TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu
Chương 359

Chương 359: Đau Lòng Vì Vết Thương Của Anh

Buổi tối, Đường Tư Vũ kết thúc một ngày bận rộn, ra ngoài ăn tối với Hình Liệt Hàn và Hàn Dương, khi trở về nhà, cô mệt mỏi đến mức ngủ gục trên xe của Hình Liệt Hàn.

Giờ đã 9h30 tối, Hình Liệt Hàn gọi điện báo trước cho cha mẹ, nhờ cha mẹ cho cậu nhóc đi ngủ trước, tối nay sẽ không qua đón cậu nhóc về biệt thự.

Lúc này tốc độ xe của Hình Liệt Hàn cũng giảm xuống rất nhiều, anh không vội lái xe về. Dưới ngọn đèn đường nhìn cô gái mệt mỏi ngủ, anh cảm thấy vô cùng đau lòng, làm khó cho cô rồi.

Trở về đến sân biệt thự đã gần mười giò, Hình Liệt Hàn dừng xe, đến bên ghế phụ, định không đánh thức người phụ nữ đang ngủ say mà sẽ bề cô lên tầng.

Đường Tư Vũ ngủ rất sâu, Hình Liệt Hàn vươn tay ôm lấy cô, cô không hề phát giác, ngược lại, càng thoải mái ngủ thiếp đi trong vòng tay anh.

Hình Liệt Hàn bế cô vào tận phòng, vì từng bị thương nặng một lần nên bước chân của anh hiện rõ vẻ nặng nè.

Đường Tư Vũ trong cơn mơ mơ màng màng, cũng hơi tỉnh lại. Khi được nhẹ nhàng đặt lên giường, cô tỉnh lại, mở mắt ra, liền nhìn thấy trần nhà.

Cô vội vàng quay đầu lại, liền thấy ở mép giường, người đàn ông đang cúi đầu cười với cô: “Sao em không ngủ nữa?”

“Anh… anh bế em lên?” Đường Tư Vũ lo lắng ngồi dậy: “Nhưng vết thương của anh vẫn chưa khỏi hoàn toàn mài”

Mặc dù vừa rồi Hình Liệt Hàn cảm thấy mình không đủ sức, nhưng bé cô, anh vẫn có thể kiên trì làm được.

“Không sao đâu!” Hình Liệt Hàn lắc đầu, không muốn cô lo lắng.

“Để em xem ngực anh.” Đường Tư Vũ không dám lơ là, thả lỏng, trên ngực anh còn có vết thương, cộng thêm trên vai còn có vết thương do súng bắn, cô có gầy thế nào đi nữa thì cũng hơn 45 ký, anh ôm cô như vậy thực sự không sao chứ? Cô mới không tin đâu.

Nói xong, Đường Tư Vũ quỳ trên giường, cánh tay mảnh khảnh buông lỏng, cởi áo vest bên ngoài của anh, sau đó cởi cúc áo sơ mỉ. Hình Liệt Hàn không nhúc nhích, ngược lại rất thích sự phục vụ của cô.

Nhìn cô ngủ một giấc, làn da khôi phục độ đàn hồi, căng mọng, khiến anh cúi đầu, căn nhẹ lên đôi môi đỏ mọng của cô.

Đường Tư Vũ mặc anh làm loạn, điều cô lo lắng nhất lúc này chính là vết thương của anh. Cởi áo sơ mi ra, cô nhìn thấy băng gạc trên vết thương do súng bắn ở bả vai anh có vết máu, tim cô thắt lại. Còn nói không sao, đã thắm máu thế này rồi.

“Sao anh không đánh thức em?” Đường Tư Vũ lo lắng, anh thật sự không nên bé cô lên.

“Chỉ là ra một chút vết máu thôi, đừng căng thẳng.” Mặc dù Hình Liệt Hàn cảm thấy vết thương hơi đau nhưng anh không muốn đề ý tới.

Hai mắt Đường Tư Vũ hơi đỏ hoe, cài lại cúc áo sơ mi của anh: “Anh… lần sau anh không được làm như vậy.”

Nói xong, cô ấy đứng dậy nói: “Một lát nữa em sẽ gỡ ra xem vết thương cho anh, lau qua rồi quấn lại gạc!”

“Hay là, em tắm cho anh trước đi đãi”

Hình Liệt Hàn cười, hiện tại anh đang ở vào việc mình bị thương, chuyện tắm rửa có thể nhờ cô.

Đường Tư Vũ nghĩ đến vết thương của anh, cũng không từ chối: “Được!”

“Cùng tắm.” Hình Liệt Hàn kéo cô, càng đòi hỏi quá mức.

Đường Tư Vũ vội vàng thu tay về: “Lúc này anh không được nghĩ lung tung, bác sĩ nói rồi, hiện tại anh không thể dùng lực… “Bác sĩ kia nói bậy, ai bảo anh không thể dùng lực? Có muốn anh thử cho em xem không?” Hình Liệt Hàn thực sự tức giận, trong chuyền trở về, vị bác sĩ kia tưởng họ là vợ chồng nên đã dặn dò một câu, ít nhất trong 2 tháng, không được làm vận động trên giường.

Có trời mới biết lúc nghe câu nói đó, trong lòng anh đã cảm thấy phức tạp như thế nào!

Đường Tư Vũ không dám nói giỡn chuyện này. Vết thương lần này của anh rất nặng, nếu không chữa lành thì cô sẽ không yên tâm được.

Cô khẽ trừng mắt nhìn anh: “Anh đừng đùa nữa, trước tiên cứ chữa lành vết thương đã rồi nói tiếp, nhưng em sẽ tắm cho anh.”

“Nhưng anh… anh nhịn thật sự rất vất vải”

Hình Liệt Hàn khàn giọng: “Em không sợ anh không lên được sao? Chuyện này liên quan đến hạnh phúc nửa đời sau của em đó.”

Đường Tư Vũ cắn môi, kiên quyết nói: “Như vậy cũng không được.”

Nửa giờ sau, Đường Tư Vũ với khuôn mặt ửng hồng, từ phòng tắm của Hình Liệt Hàn bước ra. Mà người đàn ông quấn khăn tắm phía sau, trong đôi mắt sâu thẳm lại mang ý cười vui sướng. Anh không ngờ Đường Tư Vũ lại cho anh sự ngạc nhiên này.

Dù thế nào, anh lúc này trông rất vui sướng, thoải mái, cảm giác tuyệt vời chưa từng thấy.

Đường Tư Vũ trở về phòng, khuôn mặt xinh xắn qua hồi lâu vẫn nóng, đây là lần đầu tiên cô giúp anh làm…

Ban đêm, Hình Liệt Hàn không bị cậu nhóc nằm giữa cản trở, có thể thoải mái chiếm giữ bên người cô, ôm cô vào lòng.

Do sắp bắt được tội của Khưu Lâm, Đường Tư Vũ mơ một giác mơ thế này, cô mơ thấy cha, cũng mơ thấy mẹ, cô nghĩ, cuối cùng cô cũng có thể khiến cha yên nghỉ.

Sáng sớm.

Hình Liệt Hàn cùng cô đi ăn sáng ở nhà họ Hình. Đường Tư Vũ thi ăn sáng với con, chín giờ, cậu nhóc được đưa đi học, Hình Liệt Hàn đưa Đường Tư Vũ ra ngoài.

Đường Tư Vũ đến Tập đoàn Đường thị, tai mắt của Khưu Lâm liền gọi đến, yêu cầu cô lên gặp bà ta.

Đường Tư Vũ không sợ bà ta, cô đẩy phòng làm việc của Khưu Lâm, Khưu Lâm đang nhìn cô đầy ý cười: “Tư Vũ! Gần đây đang bận gì vậy?”

“Báo cáo công việc môi chiều không phải đều được đưa cho bà xem à?” Đường Tư Vũ nhẹ giọng đáp.

Biểu cảm của Khưu Lâm lập tức thay đồi, bà ta quay sang thăm dò: “Tôi nghe nói cô đã in 1 bản báo cáo chỉ tiêu một năm ở phòng tài vụ. Cô muốn sử dụng nó đề làm gì?”

“Không có gì, tôi muốn in ra để xem.”

Đường Tư Vũ bình tĩnh nói.

“Vậy thì cô đã xem ra gì rồi?” Ánh mắt Khưu Lâm nhìn cô chăm chú.

Đường Tư Vũ ngắng đầu nhìn bà ta: “Bà Sợ tôi nhìn thấy gì sao?”

Khưu Lâm không nắm được suy nghĩ của cô, chỉ đành cười: “Tôi không thấy có vấn đề gì cả. Mảng tài vụ tôi theo dõi rất sát sao, vì vậy cô nên chăm chỉ ở bộ phận kinh doanh! Đừng can thiệp vào khoản tài chính.”

Đường Tư Vũ xoay người muốn rời đi, Khưu Lâm nhìn bóng lưng cô, không khỏi cảnh cáo: “Đường Tư Vũ, tôi cho phép cô làm việc ở đây, nhưng không cho phép cô làm loạn. Lần sau cô đừng can dự vào những chuyện ngoài phạm vi công việc của mình.”

Đường Tư Vũ coi như không nghe thấy, đầy cửa rời đi, ánh mắt Khưu Lâm lập tức trở nên căng thẳng, bà không hiểu Đường Tư Vũ muốn làm gì với báo cáo chỉ tiêu!

Lẽ nào cô thực sự chỉ muốn kiểm tra tình hình chỉ tiêu? Hay là cô đang tính làm gì?

Khưu Lâm ngồi xuống ghé, bà ta lập tức gọi điện trước cho các cổ đông lớn, yêu cầu ngày mai họ cùng liên hợp lại, đuổi Đường Tư Vũ ra khỏi công ty. Những cổ đông đó đã sớm nhận chỉ thị của Hình Liệt Hàn, trước mặt, họ đương nhiên qua loa đáp ứng lời của Khưu Lâm.

Sau khi gọi xong tất cả các cuộc gọi, Khưu Lâm mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần ngày mai liên kết tất cả các cổ đông, hủy bỏ công việc của Đường Tư Vũ, bà không cần lo lắng nữa.

Đọc truyện chữ Full