Chương 655: Đường Tư Vũ Sinh Con Gái
Trong bệnh viện, Đường Tư Vũ đang trong giai đoạn chờ sinh, thời gian dự tính ngày sinh của cô sắp tới, lúc này sinh vào mùa Đông, đi lại cũng vô cùng không tiện, không giống mùa hè, có thể tự do đi lại, hỗ trợ tốt cho việc sinh con.
Đường Tư Vũ chỉ có thể đi lại trong khu vực điều hoà trong bệnh viện, cô mặc một chiếc áo khoác màu xanh nhạt, từ sau lưng nhìn đến, eo của cô không có gì thay đổi, lần này cô mang thai, trên người cô không mập lên chỗ nào cả, ngay cả cái bụng cũng chỉ lớn hơn bình thường có chút.
Đường Tư Vũ đỡ thắt lưng muốn đứng dậy, phía sau lập tức có một cách tay chắc khoẻ đỡ lấy cô, Đường Tư Vũ rú vào trong ngực của người đàn ông, cong môi cười: “Không cần đỡ em, em có thể đi được.”
Hình Liệt Hàn đương nhiên là không yên lòng không yên lòng, hắn đổi qua dùng tay nắm tay cô: “Anh đi với em một chút.”
“Được, vậy cùng em leo cầu thang.” Đường Tư Vũ nói với hắn.
Hình Liệt Hàn nhăn mày lại, không nỡ tràn đầy đáy mắt hắn, vì sinh con, cô mang một cái bụng to, còn phải đi lên đi xuống cầu thang, nói hắn làm sao có thể không đau lòng đây?
Nếu như đàn ông có thể thay phụ nữ sinh, hắn tuyệt đối sẽ không để cho cô phải chịu khổ cực như vậy.
“Nhất định phải đi sao?” Hình Liệt Hàn hi vọng cô nằm nghỉ ngơi cho thật tốt.
3 “Phải đi, việc này cũng là vì muốn đứa trẻ ra nhanh hơn, dễ sinh hơn.” Đường Tư Vũ kiên trì nói.
Hình Liệt Hàn không thể làm gì khác hơn là nắm tay cô, đi tới lầu 3, rồi từ lầu 3 lên lầu 6, Đường Tư Vĩ bước từng bước rất chậm, ánh mắt Hình Liệt Hàn lúc nào cũng nhìn trên mặt cô.
Cứ như vậy leo lên leo xuống ba lần, Đường Tư Vũ cũng vô _§ ˆ 2+ “ . – £ :Ä3 3 nh ` à + À+ cùng mệt mỏi, lúc bác sĩ đên kiêm tra, quả nhiên là gân sinh rồi.
Vào lúc ban đêm, hai vợ chồng Tưởng Lam đến, mang theo bạn nhỏ Hình Dĩ Hi, hôm nay vốn là cậu phải đi học, họ định để cậu ở nhà, để cho người giúp việc chăm chừng.
Nhưng cậu rất muốn qua với mẹ, lúc này, lo lắng của cậu cũng không kém người lớn là bao.
Buổi tối người một nhà ở trong bệnh viện cùng Đường Tư Vũ, đây là thai thứ hai, so với thai thứ nhất đến nhanh hơn, vào lúc ban đêm liền xuất hiện cơn đau từng cơn, máu đỏ chảy ra.
Đường Tư Vũ vẫn còn nhớ kỹ lần đầu tiên sinh, bây giờ có đau nữa, thì cô cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, hơn nữa bên người còn có người nhà bầu bạn, tim cô càng thêm kiên cường, kiên định.
Vào lúc này, cô không muốn cho đứa con thấy bộ dáng kiềm nén hiện tại của cô, cô liền bảo Hình Liệt Hàn dẫn con trai đi làm bài tâo, còn Tưởng Lam bồi cô.
“Đau thì kêu lên, sẽ giảm bớt một ít.” Tưởng Lam cũng là phụ nữ, hết sức hiểu thống khổ hiện tại của cô.
“Mẹ, con không sao, chịu đựng là sẽ tốt thôi ạ.” Trên trán Đường Tư Vũ phủ một lớp mồ hôi, lắc đầu cười cười.
“Mẹ kêu Liệt Hàn ở lại đây cùng con!”
“Không cần, mẹ, anh ấy đến đây, cũng chỉ làm anh ấy thêm lo lắng, đau lòng thôi.” Đường Tư Vũ lắc đầu.
Bác sĩ cứ cách hai phút tới đây tìm hỏi một lần, Đường Tư Vũ rất nhanh đã bị đưa vào trong phòng sinh.
Hình Liệt Hàn giao đứa con cho ba, hắn sốt ruột chạy tới, Đường Tư Vũ đã được đưa vào trong.
“Mẹ, cô ấy thế nào rồi?”
“Yên tâm đi! Tư Vũ là mang thai lần hai, hẳn là sẽ tốt hơn.” Vẻ mặt Tưởng Lam cũng lo lắng nói.
Hình Liệt Hàn nắm chặt nắm tay, cuối cùng, cách cánh cửa phòng sinh, cũng có thể nghe tháy tiếng la đau đớn của Đường Tư Vũ, tuy rằng đã áp chế hết sức, nhưng vẫn khiến Hình Liệt Hàn cảm thấy đau lòng.
Nửa giờ lúc sau, cửa phòng rốt cục cũng mở, từ ngoài cửa truyền đến tiếng khóc trong trẻo vang dội của đứa nhỏ.
Y tá bước ra ôm một đứa bé đã được vệ sinh sạch sẽ, đứa nhỏ khóc đến nỗi hai tay nắm thành nắm đắm nhỏ, mặt đỏ bừng.
Tưởng Lam lập tức tiền lên nhìn cháu gái nhỏ, đáy mắt nảy lên kích động.
“Tư Vũ thế nào?” Hình Liệt Hàn vội hỏi nói.
“Đường tiểu thư có chút mệt mỏi, đang nghỉ ngơi, mời mọi người kiên nhẫn chờ một chút.” Y tá ôn nhu nói.
Tưởng Lam an ủi con trai nói: “Để cho Tư Vũ nghỉ ngơi một chút đi!”
“Tôi có thể đi vào không?” Hình Liệt Hàn thỉnh cầu nói.
Y tá lập tức nở nụ cười một cái, lắc đầu: “Tạm thời còn không được.”
Hình Liệt Hàn đành phải đợi một lát nữa, hắn cúi người xuống, đi đến cạnh mẹ, cô nhóc khóc đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn đều nhăn lại, hắn lại đau lòng cực kỳ : “Mẹ, mặt như thế nào mà khóc tới mức hồng như vậy?”
Tưởng Lam nở nụ cười một chút: “Mới ra sinh đều là như vậy, qua nửa tháng sẽ hết đỏ.”
“Bà nội, bà nội, có phải là em gái cháu sinh rồi không.” Cậu nhóc kia từ trong hành lang dắt Hình Chính Đình vội vàng lại đây.
Tưởng Lam ôm thấp em gái nhỏ xuống cho cậu nhìn thoáng qua, ánh mắt Hình Dĩ Hi lập tức mở to hơn, vừa kinh ngạc vừa kích động.
Tâm tư Hình Liệt Hàn lo lắng chờ Đường Tư Vũ, giờ khắc này trong lòng khẩn trương nói không nên lời, anh nhìn thấy con trai, lại nghĩ đến năm đó Đường Tư Vũ ở nước ngoài, một thân một mình sinh con trai, cũng vất vả khổ cực như vậy sao?
“Ba mẹ, hai người đưa Tiểu Hi đi trước đi! Tư Vũ bên này có con chăm sóc, một lát rồi hãy cho đứa nhỏ đến phòng bệnh thăm.” Hình Liệt Hàn nhớ con còn nhỏ, không nên nhìn thấy bộ dáng yếu ớt của Đường Tư Vũ khi sinh xong.
Tưởng Lam gật gật đầu, nhìn hắn nói: “Có chuyện gì nói với ba mẹ, chăm sóc Tư Vũ nhé.”
“Con sẽ.” Hình Liệt Hàn gật gật đầu.
Tưởng Lam tới phòng nghỉ, liền bảo Hình Dĩ Hi lấy điện thoại gọi cho Hình Nhất Nặc đang đi quay phim, bảo cô trở về một chuyến.
Đầu bên kia, Hình Nhất Nặc nghe được có thêm một cháu gái nhỏ thì mừng rỡ, định ngày mai sẽ bay trở về.
Hình Nhất Phàm bởi vì không trong nước, hơn nữa cậu hiện tại không tiện về nước, chỉ có thể tiếc nuối bỏ lỡ thời gian chào đời của đứa cháu gái nhỏ.
Đợi nửa giờ sau, cuối cùng Đường Tư Vũ cũng được đầy ra, sau khi được đầy ra, Hình Liệt Hàn vẫn nắm chặt tay cô, giúp đỡ cô vào phòng bệnh nghỉ ngơi.
Đường Tư Vũ nghỉ ngơi một chút, khôi phục chút sức lực, sắc mặt vẫn còn tái nhọt, bởi vì sinh lực tổn thương, huyết khí tổn hại, sau này, nhất định phải tu dưỡng thân thể thật tốt.
Hình Liệt Hàn nhìn thấy bộ dáng của cô giờ phút này, hốc mắt có chút đỏ, hắn nắm tay cô, để tay cô nhẹ chạm vào hai má của hắn, giờ phút này, không cần lời nói quan tâm gì nhiều, chỉ cần ánh mắt của hắn, cũng đủ làm Đường Tư Vũ ấm áp.
Cô đưa tay vuốt khuôn mặt anh tuần của anh, ở khóe mắt anh dính một chút ướt, cô mím môi nở nụ cười: “Đừng lo lắng, em không sao.”
Hình Liệt Hàn cúi xuống, hôn một cái ở giữa trán của cô: “Đứa nhỏ giao cho mẹ, em nghỉ ngơi tốt, không cần lo lắng gì cả.”
Đường Tư Vũ nghe câu này, thực sự an tâm, phụ nữ vừa mới sinh, nội tâm yếu ớt nhất, nếu không được đối xử tốt, sẽ dẫn đến trầm cảm.
Nhưng Đường Tư Vũ không có, trong lòng của cô tràn ngập ấm áp, đặc biệt người đàn ông này vì cô mà suýt chút nữa rơi nước mắt, cô càng phải kiên cường hơn, bởi vì cô càng yếu đuối, anh sẽ càng đau lòng.
Thành phó H.
Hình Nhất Nặc thu dọn hành lý suốt đêm, Ôn Lương Diệu cũng cùng cô về nhà, nhìn thấy cô ngồi ở trong phòng, bộ dáng hưng phần vui vẻ, lại giống như đứa trẻ. Ôn Lương Diệu ngồi trên sô pha, ngón tay thon dài khẽ để cạnh trán, nhìn thấy Hình Nhất Nặc cầm di động, tra linh tinh trên mạng xem tặng quà gì cho người mới sinh.