Chương 349: Tìm Ra Bằng Chứng
Đường Tư Vũ ở trong phòng làm việc, chờ đợi tin tức của Hàn Dương, Hàn Dương đang theo dõi người đàn ông đó, cũng không biết là có gặp phải nguy hiểm gì hay không.
Cô gọi cho Hình Liệt Hàn, Hình Liệt Hàn ở đầu dây bên kia an ủi cô để cho cô bớt lo lắng, Hàn Dương là một người rất thận trọng.
Đã gần một tiếng đồng hồ trôi qua, cuối cùng thì Hàn Dương cũng đã gọi điện cho Đường Tư Vũ.
“Cô Đường, tôi đã theo dõi người đàn ông này. Hắn ta rút tiền từ ngân hàng rồi vào một sòng bạc ngầm, có lẽ là để đánh bạc trong đó.”
“Hắn rút nhiều tiền sao?”
“Nhìn hắn xách túi đi, ít nhất cũng năm mươi mấy nghìn tệ!”
Đường Tư Vũ nghĩ thầm, người đàn ông này vừa nhìn đã biết là loại làm ăn không đàng hoàng, vậy mà lại có nhiều tiền để đánh bạc như vậy, chắc chắn là không phải do chính hắn tự kiếm được, chẳng lẽ là do Khưu Lâm đưa cho?
“Hàn Dương, anh có thể tìm thân phận của hắn trước không?”
“Tôi đã chụp ảnh hắn ta và nhờ bạn tôi kiểm tra giúp. Chắc sẽ sớm có thông tin.”
“Được rồi! Anh cứ về trước đãi Chuyện này, chúng ta từ từ điều tra.” Đường Tư Vũ nói với anh.
Đường Tư Vũ lần này không có quyền nắm giữ tài chính, cũng là vì trước tiên cô muốn lẻn vào phòng tài vụ, nhưng lúc này, nếu có thể kiểm soát được tình hình tài chính của công ty, nói không chừng cô sẽ có thể tra ra được gì đó, Khưu Lâm đã đưa bao nhiêu tiền cho người đàn ông đó? Nếu số tiền quá lớn, nói không chừng bà ta lấy tiền của công ty.
Đường Tư Vũ thở dài, cô không thể không nghĩ đến Hình Liệt Hàn, muốn hỏi anh xem có cách nào không.
Cô lại gọi điện cho anh một lần nữa.
“Alo! Hàn Dương vừa nói cho anh rồi, anh nghĩ trực giác của em chắc là đúng rồi.”
Hình Liệt Hàn ở đầu dây bên kia, vừa nhận điện thoại đã khen ngợi cô.
Đường Tư Vũ cũng tin vào trực giác của mình, cô thở dài một hơi rồi nói: “Nếu em có thể nắm thêm được chứng cứ, nói không chừng lại càng có thể xác định rõ hơn về chuyện này.”
“Em vẫn còn muốn nắm giữ thêm bằng chứng gì nữa?”
“Em nghĩ giá trị của một mạng người, tuyệt đối sẽ không bao giờ thấp. Người đàn ông này muốn ở Khưu Lâm nhiều hơn nữa. Khưu Lâm chắc chắn sẽ không giữ nhiều tiền như vậy trong tài khoản của riêng bà ta. Nói không chừng bà ta đã sử dụng tài khoản của công ty để chuyền tiền qua đó.”
Hình Liệt Hàn ở đầu dây bên kia lại khen cô: “Phân tích của em không sai, rất có thể có khả năng này.”
“Sớm biết thế, em nên đi đến phòng tài vụ, như vậy em có thể quản lý mọi chỉ tiêu.”
“Đừng lo, nếu em muốn biết, anh sẽ có cách.” Giọng nói Hình Liệt Hàn đầy tự tin.
Đường Tư Vũ vui mừng ngay tức khắc: “Anh có cách á?”
“Đương nhiên, xâm nhập mạng nội bộ công ty, cũng không phải chuyện khó. Chỉ cần tìm được cao thủ, có thể dễ dàng tra ra ghi chép của công ty.”
Đường Tư Vũ thở phào nhẹ nhõm, có sự giúp đỡ của anh, chuyện này càng có thêm manh mối, cô không khỏi cười và nói: “Vậy anh có thể giúp em như thế nào?”
“Gọi anh một tiếng “ông xã”, anh sẽ nói cho em biết!”
Đường Tư Vũ mím môi cười, lúc này còn muốn uy hiếp cô, cô đành phải ngọt ngào gọi: “Ông xã, giúp em.”
“Được, bà xã.” Hình Liệt Hàn cũng dịu dàng trả lời.
Đường Tư Vũ ngồi trong phòng làm việc không có ai xung quanh, nhưng sắc mặt vẫn còn hơi nóng, cô đặt điện thoại xuống, hơn hai mươi phút sau, Hàn Dương đã trở về dẫn theo một người đàn ông trẻ tuổi bên cạnh.
Người đàn ông đeo một cặp kính và rất nhã nhặn, nhưng đồng thời, ánh sáng trong mắt anh ta không thể xem thường, Đường Tư Vũ hiểu ra anh ta là một hacker do Hình Liệt Hàn gửi đến!
Hàn Dương nói với cô: “Quản lý Đường, đây là bạn của tôi.”
“Xin chào.” Đường Tư Vũ mỉm cười với người này, người đàn ông trẻ tuổi này biết thân phận của cô, lập tức cung kính chào cô: “Xin chào.”
“Được rồi, Tiểu Huy, chúng ta làm việc trước đãi” Hàn Dương nói.
Đường Tư Vũ nhìn họ vào văn phòng, cô nghĩ thầm, hy vọng có thể lấy được bằng chứng của Khưu Lâm.
Lúc này, Khưu Lâm đang ở trong văn phòng, trưởng phòng tài chính bước tới với một bản báo cáo và nói với bà: “Chủ tịch Khưu, tài liệu mà ngài cần.”
Khưu Lâm hơi lo lắng cầm tài liệu, nói với người quản lý: “Chuyện này trước tiên không nên lộ ra. Số tiền này anh hãy làm một ghi chép, đừng để ai phát hiện ra.”
“Vâng! Chủ tịch Khưu.” Trưởng phòng tài vụ có thể ở lại đây vì anh ta phụ trách các khoản chỉ tiêu bất minh của Khưu Lâm, mà bây giờ anh ta nhận được lương cao, có điều, tại một ghi chép cho Khưu Lâm cũng chẳng có gì khó khăn.
Khưu Lâm nhìn anh ta đi ra ngoài, bà không khỏi thở phào nhẹ nhõm, hiện tại số tiền này được chuyền từ tài khoản của công ty, vậy nên bà không cần dùng đến tiền của chính mình, hiện tại công ty thuộc quyền kiểm soát của bà, và những cổ đông đó bà không cần hỏi từng người một, vì vậy chi phí lớn một chút của bà ta đều có thể thanh toán vào tài khoản của công ty.
Nhưng đối với số tiền 20 triệu này, bà ta vẫn phải cần thận trọng.
Kết nối được với mạng nội bộ của công ty rồi, bàn tay của Tiểu Huy nhanh chóng gõ vào bàn phím, bẻ khóa tường lửa máy tính của tập đoàn Đường Thị và nhanh chóng nhập bản lưu trữ báo cáo chỉ tiêu tài chính và anh nhanh chóng truy xuất tài khoản của một năm. Báo cáo chỉ tiêu dự án, sao chép tài liệu, và công việc đã hoàn thành.
Trên máy tính của Đường Tư Vũ, Hàn Dương đã gửi cho cô một bản sao.
Đường Tư Vũ không ngờ người của Hình Liệt Hàn lại làm việc hiệu quả đến vậy. Cô đưa tay mở ra. Hôm nay, có hơn một trăm bản quyết toán chỉ tiêu lớn nhỏ. Đường Tư Vũ liếc xuống, ba giờ trước, có hơn 20 khoản, và trong số đó, có khoản chỉ 20 triệu nhân dân tệ khiến cô đặc biệt chú ý.
Các khoản chỉ tiêu thông thường của khách hàng hiếm khi lên đến số tiền lớn như vậy. Số tiền hình như không khớp, mà địa chỉ của khách hàng được viết đằng sau.
Đường Tư Vũ lập tức lục tung danh sách tất cả khách hàng trong máy tính, vậy mà lại không có khách hàng này, rõ ràng là một khách hàng ma, Đường Tư Vũ không ngờ mình thăm dò lại có thể bắt được bằng chứng gian lận làm giả ghi chép của Khưu Lâm.
Chạng vạng tối, xe thể thao của Hình Liệt Hàn dừng lại ở dưới lầu chờ cô như đã hẹn, Đường Tư Vũ lấy hóa đơn ra, chuẩn bị đem về nhà cùng Hình Liệt Hàn xem,dù sao cô cũng không giỏi xem ghi chép tài khoản.
Trong lòng Đường Tư Vũ có chút căng thẳng, nếu thật sự có thể tìm ra kẻ sát hại Lý Đức, vậy thì từng bước suy đoán, một ngày nào đó, cô sẽ đích thân đưa Khưu Lâm vào ngục giam.
Khi Hình Liệt Hàn đứng đợi đèn giao thông, anh nhìn cô với ánh mắt trầm tư suy nghĩ, ánh mắt anh thoáng qua một tia đau khổ, anh đưa tay xoa đầu cô: “Được rồi, đừng luôn nghĩ về nó, cũng phải thư giãn một chút đi.”
Đường Tư Vũ mím môi cười: “Ù! Em biết rồi, vừa hay về nhà có thể cùng con trai đi dạo một chút.”
“Ừ! Tốt.” Hình Liệt Hàn mím môi cười.
Về đến Hình gia, Đường Tư Vũ dắt theo cậu nhóc, cậu cầm quả bóng trên tay, Hình Nhất Nặc cầm đồ ăn nhẹ, bắt đầu chơi đùa ở trong vườn.
Hình Liệt Hàn vừa chuẩn bị đi ra thì điện thoại di động của anh reo lên, anh cầm lên thì thấy đó là điện thoại từ nước M.
Sắc mặt anh hơi trầm xuống, cuộc gọi từ nước M chỉ có thể là một người.
Ánh mắt anh trở nên lạnh lẽo, gần như đông cứng ba thước, đi tới hành lang bên cạnh, đồng thời cũng nghe máy: “Alo!”