TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu
Chương 497

Chương 497: Làm Bạn Gái Của Anh

Tô Thấm và ba người trợ lý khác ngồi chung một xe, bốn người cùng nhau giới thiệu về bản thân, chức vụ của Tô Thắm là cao nhất.

Đến được toà nhà tổng thống, những trợ lý khác cũng bắt đầu giới thiệu về chức vụ của mình, Tô Thắm được trợ lý của Lý Sâm dẫn tới một căn phòng hội nghị bên cạnh để nghỉ ngơi, Hiên Viên Thần đang ở phòng hội nghị bên cạnh và đang có cuộc gặp mặt bí mật với tổng thống của đất nước này, cô chỉ cần chờ ở đây là được.

Tô Thấm gật đầu, ngồi xuống, phục vụ mang trà lên cho cô.

Tô Thắm lấy Ipad ra, lại tỉ mỉ xem lại lịch trình ngày hôm nay, thời gian cũng dần qua đi. Tô Thắm cùng với vài trợ lý khác giải quyết bữa trưa tại một nhà hàng, buổi chiều lại tiếp tục đợi, thẳng tới năm giờ, Tô Thấm nghe được ở bên cạnh có tiếng người, nhanh chóng đứng lên liền thấy một nhóm các thành viên quan trọng của hai nước đứng vây quanh ở phía sau, Hiên Viên Thần và một vị tổng thống hơn năm mươi tuổi của nước C đang mỉm cười với nhau, Hiên Viên Thần ngước mắt liền nhìn thấy Tô Thắm, ý cười ở trong nụ cười đó tựa như sâu hơn một chút.

“Tổng thống Hiên Viên, tôi muốn mời cậu tham gia bữa tiệc tối nay để tăng thêm tình cảm và sự giao lưu của chúng ta.”

Hiên Viên Thần gật gật đầu, bắt tay: “Vô cùng vinh hạnh.”

Tô Thắm đi theo bọn họ ra tới cửa toà nhà tổng thống, một đội ngũ chỉnh tề đã chờ sẵn ở đó.

Tổng tống hai nước bắt tay trò chuyện với nhau vô cùng vui vẻ, có vệ sĩ đã mở cửa xe cho Hiên Viên Thần, lúc này, Hiên Viên Thần lại nói cái gì đó với Lý Sâm, Lý Sâm lập tức quay đầu về phía sau, đã thấy Tô Thám, ông vẫy tay với Tô Thắm.

Tô Thắm nhanh chóng đi tới bên cạnh, Lý Sâm nói nhỏ bên tai cô: “Tổng tống ngài ấy bảo cháu cùng ngồi chung một xe.”

Tô Thâm ngây người, với thân phận của cô thì tuyệt đối không đủ tư cách, ở bên cạnh còn có rất nhiều bộ trưởng quan trọng, bọn họ mới có đủ tư cách để ngồi cùng tổng thống.

Lý Sâm cười một tiếng: “Đây là ý can tông thống.”

Ý muốn nói cô không cần phải để ý đến vấn đề thân phận.

Tô Thâm vội vàng gật đầu, đi tới một chỗ ngồi khác ở phía sau, vệ sĩ mở cửa cho cô, Tô Thắm ngồi vào, Hiên Viên Thần xoa mi tâm, tựa như rất mệt mỏi.

Cửa xe kín đáo đã được đóng chặt, ngăn cách âm thanh ở bên ngoài, cũng ngăn cách sự quan sát của tài xế khiến cho không gian ở phía sau trở nên vô cùng riêng tư, Tô Thắm không khỏi lo lắng nhìn người đàn ông ở bên cạnh: “Thưa ngài, ngài mệt sao?”

Hiên Viên Thần buông tay ra, trong đội mắt thâm túy hiện lên tơ máu, anh quả Ti là đã rất mệt: “Em có mang theo thuốc nhỏ mắt không?” Hiên Viên Thần hỏi.

“Tôi có mang.” Tô Thám gật gật đầu.

“Quay về nhỏ cho tôi hai giọt, buổi tối còn phải tham gia tiệc rượu.” Hiên Viên Thần nói xong, dựa vào một bên nhắm mắt dưỡng thần.

Tô Thám không dám lên tiếng quấy rầy anh, yên lặng quan sát gò má hoàn mỹ của anh, nó tựa như được điêu khắc một cách tinh tế, mỗi một đường cong đều không chê vào đâu được.

Quãng đường từ đây tới khách sạn không tới mười phút xe, Tô Thắm hy vọng quãng đường này dài một chút, để anh có thể ngủ lâu hơn một chút.

Nhưng khi xe dừng lại, anh liền mở mắt, tỉnh lại, cửa xe của bọn họ được mở ra, cô cất bước xuống xe.

Sáu vệ sĩ liền vây bên cạnh Hiên Viên Thần bảo vệ anh ở giữa, Tô Thắm một đường đi theo anh vào khách sạn, bước vào thang máy.

Vệ sĩ đi theo bọn họ tới cửa phòng, sau khi thấy bọn họ đã vào phòng rồi vệ sĩ cũng không rời đi.

Hiên Viên Thần nói với Tô Thắm: “Lát nữa lầy thuốc nhỏ mắt tới phòng tôi.”

“Tôi biết rồi!” Tô Thắm gật đầu, cô nhanh chóng trở về phòng mình lấy một hộp Thuốc chống mỏi mắt tới.

Thân ảnh thon dài của Hiên Viên Thần đang nằm ở trên giường, áo khoác tây trang bên ngoài đã được cởi ra, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi đậm màu nằm yên tĩnh trên giường.

Nội tâm Tô Thâm có chút căng thẳng, cắn căn môi, cô nghĩ, Hiên Viên Thần khẳng định là sẽ không tự mình nhỏ thuốc mắt rồi, cho nên mới cần tới sự giúp đỡ của cô.

Mà anh thì lại đang nằm ở giữa giường, nếu như cô muốn nhỏ thì phải nửa quỳ mới được.

Tô Thắm thở ra một hơi, tới bên mép giường: “Thưa ngài, tôi nhỏ thuốc cho ngài.”

“Ừm.” Người đàn ông thấp giọng đồng ý một tiếng, vẫn nhắm mắt như cũ.

Tô Thắm không thể làm gì khác hơn là nửa quỳ ở trên giường, nhìn mí mắt hẹp dài mê người của anh rồi lại tới lông mi dài bao trùm lấy mí mắt tựa như hình cánh quạt đó.

Tô Thâm mở nắp chai thuốc ra, duỗi tay ôn nhu lại cần thận nhắc mí mắt người đàn ông lên, đôi mắt đen như mực ấy đang nhìn thẳng vào cô, nó phản chiếu ra khuôn mặt xinh đẹp của cô.

Tô Thắm nhỏ hai giọt vào trong mắt anh, người đàn ông lập tức nhắm mắt lại, mắt còn lại cũng được nhỏ xong.

Tô Thắm không rời đi mà yên lặng thích ứng, sợ anh sẽ khó chịu.

“Sao rồi? Có cảm thấy không thoải mái không?” Tô Thắm ôn nhu hỏi.

Hiên Viên Thần chớp chớp mắt, thuốc mắt khiến cho tầm mắt của anh trở nên mập mờ lộ ra một chút hơi nước, tựa như hai đầm sâu không nhìn tháy đáy.

Hai con mắt của Hiên Viên Thần đột nhiên nhắm lại, khàn khàn nói: “Mắt trái của tôi không được thoải mái lắm.”

Tô Thắm vội vã lo lắng cúi người xuống: “Tôi xem xem.”

Nói xong, vì muốn thấy rõ mắt của anh nên cô đã tiên lại gân hơn một chút, cả khuôn mặt của cô tựa như dựa trên Phận mí?

anh. Phút chốc, người đàn ông mở mắt ra, trong ánh mắt mang theo ý cười xấu xa, nhìn khuôn mặt của cô gần trong gang tác, bàn tay liền đặt ở sau đầu cô, ấn xuống, Tô Thấm không hề phòng bị, trên lưng bỗng nhiên lại bị một bàn tay ôm lấy, trong chốc lát, trời đất xoay chuyền.

Phương hướng của hai người liền đổi cho nhau, anh ở trên, cô ở dưới.

Hơi thở của Tô Thắm có chút gấp, ngẩng đầu lên khuôn mặt của người đàn ông nằm trong bàn tay cô.

Thấy được sự u ám trong ánh mắt của anh, Tô Thắm tựa như ý thức được anh muốn làm gì, cô chậm rãi khép mắt lại, giống như ngầm thừa nhận việc để cho anh muốn làm gì thì làm.

Nội tâm của Hiên Viên Thần mềm nhũn, thấy cô phối hợp như vậy, anh làm sao có thể để tuột mắt cơ hội này được chứ?

Môi của anh, lần tiếp xúc này lại rất nhẹ nhàng, không có bất kỳ hơi thở xâm phạm nào, tựa như chỉ là đang tận hưởng cái thời khắc này và tận hưởng sự ngọt ngào.

Có điều hơn mười giây sau, ngoài cửa truyền tới tiếng chuông.

Hiên Viên Thần không để ý tới, thế nhưng người ở dưới thân anh Tô Thắm lại vô cùng khẩn trương, cánh môi của Hiên Viên Thần hơi rời ra, cô thở dốc nói: “Thưa ngài…”

Hiên Viên Thần cắn răng, chống tay lên, mà Tô Thắm cũng hốt hoảng nhanh chóng sửa sang lại y phục có chút loạn của mình, cô bước nhanh rời khỏi phòng của Hiên Viên Thần, trở về phòng của mình.

Ở phòng kế bên, cô nghe thấy Hiên Viên Thần đã đi ra mở cửa, cô che ngực, nỗ lực bình phục hô hấp.

Đồng thời, cũng tự hỏi, cô đây là làm sao vậy? Cô làm sao có thê như vậy được chứ?

Tô Thám không dám trốn ở trong phòng, lấy lại bình tĩnh rồi đây cửa bước ra, thấy Hiên Viên Thần đang ngồi trên sofa, Lý Sâm đang cùng anh nói cái gì đó, nghe thấy có tiếng mở cửa ở phía sau, Lý Sâm cười nói: “Tiểu Thắm, qua đây một chút.”

Tô Thắm gật đầu ngồi xuống bên cạnh Lý Sâm.

“Tiểu Thắm, tối nay ngài tổng thống có một bữa tiệc, ngài ấy phải có một người bạn gái, chúng chú quyết định để cháu đảm đương việc này.”

Tô Thắm bị dọa một trận, cô nhìn Hiên Viên Thần, anh cong khóe môi cười: “Đúng vậy, để cho em đảm nhiệm chức vụ làm bạn gái của tôi.”

Đọc truyện chữ Full