Chương 332: Ngủ Say
Cậu nhóc ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng!
Daddy và mami ngủ ngon, còn nữa, mami nhất định phải sinh cho con một cô em gái! Con sẽ ngoan ngoãn, không làm phiền hai người.”
Đường Tư Vũ vốn đang xấu hồ, bây giờ càng thêm đỏ mặt. Lời nói trẻ con ngây thơ, lại khiến người lớn phải đỏ mặt ngượng ngùng!
Sau lưng truyền đến một giọng nói trầm thấp, trả lời chắc nịch: “Được! Daddy và mami sẽ sinh cho con một cô em gái.”
Sau đó nói với Đường Tư Vũ: “Chúng ta phải có gắng lên.”
Nhắc đến việc có gắng, Đường Tư Vũ nhớ lại chuyện của đêm hôm đó, cô giả vờ như không nghe tháy.
Dù sao chuyện này cũng không thể vội, phải từ từ, vì cô thật sự rất sợ đaul Sáu năm trước, đêm hôm đó đã để lại bóng ma rất lớn trong lòng cô, cô thật sự không thẻ tiếp nhận anh nhanh như thê.
Rời khỏi nhà họ Hình, Hình Liệt Hàn chở Đường Tư Vũ về biệt thự của mình. Hôm nay Đường Tư Vũ cũng rất mệt, khuôn mặt mệt mỏi bước vào phòng khách. Cô nói với người đàn ông bên cạnh: “Đi tắm rồi đi ngủ thôi. Em buồn ngủ quá.”
Hình Liệt Hàn đứng sau lưng cô, những ngón tay thon dài bóp vai cô một cách tự nhiên. Đường Tư Vũ mỉm cười, hưởng thụ sự xoa bóp nhẹ nhàng của anh. Hình Liệt Hàn ôm cô vào lòng, đôi môi vô thức hạ xuống tai cô, hôn nhẹ lên, cùng lúc đó, bàn tay dần trượt xuống khỏi bờ vai của cô.
Trái tim của Đường Tư Vũ căng thẳng, vội vàng tránh khỏi vòng tay của anh: “Được rồi, đừng làm loạn! Anh lại muốn tắm nước lạnh lần nữa phải không?”
Hình Liệt Hàn nhìn cô không nói gì, anh chợt nghĩ: “Em có muốn uống chút rượu không? Uống một chút cho dễ ngủ.”
Đường Tư Vũ nhìn thấu suy nghĩ của anh, nhưng cũng không từ chối: “Được! Vậy thì uống một ly!”
Đôi mắt của Hình Liệt Hàn sáng lên, vốn tưởng cô sẽ từ chối nhưng không ngờ cô lại hào phóng đồng ý, xem ra đêm nay người phụ nữ này lại cho anh thêm một cơ hội nữal “Vậy em đi tắm trước.” Đường Tư Vũ nói xong, đi lên lầu.
Hình Liệt Hàn cắn môi, thật ra anh muốn nói rằng anh sẽ tắm cùng cô, nhưng bây giờ hai người chưa đủ thân mật nên anh tạm thời nén ý nghĩ này lại.
Đường Tư Vũ về phòng cô để đi tắm, Hình Liệt Hàn cũng đi tắm trong phòng ngủ chính. Đường Tư Vũ tắm xong, sấy khô mái tóc buông hờ hững, khiến khuôn mặt trắng nõn của cô càng thêm xinh đẹp và dịu dàng.
Đường Tư Vũ mở cửa phòng ngủ chính, Hình Liệt Hàn đang đứng bên bàn nhỏ trước cửa số sát đất, rót ra hai ly rượu vang, trên người mặc bộ đồ ngủ bằng lụa màu đen, viền chỉ màu vàng, khí thế như một vị vua cổ đại.
Đường Tư Vũ thầm nghĩ, nếu anh có một mái tóc dài, chắc chắn sẽ giống như một công tử thời cổ đại.
Cô không thể nhịn cười khi nghĩ đến cảnh đó.
“Em đang cười cái gì vậy?” Hình Liệt hàn quay đầu lại, nhìn cô bước đến trong bộ đồ ngủ kín đáo.
Đường Tư Vũ lắc đầu: “Không có gì.” Nói xong, cô đi đến bên cạnh anh, cầm lên một ly rượu vang. Anh chọn loại rượu mà cô thích, uống rất ngon.
Đường Tư Vũ vừa mới tắm nước nóng, cổ họng có hơi khát, không nhịn được uống hết nửa ly.
“Thật ngon, em muốn uống thêm!” Đường Tư Vũ nói xong lại rót cho mình thêm nửa ly. Hình Liệt Hàn ngạc nhiên nhìn cô, nồng độ của loại rượu này khá cao! Vừa rồi cô lại uống như vậy?
Đường Tư Vũ uống xong, xoay người đặt ly rượu xuống bàn, bò lên giường lớn của Hình Liệt Hàn, cảm thấy cực kì buồn ngủ, đúng là uống rượu sẽ dễ ngủ hơn.
Hình Liệt Hàn đặt ly rượu xuống, nheo mắt đi đến bên cạnh nhìn cô, hỏi nhỏ: “Đường Tư Vũ, em muốn đi ngủ à?”
“Ừm…” Đường Tư Vũ mơ màng đáp lại.
Hình Liệt Hàn vươn tay ôm lấy cô, kéo cô vào lòng, trầm giọng nói: “Chúng ta làm chuyện khác đã được không?”
“Ưm… anh còn muốn làm gì nữa?” Đường Tư Vũ chớp mắt hỏi, nhưng rõ ràng cô thật sự quá buồn ngủ, mắt không mở nổi.
“Chúng ta… thử lại lần nữa.” Hình Liệt Hàn ghé sát môi cô, nói với vẻ mong đợi.
“Ừm… đừng..” Đường Tư Vũ lắc đầu không muốn.
Hình Liệt Hàn cảm thấy không thể lãng phí cơ hội này, anh thở nhẹ, nhìn đôi môi đỏ mọng đang hé mở của cô, anh chạm vào một cách tự nhiên, dán chặt đôi môi mình vào môi cô.
“Ừm…” Đường Tư Vũ thốt lên một tiếng phản đối, nhưng khi cơ thể ngắm chất cồn, cả người cô không còn chút sức lực nào đề đầy anh ra.
Hình Liệt Hàn ngay lập tức muốn cho cô thấy sự nhiệt tình của mình, anh muốn cùng cô trải nghiệm điều tốt đẹp nhất của đêm nay.
Nhưng mà… Hình Liệt Hàn hôn hôn, lại cảm thấy cô gái trong lòng mình không đáp lại, anh nheo mắt phát hiện người phụ nữ này đã ngủ. Ngay cả khi anh hôn cô, cô cũng không hề phản ứng.
Hình Liệt Hàn thất bại thở dài, đầy thất vọng.
Anh duỗi tay bóp bóp khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô: “Em thật sự muốn làm anh nghẹn chết sao?”
Đường Tư Vũ lật người, vòng tay qua eo anh, khuôn mặt nhỏ nhắn áp vào lồng ngực ấm áp, ôm anh ngủ ngon lành.
Thật sự bất đắc dĩ, đây lại là một đêm mắt ngủ của người đàn ông nào đó.
Hình Liệt Hàn nghiêng người, đối mặt với cô, nhìn cô đang ngủ say như một đứa trẻ. Nói thật, anh chưa từng nghĩ sức chịu đựng của mình lại tốt như vậy, tốt đến mức anh không thể tin được.
Anh nhếch đôi môi mỏng, mổ nhẹ vào đôi môi đỏ mọng của cô: “Em là người duy nhất có thể cho anh hạnh phúc, anh sẽ đợi em hoàn toàn chấp nhận anh.”
Ở biệt thự bên cạnh, Tô Hi vẫn an ổn ở nhà Ôn Lệ Thâm, vết thương trên đầu cô vừa mới đỡ được một chút, Ôn Lệ Thâm cũng không cho cô làm gì.
Công việc hiện tại của Tô Hi cũng bị tạm ngừng, mặc dù không có việc làm, cũng không có thông báo nhưng cô đã trở thành người được hâm mộ nhất trong làng giải trí. Ai cũng biết mối quan hệ của cô và Ôn Lệ Thâm, và tương lai cô rất có thể sẽ trở thành bà chủ của tập đoàn Thiên Mộ.
Những người từng là kẻ thù của Tô Hi lúc này đều sợ hãi, chỉ muốn tránh cô thật xal Cuộc sống hiện tại của Tô Hi cũng khá rảnh, trước đây cô luôn bận rộn, không có thời gian nghỉ ngơi, bây giờ rảnh rồi cô có thể học một số thứ để thay đổi bản thân, ví dụ như cắm hoa, thiết kế quần áo. Cô làm việc ở trong làng giải trí, mỗi ngày phải tiếp xúc với rất nhiều kiểu quần áo.
Cô cũng từng nghĩ đến việc thành lập một công ty thiết kế thời trang nhỏ.
Nhưng mà, những điều này đã trở thành sở thích, không có thời gian để thực hiện.
Tối nay, cô đang bị thu hút bởi một cuốn tiểu thuyết về các vị thần và quái vật. Cô thật sự thích thể loại truyện thần thoại.
Đúng mười một giờ đêm, Ôn Lệ Thâm bước ra khỏi phòng làm việc. Thấy phòng cô còn sáng, không nhịn được gõ cửa đi vào, nhìn thấy cô vẫn đang đọc cuốn sách cầm trên tay.
“Sao còn chưa ngủ?” Ôn Lệ Thâm trằm giọng hỏi.
“Em đọc một chút nữa rồi ngủ. À mà, gần đây anh có bộ phim thần thoại nào không?” Tô Hi tò mò hỏi.
Ôn Lệ Thâm nheo mắt lại: “Làm sao vậy?”
“Nếu có, khi nào thử vai, anh có thể để em thử một chút!” Tô Hi tự đề cử bản thân.
“Em muốn đóng phim về thể loại này?” Ôn Lệ Thâm nhìn cô chằm chằm.
“Vâng! Em muốn.” Tô Hi gật đầu mong đợi.
Ôn Lệ Thâm mím môi: “Đi ngủ đi, ngày mai anh sẽ cho người đi tìm kịch bản cho „ em.
Tô Hi không nhịn được ồ lên, có phải lợi ích của việc có bạn trai là ông trùm của làng giải trí, là được tự do chọn kịch bản hay không?