởi vì quan hệ họ hàng phức tạp nên trong hôn lễ lần này vì hơi gấp nên Hình Chính Đình cũng nhận được một tấm thiệp mời của Hình Nham.
Hình Chính Đình bây giờ đã rút về sau rồi, không quan tâm đến chuyện trên thương trường nữa nên ông đưa thiệp mời cho Hình Liệt Hàn. Vừa hay, Hình Liệt Hàn có thời gian nên quyết định đến tham gia hôn lễ thay bố. Đồng thời, Đường Tư Vũ cũng định đến tham gia cùng.
Lúc trước, cô rất ghét phải gặp hai mẹ con Khưu Lâm, nhưng bây giờ cô đã quyết định phải tự thân phấn đấu, để Khưu Lâm biết cô không dễ nhận thua như vậy.
Tập đoàn Đường Thị bây giò đã thành công ty mà Hình Nham hợp tác rồi, vậy thì 30% cổ phần của mẹ con Đường Tư Vũ cũng nằm trong bản hợp đồng mà Khưu Lâm ký. Vậy nên cũng đồng nghĩa với việc Đường Tư Vũ có cơ hội hợp tác với Hình Nham và nắm giữ 30% cổ phần.
Đến cả quyền sở hữu cổ phần thuộc doanh nghiệp nào cũng ghi rất rõ ở trong đó. Đường Tư Vũ rất muốn xem phản ứng của Khưu Lâm, xem hôm nay bà ta có cười nổi trong hôn lễ của chính mình hay không.
Ba ngày trước, Hình Liệt Hàn đã chuẩn bị đề tham gia hôn lễ rồi. Nhóc con vừa hay được nghỉ hai ngày liền, lúc này chắc cô đang chơi đùa ở đâu đó với Hình Nhất Nặc. Trẻ con có thế giới của trẻ con, người lớn không thể chen vào được.
Điểm số của Hình Nhát Nặc gần đây có nâng cao lên, đặc biệt có tiến bộ rất lớn trong môn toán, làm Tưởng Lam vui chết đi được, bà nghĩ chắc chắn đây là công của Ôn Lương Diệu.
Ở trên lớp, Ôn Lương Diệu làm việc mà một thầy giáo nên làm, vậy nhưng sau tiết học nếu không có chuyện gì quan trọng thì có rất nhiều bạn học nữ muốn tìm anh để tặng quà đều không tìm thấy anh ở đâu cả. Vậy nên thường thì sáng sớm hôm sau đã thấy trên bàn Ôn Lương Diệu chất đầy đồ ăn vặt. Ôn Lương Diệu cũng rất bắt lực, thường chia những món đồ ăn vặt này cho những giáo viên nữ ở xung quanh, chủ nhiệm lớp bọn họ cũng đã nhấn mạnh là không được tùy tiện tặng quà cho thầy cô nhưng các bạn học sinh nữ vẫn không chịu sửa. Ngược lại, còn có người phát hiện ngoài học sinh nữ của lớp đó ra thì học sinh nữ của lớp khác cũng có tặng.
Ôn Lương Diệu ở đây đúng là một nam thần, cấp ba lại là độ tuổi những tình cảm bắt đầu chớm nở, cũng khó tránh sẽ xảy ra một vài sự có.
Vậy nhưng về việc trên bàn làm việc của Ôn Lương Diệu cứ có quà thì Hình Nhất Nặc rất giận. Nhưng mà cô vẫn chỉ khó chịu trong lòng thôi, cô vẫn học bài rất nghiêm túc, rất thích lúc thầy giảng bài.
Cô cứ chống tay vào cằm, nhìn Ôn Lương Diệu đứng trên bục giảng với vẻ rất thần thái.
Cô thấy cho dù anh có giảng những công thức phức tạp đến mức nào đi chăng nữa thì cũng đều trở nên rất đơn giản, dễ hiểu.
Vậy nhưng cô thường bị nghe sót, đến lúc hết tiết, Ôn Lương Diệu sẽ đưa cho cô một quyển vở ghi chép lại lý thuyết hôm đó, bảo cô về nhà xem.
Trong trường, mọi người đều biết Ôn Lương Diệu là họ hàng xa của Hình Nhất Nặc, vậy nên Ôn Lương Diệu chăm sóc cô nhiều hơn một chút thì mọi người cũng sẽ không nghĩ gì quá nhiều.
Đường Tư Vũ sau khi ăn sáng với con trai ở biệt thự nhà họ Hình xong thì ra ngoài cùng Hình Liệt Hàn. Bởi vì thời gian gấp quá nên không kịp chuẩn bị lễ phục, chỉ có thể đến chỗ dì nhỏ của Hình Liệt Hàn chọn một bộ.
Tưởng San nghe nói hôm nay bọn họ phải tham gia hôn lễ thì đã đến tiệm chọn trước từ sáng sớm rồi. Cô có số đo của Đường Tư Vũ, lại cộng thêm cô rất rõ về khí chất của Đường Tư Vũ nên biết cách chọn ra những bộ lễ phục phù hợp.
Lúc Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn đến thì Tưởng San đã chọn ra năm bộ đồ thích hợp để Đường Tư Vũ mặc rồi.
Đường Tư Vũ lần này cũng không muốn khiêm tốn, vậy nên cô chọn một bộ váy dạ tiệc màu đỏ hở vai nhưng phần ngực không bị thấp quá, phần trước ngực có một bông hoa hồng trông rất sang nhưng cũng không bị quá, rất hút mắt.
Hình Liệt Hàn để phối hợp với cô nên cũng chọn một bộ vest màu xám trông rất thời trang. Đường Tư Vũ đã trang điểm và ăn diện xong. Không lâu trước cô vừa mắt bố, mất đi gia đình. Cho dù cô có buồn đến mức nào đi nữa thì cô cũng không thể tiếp tục tiêu cực như thế được. Cô bắt buộc phải làm bản thân trở nên tràn đầy tinh thần, tự tin, bình tĩnh hơn, như lúc trước vậy.
Mắt Hình Liệt Hàn như dán trên người cô, không rời ra được.
Người phụ nữ này cho dù mặc cái gì thì vẫn thu hút anh như vậy. Đương nhiên, trong mắt Hình Liệt Hàn, cô không mặc gì là thu hút nhất.
Đáng tiếc, từ khi theo đuổi cô đến bây giờ, là từ khi cô về nước hồi tháng bốn đến bây giờ đã là cuối tháng mười rồi, vậy mà anh vẫn chưa tán đổ cô, đúng là thất sách.
Sau khi chào tạm biệt Tưởng San, Đường Tư Vũ ngồi lên xe của Hình Liệt Hàn, đi về nơi tổ chức lễ cưới của Khưu Lâm và Hình Nham.
Hôm nay tâm trạng của Khưu Lâm rất tốt, bởi vì bà ta đã tìm được người đàn ông mình yêu, lại cộng thêm việc được hưởng một hôn lễ danh chính ngôn thuận. Là một người phụ nữ, cho dù là trẻ hay già thì hôn lễ vẫn là nơi khiến họ vui nhát.
Cộng thêm lần này Hình Nham lại chỉ cho hôn lễ này nhiều như vậy, điều này khiến Khưu Lâm rất có thể diện. Thân là con gái của Khưu Lâm, Đường Y Y gần đây cũng sống rất tốt, Hình Nham rất yêu chiều cô ta, cho cô ta không ít châu báu, làm cô Vui.
Hình Nham làm mọi điều này đương nhiên cũng là để lấy lòng Khưu Lâm thôi.
Khưu Lâm bây giờ đang nắm giữ cả công ty, tuy là thu mua lại nhưng Khưu lâm vẫn không phải một nhân vật dễ đối phó. Hình Nham muốn có được tập đoàn Đường Thị một cách triệt để thì không dễ như vậy đâu.
Nhưng bây giờ Hình Nham cũng sẽ không để lộ ra một chút nào sự bất mãn. Hắn biết, mọi thứ của Khưu Lâm sớm muộn gì cũng là của hắn, sau khi bọn họ kết hôn thì những ngày tháng chung sống sau này, hắn có thể từ từ lôi công ty của Khưu Lâm về tay mình.
Khoảng mười giò sáng, đúng lúc Khưu Lâm đang ở cửa lễ đường đón khách. Do xuất thân từ giới thương nhân nên Hình Nham hôm nay cũng có mời rất nhiều người có thân phận, đương nhiên là hắn ta sẽ đón tiếp rất nhiệt tình rồi.
Đã là hôn lễ thứ hai rồi, Khưu Lâm cũng không quan tâm nhiều về mấy thứ lễ tiết, bà ta và Hình Nham cùng đón tiếp ở ngoài, Đường Y Y ở đẳng sau bà ta, ôm một bó hoa hồng, thỉnh thoảng nhìn những thanh niên tài giỏi đi qua. Từ khi cô ta và Mộ Phi chia tay xong, cô ta đã không yêu đương lâu lắm rồi. Có thể nói là quãng đời trước của cô ta đều bị lãng phí để dành cho một người đàn ông không yêu cô rồi.
Bây giò cô ta cũng không thích Mộ Phi nữa, muốn tìm một mục tiêu mới.
Hình Nham vừa mới đón xong một lứa khách, hắn nắm tay Khưu Lâm, dịu dàng nói: “Mệt không, hay là vào phòng nghỉ nghỉ chút?”
“Em không sao, đứng chút nữa đi. Chắc là khách cũng sắp đến đủ rồi.” Khưu Lâm cười nhìn hắn, đôi mắt tràn ngập sự hạnh phúc.
“Cũng sắp rồi.” Hình Nham nói xong thì nghĩ ra còn có một người, đó là Hình Chính Đình. Nói thế nào thì cũng là người có chung dòng máu, hắn không tin ông ấy sẽ không nể mặt, không đến tham gia hôn lễ của mình.