Chương 356: Thỏa Mãn Rồi
Tô Hi ôm anh được một lúc mới cảm thấy xung quang vô cùng yên tĩnh, cô lau nước mắt từ trong lồng ngực của Ôn Lệ Thâm lùi về sau một bước, hạ thấp đầu nhìn xuống chiếc nhãn cầu hôn bằng kim cương đang đeo trên ngón áp út của mình, trái tim cô hệt như được bao bọc bởi một lớp mật ong dày đặc.
Ôn Lệ Thâm dắt tay cô, kéo cô rời khỏi khán đài, cùng anh bước vào trong đám người, xung quanh tứ bề đều truyền đến tiếng tung hô chúc mừng, Tô Hi nhẹ nhàng vùi đầu vào ngực anh, có Ôn Lệ Thâm ở đây dù đám người kia không thật lòng chúc mừng cô nhưng bọn họ cũng không dám biểu lộ ra mặt.
Ôn Lệ Thâm dắt Tô Hi đi thẳng vào một căn phòng nghỉ yên tĩnh rồi khóa cửa lại cần thận, Tô Hi chưa kịp có phản ứng gì thì người đàn ông này đã vòng tay ôm cô, một tay anh giữ lấy sau gáy cô, tay còn lại nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, đôi môi mỏng manh dịu dàng hôn lấy cô.
Trái tim Tô Hi cứ thế đập loạn xạ như sắp rơi mất ra ngoài, như vầy không tốt cho lắm! Bên ngoài vẫn là một buổi tiệc náo nhiệt như vậy, nhưng trong này cô lại bị anh chặn hôn như thế, điều này khiến cho đầu óc cô đêm nay ngoại trừ trống rỗng ra thì tất cả những tâm tư tình cảm và hơi thở của cô, đều bị người đàn ông này cướp đi hết.
Mãi cho đến khi nụ hôn kết thúc, sức lực trên người của Tô Hi cũng bị rút ra hết, cô nép thân người yếu ớt không chút sức lực của mình lên ngực của Ôn Lệ Thâm, hơi thở có chút hồn hển, gương mặt xinh xắn đỏ bừng.
“Anh…sao anh không gợi ý cho em sớm hơn một chút, anh làm cho em hoảng quá rồi nè!” Tô Hi có chút oán trách ngắng đầu nói.
“Có anh ở đây em hoảng gì chứ?” Ôn Lệ Thâm nở nụ cười trầm ấm.
Tô Hi cũng không biết tại sao, nhưng lúc nãy cô thật sự rất bát lực không biết ứng phó ra sao, cô cúi đầu nhìn xuống chiếc nhẫn kim cương, khen ngợi: “Thật đẹp quá, em rất thích.”
Ôn Lệ Thâm nắm lấy tay cô, thưởng thức chiếc nhẫn kim cương mà anh đặc biệt lựa chọn vì cô, dịu dàng trầm ấm nói: “Đây chỉ mới là nhẫn kim cương cầu hôn thôi, em đeo nó trước nha, đợi đến lúc chúng ta kết hôn, chúng ta sẽ có một cặp nhẫn đôi giống hệt nhau.”
“Vâng!” Tô Hi gật đầu, khóe môi cong lên hạnh phúc nở một nụ cười mãn nguyện.
Ôn Lệ Thâm cúi người xuống, lại không chịu được mà in dấu lên đôi môi đỏ của cô: “Đêm nay em đẹp quá.”
“Đêm nay anh cũng rất đẹp trai.” Tô Hi khen lại “Chút nữa chúng ta rời khỏi đây trước nha! Dù sao mục đích của anh đến đây hôm nay chính là muốn để cho tất cả mọi người chứng kiến anh cầu hôn em, công khai mối quan hệ của chúng ta, để cho người khác biết em là người phụ nữ của „ anh.
Tô Hi cũng không muốn nán lại đây, cô dắt tay anh: “Đi thôi! Chúng ta đi ra ngoài ăn chút gì đi, em đói rồi.”
Ôn Lệ Thâm cùng Tô Hi bước ra từ phòng nghỉ, đi men theo đường dãy hành lang bên cạnh ra ngoài, cũng không quay lại hội trường.
Nhưng đêm nay tất cả các nhà báo phóng viên truyền thông đều chứng kiến màn cầu hôn của Ôn Lệ Thâm, hầu như buổi phát sóng trực tiếp này đều muốn tranh giành để được là người phát sóng đầu tiên, sau một lúc thì tin tức này ùn ùn được truyền ra ngoài đến choáng ngợp.
Đường Tư Vũ đang ở trong biệt thự, tắm rửa cho cậu nhóc xong để cậu bé xem truyền hình một lát, còn cô thì cầm điện thoại lên xem những video nhàm chán một lúc, cô trực tiếp xem đến buổi phát sóng trực tiếp màn cầu hôn Ôn Lệ Thâm dành cho Tô Hi.
Đường Tư Vũ nhếch miệng lên ngạc nhiên, xem ra chị em tốt của cô còn bước vào cung đường hôn nhân trước cô một bước nữa, Đường Tư Vũ đang háo hức nhìn, phía sau, bóng dáng của Hình Liệt Hàn bắt tri bất giác đã đứng sau lưng cô từ lúc nào, anh tựa vào ghế sofa xem đoạn video cùng với cô.
Chương 386: Thỏa Mãn Rồi Đường Tư Vũ do xem quá chăm chú nên hoàn toàn không phát hiện ra anh đang ở sau lưng cô rồi cho đến khi một giọng nam trầm thấp bắt thình lình chui vào tai GÓP “Ngưỡng mộ sao?”
Đường Tư Vũ bị dọa cho một trận, ngắng đầu lên nhìn thấyHình Liệt Hàn đã ngồi đến bên cạnh cô nở nụ cười và vòng tay ôm lấy cô.
“Ngưỡng mộ chứ!” Đường Tư Vũ tươi cười, cô nhìn ra được là Ôn Lệ Thâm thật sự rất yêu Tô Hi, chị em tốt của cô có được hạnh phúc, đương nhiên cô cũng cảm động lây cảm giác hạnh phúc ấy rồi.
“Chỉ cần em đồng ý, có thể ngày mai anh cũng sẽ cầu hôn em.” Ôn Lệ Thâm tươi cười, anh sớm đã đợi ngày này rồi, chỉ cần cô gật đầu thôi.
Đường Tư Vũ ngước nhìn anh: “Đây chỉ là một nghỉ thức thôi mà, em cũng không xem trọng lắm, tất cả mọi chuyện đợi đến khi xử lý xong chuyện của Khưu Lâm rồi tính tiếp có được không?”
Hình Liệt Hàn cũng không cưỡng cầu cô, anh biết rằng ngày nào Khưu Lâm chưa sụp đỗ thì trái tim cô cũng không có ngày nào là thoải mái cả, thay vì để cô chấp nhận sự cầu hôn với nỗi lòng nặng trĩu như vậy, thì anh bằng lòng đợi cô, đợi đến khi mọi tâm sự trong lòng cô đều được tháo gỡ anh mới cầu hôn cô lần nữa.
Hai người tiếp tục xem video, Đường Tư Vũ cũng tìm một cơ hội đề gọi điện thoại cho Tô Hi, hai chị em vui vẻ nói chuyện với nhau một hồi lâu, cuối cùng Tô Hi cũng tìm được một đối tượng đề cô có thể thoải mái trò chuyện, nên cô liền kể lại tâm trạng vừa xúc động vừa hoảng loạn trên sân khầu lúc đó.
Phía bên này, Đường Tư Vũ chăm chú lắng nghe, cười cùng cô ấy, xúc động cùng cô ấy.
“Hi Hi, tớ đợi uống rượu mừng của cậu đó.” Đường Tư Vũ nôn nóng không thể chờ được.
“Cái này còn sớm lắm! Tiếp theo sau này vẫn còn nhiều chuyện phải làm lắm!” Tô Hi tươi cười, bởi vì tiếp theo vẫn còn cuộc gặp mặt giữa người lớn hai nhàI “Ừm! Mau sinh cho con trai mình một đứa bạn chơi chung với nó, nó vẫn luôn mong chờ đó!” Đường Tư Vũ cười thúc giục.
Đầu dây bên đó Tô Hi cũng cười ha ha theo: “Được, xem tình hình đất”
Hai chị em nâu cháo điện thoại được nửa tiếng thì cũng đến chín giờ rưỡi, phải cho cậu nhóc lên giường đi ngủ nên không thể nào không cúp máy, có thời gian sẽ hẹn ra gặp mặt.
Đường Tư Vũ đưa con trai đi ngủ trước, còn Hình Liệt Hàn thì ngủ trễ hơn chút, khi không muộn lắm anh sẽ qua đó ngủ cùng hai mẹ con cô,nếu như quá muộn rồi thì anh chọn ngủ riêng không làm ồn đến mẹ con cô.
Đêm nay, Ôn Lệ Thâm đưa Tô Hi trở về biệt thự của anh, tuy là cầu hôn thành công rồi nhưng Ôn Lệ Thâm vẫn luôn là người lịch thiệp quân tử, anh không ép Tô Hi ngủ cùng với anh, Tô Hi cũng mong có thể cho mình một ít thời gian để bình tĩnh lại, đêm nay, Ôn Lệ Thâm hôn lên trán cô một nụ hôn nồng cháy rồi trở về phòng của anh.
Trong ánh đèn mờ ảo, Tô Hi cúi đầu nhìn chằm chằm chiếc nhẫn kim cương trên tay mình rất lâu cũng không ngủ được, cô biết rằng người đàn ông này đã là của cô rồi.
Sáng sớm.
Ở tập đoàn Đường Thị Khưu Lâm mới sáng sớm đã nhận được tin tức, tối qua Đường Tư Vũ muốn có một bản báo cáo tài chính thu chỉ một năm gần đây bà ta giận đến mức gọi cả tổng giám đốc bộ phận tài vụ lên.
“Ông làm việc kiểu gì vậy! Sao có thể để cho Đường Tư Vũ nhân cơ hội lầy đi báo cáo tài chính của công ty chúng ta chứ?”
Khưu Lâm giận dữ quát mắng “Xin lỗi Khưu Tổng, tôi thật sự không biết là Đường Tư Vũ nhân lúc tôi không có ở đây, yêu cầu cấp dưới của tôi in báo cáo cho cô ấy.” Lưu Thắng bị chửi xối xả, vô cùng bắt lực.
Khưu Lâm biết rằng chỉ cần Đường Tư Vũ có ý muốn có được những báo cáo này cô nhất định luôn có cách lấy được, nghĩ đến việc có hơn cả chục tài khoản không xác định được trong báo cáo, bà ta sởn cả gai óc, bà ta chỉ mong sao Đường Tư Vũ là một đứa mới bước chân lần đầu vào giới kinh doanh sẽ nhìn không ra được chuyện đó.
Thế nhưng, ngộ nhỡ cô đưa cho Hình Liệt Hàn xem vậy thì còn chưa chắc.
“Chết tiệt, ban đầu tôi không nên để cho cô ta bước vào công ty,” Khưu Lâm nắm chặt lòng bàn tay tức giận, cảm thấy vô cùng hồi hận.
“Khưu Tổng, người bớt giận ạ, những khoản tiền đó đều được làm vô cùng hoàn hảo, cô ta sẽ nhìn không ra đâu, hơn nữa khách hàng của công ty chúng ta nhiều như vậy, cô ta không thể nào phân biệt rõ được đâu là công ty vỏ bọc, đâu là khách hàng thật sự của chúng ta đâu.” Lưu Thắng an ủi.
Khưu Lâm nghe xong liền tức giận: “Cô ta hiện tại đang phụ trách quản lý bộ phận kinh doanh, danh sách khách hàng của chúng ta đều nằm trong tay cô ta cả, cô ta sẽ không tra ra sao? Bây giờ tôi chỉ cầu cho cô ta lấy đi để xem thử thôi, chứ không làm ra chuyện gì cả.”
Khưu Lâm cắn răng: “Xem ra vẫn phải nghĩ ra cách đề cô ta cút khỏi đây, công ty này không giữ nổi cô ta nữa rồi.”
“Khưu Lâm sao người không triệu tập hội đồng quản trị, liên kết với nhau để tước đi quyền lợi trong tay cô ta?” Lưu Thắng đề nghị.