Chương 644: Cùng Anh Nhận Giải.
Ôn Lương Diệu đành phải nở nụ cười: “Không có gì đâu, thê có đi theo giúp anh không?”
“Đi chứ!” Hình Nhất Nặc nở một nụ cười đáp lại. Giò đây, dù anh đi đâu, cô cũng rất vui khi được đồng hành cùng anh.
Dù sao bây giờ cô đã lớn, ba mẹ cũng không phản đối, cả nhà đều ủng hộ hai người ở bên nhau. Cô hận không thể dính lên người anh chứ, nếu như anh không chê cô phiền.
Ôn Lương Diệu lái xe đưa cô đến một thư viện lớn ở trung tâm thành phố, nơi có bộ sưu tập sách rất phong phú. Đến nơi hai người bước vào.
Lần này, anh phải cố gắng kiểm tra lại lịch sử ghi chép, những thứ nhàm chán như vậy thường rất mắt kiên nhẫn. Ngay cả tác giả ban đầu của cuốn sách này cũng muốn lướt qua thôi.
Nhưng Ôn Lương Diệu không muốn, anh muốn hiểu được cảm giác chân thực nhất về lịch sử ở triều đại đương thời.
Hình Nhất Nặc đang lật giở những cuốn sách mà mình tâm đắc, hai người chọn một cuốn rồi ngồi xuống bên cửa sổ, gọi hai tách cà phê, một buồi chiều an tĩnh cứ như thế trôi qua.
Cũng thu hoạch được nhiều điều.
Ngoài khung cửa ý xuân nồng đượm, bên trong cửa sổ ly cà phê nóng mờ sương, phảng phất mùi vani ngọt ngào, béo ngậy giống như hương vị của tình yêu.
“Em muốn uống của anh.” Hình Nhất Nặc nói, chỉ vào cốc của anh.
Ôn Lương Diệu đưa tay ra đầy về phía cô, Hình Nhất Nặc cầm lên nhấp một ngụm, đầu lưỡi có chút đắng chát, cô lại đẩy về phía anh.
Ôn Lương Diệu cười khổ: “Sao thé!”
“Đắng quá, sao anh lại uống đắng thế chứ?”
“Anh thích những thứ thuần khiết nhất.”
Hình Nhất Nặc chỉ cảm thấy sở thích này của anh không tệ, nhưng cô không có làm được như anh.
Ôn Lương Diệu vừa đọc vừa ghi chép, trông rất nghiêm túc và quyền rũ.
Sơ mi trắng giúp anh trông mảnh mai và sạch sẽ, đây là bộ dáng mà Hình Nhất Nặc yêu thích nhất ở anh.
Cô vừa rồi chọn một cuốn sách mà mình thích nhưng cô phát hiện rằng, so với việc đọc sách cô càng thích ngắm anh hơn.
Hình Nhất Nặc bí mật lấy điện thoại di động lén lút chụp ảnh từ nhiều góc độ khác nhau, người đàn ông này không có góc chết, dù chụp thế nào thì anh cũng đẹp trai.
Hình Nhất Nặc đang bí mật chụp ảnh thì người đàn ông đối diện đột nhiên nhìn lên.
ỷ Trên màn hình xuất hiện một đôi ánh mắt thâm thúy, như đang kẻ mắt vậy, hẹp dài mê người Hình Nhất Nặc ngay lập tức nhân nút chụp, ghi lại khoảnh khắc ấy của anh.
“Cần anh phối hợp sao?” Ôn Lương Diệu tự nhiên cười hỏi.
“Chụp xong rồi, tấm nào cũng đẹp.” Hình Nhất Nặc đặt điện thoại xuống, chống cằm ngưỡng mộ.
“Cần em giúp gì không?” Hình Nhất Nặc hướng anh hỏi.
“Không cần, còn một lúc nữa, em có thấy chán không?” Ôn Lương Diệu rất quan tâm đến cảm xúc của cô.
Hình Nhất Nặc lắc đầu mãn nguyện nói: “Em không chán, ở bên cạnh anh cũng không em không biết chán.”
Ôn Lương Diệu cười một tiếng, lại tiếp tục cúi xuống viết gì đó, ngón tay mảnh khảnh, tư thế đẹp trai cầm bút, chữ viết cũng rất đẹp.
Hình Nhất Nặc kiên nhẫn cùng anh kiểm tra một hồi, đến 4h30 hai người mới rời đi.
“Chúng ta có nên đi ăn gì không?” Hình Nhất Nặc đề nghị.
“Được, em muốn ăn gì?”
“Ăn bánh gato.”
“Được.” Ôn Lương Diệu cưng chiều nhìn cô. “Em biết tiệm bánh nào trên đường sao?”
*Có một tiệm, ở chỗ này.” Hình Nhất Nặc nói xong, đưa tay kéo tay anh đi.
Ôn Lương Diệu cũng tự nhiên đi theo hướng cô chỉ.
Một tuần sau, thông báo chính thức được đưa ra, ảnh của Hình Nhất Nặc bắt đầu xuất hiện trên mạng. Mấy ngày này cô đang đi thử vai, ảnh của cô rất đẹp, không thua kém gì các diễn viên.
Trong bối cảnh cổ trang, Hình Nhất Nặc mặc một chiếc váy xanh xinh xắn và dang tay cho cá ăn. Quả thực phục dựng được biểu lộ của nữ chính trong nguyên tác.
Ngay sau khi thông báo chính thức được đưa ra, tất cả mọi người đều đón nhận gương mặt mới xinh đẹp này.
Nhiều bình luận khen ngợi và mong chờ bộ phim mới của cô.
Kịch bản lần này không ít diễn viên nữ muốn nổ lực đạt được.
Vì thân phận của Hình Nhất Nặc, còn có sự giúp đỡ của Ôn gia phía sau đều thu hút sự chú ý.
Đóng chung với cô dù tiền không nhiều nhưng vẫn sẽ chút danh tiếng.
Nếu mà có thể áp được Hình Nhất Nặc thì chắc chắn sẽ bạo, danh khí sẽ tăng cao.
Quả nhiên Ôn Lương Diệu nhận được lời mời của lễ trao giải, nhận được giải thưởng thành tích cá nhân, điều này rất hiếm có đối với tuổi của anh.
Lễ trao giải sẽ diễn ra vào tối mai, đây là một lễ trao giải rất lớn, và những nhân vật nỗi tiếng, truyền thông và toàn bộ ngành điện ảnh và truyền hình đều đang sôi sục.
Ôn Lương Diệu mời Hình Nhất Nặc cùng đi. Hình Nhất Nặc rất vui, anh vinh dự đứng trên sân khấu, cô phía dưới ngước nhìn anh, vui thay anh, tự hào vì anh.
Hình Nhất Nặc phải chuẩn bị trang phục dạ hội cho bữa tiệc, lần này cô phải làm người đẹp đi bên cạnh anh.
Đường Tư Vũ đã cho cô rất nhiều ý kiến về điểm này. Mấy năm gần đây Đường Tư Vũ thường tháp tùng Hình Liệt Hàn đến các bữa tiệc thương nghiệp hoặc tiệc tư nhân. Nên cô cũng có một số ý kiến về việc lựa chọn trang phục dạ hội.
Theo gợi ý của Đường Tư Vũ, Hình Nhất Nặc mặc thử một bộ váy dạ hội màu trắng trong cửa hàng. Màu trắng trong trẻo thanh thoát linh động, phản ánh thần thái của cơ thể cô, tạo cho người nhìn cảm giác tươi sáng.
Ba mẹ Hình thấy con gái mình bỗng chốc trưởng thành, lanh lợi và có sự nghiệp phát triển, họ vô cùng hài lòng.
Chạng vạng tối, Ôn Lương Diệu chạy xe đến đón cô. Hôm nay anh mặc một bộ vest màu xanh đậm, rất đẹp trai, lanh lợi, tựa như một hoàng tử dịu dàng quyến rũ. Hình Nhất Nặc bị mê hoặc từ cái nhìn đầu tiên.
Tại lễ trao giải, Ôn Lương Diệu đoạt giải thành tích cá nhân, anh đứng trên bục nhận thưởng, dưới khán đài trắm ngàn ánh mắt đang ngắm nhìn anh, nhưng anh chỉ có cô gái dưới sân khấu đang nhìn anh cười.
Anh muốn đem phần vinh quang này đưa cho cô.
Hinh Nhất Nặc đón nhận ánh mắt anh nhìn từ xa, trái tim cô lập tức loạn nhịp.
Sau bữa tiệc trao giải là một bữa yến tiệc, Ôn Lương Diệu trở thành đối tượng kết giao của nhiều đối tượng trong ngành điện ảnh và truyền hình, anh còn rất trẻ mà đã giành được giải thưởng như vậy, điều đó cho thấy anh ấy thực sự xuất sắc.
Nếu có thể hợp tác cùng anh, nhất định sẽ bạo.
Hình Nhất Nặc đi bên cạnh anh, được ngưỡng mộ hết lần này đến lần khác, họ là một cặp đôi rất đẹp.
Hình Nhất Nặc nhận một ly rượu vang đỏ từ người phục vụ, nó rất ngọt vừa phải, cô uống liền mấy ngụm.
Trong bữa tiệc nhiều người đến kính rượu Ôn Lương Diệu, cô cũng phải cùng kính rượu với anh. Hình Nhất Nặc dù gì cũng còn trẻ cô đều nhấp một ngụm với những người đến mời rượu.
Trước khi kịp nhận ra, cô đã đổi sang ly rượu thứ hai.
Ôn Lương Diệu phát giác anh không khỏi lo lắng: “Em còn có thể uống không?”
“Rượu này rất ngon, không có chát, ngon lắm.” Hình Nhất Nặc cười lắc lắc ly.
“Em biết uống rượu à?” Ôn Lương Diệu mắt trí nhớ, không biết hết chuyện của cô.